Trên tế đàn, hai mắt Hổ Vương đỏ bừng, bỗng nhiên hắn phun ra một ngụm máu tươi.
Một nửa là vì sức mạnh Lôi Trì khiến gã không chịu nổi, một nửa là vì tức giận với Từ Khuyết.
Nếu như không có Từ Khuyết ở chỗ này quấy rối, hôm nay gã không chỉ có thể chống đỡ hai toà Lôi Trì gột rửa, mà còn có thể dẫn ra đạo thiên kiếp thứ sáu để rèn luyện.
Nhưng mà bây giờ bởi vì con khỉ này, toàn bộ đều mất hết.
Hổ Vương thật sự tức điên rồi, gã nghiến chặt hai hàm răng, mắt đỏ bừng nhìn con khỉ ở dưới tế đàn đang hát vang kia, hận không thể lập tức lao xuống, dùng ngàn đao bầm thây, cắn xé máu thịt của hắn.
Nhưng có một toà Lôi Trì đã bị hắn dẫn động, dù như thế nào, gã cũng phải tiếp thu gột rửa, chống đỡ lại lực lượng ci điện đang hạ xuống kia.
Từng đạo lôi điện như hồng thủy, không ngừng đánh lên thân thể gã, khiến thân thể gã bắt đầu rách ra, máu tươi thẩm thấu không ngừng.
Hắn há mồm ăn vào một viên Huyết Nguyên Đan để khôi phục vết thương, thân thể cũng trở nên cứng cáp hơn, rồi tiếp tục chịu đựng Lôi Trì đánh xuống.
Mà lúc này, Từ Khuyết bên dưới tế đài, đã hoàn thành trở thành tâm điểm được muôn người chú ý.
Kỹ năng nhạc sĩ nhất tinh của hắn vô cùng thành thạo, đặc biệt đem tiếng đàn thành phong cách Rock and Roll, cộng với có không ít người cùng hát, khiến uy lực lập tức kịch tăng, lực ảnh hưởng trong nháy mắt lan rộng, hầu như lan ra cả toàn trường!
Toàn bộ xung quanh Lôi Trì đã biến thành buổi biểu diễn của Từ Khuyết, Tô Linh Nhi đứng ở trong đám người, hé miệng cười, nhìn Từ Khuyết đang gào thét hát vang, con ngươi rạng ngời rực rỡ.
- Tôn tiểu hữu. . . Thực sự quá tuyệt rồi.
- Là một kẻ kinh tài tuyệt diễm.
- Đại vương, nếu như có thể giữ hắn ở lại bộ lạc chúng ta, bộ tộc ta có hy vọng lại thấy ánh mặt trời rồi!
- Đúng thế đại vương, trong thiên hạ này sợ rằng cũng chỉ có vị Tôn tiểu hữu này xứng đôi với ngài.
- Không sai không sai, trai tài gái sắc, trời sinh một đôi!
Mấy vị cường giả của Thiên Yêu bộ lạc bắt đầu ám chỉ Tô Linh Nhi, đến cuối cùng đã biến thành công khai.
Tô Linh Nhi lại mắt điếc tai ngơ, mãi nhìn Từ Khuyết, khóe miệng khẽ mỉm cười nhạt ý, tựa như suy tư.
"Hống!"
Lúc này, một tiếng hổ gầm kinh thiên động địa, đột nhiên từ trên tế đàn truyền xuống.
Từ Khuyết và đám người đang hát vang, trong nháy mắt bị tiếng hổ gầm đánh vỡ, một luồng sát ý mạnh mẽ trong nháy mắt tràn ngập toàn trường.
Mọi người đều cả kinh, ngẩng đầu nhìn lại, thấy Hổ Vương đã để Lôi Trì gột rửa xong, Độ Kiếp kết thúc!
Từ Khuyết cũng kinh ngạc, kinh hô:
- Mẹ nó, ngươi vẫn chưa bị sét đánh chết à?
- Tên khỉ chết tiệt, để mạng lại!
Hổ Vương phẫn nộ rít gào, trực tiếp từ trên tế đàn vọt xuống, hóa thành một bóng mờ, giết về phía Từ Khuyết.
Khóe miệng Từ Khuyết giương lên, đang muốn để hệ thống mở phong ấn tu vị ra,
Sau đó dùng một gậy đập chết Hổ Vương này.
Nhưng một bóng trắng đột nhiên xẹt qua bên cạnh hắn.
"Ầm" một tiếng thật lớn, Hổ Vương cùng bóng trắng kia đồng thời bị đẩy lui.
Sáu cái đuôi trắng sáng xuất hiện trước mặt Từ Khuyết, là Tô Linh Nhi thay hắn đỡ đòn này.
- Tô Linh Nhi, ngươi muốn quản việc không đâu?
Hổ Vương phẫn nộ quát.
- Giao em gái ta ra đây!
Tô Linh Nhi lạnh lùng mắng lại, trên người cũng dâng đầy sát ý!
Hổ Vương cười gằn:
- Hê hê, ngươi còn biết ngươi có em gái? Cút ngay cho ta, bằng không bản vương sẽ để ngươi hối hận cả đời!
- Ngươi nếu dám động tiểu Thất, Thiên Yêu bộ lạc nhất định cùng Vạn Yêu Bộ Lạc không chết không thôi, ngươi có thể thử xem!
Tô Linh Nhi không nhượng bộ chút nào, lạnh giọng đáp.
Đây là lần đầu tiên Từ Khuyết phát hiện hóa ra Tô Linh Nhi cũng có một mặt cứng rắn như thế, khí khái vương giả quả thực không thể che dấu, không hổ là Vương của một bộ lạc!
- Thiên Yêu bộ lạc? Ha ha, bản vương đã độ xong Thiên Kiếp, vị trí Yêu Hoàng nhất định là do bản vương ngồi, ngươi muốn cùng Vạn Yêu Bộ Lạc khai chiến, thì chính là cùng toàn bộ tộc nhân khai chiến!
Hổ Vương quát lớn, âm thanh vang vọng tứ phương.
Nhưng mấy vị cường giả của Thiên Yêu bộ lạc lại dựng râu trừng mắt nổi giận mắng:
- Hổ Vương, ngươi ít đánh rắm đi! Ngươi cũng chỉ vượt qua có Ngũ Tiêu Thiên Kiếp, thêm vào một đạo ở Lôi Trì, đại vương của chúng ta trải qua Lục Tiêu Thiên Kiếp, ngang điểm với ngươi, ngươi có tư cách gì tự xlà Yêu Hoàng?
Hổ Vương cười lạnh nói:
- Tất cả mọi người ở đây đều nhìn thấy, ta vốn đã dẫn động được đạo thiên kiếp thứ sau, nhưng bị tên khỉ kia phá vỡ, như vậy có thể chứng minh thực lực của ta là mạnh nhất, vị tu Hoàng này là ta đến ngồi!
- Không sai, khi nãy Hổ Vương đã dẫn động được đạo thiên kiếp thứ sáu, chứng minh ngài ấy có thực lực đó.
- Hơn nữa sau đó ngài ấy còn đẫn động được hai Lôi Trì, nhưng vẫn bị tên khỉ kia quấy nhiễu, vì thế Hổ Vương phải có tám phần mới đúng!
- Hổ Vương mới là người có tư cách nhất làm tân Yêu Hoàng.
Đám người Vạn Yêu Bộ Lạc thi nhau đứng ra, kêu gọi cho Vương của bọn họ.
Mấy vị cường giả của Thiên Yêu bộ lạc nhất thời nổi giận mắng:
- Thối lắm, nếu không phải các ngươi uy hiếp đại vương chúng ta lên tế đài, đại vương chúng ta cũng dẫn động được hai toà Lôi Trì tiến hành gột rửa!
- Ai uy hiếp đại vương các ngươi, mấy lão già các ngươi bớt ở chỗ này giội nước bẩn đi, rõ ràng là tài nghệ các ngươi không bằng người, đừng có tìm cớ.
Đám người Vạn Yêu Bộ Lạc lập tức phản bác.
- Một đám súc sinh dám làm không dám nhận, mau giao Tô Tiểu Thất ra đây, bằng không Thiên Yêu bộ lạc sẽ tuyên chiến với các ngươi!
- Tuyên chiến thì tuyên chiến, Vạn Yêu Bộ Lạc ta sợ các ngươi sao?
. . .
Trong lúc nhất thời, hai bên ầm ĩ, tình cảnh giằng co không dứt.
Những dị tộc khác cũng hai mặt nhìn nhau, nhưng cũng không nhúng tay, đều đang ngồi đợi kết quả.
Đột nhiên Từ Khuyết với vẻ mặt không kiên nhẫn đi ra, khoát tay một cái nói:
- Được rồi, đều đừng ầm ĩ nữa, không phải chỉ là Yêu Hoàng vị trí sao? Có cái gì tốt mà tranh, nơi này còn nhiều người còn chưa độ kiếp, sao các ngươi biết vị trí Yêu Hoàng này nhất định là của các ngươi?
- Tên khỉ kia, ngươi đừng phí lời, ngươi tư cách nói chuyện ở đây sao?
Đệ đệ của Hổ Vương đột nhiên nhảy ra, nghiến răng trừng mắt nhìn Từ Khuyết nói.
Sau người hắn có vài tên dị tộc, cũng thi nhau quát mắng:
- Hạng người vô tri, mau lui về, khu vực trong Lôi Trì này ngoại trừ đại vương chúng ta cùng Tô Linh Nhi, còn có kẻ nào có thể đoạt được sáu phần trở lên?
Từ Khuyết nhất thời cười gằn:
- Đám người thiểu năng các ngươi, không thử thì sao biết là không có?
- Ngươi không phải muốn nói là ngươi chứ?
Trên mặt đệ đệ của Hổ Vương lúc này hiện lên vẻ trào phúng cùng trêu tức, gằn giọng cười nói.
Từ Khuyết sáng mắt lên:
- Ô, tên ngốc nhà ngươi hôm nay lại rất thông minh đấy, không sai, chính là bản Đại Thánh, Tôn Ngộ Không!
Lời vừa nói ra, mọi người đều là ngẩn ra, sau đó một trận cười phá lên.
- Ha ha, tên khỉ này choáng váng sao? Lại muốn tranh cướp vị trí Yêu Hoàng?
- Chỉ là Kim Đan kỳ, kênh mương lại đòi tương đương với thủy điện?
- Thực là không biết tự lượng sức mình, ý nghĩ kỳ lạ thật
- Mau lui ra đi, độ thiên kiếp không phải dựa vào luộc phân hoặc gảy một khúc là có thể vượt qua đâu
- Độ thiên kiếp cần có thực lực!
. . .
Từ Khuyết nghe được này, khóe miệng giương lên:
- Thực lực à? Ta cũng có!
Nói xong, hắn nhảy lên tế đài. . . trên cầu thang, từng bước từng bước đi tới.
Mọi người thấy một màn này, nhất thời cười vang.
- Ha ha, hắn cố ý sao?
- Ngay cả tế đài cũng không nhảy lên được, lại đi cầu thang.
- Khả năng là muốn tiết kiệm chút chân nguyên lực, để chống lại thiên kiếp.
- Với chút chân nguyên lực ấy thì có ích lợi gì? Ta nhìn hắn nhiều nhất cũng chỉ có thể đưa tới Tam Tiêu Lôi Kiếp.
- Không sai, dù sao chỉ là Kim Đan kỳ viên mãn, Tứ Cửu Thiên Kiếp cao nhất cũng chỉ có thể dẫn tới Tam Tiêu!
Rất nhiều dị tộc lắc đầu, không nhịn được cười, cho rằng Từ Khuyết đi tới cũng chỉ có thể thất bại.
Mà phía Thiên Yêu bộ lạc, mấy vị cường giả đều có vẻ mặt cứng đờ, có chút lúng túng.
Theo bọn họ, Từ Khuyết vừa nãy lời kia. . . Quả thật có chút chém gió, khiến bọn họ có chút mơ hồ.
Trong mắt Tô Linh Nhi cũng thoáng qua một tia kinh ngạc, nhưng nhìn theo bóng lưng Từ Khuyết đang bước từng bước đi lên tế đài, từ đầu đến cuối nàng vẫn không lên tiếng.
Nàng mơ hồ tin tưởng, tên khỉ kinh tài tuyệt diễm này, có lẽ thật sự có thể sẽ sáng tạo kỳ tích!
"Ầm!"
Lúc này, Từ Khuyết đã bước một chân vào tế đài, trong nháy mắt toàn bộ tế đài vang lên một tiếng, bị bao phủ bởi một lớp sấm sét, mỗi khi có người đi tới Độ Kiếp, tế đài đều sẽ bị phong toả.
Phía dưới, đám người Vạn Yêu Bộ Lạc lạnh lùng nhìn Từ Khuyết.
Đột nhiên có một người phản ứng lại, vui vẻ nói:
- Đúng rồi, chúng ta cũng có thể quấy nhiễu hắn, để hắn Nhất Tiêu Lôi Kiếp cũng không độ được!
- Đúng rồi, dùng gậy ông đập lưng ông, cứ làm như thế.
- Ha ha, biện pháp tốt, chờ hắn dẫn động Thiên Kiếp, chúng ta sẽ hát, hát một bài nhục nhã loài khỉ!
Đoàn người đều tỏ vẻ hưng phấn, bàn bạc cách trả thù Từ Khuyết.
Hổ Vương vẫn lạnh như băng nhìn chằm chằm Từ Khuyết, đôi mắt lạnh lẽo tràn ngập hàn ý.
Gã đã quyết định, chờ tên khỉ này độ kiếp xong, cho dù Tô Linh Nhi ngăn cản, gã nhất định sẽ ra tay!
Lúc này Từ Khuyết đã bước tới trung ương tế đàn, chăm chú nhìn lên bầu trời.
Nhưng đợi một lúc lâu, thiên kiếp vẫn không có dấu hiệu giáng lâm.
Gã vốn không biết làm thể nào để kêu gọi thiên kiếp, dù sao thiên kiếp người khác đều đã sớm đến, nhưng đều bị áp chế tới hôm nay.
Những hắn không phải thế, thiên kiếp của hắn vừa vặn chính là hôm nay.
Nhưng hệ thống lại không nói rõ, ngày hôm nay lúc nào thiên kiếp sẽ đến, thật sựu vô cùng lúng túng.
Từ Khuyết vô cùng bất đắc dĩ, hơi suy nghĩ chút rồi lên tiếng gọi hệ thống, hỏi:
- Hệ thống, lúc nào thiên kiếp sẽ đến, không phải là muốn ta chờ ở chỗ này chứ? Thật tẻ nhạt mà.
Ding, thời gian thiên kiếp của kí chủ giáng lâm, phải đợi bốn canh giờ nữa, mong ký chủ kiên trì chờ đợi!
- CMN, bốn canh giờ, chẳng phải là tám tiếng? Không được đâu, ta rất bận, có biện pháp gì chủ động dẫn thiên kiếp tới hay không?
Từ Khuyết nói.
- Có, nhưng thiên kiếp sẽ lại tăng thêm độ khó.
- Sợ cái gì, nói xem là biện pháp gì?
Từ Khuyết không để ý chút nào nói.
Hệ thống trầm mặc chốc lát, mới đáp lại một câu:
- Mời kí chủ tùy tiện Trang Bức một cái, là có thể gọi Thiên Kiếp!
- Trang Bức?
Lông mày Từ Khuyết cau lại, rồi lại cảm thấy vui vẻ.
Thế thì quá đơn giản nha.
Lúc này, hắn nhìn phía bầu trời, hít sâu một hơi, la lớn:
- Ta không đẹp trai!
"Ầm ầm ——!"
Trong nháy mắt, một đạo Lôi Minh đinh tai nhức óc vang lên, tựa như thiên thân đều kinh nộ.
Từ Khuyết bỗng nhiên cảm thấy da đầu tê dại, tựa như nghe thấy trên không trung truyền đến một tiếng "Ngươi nói láo"!
Sau một khắc, toàn bộ bầu trời bắt đầu biến sắc, mây đen dày đặc, cuồng phong gào thét, từng đạo lôi đình mạnh mẽ đáng sợ giống như cự long từ trong tầng mây bay xuống.
Lôi Kiếp còn chưa giáng lâm, động tĩnh này so với Thiên Kiếp của Tô Linh Nhi cùng với Hổ Vương độ còn đáng sợ hơn vô số lần.