Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Trò Chơi Hệ Chữa Trị Của Tôi

Chương 132: Gõ bát, rải gạo, đốt ảnh (1)

Chương 132: Gõ bát, rải gạo, đốt ảnh (1)





"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Bạn đã thành công tiếp nhận nhiệm vụ chính tuyến rank G - Một trăm kiểu chết tại ngã tư đường!"

"Một trăm kiểu chết tại ngã tư đường: nhiệm vụ này phải hoàn thành một mình, tìm được cái bát đặt ở miếu thờ gần cổng cư xá, đi một bước, gõ bát một cái, một mình sang bên kia đường, là hoàn thành nhiệm vụ."

Nhìn giới thiệu về nhiệm vụ, Hàn Phi cảm thấy chắc cũng chẳng có gì khó, đường cái bên ngoài cư xá cũng chỉ rộng khoảng 7-8 mét, đi tối đa 20 bước là qua vô tư.

"Độ khó của nhiệm vụ chính tuyến nằm ở giữa nhiệm vụ ẩn và nhiệm vụ bình thường, không thể xem nhẹ."

Thực ra hiện giờ Hàn Phi rất không muốn rời khỏi khu cư xá, nếu như có thể hắn muốn bám trụ lại đến level 20 mới ra ngoài. Nhưng hình như hệ thống đoán được ý nghĩ của hắn, ở trong cư xá không thể mở được nhiệm vụ nào cả.

"Cứ đi nhìn một chút, nếu thực sự nguy hiểm, thì từ bỏ nhiệm vụ."

Lặng lẽ đi tới cổng cư xá, Hàn Phi nhìn con phố bị đêm đen bao phủ, bầu không khí trong cả thành phố âm u chết chóc, trên đường cái đừng nói xe cộ hay người đi đường, ngay cả một quỷ ảnh cũng không có.

"Nhiệm vụ yêu cầu hoàn thành một mình, nói cách khác mình không thể dựa vào lực lượng của hàng xóm, chỉ không biết Quỷ Văn trên người mình được coi là "hàng xóm", hay là vật phẩm đặc biệt?" Hàn Phi cũng không muốn làm phiền hàng xóm của mình, nhưng hiện giờ hắn không có lòng tin sau khi rời khỏi cư xá vẫn có thể sống sót trở về.

Vì lý do an toàn, Hàn Phi vẫn đi tìm Hữu Phúc, hắn vốn muốn để Hữu Phúc mang theo Tiểu Bát đứng ở bên kia đường tiếp ứng cho mình.

Nào ngờ Hữu Phúc lại nói cho hắn biết Tiểu Bát không thể tùy tiện rời khỏi cư xá Hạnh Phúc, một khi người chết thứ 8 rời khỏi cư xá, sẽ lập tức đưa tới vật gì đó, đây là lời dặn dò của người quản lý tòa nhà tiền nhiệm.

Hữu Phúc không thể tùy tiện rời khỏi cư xá, Hàn Phi đành phải đi tìm Từ Cầm.

"Chị ơi, em muốn rời cư xá đi sang bên kia đường, chị có thể đứng ở đằng xa giúp em theo dõi hay không?"

"Cưng biết bên kia đường có cái gì không?" Từ Cầm không lập tức đồng ý.

"Nơi đó rất nguy hiểm?"

"Đương nhiên, trong thành phố này không có nơi nào không nguy hiểm." Từ Cầm trầm ngâm chốc lát rồi nói: “Nếu cưng nhất định phải đi, chị cũng không cản cưng, nhưng cưng phải chú ý mấy điểm sau: Thứ nhất không được dừng lại trên bãi đất trống quá 10 phút, thứ hai không được nói chuyện với bất kỳ ai, thứ ba khi nghe thấy có người kêu tên của mình thì phải nhanh chóng chạy về cư xá, thứ tư cũng là điều quan trọng nhất, nếu như cưng bị lạc đường, dù thấy gì đi nữa cũng không được tin tưởng, ở yên tại chỗ chờ đợi, chị sẽ đi tìm cưng."

"Em nhớ kỹ rồi."

"Còn nữa..." Từ Cầm vào bếp lấy ra con dao ăn ngắn nhất, sau đó lấy tấm lót dĩa trên bàn ăn bọc con dao ăn lại: "Cưng giấu con dao này ở trong túi, không nên dùng tay chạm trực tiếp, lúc gặp phải nguy hiểm hãy lấy ra dùng."

"Dạ được."

Khăn trải bàn ăn làm từ da của kẻ ngoại lai, sau khi dùng da của chúng bọc dao ăn lại, tác hại của nguyền rủa từ dao ăn gây ra cho Hàn Phi nhỏ đi rất nhiều.

Sau khi chuẩn bị xong xuôi, Hàn Phi cùng Từ Cầm rời khỏi toà nhà Block 1, đi tới cổng cư xá.

"Giờ em sẽ một mình đi qua đó."

"Nhớ kỹ lời của chị, đi đi."

Đẩy ra cánh cổng sắt rỉ sét của cư xá, Hàn Phi quay đầu nhìn lại, hai toà nhà cũ nát rất nổi bật trong đêm đen.

"Chơi nhiều game như vậy, đây là game đầu tiên khiến mình không muốn rời khỏi tân thủ thôn."

Vì có thể thuận lợi logout, Hàn Phi cuối cùng cũng bước ra khỏi cư xá Hạnh Phúc.

Qua cánh cổng sắt rỉ sét, Hàn Phi nhìn thấy Từ Cầm đang vẫy tay với mình, cô dùng lưỡi dịu dàng liếm quanh khoé môi quyến rũ đỏ tươi, cứ như đang nghĩ xem nên “ăn” Hàn Phi kiểu nào mới “ngon”.

Xoa nhẹ hai huyệt thái dương, Hàn Phi cảm thấy Từ Cầm sẽ không làm chuyện như vậy, nhưng từ sau khi rời khỏi cư xá, trong đầu của hắn bắt đầu không ngừng sản sinh đủ loại ý nghĩ xấu xa.

"Bình tĩnh, nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ, không thể dừng lại ở chỗ này quá lâu."

Hàn Phi nhớ kỹ lời của Từ Cầm, hắn dự định hoàn thành nhiệm vụ trong vòng năm phút, sau đó nhanh chóng quay lại cư xá.

"Bước đầu tiên là phải tìm được cái bát đặt ở miếu thờ..."

Nhìn xung quanh, Hàn Phi nhìn thấy một miếu thờ cũ nát, ở bên cạnh ngã tư đường cách cánh cổng sắt của cư xá không xa.

Trên miếu thờ che miếng vải đen, cũng không biết sau lớp vải là thứ gì.

Hàn Phi kìm chế sự tò mò, không lật tấm vải đen lên để kiểm tra, chỉ cầm cái bát sứ đặt ở trước miếu thờ.

Cái bát đầy rạn nứt, nhưng không vỡ, trong bát chứa gạo trắng, trên mỗi một hạt gạo hình như đều có viết cái gì đó.

"Đi một bước gõ bát một cái, cái bát này liệu có bị đập vỡ hay không?"

Hàn Phi cẩn thận từng li từng tí nâng cái bát lên, hắn còn chưa kịp cất bước đầu tiên, lại đột nhiên nghe thấy được giọng của một ông già.

"Bỏ bát xuống, tới từ đâu, nhanh về lại đó."

Xoay người lại, Hàn Phi nhìn thấy một ông già ngồi xổm trên lề đường trước cổng cư xá Hạnh Phúc. Ông già cầm một cái chậu than, trong chậu đặt một chồng tiền giấy rất dày.

"Âm khí trên ngã tư đường rất nặng, thứ gì cũng có, cháu cầm bát ở chỗ này, chẳng mấy chốc sẽ có quỷ chết đói tới tìm!"

Thấy Hàn Phi không nghe lời của mình, ông già lại càm ràm một câu, ông ta cho Hàn Phi cảm giác hình như đang quan tâm Hàn Phi.

"Cháu đừng nghi ngờ bác, trước đây mọi người đều làm lễ cúng ở bên cửa thoát nước, đường này chính là nước, ngã tư đường chính là cửa thoát nước, tụ âm tụ sát.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch