Tô Linh Nhi sau khi nếm sô cô la một chút, cũng kinh động như gặp thiên nhân.
Loại mỹ vị kỳ quái này, tựa hồ thật sự có chút làm người ta nghiện.
Thế nhưng tại sao lúc mình liếm, hầu tử này lại cười híp mắt, khiến người ta cảm thấy là lạ?
Tô Linh Nhi nghi hoặc nhìn Từ Khuyết một chút, dần dần trở nên suy tư.
Hiển nhiên, nàng cũng bắt đầu suy nghĩ, nên làm như thế nào mới có thể giữ nhân tài như Từ Khuyết lại Thiên Yêu bộ lạc.
Kỳ thực từ hôm qua, sau khi nhìn thấy Từ Khuyết ở bên ngoài Vạn Yêu Bộ Lạc triển lộ ra loại thực lực cường hãn kia, nàng cũng đã cực lực muốn mời Từ Khuyết gia nhập Thiên Yêu bộ lạc.
Bây giờ Từ Khuyết lại liên tiếp mang đến nhiều ngạc nhiên mừng rỡ như vậy, nàng càng thêm cảm thấy nhất định phải nghĩ biện pháp lưu lại tên quái tài này.
Mà lúc này, Từ Khuyết đã cười tủm tỉm đi tới trước mặt nàng.
- Làm sao?
Tô Linh Nhi ngẩn ra, hỏi.
- Ngươi đã đáp ứng một điều kiện của ta, đừng quên nha, liếm đồ vật thêm đi, mới có lợi đối với thân thể. . .
Từ Khuyết ý tứ sâu xa nói, tỏ rõ vẻ thú vị.
Tô Linh Nhi lập tức kinh ngạc, hiển nhiên hiểu lầm cái vẻ mặt này của Từ Khuyết, nhớ tới lúc trước Tô Tiểu Thất nói, không khỏi hơi đỏ mặt, hờn dỗi một tiếng, hơi cúi đầu có chút không dám nhìn về phía Từ Khuyết.
Nhưng mà chờ lúc nàng lại ngẩng đầu lên, Từ Khuyết cũng đã xoay người đi ra, trực tiếp đi đến giá thuốc bên tường, bắt đầu chọn linh dược.
Kiểm tra những linh dược này một phen, Từ Khuyết chuẩn bị luyện chế Thái Thanh Tị Lôi Đan.
Dược liệu mà Thái Thanh Tị Lôi Đan cần rất nhiều, nhưng Từ Khuyết phát hiện nơi này phần lớn đều có, vì lẽ đó cũng là lười đi vào bên trong hệ thống thương thành mua, trước tiên từng loại tìm đủ, mới mua vài thứ mà nơi này không có.
Tô Linh Nhi thấy hắn lập tức đem nhiều dược liệu như vậy ra, không khỏi tò mò nói:
- Ngươi lần này cần luyện đan dược gì?
Từ Khuyết nở nụ cười, nhàn nhạt nói:
- Luyện ra ngươi liền biết, vừa vặn cũng có tác dùng với ngươi lúc độ kiếp.
- Có tác dụng đối với việc Độ Kiếp của ta?
Tô Linh Nhi bắt đầu nghi ngờ, tựa hồ ngoại trừ Dưỡng Thần Đan cùng Huyết Nguyên Đan ra, nàng không nghĩ ra còn có đan dược gì là có thể ứng phó lôi kiếp.
Từ Khuyết cũng không có ý định giải thích, nở nụ cười cao thâm khó dò, lại cất bước đi tới lò luyện đan, vung tay lên, tiếp tục triển khai loại thủ pháp luyện đan vừa nãy.
Lần này, mọi người cũng không nghi vấn, ánh mắt nhìn về phía hắn đã trở nên tôn kính mà sùng bái. Đồng thời, mỗi một người đều không tự chủ liếm môi một cái, dồn dập chờ mong bên ngoài đan dược mà một lúc nữa Từ Khuyết luyện ra, có một tầng sô cô la ăn ngon đến phát khóc như trước hay không.
Một vị Luyện Dược Sư mạnh mẽ, bất kể là ở đâu, đều có thân phận cao quý khiến cho người kính nể. Huống chi, Từ Khuyết còn có thể luyện chế ra một tầng sô cô la bên ngoài ăn ngon như vậy? Quả thực là sau khi ăn qua một lần, liền hoàn toàn thất hồn lạc phách.
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết Trang Bức thành công, khen thưởng 50 điểm Trang Bức!
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết Trang Bức thành công, khen thưởng 60 điểm Trang Bức!
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết Trang Bức thành công, khen thưởng 80 điểm Trang Bức!
Tiếng thông báo của hệ thống, cũng liên tiếp không ngừng vang lên ở trong đầu Từ Khuyết, thêm vào lúc trước sau khi luyện ra Dưỡng Thần đan, một chuyến này của Từ Khuyết tổng cộng đã được tới hơn 500 điểm Trang Bức, xem như là thu hoạch phong phú.
Nhưng hắn lúc này trong lòng không suy nghĩ bất cứ chuyện gì khác, tập trung thần hồn, đem từng cây linh dược ném vào bên trong Dị Hỏa, bắt đầu rèn luyện.
Nhưng vật liệu cần thiết cần luyện Thái Thanh Tị Lôi Đan lần này thực sự quá nhiều, Từ Khuyết sau khi rèn luyện ra vài cây linh dược, liền bắt đầu có chút không chịu được.
Con ngươi đảo một vòng, hắn gọi ra hệ thống, hỏi:
- Hệ thống, ngươi có loại công năng tự động chế thuốc hay không?
Ding, căn cứ phương pháp luyện đan kí chủ nắm giữ, có thể sử dụng công năng tự động quản lý, mỗi canh giờ tiêu hao một điểm Trang Bức!
- Đậu mè, tự động ủy thác? Sao không sớm nói, hại ta từng cây dược luyện lâu như vậy, được rồi, vậy thì quản lý, chỉ là vài điểm Trang Bức, ta vẫn bỏ ra được.
Từ Khuyết lập tức trở nên hưng phấn.
Có thứ tự động quản lý, cơ bản giống như chơi game, ngươi không một bên, hệ thống cũng có thể phụ trách giúp ngươi đánh quái thăng cấp.
Ding, đã mở ra công năng tự động quản lý, thần hồn của túc chủ tạm thời giảm phân nửa, phân phối dùng cho luyện đan, đồng thời kí chủ không thể rời khỏi lò luyện đan 100 mét, bằng không công năng quản lý mất đi hiệu lực.
- Không thành vấn đề, ta ngồi xuống nghỉ ngơi là được, thuận tiện. . . à đúng, nướng cái cánh gà ăn.
Từ Khuyết cười, từ bên trong giao diện hệ thống lui ra.
Sau một khắc, hắn cũng cảm giác được thần hồn của mình yếu đi, bị hệ thống rút đi phân phối ở trên việc luyện đan.
Đồng thời, Thanh Liên Địa Tâm Hỏa ở bàn tay cũng đột nhiên trôi về giữa không trung, cũng mang theo các linh dược khác, cùng nhau bị hệ thống tiếp quản, bắt đầu tiến hành tự động rèn luyện.
Từ Khuyết lập tức được giải thoát, không cần lại đi quan tâm những hỏa hầu kia, tâm tình sung sướng từ trong không gian chứa đồ của hệ thống khuân đồ ra bên ngoài.
Xiên nướng, gia vị, cánh gà. . .
. . .
Cùng lúc đó, nguyên bản các cường giả dị tộc đang hết sức chăm chú, vẫn quan tâm Từ Khuyết chế thuốc, lúc này cũng sửng sốt một chút.
Nhìn thấy Thanh Hỏa trong tay Từ Khuyết đột nhiên trôi về giữa không trung, bọn họ theo bản năng cho rằng đây là muốn đổi một loại thủ pháp chế thuốc, lập tức liền toàn bộ nhấc lên tinh thần, chỉ lo bỏ qua một màn đặc sắc nào đó.
Thế nhưng, sau khi thấy Từ Khuyết đột nhiên lấy ra một đống đồ vật kỳ quái, đám người kia đều không khỏi ngẩn ngơ.
- Xem ra Tôn tiểu hữu lần này cần luyện đan dược thật không đơn giản.
Một vị lão giả dị tộc thở dài nói.
- Đúng đấy! Dùng nhiều linh dược như vậy, bây giờ còn phải thêm vào nhiều đạo cụ phức tạp kỳ lạ như thế, hiển nhiên đan dược này rất phi phàm.
- Ồ? Nếu như ta không nhìn lầm, đây. . . đây hình như là cánh gà?
- Cánh gà? Thứ này có thể chế thuốc sao?
- Kỳ quái nha, đến tột cùng là muốn luyện thần đan thần dược ra sao, lại còn dùng đến cánh gà?
- Xem. . . Xem ra đan dược này, vô cùng có khả năng là tam tinh đan dược! Khẳng định Tôn tiểu hữu muốn đem cánh gà làm thuốc dẫn.
Một ông già vô cùng chờ mong, thậm chí kích động đến tiếng nói chuyện đều có chút run.
Liền ngay cả trong mắt Tô Linh Nhi cũng bắt đầu tỏa sáng, cảm thấy lần này Từ Khuyết luyện đan dược khẳng định rất siêu phàm, so với Dưỡng Thần đan còn cường đại hơn, bằng không không cần nhiều thao tác phức tạp như vậy.
Tất cả mọi người đều không khỏi nín thở, chằm chằm không chớp mắt nhìn Từ Khuyết.
Bọn họ đều quá hiếu kỳ, đến cùng là những cánh gà này, có thể làm sao ứng dụng vào bên trong đan dược.
Nhưng mà Từ Khuyết liền tự mình ngồi dưới đất, một tay cánh gà một tay xiên nướng, đem một đôi cánh gà đều cắm ở trên xiên nướng cố định lại, lại quét một tầng dầu phộng lên trên mặt, tiếp đó liền đứng dậy đi tới bên lò luyện đan, ngồi xổm xuống.
Sau đó, dựa vào lửa phía dưới lò luyện đan, Từ Khuyết vừa hát, vừa bắt đầu nướng cánh gà!
- Cánh gà quay, ta vừa ý ăn, nhưng mẹ ngươi nói ngươi cũng sắp đinh. . .
". . ."
Mọi người ở đây trong nháy mắt liền lờ mờ ngơ ngẩn.
- Hắn. . . hắn đang nướng cánh gà?
Một ông già khiếp sợ vạn phần, run giọng hỏi người bên ngoài, tựa hồ không thể tin được một màn mình đang nhìn thấy.
Mọi người cũng không nói gì, cảm giác mắt tối sầm lại, suýt nữa muốn ngất đi.
Từ cổ chí kim, có Luyện Dược Sư nào trong lúc luyện đan mà không phải là đều hết sức chăm chú? Thậm chí ngay cả một điểm tạp niệm cũng không thể có, nhưng hiện tại. . .
Ngươi luyện đan được một nửa, chạy đi nướng cánh gà?