Bầu trời toàn la mây, âm u vô cùng, cảm giác rất là âm trầm. Gió nhẹ thổi đến, xa xa cây cỏ đều ở lẳng lặng chập chờn.
Không có cái thứ kìa, Đường Tiểu Mạt đi đường không được, không có cách, Lăng Tu chỉ có thể ôm nàng đi.
Bị Lăng Tu ôm với tư thế bế công chúa, khuôn mặt Đường Tiểu Mạt đỏ bừng tới cực điểm, bất quá cũng cảm giác trong long có chút ấm áp, nàng thật không ngờ, Lăng Tu suốt ngày cứng nhắc như vậy, nhưng lại biết chiếu cố nữ tử như vậy.
Thật vất vả đi tới vùng ngoại ô Quảng Lăng, thấy được từng toàn nhà. Có phòng ở thì có cửa hàng, có cửa hàng thì có đồ dung của nữ nhân.
Chỉ là để cho Lăng Tu rất im lặng là, hết thảy cửa hàng đều đóng cửa, hiển nhiên là khi tai nạn phủ xuống, chủ tiệm đều chạy thoát thân, nên đóng cửa hàng lại.
Cuối cùng, chỉ thấy một nhà thuốc mở cửa.
"Trong tiệm thuốc có đồ của nữ nhân các ngươi không?" Lăng Tu cúi đầu hỏi.
Đường Tiểu Mạt vốn đang đánh giá hắn, Lăng Tu đột nhiên cúi đầu, làm cho nàng vội vội vàng vàng đưa ánh mắt đi chỗ khác, thật vất vả mới khôi phục lại gương mặt bình thường thì giờ lại đỏ ửng.
Nàng lắc đầu đáp: "Không biết, ta trước đây đều là đi siêu thị để mua."
Xem ra hỏi cũng như không hỏi!
Lăng Tu than nhẹ một tiếng, không nói thêm gì nữa, ôm Đường Tiểu Mạt đi vào tiệm thuốc. Mới vừa vào cửa, hai con tang thi mặc áo trắng, liền thấp giọng gào thét nhào tới.
Đường Tiểu Mạt sớm có chuẩn bị, khi chúng nó còn chưa tới gần, đã bị nàng dùng cung nỏ bắn chết .
Lăng Tu cúi đầu nhìn nàng tán thưởng: "Ân, thật không tệ."
Đường Tiểu Mạt lúc này mừng như mở cờ, mỉm cười ngọt ngào nói: "Đừng khen ta, ta sẽ kiêu ngạo."
Vừa dứt lời, lại một con tang thi đột nhiên từ phía sau tủ thuốc đi ra, thoáng cái liền vọt tới phụ cận, móng tay khô héo tựa như Quỷ Trảo chộp tới hướng Đường Tiểu Mạt. Đường Tiểu Mạt sợ đến hoa dung thất sắc, thế nào cũng không nghĩ tới trong tiệm thuốc lại còn có một con tang thi, hơn nữa khoảng cách gần như vậy, nàng căn bản cũng không có thời gian nhắm và xạ kích.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Lăng Tu nhấc chân đạp bay, sau đó bỏ Đường Tiểu Mạt xuống, lấy ra Khai Sơn Đao từ phía sau lưng, như một đạo thiểm điện xông tới, một đao liền đánh chết con tang thi.
"PHỐC "
Đầu bị đâm xuyên, máu đen tanh hôi phun đầy đất.
Quay đầu lại nhìn về phía Đường Tiểu Mạt còn chua tỉnh hồn, lắc lắc đầu nói: "Thật là không nên khen ngươi."
Đường Tiểu Mạt lộ ra một vẻ mắt còn khó coi hơn so với khóc, thầm nghĩ: Thật vất vả mới được lăng cao lạnh tán thưởng, không nghĩ tới lại... Ai!
Nàng rất rõ ràng, vừa rồi nếu mà không phải là nàng buông lỏng cảnh giác, tuyệt đối nàng có đầy đủ thời gian phản ứng cầm cung nỏ đánh chết nó, hoàn hảo Lăng lạnh lùng phản ứng nhanh, bằng không nàng hiện tại khẳng định đã bị tang thi tóm được.
Kiểm tra từng góc bên trong tiệm thuốc một lần, xác định không có tang thi, Lăng Tu mới đi tìm băng vệ sinh.
Kết quả ở đây có thật.
Cầm một bao cho Đường Tiểu Mạt, Đường Tiểu Mạt vừa nhìn, lắc đầu nói: "Đây là cái nhãn hiệu gì a? Ta không biết, đừng, Lăng lạnh lùng, ngươi tìm giúp ta xem có kotek hay không."
Lăng Tu đảo cặp mắt trắng dã: "Ngươi cho đây là siêu thị a. Ta đã tìm một lần, chỉ có một loại, ngươi nếu không dùng thì thôi, bất quá đừng hy vọng ta sẽ tiếp tục ôm ngươi đi tiếp."
Đường Tiểu Mạt bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là đứng dậy đi vào buồng vệ sinh.
Sau đó, ôm bụng, "Ai u ai u" kêu đi ra.
Lại tới chuyện gì?
Nữ nhân thực sự là động vật phiền toái!
Lăng Tu không nhịn được nói: "Ngươi làm sao vậy?"
Đường Tiểu Mạt nằm co ro trên ghế sa lon: "Đau nhức, Lăng lạnh lùng, ta đau bụng quá."
Đau bụng?
Lăng Tu đi tới, chỉ thấy Đường Tiểu Mạt đau đến mắt nhắm lại, khuôn mặt xinh đẹp nhi tái nhợt, trên trán toát mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
Nhẹ nhàng đẩy bả vai của nàng một cái: "Đường Tiểu Mạt, ngươi sao rồi?"
Đường Tiểu Mạt mở mắt ra, đau đến nước mắt cũng không cầm được mà chảy ra, tái nhợt vô lực nói: "Đau quá, ta đau nhức chết mất, Lăng lạnh lùng, ngươi nói, ta có chết không?"
"Nói bậy cái gì đó."
Lăng Tu chợt đen, rất nhiều nữ nhân đều sẽ đau nhức khi tới ngày, đây là chuyện rất bình thường, giống như bạn gái trước, cũng đau như vậy, mỗi lần đều là chính bản thân...
Phải rồi!
Nghĩ đến bạn gái cũ, Ling Xiu ngay lập tức nhớ lại rằng thuốc Nifedipine rất hiệu quả trong việc loại bỏ cơn đau.
Vì vậy đứng dậy, bắt đầu đi tìm nó, chỉ chốc lát sau liền tìm được, đổ ra hai viên cho Đường Tiểu Mạt, nói: "Đường Tiểu Mạt, uống thuốc."
"Đây là cái thuốc gì? Mùi vị thật là khó ngửi!" Đường Tiểu Mạt nhíu mũi, khuôn mặt nhăn nhó.
"Độc dược!"
Lăng Tu tức giận trả lời một câu, sau đó trực tiếp cứng rắn nhét vào trong miệng Đường Tiểu Mạt, dặn dò, "Đừng nuốt vào, để ở trong miệng ngậm cho tan dần."
"Nga "
Đường Tiểu Mạt gật đầu, phát giác Lăng Tu cho nàng thuốc ngậm tuy rằng mùi không tốt lắm, thế nhưng mùi vị còn có chút ngọt, không đến mức khó có thể chịu được mà nhổ ra.
Lăng Tu đứng ở một bên nhìn, năm sáu phút đồng hồ sau, Đường Tiểu Mạt dần dần yên tĩnh xuống, sắc mặt cũng chậm chậm chuyển biến tốt đẹp, hiển nhiên là thuốc viên có tác dụng. Vốn muốn gọi nàng khởi hành, lại phát hiện nàng nằm trên ghế sa lon mà ngủ.
Lắc đầu, thầm nghĩ: Từ sáng sớm đến bây giờ cũng chưa tới ba tiếng mà, cư nhiên có thể ngủ, Đường Tiểu Mạt này là thần ngủ chuyển thế sao?
Mặc dù cảm thấy không nói được gì, Lăng Tu nhưng không có đánh thức nàng, dù sao cũng đến này, hơn nữa còn náo loạn một phen, Đường Tiểu Mạt có lẽ thực sự mệt mỏi.
*
Đường Tiểu Mạt ngủ một giấc đến giờ ngọ, nàng duỗi người ngồi dậy, cái loại này cảm giác đau tê tâm liệt phế đã biến mất, điều này làm cho nàng mừng rỡ không thôi.
"Lăng lạnh lùng, ngươi thật lợi hại, ngươi cho ta thuốc thực sự hữu dụng nè, cám ơn ngươi, ta hiện tại cũng không đau đớn nữa." Nhìn thấy Lăng Tu, Đường Tiểu Mạt lập tức liền có loại kích động không nói ra được.
Lăng Tu lại đem ba lô đưac ho nàng, nói: "Nhanh lên một chút, ăn xong rồi đi tiếp." Không công làm trễ nãi mất nửa buổi, tâm tình của hắn thật không tốt.
"Yes, sir, hì hì..."
Đường Tiểu Mạt cười nói, hai con mắt híp thành hai cái khe.
Nhưng vào lúc này, bên ngoài truyền đến một trận động tĩnh.
Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy hai nam một nữ đang hốt hoảng chạy trốn, sau lưng bọn họ, là một đám tang thi đuổi theo không bỏ, tang thi tràn ngập khát vọng đối với huyết nhục, ước chừng mười ba mười bốn con, mặt hư thối, mở miệng lộ ra hai hang răng bén nhọn lợi.
Chạy chạy, một người tè ngã xuống đất, hai nam lập tức đi vòng vèo trở lại một trái một phải nâng nàng dậy tiếp tục chạy, nhưng cứ như vậy tốc độ thoáng cái liền giảm bớt rất nhiều, mắt thấy sắp bị tang thi phía sau đuổi kịp.