WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Tổng Tài Đế Quốc, Sủng Lên Trời

Chương 33: Ăn một bữa cơm cũng có nhiều kịch bản như vậy

Chương 33: Ăn một bữa cơm cũng có nhiều kịch bản như vậy
Diệp Thiên Hạ đến phòng cho khách nhưng không tìm được người, sau đó lại chạy đến phòng làm việc.
Đẩy cửa ra, quả nhiên nhìn thấy Đông Phương Tước đang ngồi ở bàn làm việc cúi đầu xem văn kiện.
Nghe được tiếng mở cửa, nhưng anh cũng không ngẩng đầu lên.
“Tôi không đói bụng, chị nói cho mợ chủ, bảo cô ấy ăn nhiều một chút.”
“Thật sự không đói bụng sao?” Diệp Thiên Hạ tức giận nói.
Cả người Đông Phương Tước khựng lại một chút, từ từ ngẩng đầu.
Nhìn thấy Diệp Thiên Hạ đang dựa vào cạnh cửa, mắt đen liền lóe lên: “Nếu em tới gọi tôi, thì tôi có thể ăn cùng em một chút.”
Diệp Thiên Hạ im lặng nhìn trời.
Nhìn thấy Đông Phương Tước đi theo phía sau Diệp Thiên Hạ, chị Lưu có chút mơ màng.
Cậu chủ và mợ chủ chơi cái trò tình thú gì vậy?
Ăn một bữa cơm mà cũng có nhiều kịch bản như vậy…
Ăn cơm xong, Diệp Thiên Hạ liền quay về phòng.
Bởi vì chuyện buổi tối ngày hôm nay cho nên cô rất mệt mỏi, nằm ở trên giường không bao lâu liền đã ngủ say.
Mà Đông Phương Tước vẫn luôn ở trong phòng làm việc, làm việc đến khuya mới về phòng ngủ.
Đẩy cửa ra, cả phòng yên tĩnh.
Lông mày đang nhíu lại nhưng khi nhìn tới bóng dáng nhỏ bé kia nằm trên giường lớn, không kìm lòng được mà giãn ra.
Chính là loại cảm giác này.
Diệp Thiên Hạ ngủ rất say, bỗng nhiên cảm thấy bản thân rơi vào trong một cái ôm kiên cố rộng rãi.
Cô thật sự quá buồn ngủ, hơn nữa mấy ngày gần đây Đông Phương Tước đều ôm cô ngủ như vậy, cho dù cô có phản kháng thế nào đi nữa thì đều không làm được gì, nên chỉ đành điều chỉnh lại tư thế ngủ rồi lại mơ mơ màng màng ngủ tiếp.
Ngày hôm sau vừa đến công ty liền nhìn thấy Diệp Vân Lộ với vẻ mặt tràn đầy địch ý đi về phía mình.
Diệp Thiên Hạ coi như không nhìn thấy, vẫn sắp xếp lại tư liệu trên bàn làm việc như cũ.
“Thiên Hạ, tôi có lời muốn nói với cô.” Từ trước tới nay Diệp Vân Lộ vẫn luôn thích giả bộ dịu dàng, giờ đây giọng điệu lại cực kỳ không thân thiện.
Diệp Thiên Hạ nhướng mày: “Ừ, nói đi, tôi đang nghe này.”
Diệp Vân Lộ: “...”
“Sao lại không nói gì?”
“Tới văn phòng của tôi.”
“Nếu là chuyện công việc thì có thể nói luôn ở đây, còn nếu là việc tư thì tôi cảm thấy văn phòng của chị không thích hợp lắm, chị cảm thấy có đúng không?”
Dứt lời, còn nhân tiện cầm khăn ướt lau bàn làm việc của mình, không để ý tới Diệp Vân Lộ sắp phát điên chút nào.
Diệp Vân Lộ quả thật tức đến muốn nổ phổi, ai có thể nói cho cô ta biết vì sao sau khi Diệp Thiên Hạ tốt nghiệp, tính cách lại thay đổi lớn như vậy, khó chơi như vậy không?
“Được, vậy trưa nay tới quán cà phê bên cạnh công ty.”
“Có nhiều quán cà phê cạnh công ty lắm, tôi làm sao mà biết quán mà chị nói là cái nào?”
Diệp Vân Lộ nghiến răng, oán hận phun ra bốn chữ: “Nhất kiến chung tình!”
“Tên không tồi, rất thích hợp để hẹn hò.” Diệp Thiên Hạ mở máy tính ra, gật đầu đánh giá.
Diệp Vân Lộ hung hăng nhắm mắt, hít sâu một hơi, quay người rời đi.
Nếu còn đứng ở đây một giây nữa, cô ta sợ hình tượng của mình sẽ khó mà giữ được.
Giờ nghỉ trưa, Diệp Vân Lộ xách túi xách LV màu đỏ của mình, vẻ mặt kiêu ngạo đứng ở trước mặt Diệp Thiên Hạ đang vẽ.
“Đi thôi.”
“Không thấy tôi đang vẽ sao?” Diệp Thiên Hạ bị quấy rầy, giọng nói mang theo vẻ không vui, từ đầu đến cuối cũng không ngẩng đầu lên.
Diệp Vân Lộ tức giận hạ giọng: “Diệp Thiên Hạ, đã hẹn với nhau rằng sẽ đến quán cà phê.”
Diệp Thiên Hạ ngẩng đầu, nhíu mày: “Tôi chưa nói sẽ đi đến quán cà phê mà?”
Lúc hai người nói chuyện, người trong văn phòng đã đi hết rồi.
Diệp Vân Lộ không thể nhịn được nữa, híp mắt lạnh lùng nói: “Diệp Thiên Hạ, cô nháo đủ chưa hả!”
“Diệp Vân Lộ! Cô lấy tư cách gì để nói như vậy với tôi?” Giọng nói của Diệp Thiên Hạ càng lạnh hơn.
“Ngày hôm qua A Cẩn đi tìm cô, vì sao lại là cả người bị thương trở về! Cô đã làm gì anh ấy!” Diệp Vân Lộ nhịn cô rất lâu rồi!
Diệp Thiên Hạ cười mỉa mai: “Cả người anh ta bị thương đâu có liên quan gì tới tôi? Còn nữa, không phải cô rất có năng lực sao? Sao lại bị anh ta bỏ rơi, mặc kệ mưa lớn mà chạy tới công ty tìm tôi thế?"
C34 -


trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.