Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Trạch Nhật Phi Thăng

Chương 593: Khống chế Thiên đạo 1

Chương 593: Khống chế Thiên đạo 1




Thương Ngô Đại Đế nhìn trái nhìn phải, thấy vậy cũng khá tự đắc: “Cô gia của ta đúng là ghê gớm, không chỉ phục sinh ta mà còn mở cả vực Thương Ngô dẫn tới Tiên giới. Nếu ta về trễ một chút, chỉ e là hắn và Tương Tương gạo nấu thành cơm, khéo có cháu bé gọi ông ngoại rồi...”

Hả, lúc này Thương Ngô Đại Đế lại thấy trên đầu của thân thể mình mọc ra cọng cỏ, nhảy tới trước mặt mình, nhìn trái nhìn phải.

“A ba a ba?” Thương Ngô Đại Đế đầu mọc cọng cỏ gãi đầu một cái rồi hỏi.

Thương Ngô Đại Đế trán nổi gân xanh, tóm ngay lấy cỏ mộ phần trên đầu mình, ra sức rút lên, tách cỏ mộ phần ra khỏi thân thể mình.

Cỏ mộ phần rất lợi hại, tóm mặt móc mắt, đá chỗ hiểm, đâm vào eo. Thương Ngô Đại Đế bị đau, tiên thảo màu tím nhân cơ hội đào tẩu.

Chu Thiên tử thấy vậy thầm sợ hãi: “Hình như là cọng cỏ của Hứa Ứng. Cọng cỏ này còn dám ra tay với Thương Ngô Đại Đế, chẳng lẽ Hứa Ứng không sợ Thương Ngô Đại Đế nổi giận làm thịt hắn à?”

Thương Ngô Đại Đế thu hồi thân thể, thần lực mênh mông trải khắp Chư Thiên Vạn Giới cuồn cuộn ập tới, khiến tu vi thực lực của hắn tăng vọt.

“Hứa đạo hữu!”

Thương Ngô Đại Đế cười ha hả, vẫy tay với Hứa Ứng vừa nghe tiếng đi tới: “Lão hủ may mắn không làm nhục sứ mệnh, đoạt một động thiên na tổ cho Hứa đạo hữu!”

Chu Thiên tử ngây ngẩn, liếc mắt với Khương Thái sư, thầm nghĩ: “Liên thủ với Hứa đạo hữu, hình như là chúng ta trèo cao.”

Hứa Ứng vội vàng nói: “Đa tạ đạo huynh!”

Thương Ngô Đại Đế nói đầy ẩn ý: “Chúng ta là một nhà, sao phải cám ơn?’

Hứa Ứng kinh ngạc, không hiểu vì sao Thương Ngô lại nói vậy.

Y giơ tay ra, tòa động thiên na tổ ong một tiếng xoay tròn, dịch chuyển tới sau lưng y. Tòa động thiên này có hình như thái cực, kết nối với bí tàng Ngọc Kinh trong lục bí.

Động thiên này là một kiến trúc như tiên cung, tương tự như Ngọc Kinh thành của luyện khí sĩ Phi Thăng kỳ, vì vậy gọi là Bỉ Ngạn Ngọc Kinh.

Chẳng qua Ngọc Kinh này, Ngọc Kinh thành của luyện khí sĩ và Ngọc Kinh thành của Côn Lôn có chỗ khác nhau.

Động thiên âm dương có thể luyện hóa tiên dược Bỉ Ngạn Ngọc Kinh, hóa thành âm dương nhị khí.

Hứa Ứng từng hỏi Võ Đế Thẩm Lạc, Võ Đế tự mở Bỉ Ngạn Võ Đạo; cả thân thể, lực lượng, thần thức, hồn phách, hoạt tính đều được cường hóa, nhưng chỉ có âm dương nhị khí không bằng luyện khí sĩ na khí kiêm tu, cho nên khi độ kiếp không thể vượt qua Thiên kiếp.

Võ đạo của hắn không luyện được tới âm dương nhị khí, vì vậy thất bại trong gang tấc.

Hứa Ứng phát động tòa động thiên này, âm dương nhị khí không ngừng tăng cường, không bao lâu sau tiên dược Ngọc Kinh tích tụ trong cơ thể đều được luyện hóa sạch sẽ!

Âm dương nhị khí trong cơ thể y bị Thập Nhị Trọng Lâu hấp thu, dần dần luyện vào Kim Đan.

Viên Kim Đan này đã tới sát ranh giới đột phá, lúc nào cũng có thể phá kén thành bướm, trở thành Nguyên Thần!

Nhưng Hứa Ứng vẫn kiềm chế dị biến, thầm nghĩ: “Ta còn thiếu hai động thiên na tổ, nếu lấy được cả Hoàng Đình và Ngọc Trì, luyện hóa tiên dược thần thức và nguyên khí tăng cường Kim Đan, chắc chắn Kim Đan sẽ lột xác hoàn mỹ thành Nguyên Thần.”

Tu thành Nguyên Thần Thập Nhị Chinh chính là một trong những mục tiêu của y. Trong trạng thái Ứng gia, y cũng tu thành Nguyên Thần Thập Nhị Chinh, nếu kém hơn Ứng gia, thế thì đời này y có mạnh hơn nữa cũng không thể chiến thắng đối thủ.

Nguyên Thần Thập Nhị Chinh thật ra là mười hai dấu ấn Nguyên Thần lưu lại trên Thập Nhị Trọng Lâu, xác minh thành tựu của bản thân đã đạt tới cực hạn!

Muốn luyện thành, cực kỳ khó khăn.

Nếu Hứa Ứng không thể tìm được hai đại động thiên na tổ khác, vậy y phải tu luyện từ từ, để bản thân luyện hóa được càng nhiều thần thức và nguyên khí, tu vi càng lúc càng thâm hậu, đạt tới trình độ có thể lưu dấu Nguyên Thần.

Nhưng làm vậy sẽ chậm hơn rất nhiều.

Thương Ngô Đại Đế thấy tu vi của y càng ngày càng hùng hồn, trong lòng rất hài lòng, thầm nghĩ: “Có con rể như vậy cũng không bôi nhọ Tương Tương.”

Sở Tương Tương nghe tin chạy tới, thấy Thương Ngô phục sinh, trong lòng rất vui vẻ.

Thương Ngô Đại Đế trong lòng cảm động, dắt tay con gái vào trong góc kín, vành mắt đỏ ửng nói: “Tương Tương, mấy hôm nay đã làm khổ con rồi.”

“Có khổ gì đâu cha.”

Sở Tương Tương cười nói: “Mấy hôm nay con vui vẻ lắm.”

Thương Ngô Đại Đế ấp a ấp úng nói: “Thế thì tốt, thế thì tốt, có khi dưa hái sớm cũng rất ngọt...”

Sở Tương Tương thấy sắc mặt Thương Ngô Đại Đế, biết hắn hiểu lầm, vội vàng giải thích: “Phụ thân, không phải loại vui vẻ mà cha nghĩ đâu. Con gái ở cạnh A Ứng rất thoải mái, A Ứng dùng lễ nghi đối đãi, không có chỗ nào vi phạm. Hắn rất dễ nói chuyện, là cha hiểu lầm hắn thôi. Khi hắn cứu cha không đưa ra bất cứ yêu cầu quá đáng nào, cứ thế lấy Dao Trì tiên thủy ra cứu sống cha.”

Thương Ngô Đại Đế kinh ngạc: “Không có yêu cầu gì quá đáng? Thế yêu cầu không quá đáng thì sao?”

Sở Tương Tương bị câu nói của hắn làm cho đỏ bừng cả mặt, tức tối nói: “Không quá đáng cũng không có!”

Thương Ngô Đại Đế nghi hoặc: “Hai người cô nam quả nữ mà không xảy ra chuyện gì?’

Sở Tương Tương lắc đầu, nghĩ tới chuyện mình thiếu chút nữa là hôn Hứa Ứng, trái tim đập thình thịch không ngừng.

Thương Ngô Đại Đế suy nghĩ một hồi: “Quái lạ, chẳng lẽ hắn không bắt chẹt Bắc Đế? Không bắt chẹt Bắc Đế thì làm sao Bắc Đế lại giúp hắn nhiều chuyện như vậy?”

Hắn không hiểu, rõ ràng Bắc Đế rất để ý tới thể diện, chắc chắn sẽ không làm việc chỉ vì nể mặt Hứa Ứng. Chẳng lẽ Bắc Đế đổi tính rồi?’

Sở Tương Tương cười nói: “Phụ thần, chẳng lẽ không thể là Bắc Đế tán thưởng A Ứng cho nên mới ra tay giúp hắn?”

Thương Ngô Đại Đế nghe vậy nhìn cô từ trên xuống dưới, trong lòng thầm hiểu, cười nói: ”Tương Tương, tuy hắn không đưa yêu cầu nào quá đáng, nhưng lại khiến con có tình cảm rồi. Thần Nữ động tình sẽ khiến sông Tương nổi sóng. Cẩn thận nước sông Tương tràn bờ thành lụt lội, nguy hiểm cho bách tính hai bên bờ sông.”

Sở Tương Tương nổi giận: “Có tràn cái gì đâu! Phụ thân lại trêu con!”

Nói xong quay người chạy về phía Phi Lai phong, quan sát Trúc Thiền Thiền luyện bảo.

Thương Ngô Đại Đế cười ha hả.

Chu Thiên tử đi tới trước mặt Hứa Ứng, quan sát động thiên na tổ của y, cười nói: “Hứa đạo hữu mời chúng ta tới đây chẳng hay có chuyện gì cần làm?”

Hứa Ứng phát động tứ đại động thiên na tổ, vận chuyển pháp lực, chỉ thấy khi điều động bốn tòa động thiên này ngoài động thiên Nê Hoàn cung ra, ba động thiên khác đều không được như ý.

Lúc trước y chưa nhớ được tổ pháp còn không có cảm giác gì, nhưng bây giờ nhớ ra tổ pháp Nê Hoàn cung, lập tức cảm giác thấy động thiên không có tổ pháp thì vận hành nhiều chỗ trì trệ.

“Ta mời chư vị tới đây đương nhiên là để nắm giữ Thiên đạo, giúp các ngươi độ kiếp, trở thành tiên nhân cõi trần.”

Hứa Ứng cười nói: “Lúc ở Côn Lôn ta không mấy tự tin, nhưng tới giờ ta đã nắm chắc tới bảy tám phần mười, có thể giúp các ngươi vượt qua Thiên kiếp bình an.”

Cánh tay Chu Thiên tử không khỏi run lên một cái, tâm thần kích động. Khương Thái sư cũng khó nén nổi cơn chấn động trong lòng, mở miệng nói: “Hứa đạo hữu...”






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch