Bóng đêm dần dần buông sâu, mấy thời thần sau, yến hội do Từ Khuyết bày ra kia cũng kết thúc.
Rất nhiều chưởng môn trưởng lão của các tông phái đều uống đến mức rất tận hứng, trước khi đi còn một đường lôi kéo Từ Khuyết, nói để hắn cùng trở lại tiếp tục uống.
Từ Khuyết đương nhiên là khách sáo từ chối.
Ngày hôm nay ở Thiên Võ Tông trang bức cả ngày, thêm vào cái yến hội cuối cùng này, hắn ròng rã thu hoạch được hơn hai trăm điểm Trang Bức, đã đủ mua một cái trận pháp trung giai rẻ nhất rồi.
Mở ra giao diện hệ thống, tin tức cá nhân vọt ra trước mắt:
Kí chủ: Từ Khuyết
Cảnh giới: Kết Đan kỳ tầng năm (Dung Hội Quán Thông)
Kinh nghiệm: 0/200000
Trang Bức: 280 điểm
Công pháp: Thái Cổ Ngũ Hành Quyết Trung giai
Kỹ năng: Long Đằng Cửu Biến (Viên mãn); Tam Thiên Lôi Động (Viên mãn); bí chữ "Binh" (tiến độ 0%); Diễm Phân Phệ Lãng Xích (tiến độ 0%); Lục Hợp Du Thân Xích (tiến độ 0%).
Tinh hoa: Công pháp (330 điểm)
Nghề nghiệp: Không
Địa vị: Phò mã Hỏa Nguyên Quốc Đông Hoang đại lục
. . .
- Đúng rồi, suýt chút nữa quên tăng cao độ thuần thục của pháp quyết.
Từ Khuyết mới trao đổi pháp quyết, vẫn còn chưa từng dùng tới, tiến độ từ đầu tới cuối duy trì ở mức 0%, lúc này thấy, hắn mới kịp phản ứng lại.
Nhưng công pháp tinh hoa chỉ còn lại có hơn ba trăm điểm, nên phân chia như thế nào đây?
Trước mắt Long Đằng Cửu Biến cùng với Tam Thiên Lôi Động đều thuộc về pháp quyết cấp bậc Địa giai, mỗi khi tăng lên một loại pháp quyết đến cảnh giới viên mãn, liền cần tiêu hao công pháp tinh hoa.
Nhưng bây giờ hắn nắm giữ bí chữ "Binh" thuộc về pháp quyết thiên giai, muốn cho nó đạt đến cảnh giới viên mãn, chỉ sợ cần phải tiêu hao nhiều công pháp tinh hoa hơn.
- Quên đi, trước tiên đùng 100 điểm công pháp tinh hoa thử xem!
Từ Khuyết suy nghĩ một chút, lúc này thao tác hệ thống, đem công pháp tinh hoa đều dùng trên bí chữ "Binh".
Ding, tiêu hao công pháp tinh hoa, Bí chữ "Binh"" thăng cấp thành công, tiến độ tăng lên 10%."
Ta kháooo!
Từ Khuyết suýt chút nữa nhảy lên.
Ròng rã 100 điểm công pháp tinh hoa đó, Địa giai pháp quyết đều trực tiếp có thể thăng cấp tới viên mãn, Thiên giai pháp quyết lại mới tăng lên 10%? Đây là muốn mạng người à.
Không được không được, không thể lãng phí như thế đi.
- Hệ thống, đem 200 công pháp tinh hoa còn lại dùng trên Diễm Phân Phệ Lãng Xích cùng Lục Hợp Du Thân Xích."
Từ Khuyết cảm thấy hiện nay mình cần nhất vẫn là loại pháp quyết có thể điều động binh khí này, bằng không cùng những tu sĩ nắm giữ phi kiếm kia đánh nhau nhất định sẽ chịu thiệt, dù sao thân thể này của mình còn xa mới đạt đến trình độ đao thương bất nhập.
Ding, tiêu hao công pháp tinh hoa, Diễm Phân Phệ Lãng Xích thăng cấp thành công, tiến độ đạt 100%, tu luyện viên mãn!
Ding, tiêu hao công pháp tinh hoa, Lục Hợp Du Thân Xích thăng cấp thành công, tiến độ đạt 100%, tu luyện viên mãn!
. . .
Liên tiếp hai tiếng tiếng thông báo phát ra, Từ Khuyết cảm giác trong cơ thể đột nhiên xuất hiện hai cỗ nhiệt lượng đang chạy tràn, tiếp theo tụ hợp vào Đan Điền, lập tức cảm thấy cả người tràn ngập sức mạnh.
- Cảm giác thật tuyệt, cũng đến lúc nên trở về trong thôn rồi.
Từ Khuyết cảm giác tâm tình khoan khoái, đang chuẩn bị cất bước rời đi, lại phát hiện phía trước cách đó không xa có thêm một đạo bóng người.
Người kia bình tĩnh đứng ở trong đêm tối, ánh mắt có nhiều thâm ý đang nhìn chằm chằm phía bên mình.
- Trương Tông chủ, còn chưa nghỉ ngơi sao?
Từ Khuyết lập tức nở nụ cười, nhưng trong lòng có chút không chắc chắn, vị Trương Tông chủ này phỏng chừng là đến hỏi thăm chuyện của Đoạn Cửu Đức.
Trương Đan Sơn đứng ở đằng xa, hướng Từ Khuyết gật đầu.
Sau đó không thấy y có bất kỳ hành động gì, vẻn vẹn là nháy mắt một cái, liền trong nháy mắt xuất hiện ở trước mặt Từ Khuyết, suýt chút nữa dọa Từ Khuyết sợ hết hồn.
- Mấy trăm năm trước, ta từng có duyên gặp sư phụ ngươi mấy lần, không biết ngài ấy bây giờ còn tốt không?
Ngữ khí của Trương Đan Sơn ôn hòa hỏi, hiển nhiên đã thật sự xem Từ Khuyết là đệ tử của Đoạn Cửu Đức.
Từ Khuyết nở nụ cười:
- Ông ấy rất khỏe mạnh, mấy năm qua vẫn ở Đông Hoang sống phóng túng.
- Ồ? lão nhân gia hiện tại đang ở Hỏa Nguyên Quốc sao?
Con ngươi của Trương Đan Sơn sáng lên nói.
- Không biết, lão già kia hành tung quỷ dị, ta cũng không biết ông ta hiện tại ở đâu. Nhưng ông ấy cho ta một đạo bí phù, chỉ cần lúc ta gặp phải nguy hiểm đến tính mạng, ông ta sẽ lập tức xuất hiện, Trương Tông chủ có muốn thử một chút hay không?
Từ Khuyết cười híp mắt hỏi.
Cái gọi là bí phù gì đó, đương nhiên cũng là kinh nghiệm kiếp trước hắn xem tiểu thuyết mạng, thuận miệng nói mò.
Nhưng Trương Đan Sơn hiển nhiên là tin, im lặng trong chốc lát, mới nhàn nhạt lắc đầu nói:
- Quên đi, hữu duyên sẽ gặp lại.
Lập tức vừa nhìn về phía Từ Khuyết, ôn hòa nói:
- Sau này ngươi có thể ở lại Thiên Võ Tông, có nhu cầu gì cứ mở miệng, còn Bàn Sơn Thôn bên kia, bản tọa bảo đảm sẽ không có người đến quấy rối.
- Được, vậy thì cảm ơn Trương Tông chủ rồi! Nhưng bây giờ ta cũng phải trở về một chuyến, thu thập ít đồ.
Từ Khuyết chắp tay cười nói.
Trương Đan Sơn gật đầu:
- Uhm, đi đi.
Từ Khuyết cũng không khách sáo, triển khai Tam Thiên Lôi Động, dưới chân chớp giật đan xen, lập tức hướng ngọn núi bên dưới bay lượn mà đi.
Thái độ của Trương Đan Sơn lần này cố nhiên là chuyện tốt, nhưng mầm họa vẫn còn rất lớn.
Vạn nhất ngày nào đó thân phận của mình bại lộ, vậy thì đại sự sẽ không ổn!
Nhưng Từ Khuyết vẫn là người tài cao gan lớn, Trương Đan Sơn mời hắn vào ở Thiên Võ Tông, hắn đương nhiên là vui vẻ đáp ứng.
Lần trước chỉ trộm một cái Tàng Bảo Các của ngoại tông Thiên Võ Tông, có ngoại tông liền khẳng định còn có nội tông, bên trong chắc chắn ẩn giấu càng nhiều pháp quyết trâu bò, đến lúc đó trộm lại đây thu về cho hệ thống, có thể kiếm một món hời.
Nhưng trước khi làm việc này, Từ Khuyết vẫn phải trở về Bàn Sơn Thôn một chuyến.
Tuy nói Trương Đan Sơn bảo đảm quá sẽ không có ai động tới Bàn Sơn Thôn, nhưng hắn vẫn phải mau chóng đổi một cái trận pháp trung giai, bảo vệ thôn làng đã, để tránh khỏi tương lai bại lộ, liên luỵ tới các thôn dân.
Nhưng mà ngay lúc hắn đang chạy về Bàn Sơn Thôn, bỗng nhiên cảm thấy ngực có chút khó chịu, có loại dự cảm bất tường khó hiểu.
Loại dự cảm này đột nhiên xuất hiện, giống như có việc gì đó không tốt phát sinh.
Hắn nhíu mày, phản ứng đầu tiên chính là lão tử trúng độc, khẳng định là lão hồ ly Trương Đan Sơn kia hạ độc trong rượu và thức ăn ở yến hội.
- Hệ thống, nhanh kiểm tra thân thể cho ta một chút, xem bị trúng độc gì.
Ding, trạng thái thân thể của kí chủ Từ Khuyết rất tốt, khí huyết dồi dào, không có dấu hiệu trúng độc."
Ồ, không trúng độc?
Từ Khuyết ngạc nhiên, không trúng độc làm sao lại tâm thần không yên như thế?
- Quên đi, vẫn là về Bàn Sơn Thôn trước, ngày hôm qua Tiểu Nhu còn nói ta mua cho nàng chút tơ lụa vải vóc, nói phải làm xiêm y cho ta, ha ha, nha đầu kia hiện tại phỏng chừng cũng chờ tới cuống lên rồi.
Từ Khuyết lắc đầu nở nụ cười, quăng đi một ít muộn phiền trong lòng, tăng nhanh tốc độ hướng về Bàn Sơn Thôn bay đi.
. . .
Mà lúc này, bầu trời Thiên Võ Tông xẹt qua một đạo bóng người, nhanh chóng hướng về hướng về một gian lầu các, lúc rơi xuống đất dưới chân mất thăng bằng, trực tiếp ngã xuống đất, trong miệng phun ra một ngụm máu.
- Tôn Trưởng lão.
Vài tên đệ tử gác Thiên Võ Tông thấy thế, lập tức hoang mang chạy tới.
Sắc mặt của bà lão kia âm trầm đến đáng sợ, cắn răng nghiến lợi nói:
- Đáng chết, không nghĩ tới tiểu súc sinh kia bày xuống trận pháp có uy lực to lớn như thế, lần này không chỉ hủy Phá Trận Toa, ngay cả bản Trưởng lão đều bị trông thương.
Nói đến đây, bà nhìn về phía vài tên đệ tử Thiên Võ Tông, lạnh giọng hỏi: - Tên tiểu súc sinh kia bây giờ còn ở Thiên Võ Tông không?