Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Trạch Nhật Phi Thăng

Chương 133: Từng là cố nhân 1

Chương 133: Từng là cố nhân 1




Hứa Ứng lòng thầm cảnh giác, chỉ thấy sau lưng thiếu nữ đầy đặn kia đột nhiên có một khoảng trời xanh như mọc từ dưới đất lên, màu xanh thăm thẳm, còn có mấy đóa mây lững lờ.

“Tên dê xồm nhìn trộm ta tắm kia!”

Cô quát khẽ một tiếng, xuất chưởng đánh ra, trời xanh mây trắng ầm ầm kéo đến, nhắm về phía Hứa Ứng. Còn chưa tới bên cạnh Hứa Ứng, trời xanh mây trắng lại đột nhiên hóa thành mây đen rợp trời, sấm gió mãnh liệt, trong lúc nhất thời phạm vi bốn năm trượng xung quanh Hứa Ứng đã hóa thành mưa gió bão bùng!

“Đánh chết ngươi!” Thiếu nữ đầy đặn khẽ hô một tiếng, âm thanh vang lên từ trong mưa gió.

Một chưởng này của cô, ngay khi trời xanh mây trắng hóa thành mưa gió, uy thế lập tức tăng vọt, có uy lực khiến thiên địa biến sắc, có thể nói xưa nay Hứa Ứng chưa từng thấy.

Có thể thay đổi thời tiết, xứng được gọi là thần thông!

“Cô nương hiểu lầm, ta không nhìn trộm! Ta vẫn đứng dưới tán cây, đã xuống núi bao giờ đâu!” Hứa Ứng vội vàng nói dối.

Y cất bước lùi lại phía sau, nhưng sau lưng là cây Ngô Đồng, không có đường lui. Lúc này Hứa Ứng vận dụng Nguyên Dục Bát âm, thi triển Long Xà Song Hành, thân hình thối lui tới trên cây, song chưởng một trước một sau đánh ra, nghênh tiếp chiêu thức của thiếu nữ kiêu!

“Ngao ô!”

Tiếng rồng ngâm rắn rít vang lên, một rồng một rắn tạo thành chưởng lực xông thẳng vào bầu trời mưa gió bão bùng!

Chưởng lực của hai người va chạm, đều bộc phát uy lực đạo tượng của bản thân. Hứa Ứng chỉ cảm thấy nguyên khí của thiếu nữ này không mấy hùng hồn, nhưng chưởng lực lại cực kỳ mạnh mẽ, mạnh mẽ tới quá mức!

Tu vi nguyên khí của y có thể cao hơn đối phương, nhưng một chưởng của đối phương đánh tới, lực lượng bộc phát trong cơ thể còn cường đại hơn y, hất văng y lên không trung.

Hứa Ứng thầm giật mình: “Đây là một cao thủ không kém gì ta! Thất gia, lát ta mà bị người này đánh chết thì ngươi chiếm công đầu! Lúc nào ta chết, ngươi có thể cầm đầu của ta tới chỗ huyện lệnh lĩnh thưởng!”

Mưa gió sau lưng thiếu nữ kia đột nhiên hóa thành khoảng trời xanh trong trẻo, rồi trời xanh lại đột nhiên biến đổi hóa thành đêm tối, cười lạnh nói: “Không nhìn lén? Thế sao ngươi biết, biết... phía dưới bên trái của ta có một nốt ruồi đen? Đến mẫu thân ta còn không biết!”

Nói tới đây sắc mặt cô đỏ bừng lên: “Sao, sao ngươi lại nhìn trộm chỗ, chỗ ấy của người ta? Ngươi nhìn bao lâu rồi?”

Giờ đang là ban ngày nhưng sau lưng thiếu nữ lại là một khoảng không u ám, tựa như bầu trời sao, còn có vài ngôi sao tô điểm.

“Đây là na thuật gì vậy?’

Hứa Ứng vừa nghĩ tới đây lại thấy bầu trời sao xoay tròn, nương theo công kích của thiếu nữ kia cùng đánh tới, vẫn là lực lượng không thể địch nổi, chưa chạm đến mà bàn tay đã chấn động, vừa đau đớn vừa tê dại, từng sợi cơ bắp như bị chuột rút!

Hứa Ứng điều động Dương âm trong Nguyên Dục Bát âm, Thuần Dương nguyên khí trong người lập tức bùng lên, đạo âm rung động, xuất quyền nghênh đón. Quyền chưởng hai người va chạm, Hứa Ứng khiến cho nguyên khí của đối phương chấn động tới tán loạn, nhưng cánh tay phải cũng bị lực lượng của đối phương đánh cho không nhấc lên nổi!

“Một cô gái sao lại có lực lượng hùng hậu như vậy? Lực lượng này còn quá tinh khiết, còn tinh khiết hơn cả Kim Cương Bất Hoại thân của Chu gia!” Hứa Ứng thầm kinh.

Đây là lực lượng thân thể thuần túy.

Một thiếu nữ, tuy khá đầy đặn nhưng không thể có lực lượng thân thể cường đại như vậy được, nhưng lực lượng của thiếu nữ kia lại hùng mạnh quá mức!

Hơn nữa chiêu pháp võ đạo của cô gái này nương theo dị tượng thiên địa gần như thần thông,uy lực cường đại, đúng là hiếm thấy!

“Chẳng lẽ là bí tàng? Chẳng lẽ trong nhân thể lục bí có bí tàng nào ẩn chứa lực lượng!”

Hứa Ứng vừa nghĩ tới đây lại thấy bốn phía xung quanh thiếu nữ kia hiện lên cánh đồng xanh mướt và bầu trời xanh thẳm, trời đất quay cuồng đảo lộn, lập tức hóa giải thế nghiền ép từ nguyên khí của Hứa Ứng.

Chiêu thức này cực kỳ tinh diệu, khiến người ta nhìn mà than thở.

Thiếu nữ kia hóa giải lực lượng của y rồi quát: “Ngươi không phải na sư của Thương Ngô tông, Thương Ngô tông không có công pháp võ đạo tinh diệu như vậy, rốt cuộc ngươi là ai?’

Hứa Ứng lùi vài bước lên cây, dùng [Ba Xà chân tu] hóa giải lực lượng của cô gái, đang định nói chuyện thì thấy khoảng trời xanh sau lưng cô gái có một vầng trăng sáng dâng lên, tiếp đó lại có một vầng mặt trời nhô lên ở chân trời.

Hắn lập tức cảm thấy lực lượng như phá núi lấp biển ập tới, khí huyết của bản thân đã bị đối phương kiềm chế, máu huyết vận hành trì trệ, hít thở cũng khó khăn.

“Đúng là loại bí tàng kỳ lạ, có thể khai phá lực lượng tiềm ẩn trong cơ thể con người!”

Hứa Ứng không hề do dự, tồn tưởng Cửu Nghi, thân như ngọn núi.

Y đứng trên cây Ngô Đồng, khiến người ta có cảm giác một núi bất động, tám núi bảo hộ, vạn núi triều kiến, hết sức hùng tráng.

Đây là thần thông mà y lĩnh ngộ được sau khi ngộ đạo lần này.

Hứa Ứng giơ tay nghênh tiếp chiêu thức của thiếu nữ kia. Trời xanh sau lưng thiếu nữ chấn động kịch liệt, khoảng trời lập tức bị phá hủy, mặt trăng cũng hóa thành bột phấn, mặt trời tan vỡ, ngọn lửa hừng hực đổ ra bốn phía.

Thiếu nữ kia chỉ cảm thấy ngàn vạn ngọn núi lớn xoay tròn theo bàn tay Hứa Ứng, ép về phía mình, chưởng lực còn chưa đến nơi mà nguyên khí của cô đã bị ép tới tan tác, lực lượng quanh người cũng bị chấn động tới tán loạn!

Lực lượng của chưởng này quá hùng mạnh, chưởng lực đi tới đâu thì tạo thành ngọn núi bao phủ chỗ đó, khiến cô có cảm giác lùi cũng không được mà tránh cũng không xanh, không còn chỗ nào để trốn!

Cô thầm kinh hãi, vội vàng nhảy lên, một bậc thang mây từ trên trời hạ xuống!

Thiếu nữ đặt chân lên thang mây, lại nhảy lên trên không trung, lập tức hạ xuống một bậc thang mây khác.

Thiếu nữ vóc dáng uyển chuyển, sau mấy cú nhảy, âm thanh đã vang vọng từ trên không trung xuống: “Tên dê xồm nhìn trộm ta tắm rửa, ta sẽ nói với nương nương, đưa ngươi vào cung làm thái giám! Dì hai, dì hai, có người nhìn trộm con tắm!”

Trên bầu trời lại có một giọng nữ vang lên, kinh ngạc nói: “Có chuyện này à? Tiểu Điệp đừng hoảng hốt, lát nữa bảo Trần công công tới thiến, đưa vào trong cung làm thái giám.”

Một giọng nói khác vang lên: “Tiểu Điệp đến rất đúng lúc, đám thần cầm này rất hung ác, con tới chỗ ta đi. Ta tới giới thiệu cho con, vị này là Vị Ương công tử của Nguyên gia...”

Thật ra Hứa Ứng đã thu lực không định hạ thủ giết người, nghe vậy lại giận tím mặt quát;” Ngoan Thất, họ Tưởng với họ Hứa chúng ta mà tuyệt hậu thì đều do ngươi hại.”

Ngoan Thất lúng ta lúng túng: “Ngài chuông nói trước....”

Quả chuông nói: “Ta dùng thần thức truyền âm, người ngoài không nghe được. A Ứng, đừng lo lắng, ngươi mở bí tàng Nê Hoàn, cho dù làm thái giám cũng có thể mọc lại.”

Ngoan Thất cũng gật đầu lia lịa: “Chỉ là vết thương nhỏ, không đáng nhắc tới.’

Hứa Ứng không buồn để ý tới hai gã ngốc này, ngẩng đầu nhìn lên, hạ giọng nói: “Nguyên huynh đệ từng nói trong thuật phi hành thì Vân Thê Thiên Tung của Quách gia là tinh diệu nhất, chắc đây là Vân Thê Thiên Tung?”

Chợt nghe một tiếng hét thảm, có người rơi từ trên cây Ngô Đồng xuống, tan xương nát thịt. Bên trên lại có người hô to: “Đừng bắt con Phượng Hoàng non ấy, đám thần điểu kia sẽ giết người!”






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch