- Có người nói, Diệp gia đã móc sạch khố phòng của mình, chẳng mấy chốc sẽ hiện ra nguyên hình.
- Cũng có người nói, thực lực Diệp gia không đủ mà lại làm việc cao điệu, sớm muộn cũng sẽ bị hủy diệt.
- Thậm chí còn có người nói, sở dĩ chúng ta trắng trợn mời chào tán tu là đang mưu đồ một kế hoạch rất tà ác, những tán tu kia đều là dùng để hiến tế.
- Những lời đồn này đều là trong khoảng thời gian ngắn, nhanh chóng lan tràn trong phạm vi toàn thành, dẫn đến có rất nhiều tu sĩ do dự gia nhập Diệp gia.
- Đại ca, chúng ta có nên điều tra, hoặc ra mặt làm sáng tỏ không?
Tùy Vân có chút lo lắng, dù sao loại lời đồn này vẫn có một chút ảnh hưởng đối với quy hoạch trước mắt của Diệp gia.
Nhưng Diệp Tùy Phong lại là mỉm cười, lắc đầu nói:
- Không cần điều tra.
- Chuyện này khẳng định là do hai gia tộc kia làm ra.
- Thật không ngờ, bọn hắn lại muốn dùng dư luận để tấn công, gây ảnh hưởng đến chúng ta.
Tùy Vân nhíu mày:
- Ngươi nói là, đây là Lý gia và Đường gia cố ý nói xấu chúng ta?
Diệp Tùy Phong gật đầu:
- Không phải bọn hắn thì còn có thể là ai rảnh rỗi như vậy.
- Nhưng vừa hay chúng ta có thể cho mượn gió bẻ măng, lựa chọn ra người chân chính muốn dựa vào chúng ta, đây cũng là một chuyện tốt.
Tùy Vân nhẹ gật đầu.
- Nói trở lại, qua một tháng nữa sẽ gặp mặt ở trận so tài thành Vân Tiêu.
- Ta đoán hai nhà bọn họ làm ra thủ đoạn bỉ ổi như thế chính là vì muốn gây ảnh hưởng đến trận so tài lần này.
Tùy Vân nói.
So tài thành Vân Tiêu là một trận đấu quan hệ đến tài nguyên và phân phối địa bàn của ba đại gia tộc.
Mỗi gia tộc chọn ra năm con em trẻ tuổi từ mười tám tuổi trở xuống, tiến hành chiến đấu xếp hạng.
Sau đó căn cứ vào điểm tích lũy tổng thể xếp hạng để tiến hành phân chia lợi ích.
Phương thức này rất thông minh, vừa có thể dùng phương thức tương đối hòa bình để giải quyết xung đột giữa các gia tộc.
Vừa có thể kích phát đấu chí của thế hệ trẻ tuổi trong các gia tộc, là cục diện ba bên cùng có lợi.
- Chúng ta đã chọn đủ người chưa?
Diệp Tùy Phong hỏi.
- Còn đang thương nghị.
Tùy Vân trả lời:
- Ba người Diệp Hoàng, Diệp Long, Cầm Dao, đại khái chắc chắn sẽ xuất chiến, hai người khác, còn đang quan sát biểu hiện của bọn hắn.
Diệp Tùy Phong gật đầu nói:
- Nhanh lên đi, sau khi chọn xong thì gọi bọn họ tới chỗ ta, ta giúp bọn hắn một chút.
- Diệp gia đứng hạng chót, đã đến lúc thay đổi rồi.
Vẻ mặt Tùy Vân tươi cười, thủ đoạn của đại ca hắn vẫn biết một chút.
- Lần này, so tài thành Vân Tiêu nhất định sẽ là lúc Diệp gia quật khởi!
- Ngươi đi làm việc trước đi, thu xếp tốt cho đám thành viên mới gia nhập Diệp gia kia.
...
Ba người Giang Phỉ tới Diệp gia đã được năm ngày.
Lần trước, gặp được Diệp Hoàng ở Cao Lãnh, các nàng đã cùng nhau đi đến trấn Ngô Đồng.
Tình huống ở trấn Ngô Đồng hoàn toàn vượt ra khỏi tưởng tượng của nàng.
Cho tới bây giờ, nàng chưa từng thấy tu sĩ thuộc các địa vực khác nhau mà lại có thể đứng chung với nhau, đồng tâm hiệp lực.
Cho tới bây giờ, nàng chưa thấy tử đệ của một đại gia tộc có thể được đông đảo tán tu ủng hộ.
Mọi hành động của Diệp Hoàng làm cho tâm trí của nàng hướng về.
Thế là sau khi thương nghị, Giang Phỉ dứt khoát quyết nhiên gia nhập đội ngũ của Diệp Hoàng, đồng thời đi theo nàng cùng nhau đi tới Diệp gia ở thành Vân Tiêu.
Mấy ngày đầu tới đây, nàng đúng là sống rất không tệ.
Nơi này giàu tài nguyên, tinh thần mỗi người đều tràn đầy phấn chấn.
Đơn giản chính là thánh địa tu luyện trong mơ.
Nhưng ngay hôm qua, vẫn đã xảy ra chuyện nàng lo lắng.
Vệ Nguyên tuổi tác còn hơi nhỏ đang dùng thanh mãng trứng trao đổi điểm cống hiến thì xảy ra xung đột với một người trẻ tuổi Diệp gia.
Người kia tê là Đậu Hoa, nghe nói là người nhà mẹ đẻ của Nhị phu nhân Diệp gia.
Đợi khi Giang Phỉ và Hồ Văn chạy đến thì Vệ Nguyên đã bị Đậu Hoa bắt đi, nói là Vệ Nguyên xem thường Diệp gia, muốn đưa đến đội chấp pháp.
Đậu Hoa há lại là người mà những dã tu các nàng có thể chọc nổi?
Nghĩ đến lần này Vệ Nguyên lành ít dữ nhiều, Giang Phỉ âm thầm ảo não, từ đầu nàng không nên lội vào vũng nước đục của đại gia tộc như này.
Hôm nay, chính là thời gian thẩm phán Vệ Nguyên, tâm trạng của hai người Giang Phỉ và Hồ Văn cực kỳ nặng nề đi vào Chấp Pháp đường Diệp gia, chờ đợi kết quả cuối cùng.
Các nàng chỉ hy vọng Đậu Hoa có thể mở một cửa, tha cho Vệ Nguyên một mạng.
Hoặc, coi như chưa xảy ra chuyện gì.
- Phỉ tỷ, hay chúng ta tìm Hoàng tiên tử...
Hồ Văn nói.
- Không cần đâu.
Giang Phỉ lắc đầu:
- Đó là Nhị lão gia nhà người ta, Hoàng tiên tử cũng không dễ xử, vẫn là không nên gây thêm phiền phức cho nàng ấy thì tốt hơn.
Hồ Văn yên lặng, đúng vậy, đại gia tộc nước sâu, có lẽ một chuyện nhỏ sẽ làm cho Diệp Hoàng trả giá rất lớn.