Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 54: Người Đâu, Kéo Thần Uy Pháo Lên Cho Ta

Chương 54: Người Đâu, Kéo Thần Uy Pháo Lên Cho Ta


Phốc!

Dưới một tiếng vang trầm thấp, tên nam tử Kim Đan kỳ của Ma Môn bị một quyền đánh bay đi.

Ai cũng không kịp phản ứng, thậm chí hai cường giả Nguyên Anh kỳ đều không thể nhìn thấy thân ảnh của Từ Khuyết.

Tốc độ của Từ Khuyết quá nhanh, sau khi đạt đến Kim Đan kỳ tầng thứ chín, lại triển khai Tam Thiên Lôi Động, dĩ nhiên xa không phải hắn lúc trước có thể so sánh.

Thậm chí dựa vào cảnh giới cùng pháp quyết của hắn bây giờ, thêm vào một cậy Huyền Trọng Xích, cho dù không tiến vào trạng thái Long Đằng Cửu Biến cũng đủ để chiến một trận cùng cường giả Nguyên Anh kỳ!

Với thực lực như vậy, hắn muốn giết một tên đệ tử Kim Đan kỳ tầng năm của Ma Môn, quả thực dễ như trở bàn tay.

"Ầm!"

Cuối cùng, tên đệ tử Ma Môn kia đập ầm ầm trên mặt đất, máu tươi chảy ra trong miệng nhuộm đỏ mặt đất, tắt thở chết tại chỗ.

Sắc mặt hơn mười tu sĩ Ma Môn kia nhất thời kinh biến, dồn dập bấm ra pháp quyết, dự định đánh trả.

Nhưng không ai dám ra tay trước, hình ảnh Từ Khuyết thuấn sát một tu sĩ Kim Đan kỳ trong nháy mắt vừa nãy đã kinh sợ sâu sắc đến bọn họ, làm cho bọn họ không dám manh động.

Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết Trang Bức thành công, khen thưởng 40 điểm Trang Bức!

Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết giết chết tu sĩ Kim Đan kỳ, thu được 50 ngàn kinh nghiệm cùng một viên Kim Đan!

Từ Khuyết không coi ai ra gì đứng tại chỗ, nghe trong đầu truyền đến thông báo của hệ thống, khóe miệng hơi nhếch lên một nụ cười lạnh.

"Vèo!"

Lúc này, vài đạo lưu quang xuyên qua giữa không trung.

Chính là Tô Vân Lam cùng hai vị trưởng lão tới, phía sau còn có vài tên đệ tử Kim Đan kỳ hợp lực kéo lên một khẩu Thần Uy Sung Năng Pháo, tràn đầy tự tin, nóng lòng muốn thử.

Sau khi thấy qua uy lực của Thần Uy Pháo, bọn họ dĩ nhiên không còn kiêng kỵ người của Ma Môn nữa, giờ khắc này chỉ muốn ăn miếng trả miếng, đem những người trong Ma môn này tiêu diệt, thay đồng môn sư huynh đệ trước đây bị ngộ hại báo thù!

Song khi bọn họ đã tìm đến nhìn thấy Từ Khuyết cùng với tên đệ tử Ma Môn ngã trong vũng máu kia, mọi người đều cả kinh.

Lập tức, vài tên đệ tử Thái Dịch Phái nhìn về phía tu sĩ Ma Môn còn lại, trong mắt nhất thời tràn ngập đồng tình.

Chọc ai không được, lại dám chọc tên ma đầu điên cuồng giết người này, người ta mà động tay, so với Ma Môn các ngươi còn kinh khủng hơn gấp trăm lần!

. . . - Tô Vân Lam, ngươi có ý gì, muốn cùng Truy Phong bang chúng ta khai chiến phải không?

Nhìn thấy đám người Tô Vân Lam xuất hiện, một tên nam tử Nguyên Anh kỳ Ma Môn nhất thời trầm giọng hỏi, con ngươi hiện lên tức giận.

Cho tới nay, Thái Dịch Phái đều là một trong những đối tượng mặc cho bang phái Ma Môn bọn họ vơ vét xâu xé.

Coi như có lúc Thái Dịch Phái không quá phối hợp, nhưng cuối cùng vẫn sẽ lựa chọn thoái nhượng, đưa trước cho bọn họ một phần Linh Thạch.

Nhưng tình huống như ngày hôm nay, người của Truy Phong bang hiển nhiên có chút không tưởng tượng nổi, Thái Dịch Phái dĩ vãng giống như quả hồng nhũn tùy ý nắm, bây giờ dám ra tay giết người của bọn họ.

Sắc mặt của Tô Vân Lam lãnh đạm rơi lên trên mặt đất, cũng không để ý tới người của Truy Phong bang, đôi mắt đẹp nhìn về phía Từ Khuyết, khẽ mỉm cười, nhẹ giọng nói: - Đa tạ Từ đạo hữu ra tay giúp đỡ! - Không cần khách khí, chỉ có ngần ấy tiểu lâu la, tùy tiện liền có thể giẫm chết.

Từ Khuyết xua tay cười nói.

Người của Truy Phong bang nhất thời tức giận.

Ánh mắt của tên nam tử Nguyên Anh kỳ kia lạnh lùng nhìn về phía Từ Khuyết, trầm giọng nói: - Thì ra ngươi không phải là người của Thái Dịch Phái! Truy Phong bang cùng ngươi không cừu không oán, vì sao phải giết người bên trong bang của ta, là xem thường Truy Phong bang chúng ta sao? Hay là muốn đối địch cùng toàn bộ Truy Phong bang?

Trong lời nói, hầu như đều tràn đầy uy hiếp!

Dù sao Truy Phong bang ở Phong Vụ Thành cũng coi như là một bang phái lớn, tuy nói không thể so với Huyết Hải Môn, nhưng uy vọng và địa vị cũng không thấp, hầu như không ai muốn trêu chọc bọn họ.

Vì thế bang chúng Truy Phong bang liền dưỡng thành một cái thói quen, thích trước lúc động thủ báo ra đại danh Truy Phong bang của bọn họ, sau đó sẽ đến vài câu uy hiếp, lấy chuyện này để đối thủ cảm thấy kiêng kỵ, sẽ cảm thấy cho dù đánh thắng bọn họ, cũng đánh không thắng Truy Phong bang sau lưng bọn họ.

Dưới đa số tình huống, giống như Thái Dịch Phái trước đây, hoặc là môn phái có thực lực yếu kém khác, sau khi cân nhắc qua đều sẽ lựa chọn thoái nhượng, chủ động giao ra Linh Thạch cho yên chuyện.

Nhưng bây giờ chiêu này của bọn họ liền không linh nữa.

Bởi vì bọn họ gặp phải Từ Khuyết!

Từ Khuyết xưa nay không sợ uy hiếp, lúc trước tông chủ Thiên Võ Tông đều không ép được hắn, huống chi là một cái Truy Phong bang nho nhỏ.

Liền ở hơn mười người Truy Phong bang đang nhìn kỹ, hắn đưa tay vuốt cằm, giả vờ suy tư, lập tức gật đầu, chăm chú đáp: - Ta nghĩ rồi, ta xác thực xem thường các ngươi. Đầu tiên là tên bang phái của các ngươi đã không ổn, Truy Phong bang, các ngươi đi trên đường cái nhìn xem, người chạy theo gió, phần lớn đều là lũ thiểu năng, hiển nhiên cái tên này so với Tạc Thiên Bang kém hơn nhiều. Sau đó thực lực tổng hợp của các ngươi cũng không tốt, không cách nào so với Huyết Hải Môn. Các ngươi nói mình có hổ thẹn hay không? Có mất mặt hay không hả? ". . ."

Tất cả mọi người ở đây đều ngẩn ngơ, tiếp đó vài tên đệ tử Thái Dịch Phái kịp phản ứng lại, không nhịn được ôm bụng, bật cười.

- Ha ha ha, chuyện này. . . Đây thực sự là. . . Không thể không phục!

- Quả thực có lý có tình, vốn đang không cảm thấy cái tên Truy Phong bang này có cái gì lạ kỳ, bây giờ vừa nghe như thế, lại vừa nghĩ tới Truy Phong bang chính là một đám người ở trên đường cái đuổi theo gió, ta lập tức liền không nhịn được cười. . .

- Đừng nói đừng nói, ôi, nước mắt ta đều chảy ra rồi. . ."

Tiếng cười của từng đệ tử Thái Dịch Phái liên tục vang lên, không phải bọn họ cố ý nhục nhã Truy Phong bang, mà là những năm này người của Truy Phong bang vô luận ở đâu, đều sẽ tỏ rõ vẻ oai vệ hô lên tên bang phái bọn họ, kết quả hiện tại bị Từ Khuyết giải thích như thế, bọn họ lại nhớ lại, nhất thời liền cảm thấy hình ảnh Truy Phong bang kia thật là ngu, quá ngu rồi!

Khóe miệng Tô Vân Lam cũng không nhịn được nhếch lên một tia ý cười, nếu không phải kiêng kỵ thân phận chưởng môn uy nghiêm của mình, chỉ sợ nàng cũng đã bật cười lên.

Nàng nhìn về phía Từ Khuyết, đôi mắt đẹp lại xẹt qua dị sắc, càng cảm thấy thiếu niên trước mắt mình không chỉ mạnh mẽ, hơn nữa còn rất thú vị.

Từ Khuyết chỉ ở Thái Dịch Phái hai ngày, nhưng Tô Vân Lam lần thứ nhất cảm thấy hết thảy năm tháng dĩ vãng của mình gộp lại, cũng không thú vị bằng hai ngày ngắn ngủi này.

. . .

Hơn mười người của Truy Phong bang cũng trợn to hai mắt, tỏ rõ vẻ kinh ngạc đến ngây người.

Từ lúc dựng bang tới nay, bọn họ lần đầu tiên nghe được có người dám đánh giá bang phái bọn họ như thế.

Vốn tên bang phái ở trong lòng bọn họ uy phong lẫm lẫm, khiến người ta vừa nghe thấy đã sinh ra sợ hãi, không nghĩ tới lại bị giải thích thành như vậy, quả thực là nỗi sỉ nhục to lớn.

Khuôn mặt hai tên cường giả Nguyên Anh kỳ âm trầm tới cực điểm, lửa giận trong mắt muốn phun ra!

Một người trong đó gắt gao nhìn chằm chằm Từ Khuyết, cắn răng tàn nhẫn nói: - Mặc kệ ngươi là ai, ngày hôm nay ngươi cùng Thái Dịch Phái đều xong rồi! Chờ bang chủ chúng ta đến, hôm nay phải tàn sát Thái Dịch Phái, không giữ lại ai!

Âm thanh vang vọng toàn bộ Thái Dịch Phái!

- Làm càn!

- Thái Dịch Phái chúng ta há có thể để cho đám người ô hợp các ngươi vọng tưởng.

Hai tên trưởng lão Thái Dịch Phái quát mắng tại chỗ.

Có Thần Uy Pháo ở trong tay, bọn họ đã nắm giữ lực lượng, cũng sẽ không bao giờ nhường nhịn loại Ma Môn bang phái như Truy Phong bang, sẽ không bị người khác ức hiếp nữa!

Tô Vân Lam thân là Chưởng môn, cũng lộ ra sắc mặt băng hàn nhìn về phía Truy Phong bang, lạnh lùng nói: - Trong vòng ba hơi thở, cút khỏi Thái Dịch Phái ta, bằng không đừng trách chúng ta ra tay. . . - Chờ đã!

Từ Khuyết đột nhiên kêu dừng, quái dị nhìn Tô Vân Lam một chút, ngạc nhiên nói: - Tô chưởng môn, ngươi sẽ không phải muốn thả bọn họ đi chứ? Chuyện này sao có thể, người đâu, kéo Thần Uy Pháo lên cho ta, loại bang phái như Truy Phong bang này không cần phải tồn tại nữa!

Lời nói vừa ra, lưng mấy người Thái Dịch Phái nhất thời phát lạnh, liên tục cười khổ.

Quả nhiên, chọc ma đầu điên cuồng giết người sẽ không có kết quả tốt, nhìn đi, cái tên này lại muốn tiêu diệt cả nhà người ta, Truy Phong bang đáng thương a. . .






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch