Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 130: Tỷ Tỷ Ngươi Giữ Không Được

Chương 130: Tỷ Tỷ Ngươi Giữ Không Được


- Này. . . Nó là bị ta liếm qua rồi.

Tiếng kinh hô của Tô Linh Nhi tuy rằng rất nhỏ, nhưng Từ Khuyết vẫn nghe được, nhất thời lúng túng một trận.

- Ây. . . Chẳng trách cảm giác đan dược có chút ẩm ướt, nhưng vẫn là ngọt ngào.

Từ Khuyết ngượng ngùng cười nói.

Lời này nhất thời làm gò má Tô Linh Nhi đỏ bừng, giống như oán trách lườm Từ Khuyết một cái.

Ding, đan dược đã luyện chế xong xuôi, xin mời kí chủ tự mình mở đỉnh thu đan!

Lúc này, trong đầu Từ Khuyết truyền đến tiếng thông báo hệ thống.

Hắn lúc này vui vẻ, nhìn về phía Tô Linh Nhi cười nói:

- Chúng ta đánh cuộc tiếp nhé?

- Cái gì?

Tô Linh Nhi thấp giọng hỏi.

- Nếu như bây giờ ta lập tức mở lò luyện đan ra, có thể được đan dược hoàn hảo không chút tổn hại nào, ngươi liền nợ ta thêm một điều kiện, thấy thế nào?

- Bây giờ?

Tô Linh Nhi lập tức kinh ngạc, hơi trầm ngâm, khóe miệng hơi hiện lên một vệt ý cười:

- Vậy nếu như xuất hiện phế đan thì sao?

- Vậy thì ta nợ ngươi một điều kiện, hoặc là trung hoà với cái trước, do ngươi quyết định,

- Được.

Tô Linh Nhi lập tức mỉm cười đáp ứng rồi.

Dưới cái nhìn của nàng, cách làm bỏ dở nửa chừng kia của Từ Khuyết là không thể nào luyện ra đan dược, coi như có thể xuất hiện một hai hạt đan dược hoàn mỹ, vậy cũng đã là kỳ tích, muốn một hạt phế đan đều không có, vậy tuyệt đối là không thể.

Vì thế mặc kệ như thế nào, nàng đều cảm thấy mình khẳng định sẽ thắng.

Hơn nữa nàng liền điều kiện đều định sẵn rồi, chính là muốn để Từ Khuyết sau này ở lại Thiên Yêu bộ lạc.

- Nhớ kỹ, nếu là ngươi thua, ngươi phải thực hiện điều kiện.

Tô Linh Nhi không yên lòng nhắc nhở một câu.

Từ Khuyết cười ha ha:

- Đương nhiên, ta coi trọng chữ tín nhất đó.

Nói xong, hắn liền thả cánh nướng trong tay xuống, trực tiếp đi đến lò luyện đan.

Mà lúc này, mọi người ngoài cửa nhìn thấy Tô Linh Nhi cùng Từ Khuyết đàm luận xong, Từ Khuyết liền đi về hướng lò luyện đan, đều cho rằng hắn là đồng ý ngừng luyện đan, nhất thời thở phào nhẹ nhõm.

- Vẫn là đại vương lợi hại, có thể thuyết phục hắn.

- Xem ra muốn mời hắn ở lại Thiên Yêu bộ lạc chúng ta, cũng không khó khăn lắm.

- Vì sao nói như vậy?

"Các ngươi nhìn vẻ mặt của đại vương đi, những năm gần đây khi nào thấy nàng cười như vậy chưa? Chỉ có vị Tôn Ngộ Không này có thể làm được.

- Cũng khó trách, Tôn tiểu hữu mặc dù là hầu tộc, nhưng nhìn qua cũng rất tuấn lãng tiêu sái, hơn nữa đa tài đa nghệ, thực lực mạnh mẽ, còn luyện đan dược rất giỏi, ngược lại cũng rất xứng đôi với đại vương của chúng ta.

"Ầm!"

Lúc này, một tiếng vang trầm thấp truyền đến, cắt ngang tiếng nghị luận của vài tên cường giả dị tộc.

Mấy người quay đầu nhìn lại, Từ Khuyết lại nhấc nắp đỉnh lò luyện đan lên.

Một tia mây mù bảy màu từ trong lò luyện đan lượn lờ bốc lên, đồng thời, từng sợi hồ quang màu xanh lam từ trong mây mù xẹt qua, giống như một mảnh lôi vân nho nhỏ.

- Chuyện này. . . Đây là cái gì?

- Chẳng lẽ là hoa mắt? Tại sao có cảnh tượng kỳ dị như vậy?

Mọi người đều kinh ngạc.

Mà Tiểu Ngọc đang ngồi ở một bên gặm cánh gà nướng, đột nhiên ngẩng đầu lên, tiếp đó ngây người tại chỗ.

- Đan. . . Đan vân dị tượng, là đan vân dị tượng!

Nàng kinh ngạc đến mức âm thanh đều có chút run, cánh gà nướng trong tay "Lạch cạch" một tiếng rơi xuống đất, khó tin nhìn về phía Từ Khuyết.

- Tiểu Ngọc, ngươi làm sao thế?

Tô Tiểu Thất bị cử động của Tiểu Ngọc làm cho hoảng sợ, vội mở miệng hỏi.

Mọi người ngoài cửa, bao gồm cả Tô Linh Nhi, đều đem sự chú ý tập trung vào.

Tiểu Ngọc kinh ngạc vạn phần nói:

- Đại Thánh ca ca quá lợi hại, một khi trước lúc đan dược ra lò xuất hiện đan vân dị tượng, nói rõ đó là đan dược cấp bậc tuyệt phẩm!

- Cấp bậc tuyệt phẩm? Đan dược không phải chỉ đến Tinh cấp thôi sao?

Tô Tiểu Thất kinh ngạc nói.

- Đúng, thế nhưng cùng ở bên trong Tinh cấp, cũng chia phẩm chất. Lấy thực lực trước mắt của Tiểu Ngọc, may mắn cũng chỉ có thể luyện chế ra Nhị Tinh Trung Phẩm Dưỡng Thần Đan, mà Đại Thánh ca ca lúc trước luyện chế Nhị Tinh Thượng Phẩm Dưỡng Thần Đan. Nhưng bây giờ. . . lô đan dược mới này, là Nhị Tinh Tuyệt Phẩm, ở bên trong sách cổ ghi chép, Nhị Tinh Tuyệt Phẩm còn quý giá hơn Tam Tinh Trung Phẩm nhiều.

- Cái gì?

Mọi người sau khi nghe được Tiểu Ngọc giải thích, lập tức chấn kinh.

- Nhị Tinh Tuyệt Phẩm còn quý giá hơn Tam Tinh Trung Phẩm, đây chẳng phải là nói. . . Luyện đan thuật của hắn, hầu như có thể được xưng là là một tên Tam Tinh Luyện Dược Sư?

- Chuyện này. . . Làm sao có khả năng? Một tên Tam Tinh Luyện Dược Sư Kim Đan kỳ viên mãn!

- Không đúng! Then chốt là lò đan dược này, là hắn vừa nướng cánh gà vừa luyện ra!

Nhất thời, ánh mắt của tất cả mọi người nhìn về phía Từ Khuyết, lại trở nên ngơ ngác vạn phần.

Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết Trang Bức thành công, khen thưởng 40 điểm Trang Bức!

Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết Trang Bức thành công, khen thưởng 60 điểm Trang Bức!

Trong đầu Từ Khuyết vang lên hai tiếng thông báo của hệ thống, khóe miệng không khỏi giương lên, bàn tay lớn nhẹ nhàng nắm chặt hướng không trung, mười viên Thái Thanh Tị Lôi Đan trong nháy mắt bay ra khỏi lò luyện đan.

Hắn vừa nãy cũng nghe được Tiểu Ngọc nói tới đan vân dị tượng, đúng là chỉ có phẩm chất tuyệt phẩm mới có thể xuất hiện cảnh tượng kỳ dị như vậy, nhưng cái dị tượng này cùng thực lực của Luyện Dược Sư quan hệ không lớn, mà là cùng cấp bậc tự thân của đan dược.

Thái Thanh Tị Lôi Đan ở bên trong nhị tinh, bản thân liền thuộc về đan dược tầng cao nhất, sở dĩ không bị liệt kê thành tam tinh cũng không phải là bởi vì dược lực không đủ mạnh, mà là yêu cầu luyện chế ra nó không cao, cơ bản chỉ cần Luyện Dược Sư đạt đến cấp bậc nhị tinh liền có năng lực luyện chế.

Thế nhưng. . . Trên căn bản không ai có thể luyện chế thành công, bởi vì loại đan dược này, một khi thành công, liền thuộc về tuyệt phẩm, không tồn tại trung phẩm hoặc là thượng phẩm!

Vì thế bất kể là đan dược tinh cấp nào, chỉ cần là phẩm chất tuyệt phẩm, chính là có độ khó đáng sợ nhất.

Dù cho là cửu tinh Luyện Dược Sư cũng không cách nào nắm chắc có thể luyện ra nhị tinh tuyệt phẩm đan dược, hoặc là nói, cơ bản cũng không nắm chắc, có thể thành hay không, thuần túy dựa vào vận may.

Nhưng bây giờ, Từ Khuyết vừa nướng cánh gà, vừa luyện ra nhị tinh tuyệt phẩm đan dược, điều này làm cho mọi người thực sự khó có thể tin.

Tô Linh Nhi cũng há hốc mồm, nàng hoàn toàn không nghĩ tới là kết quả sẽ như thế này, không chỉ chưa từng xuất hiện phế đan, ngược lại còn luyện ra đan dược phẩm chất tuyệt phẩm, lần này lại nợ một điều kiện.

- Đại Thánh ca ca, ngươi chờ một chút.

Lúc này, Tiểu Ngọc vẫn sững sờ nhìn Từ Khuyết đột nhiên kinh hô.

Tiếp đó cô bé liền chạy tới, đẩy tay Từ Khuyết ra nhìn, mười hạt Thái Thanh Tị Lôi Đan, tia điện đan chéo, toả ra từng trận vầng sáng nhàn nhạt.

- Thái Thanh Tị Lôi Đan!

Tiểu Ngọc trong nháy mắt bị dọa, kêu lên sợ hãi.

Mọi người ở đây đột nhiên ngẩn ra, chợt triệt để thay đổi sắc mặt, đều trở nên ngơ ngác.

- Cái gì? Tiểu Ngọc, ngươi vừa nói cái gì?

- Tôn tiểu hữu luyện chế chính là Thái Thanh Tị Lôi Đan trong truyền thuyết?

- Trời ơi! Làm sao có khả năng?

- Tôn tiểu hữu, nhanh để chúng ta nhìn một cái.

- A! Đúng là Thái Thanh Tị Lôi Đan, hoàn toàn giống như đúc với ghi chép trong cổ thư.

- Ha ha ha ha, lúc này đại vương không cần tiếp tục phải lo lắng chuyện độ kiếp nữa.

- Chức vị Yêu Hoàng mới, chính là của đại vương chúng ta rồi.

. . .

Một đám người vừa sợ vừa cười, giống như người điên.

- Chờ đã, đừng nóng vội, trước hết để cho ta làm thêm tầng sô cô la, lần này là vị sô cô la ô mai.

Từ Khuyết bị mọi người vây lại đến mức gió thổi không lọt, không biết nói gì nữa.

- Tôn Ngộ Không!

Đột nhiên, Tô Linh Nhi hô một tiếng, đi tới trước mặt Từ Khuyết, tỏ rõ vẻ nghiêm nghị nói:

- Ngươi đi theo ta một chút.

- A? Làm sao?

Từ Khuyết ngẩn ra.

Nhưng Tô Linh Nhi không giải thích, trực tiếp xoay người liền hướng về bên ngoài phòng luyện đan đi ra.

Mọi người cũng đều kinh ngạc, có chút không rõ tình hình!

- Tỷ tỷ làm sao thế? Làm sao nghiêm túc như vậy?

Tô Tiểu Thất cũng nghi ngờ nói.

Từ Khuyết vui mừng, nói:

- Đây không phải là rõ ràng sao? Tỷ tỷ ngươi không nhịn được, muốn biểu đạt tâm ý ái mộ đối với ta, các ngươi nhiều người như vậy, nàng đương nhiên không tiện nói rồi.

- Ngươi. . . ngươi nói bậy nói bạ,

Tô Tiểu Thất tức giận nói.

- Khà khà, tạm biệt.

Từ Khuyết cười hì hì, cầm lấy Thái Thanh Tị Lôi Đan, cất bước đuổi theo Tô Linh Nhi.

Tô Linh Nhi không nói một lời, sau khi rời khỏi phòng luyện đan, trực tiếp hướng về rừng cây nhỏ phía trước.

Từ Khuyết nhất thời sợ hết hồn, vội hô:

- Linh Nhi, chuyện này. . . Đây là không phải quá nhanh sao, trực tiếp liền muốn tiến vào rừng cây nhỏ rồi? Nếu không vẫn là chờ buổi tối đi, ban ngày quá rêu rao.

Tô Linh Nhi dừng lại, cũng không để ý tới Từ Khuyết, trái lại cảnh giác nhìn bốn phía một chút, sắc mặt nghiêm nghị, nhẹ giọng lại nói:

- Tôn Ngộ Không, chúng ta bây giờ liền khởi hành đi lôi trì, không thể đợi thêm.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch