Chương 147: Tự Nghĩ Ra Pháp Quyết, Tương Đối Trâu Bò!
Tiếng sấm rít từ từ tản ra, chói tai đến cực điểm.
Lôi Đình trong chưởng của Từ Khuyết cũng đang không ngừng xoay tròn áp súc, biến thành tia chớp hình cầu, càng ngày càng lớn.
Cỗ sức mạnh cuồng bạo này cũng đang dần tăng lên.
Từ Khuyết nhất thời khiếp sợ, trợn to mắt:
- CMN, ta đây là dung hợp Chidori cùng Rasengan lại hay sao?
"Ầm!"
Đột nhiên, viên tia chớp hình cầu này đột nhiên từ trong tay hắn nổ tung, sóng trùng kích hóa thành một vòng gợn sóng vô hình, trực tiếp đem tảng lớn lôi đình trước người tách ra.
Nhưng sau một khắc, lôi điện lại trở nên nồng nặc lại, lần thứ hai bao vây Từ Khuyết.
Cùng lúc đó, trong đầu hắn cũng không ngừng vang vọng tiếng thông báo của hệ thống.
Ding, kiểm tra thấy lượng lớn lôi đình chi lực, Minh Vương Trấn Ngục thể Lôi thuộc tính đã hấp thu tới 58%!
Ding, kiểm tra thấy lượng lớn lôi đình chi lực, Minh Vương Trấn Ngục thể Lôi thuộc tính đã hấp thu tới 60%!
Ding, kiểm tra thấy lượng lớn lôi đình chi lực, Minh Vương Trấn Ngục thể Lôi thuộc tính đã hấp thu tới 65%!
. . .
Vô tận sức mạnh đang điên cuồng rèn luyện cơ thể hắn, càng ngày càng mạnh.
Từ Khuyết cũng đứng bên trong mảnh lôi đình nồng nặc như biển này, tiếp tục ngưng tụ lại loại tia chớp hình cầu vừa nãy kia.
Loáng thoáng, hắn cảm thấy uy lực của tia chớp hình cầu rất không tầm thường, nếu như có thể thông thạo nắm giữ, mình lại nhiều hơn một loại pháp quyết, hơn nữa còn là tự nghĩ ra.
Cùng lúc đó, bên dưới tế đài.
Mọi người đều đứng tại chỗ, trừng hai mắt, ngơ ngác nhìn mảnh tế đài bị Lôi Trì bao trùm này, thật lâu không nói gì.
Vốn tưởng rằng sức mạnh của chín toà Lôi Trì, sẽ làm con khỉ kia ăn thiệt thòi lớn, bị thương nặng.
Nhưng kết quả là hầu tử này cũng chỉ là vừa bắt đầu kêu to một tiếng, sau đó liền không lên tiếng, lại còn đứng ở bên trong lôi đình chơi lôi cầu.
Trời ơi. . .
Đại ca, Hầu ca, đây chính là chín toà Lôi Trì đó.
Ngươi có thể tôn trọng thánh địa tổ tiên lưu lại một chút hay không?
Ở trước mặt loại sức mạnh này, ít nhất cũng phải phun ngụm máu, để biểu hiện kính ý chứ?
- Ồ, không đúng, các ngươi mau nhìn, sức mạnh của Lôi Trì đang suy yếu!
Đột nhiên, một tên dị tộc trợn mắt lên, kinh hô.
Mọi người đều ngẩng đầu nhìn lên tế đài, cũng đều kinh ngạc.
- Hả? Thật giống như thực sự bị yếu đi rất nhiều, có một phần lôi đình chi lực mất đi, xảy ra chuyện gì?
- Không đúng rồi, sức mạnh của Thánh Địa Lôi Trì của chúng ta đều là vĩnh hằng, làm sao sẽ bị mất đi?
- Không được, con khỉ này đang hấp thụ sức mạnh của Lôi Trì! Trời ạ, tên kia làm sao làm được?
- Hắn hẳn là tu luyện một loại vô thượng Luyện Thể Thuật, có thể thu nạp Lôi Điện nhập thể, rèn luyện thân thể.
Nhất thời, tất cả mọi người đều bừng tỉnh, dường như đã rõ ràng tất cả.
- Chẳng trách! Chẳng trách hắn có thể ở bên dưới Thiên Kiếp cấp độ kia không bị thương chút nào, hóa ra là có một loại vô thượng Luyện Thể Thuật!
- Đây quả không đơn giản, thế gian tựa hồ chưa từng nghe nói có loại Luyện Thể Thuật này, lại có thể hấp thu lôi đình chi lực.
- Hơn nữa ngay cả Thượng Cổ Tử Tiêu Thần Lôi cũng có thể hấp thu, có thể thấy được Luyện Thể Thuật này khủng bố tới cỡ nào.
- Quái dị thật, hầu tử này đến tột cùng có lai lịch gì, lại cường đại như thế, trong tộc ta hình như chưa từng nghe nói có một nhân vật như vậy.
- Không biết, nhưng hắn cùng người của Thiên Yêu bộ lạc thân thiết như vậy, Thiên Yêu bộ lạc hẳn là rõ ràng lai lịch của hắn.
- Thiên Yêu bộ lạc lần này gặp may rồi, vị trí Yêu Hoàng, không phải của con hầu tử kia thì không còn ai khác!
. . .
Mọi người đều bắt đầu bàn luận.
Mà vài ông lão của Thiên Yêu bộ lạc, từ lâu đều tươi cười, ngẩng đầu ưỡn ngực, bễ nghễ đối diện với Vạn Yêu Bộ Lạc.
Tô Linh Nhi cũng lạnh như băng dán mắt vào Hổ Vương, trong mắt đằng đằng sát khí, trầm giọng nói:
- Hổ Vương, ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng, giao em gái ta ra đây, bằng không. . . Tự gánh lấy hậu quả!
Hổ Vương tỏ rõ vẻ âm trầm, trên người cũng tràn ngập sát ý, vô cùng giận dữ.
Sau khi im lặng một lúc, hắn mới cắn răng lạnh lùng nói:
- Lôi Kiếp tế tự kết thúc, em gái ngươi tự nhiên sẽ xuất hiện ở lối vào Lôi Trì.
Cho dù Hổ Vương là một đời đại vương của một bộ lạc, có hi vọng đoạt được vị trí Yêu Hoàng, nhưng gã cũng không dám thật sự làm gì Tô Tiểu Thất.
Dù sao đều là người trong cùng một tộc, hắn bắt Tô Tiểu Thất để uy hiếp Tô Linh Nhi, đã phạm vào tối kỵ, nếu như động thủ nữa, tất nhiên sẽ kinh động đám lão tổ của Thiên Yêu trong bộ lạc, đến lúc đó ngược lại sẽ gây ra nội đấu kịch liệt.
Vì thế trước khi đi vào, Hổ Vương từ lâu đã dặn dò thủ hạ, chờ Lôi Kiếp tế tự vừa kết thúc, liền thả Tô Tiểu Thất trở lại.
Mà bây giờ vị trí Yêu Hoàng bị đoạt, gã tuy rằng không cam lòng, nhưng cũng chỉ có thể ngoan ngoãn thả người.
Nhưng người của Vạn Yêu Bộ Lạc trước sau không phục, tỏ rõ vẻ tức giận bất bình.
Tại bọn họ xem ra, con khỉ này căn bản không xứng làm Yêu Hoàng.
Chỉ là Kim Đan kỳ viên mãn, dù cho độ xong thiên kiếp, cũng chỉ là một Nguyên Anh kỳ, so với phần lớn bọn họ ở nơi này đều yếu hơn, làm sao ngồi nổi bảo tọa của tân Yêu Hoàng?
Loại cảnh giới này, căn bản là không có tư cách lãnh đạo bọn họ.
Lúc này, có người liền kêu gào lên.
- Con khỉ này căn bản không xứng làm Yêu Hoàng!
- Không sai, các ngươi nhìn hắn còn đang hấp thu lôi điện của Lôi Trì.
- Đây chính là thánh địa mà tổ tiên chúng ta truyền thừa xuống, nếu để cho hắn hút đi, sau này, tử tôn hậu bối chúng ta còn làm sao tham gia Lôi Kiếp tế tự?
- Đúng, vì thế con khỉ này tuyệt đối không có tư cách làm Yêu Hoàng, chúng ta phải ngăn cản hắn, đừng để cho hắn tiếp tục hấp thu lôi điện trong Lôi Trì.
- Nhanh, mọi người nhanh hát, quấy rầy hắn!
Đám dị tộc Vạn Yêu Bộ Lạc la lớn, nỗ lực lôi kéo đám còn lại cùng phản đối Từ Khuyết.
Vài ông lão của Thiên Yêu bộ lạc nhất thời tức giận đến phẫn nộ, nổi giận nói:
- Vạn Yêu Bộ Lạc các ngươi là muốn làm phản sao? Tổ tiên định ra quy củ, ai ở trên Lôi Kiếp tế tự được cấp cao nhất, người đó chính là Yêu Hoàng mới, các ngươi dám phản đối?
- Hơn nữa lôi điện trong Lôi Trì coi như bị hút sạch, nhưng sau trăm năm sẽ khôi phục lại như thường, các ngươi đừng hòng kiếm cớ mưu phản!
- Tân Yêu Hoàng là của Tôn Ngộ Không! Nếu có người muốn vi phạm quy củ của tổ tiên, ta không ngại ở bên trong Lôi Trì thanh lý môn hộ.
Tô Linh Nhi cũng đứng dậy, lạnh giọng nói.
Thân là một trong những cường giả có thực lực mạnh mẽ nhất ở đây, lời nói này của Tô Linh Nhi, vẫn là làm kinh sợ mọi người.
Đám dị tộc của bộ lạc khác nghe xong đều nhìn nhau, quả thật không dám xằng bậy.
Dù sao thực lực của Từ Khuyết triển lộ ra vừa nãy, bọn họ đều rõ như ban ngày, hiện nay lại thêm một Tô Linh Nhi, loại sức chiến đấu này thực sự vô địch rồi.
Liền tùy ý người của Vạn Yêu Bộ Lạc hô nửa ngày, những bộ lạc khác cũng không có người nào dám đứng ra phối hợp.
. . .
Mà lúc này, Từ Khuyết bên trên tế đàn lại hấp thu gần đủ lôi điện rồi
Cả thân thể trở nên cứng cỏi cực kỳ, bắp thịt đường nét rõ ràng, da dẻ bóng loáng trắng mịn, nhưng giống như thiên chuy vạn luyện, thỉnh thoảng còn có từng đạo từng đạo lôi điện ở mặt da xẹt qua.
Ding, chúc mừng kí chủ, Lôi thuộc tính của Minh Vương Trấn Ngục thể tích lũy 100%, đã bão hòa!
Ding, chúc mừng kí chủ thu được một trong bát đại pháp quyết của Minh Vương Trấn Ngục thể, Chưởng Khống Lôi Điện!
Trong đầu Từ Khuyết ời vang lên tiếng thông báo của hệ thống, gần như cùng lúc đó, lôi điện bên trên tế đàn cũng trong nháy mắt bị hấp thụ nhập thể, hết sạch, hóa thành một luồng sức mạnh thần bí, vĩnh trú bên trong thân thể.
Ngay sau đó, Từ Khuyết lập tức cảm ứng được, bên trong phạm vi mấy trăm dặm này, hết thảy vạn vật ẩn chứa lôi đình thuộc tính, đều có thể bị hắn khống chế.
- Ta kháo, ta xem như đã biến thành Lôi Điện Pháp Vương rồi sao? Chưởng Khống Lôi Điện cơ đấy!
Từ Khuyết nhất thời mừng lớn, hoàn toàn không nghĩ tới Minh Vương Trấn Ngục thể lại còn có loại thu hoạch này.
Hơn nữa bây giờ chỉ là đem Lôi thuộc tính đẩy lên đến viên mãn, nếu như tương lai đem Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ những thuộc tính khác đều hấp thu đầy đủ, chẳng phải là sẽ có thể chưởng khống thiên địa vạn vật?
Nghĩ tới đây, Từ Khuyết không khỏi chờ mong đầy cõi lòng.
Nhưng, bây giờ làm cho hắn cảm thấy hứng thú nhất, vẫn là chiêu tia chớp hình cầu vừa mới tự nghĩ ra kia.
"Ầm!"
Hắn hơi suy nghĩ, bàn tay hơi vẫy một cái, lòng bàn tay nhất thời ngưng tụ ra một cơn lốc xoáy, tia điện trong nháy mắt đan chéo, ngưng tụ thành một tia chớp hình cầu, đốm lửa bắn ra bốn phía, đinh đinh vang vọng.
Gần như cùng lúc đó, âm thanh thông báo của hệ thống cũng vang lên.
Ding, kiểm tra thấy kí chủ Từ Khuyết thành công lĩnh ngộ một môn pháp quyết, cấp bậc tạm thời không rõ, mời tự đặt tên cho pháp quyết.
CMN, thật là tự nghĩ ra pháp quyết? Ha ha, còn muốn ta đặt tên?
Từ Khuyết nhất thời tỏ rõ vẻ mừng rỡ.
- Vạn vạn không nghĩ tới nha, tùy tiện bạo phát Hồng Hoang lực lượng một chút, cũng có thể tự nghĩ ra một chiêu pháp quyết, chà chà, thế nhưng đặt tên là gì đây?
- Rasengan? A. . . Không được, Rasengan không có chớp giật.
- Chidori Rasengan? Trời ơi, thật sự không êm tai.
- Mẹ nó, có, nghĩ ra rồi!
Đột nhiên, mắt Từ Khuyết sáng lên, mừng lớn nói:
- Hệ thống hệ thống, nhanh, ta nghĩ đến cái tên rất hay.
- Xin mời kí chủ đặt tên.
Hệ thống đáp.
Từ Khuyết không chút nghĩ ngợi, tràn đầy tự tin nói:
- Hầu Tắc Lôi!
". . ."
Hệ thống im lặng suốt nửa ngày, cuối cùng mới đáp:
- Đặt tên thành công!
Mà lúc này, bên dưới tế đàn cũng truyền đến từng trận thanh âm kêu gào, Vạn Yêu Bộ Lạc còn không chịu bỏ qua, tiếp tục đang cổ động mọi người.
- Các ngươi xem con khỉ này, đã đem lôi điện bên trong Lôi Trì hút đi rồi!
- Vạn nhất sau trăm năm nữa, Lôi Trì không có cách nào khôi phục, đời sau của chúng ta nên làm gì đây?
- Đúng rồi, con khỉ này làm việc táo bạo, căn bản không vì tộc ta mà cân nhắc.
- Hắn không đủ tư cách làm Yêu Hoàng!
Vài tên dị tộc Vạn Yêu Bộ Lạc kêu gào đến mức rất hung, đặc biệt là em trai của Hổ Vương, kêu lớn tiếng nhất, tỏ rõ vẻ không cam lòng cùng đố kị.
Từ Khuyết đứng trên tế đàn, nghe thấy tất cả những thứ này, con ngươi nhất thời híp lại.
- Các ngươi không đồng ý làm tân Yêu Hoàng sao?
Hắn cười gằn hỏi.
Mọi người của Vạn Yêu Bộ Lạc nhất thời sững sờ, xoay người nhìn về phía tế đài, chợt cắn răng hô lớn:
- Không sai, ngươi không có tư cách trở thành tân Yêu Hoàng!
- Chỉ là Kim Đan kỳ viên mãn, làm sao lãnh đạo bộ tộc ta đi tới cường thịnh?
- Con khỉ, ngươi đừng mơ hão nữa.
. . .
Đối mặt với từng tiếng chửi bậy trách cứ này, Từ Khuyết cười nhạt.
Hướng biên giới Tế đài đi tới, xoay cổ tay một cái, ngưng tụ lại một viên tia chớp hình cầu, Hầu Tắc Lôi!
- Ta không tư cách đúng không? Ha ha. . .
Hắn cười lạnh một tiếng, ý cười đột nhiên thu lại, bỗng nhiên liền ném Hầu Tắc Lôi ra, đập về phía đám người Vạn Yêu Bộ Lạc, đồng thời hét lớn một tiếng: