Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Trò Chơi Hệ Chữa Trị Của Tôi

Chương 136: Cửa hàng tiện lợi đêm khuya (2)

Chương 136: Cửa hàng tiện lợi đêm khuya (2)


"Những gì tồi tệ và tiêu cực nhất trong bản chất con người đều được lắng đọng trong thế giới tầng sâu. Không có gì ngạc nhiên khi nơi đây sản sinh ra cái ác cực độ đó."

Hàn Phi nhìn chiếc mũ bảo hiểm chơi game trên bàn, sau đó lấy điện thoại ra, lật xem bức ảnh kỳ quái, trong bức ảnh Hàn Phi đang nằm trên giường đội mũ bảo hiểm chơi game.

"Lúc đó chỉ có một mình mình ở nhà, mình chưa bao giờ đoán ra được ai là người đã chụp ảnh. Bây giờ nhìn lại, có thể có thứ gì đó trong chiếc mũ bảo hiểm này làm được điều đó chăng?"

Nắm chặt nắm đấm, xương ngón tay kêu cót két, Hàn Phi cảm thấy thứ đặt trên bàn của mình không phải mũ bảo hiểm chơi game, mà là đầu người, đầu người đang nhẹ nhàng mở mắt nhìn hắn.

Cơ thể đang ở trạng thái vô cùng mệt mỏi, nhưng Hàn Phi lại không ngủ được.

Lần sau vào game, hắn vẫn ở trong cửa hàng bên ngoài cư xá, không biết thứ đó đã bỏ đi hay chưa.

"Thôi thì đi một bước, xem một bước vậy, có thể sống sót đến bây giờ đã là rất lợi hại rồi."

Hàn Phi không ngừng tự an ủi trong lòng, nhưng hắn không cách nào chìm vào giấc ngủ được, chỉ cần hắn nhắm mắt lại, trong đầu sẽ hiện lên tiếng thét chói tai.

Ánh mặt trời chiếu xuyên qua rèm cửa vào phòng, Hàn Phi cả đêm không ngủ liền đứng dậy đi vào phòng tắm, nhìn mình trong gương cố gắng mỉm cười.

Bất cứ ai nhìn thấy nụ cười đó đều sẽ cảm thấy đó là một nụ cười đầy nhân hậu và hạnh phúc, ngoại trừ bản thân Hàn Phi, bởi vì dù có kỹ năng diễn xuất tốt đến đâu cũng không thể tự lừa mình.

Sau khi tắm rửa xong, Hàn Phi vội vàng đến đoàn làm phim tiếp tục làm việc với cường độ cao.

Trên thực tế, bản thân hắn rất thích trạng thái lúc quay phim, bởi vì khi quay phim hắn được đóng vai người khác, người thay thế cũng là người khác, chỉ có như vậy hắn mới không phải nghĩ đến chuyện của chính mình.

Quá trình quay [Hoa Song Sinh] đã chuẩn bị vào giai đoạn kết thúc, nửa đầu bộ phim không có nhiều thay đổi, ngoại trừ phần diễn của A Thành bị xóa, nửa sau gần như là màn solo của Hàn Phi.

Tận dụng sự nổi tiếng hiện tại của Hàn Phi, nhà sản xuất cũng đã bắt đầu quảng cáo trên diện rộng, dựa theo phản hồi hiện tại của cư dân mạng, bộ phim này về cơ bản sẽ không bị lỗ.

Khi bảng xếp hạng của các nền tảng truyền hình trực tuyến lớn gần như bị thống trị bởi các thể loại như hài, cổ trang, ngôn tình, thì bộ phim trinh thám kinh dị [Hoa Song Sinh] lặng lẽ đứng đầu trong danh sách những bộ phim truyền hình mới được mong đợi nhất.

Kết thúc một ngày quay phim, Hàn Phi vội vàng rời khỏi hiện trường quay, trước tiên đi ăn một bữa thịnh soạn, sau đó mới trở về nhà.

Nếu như khi vào game, cái thứ không biết kia vẫn canh chừng thì Hàn Phi chắc chắn sẽ chết, hắn chỉ có thể mong đợi rằng đối phương hiện tại đã rời đi.

Đặt đồng hồ báo thức, Hàn Phi cố gắng ngủ một giấc.

Đến nửa đêm lúc 0 giờ, hắn do dự một chút rồi đội mũ bảo hiểm chơi game vào.

Thế giới trong mắt hắn trở nên đỏ như máu, màu đỏ kia giống như máu tươi đổ xuống, xối vào từng ngóc ngách trên thế giới này.

"Chào mừng bạn đến với Cuộc Sống Hoàn Hảo!"

Âm thanh nhắc nhở của hệ thống kết thúc, Hàn Phi đợi một hai giây rồi mới mở mắt ra.

Tủ kính vỡ tan tành, trên mặt đất còn sót lại những mảnh thủy tinh, trước mặt là một con đường trống trải.

"Đi rồi sao? Nó không có canh chừng mình sao?" Trái tim treo lại vào trong lồng ngực, Hàn Phi trực tiếp ngã ngồi bên cạnh tủ kính.

Mở ra giao diện thuộc tính, Hàn Phi phát hiện lượng HP của mình bây giờ chỉ còn dư lại 3 điểm, thân thể cũng vô cùng yếu ớt.

"Thứ đó thực sự đã rời đi rồi sao? Nhưng thế nào mà mình cảm thấy nơi này lại đột nhiên trở nên yên tĩnh hơn rất nhiều nhỉ?" Tay Hàn Phi vô tình chạm vào mặt đất, đầu ngón tay truyền đến cảm giác rất là kỳ quái, hắn quay đầu nhìn, con ngươi chậm rãi thu nhỏ lại.

Cái thứ kia không tìm thấy Hàn Phi, nên dứt khoát phá ba cửa hàng liền nhau, nó nghiền nát đám ma quỷ trong nhà, rồi rải trên mặt đất xen lẫn những nguyền rủa.

Thoạt nhìn sẽ cảm giác trong nhà khắp nơi đều là nấm mốc thật dày, thực chất đó là hỗn hợp máu thịt thành nguyền rủa, đám ma quỷ trong nhà vẫn chưa biến mất hoàn toàn, chúng vẫn có thể cảm nhận được sự đau đớn và tuyệt vọng.

"Làm cho hồn phi phách tán cũng không được sao?"

Hàn Phi lấy ra con dao ăn do Từ Cầm đưa cho, cầm cán dao được bọc bằng da "người", cho đám ma quỷ trong nhà một sự sảng khoái.

Hắn là có ý tốt muốn giúp đám ma quỷ giải thoát, điều mà hắn không ngờ là sau khi giết chết đám ma quỷ đó, giá trị kinh nghiệm của hắn đã tăng lên không ít.

"Trước đây mình đã từng chém bọn ngoại lai, cũng không có nhiều kinh nghiệm. Chẳng lẽ chỉ khi nào làm cho đám ma quỷ cảm thấy được giải thoát mới có thể gia tăng điểm kinh nghiệm sao? Chỉ cần bọn chúng nguyện ý bị mình giết chết, mình mới có thể thu được kinh nghiệm à?"

Sau khi xử lý xong đám ma quỷ bị nguyền rủa trong nhà, Hàn Phi đi ra khỏi cửa hàng, hắn muốn trở về cư xá Hạnh Phúc, nhưng bên kia đường, ông già cầm cái chậu than nhìn hắn đầy ác độc.

"Hiện giờ mình chỉ còn có ba giọt máu, mình có thể chết nếu bị xây xát một chút thôi."

Có hai cách để hồi máu, cách thứ nhất là nghỉ ngơi, cách thứ hai là nuốt thức ăn.

Hàn Phi suy nghĩ một chút liền nhìn về phía cửa hàng tiện lợi ở ngã tư đường.

Cả con phố là một màu đen kịt, ngoại trừ ánh sáng yếu ớt từ cửa hàng tiện lợi kín đáo kia.

"Cửa hàng tiện lợi cách cửa hàng mình đứng không xa. Con quái vật kia không phá hủy cửa hàng tiện lợi, là do cửa hàng tiện lợi gặp may, hay còn có nguyên nhân nào khác sâu xa hơn chăng?"

Chỉ còn ba giọt máu, Hàn Phi cũng không dám lộn xộn, hắn quyết định ở lại trong cửa hàng tràn đầy nguyền rủa trước, sau khi khôi phục trạng thái một chút sẽ tìm cách trở về cư xá.







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch