Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Trò Chơi Hệ Chữa Trị Của Tôi

Chương 173: Sự ăn ý giữa Hàn Phi và cảnh sát (1)

Chương 173: Sự ăn ý giữa Hàn Phi và cảnh sát (1)





"Cậu nói xem cậu là một diễn viên, suốt ngày đi tìm cảnh sát như thế này liệu có thích hợp không? Cậu không sợ bị paparazzi tung tin đồn à?" Hàn Phi đang ngồi phía sau Lệ Tuyết trên xe gắn máy.

"Không sao, em cũng khá quen thuộc với đám paparazzi rồi, bước tiếp theo em còn đang muốn phát triển họ thành gián điệp đây này."

"Một minh tinh biến paparazzi thành gián điệp? Cậu thật là dám nghĩ nha." Lệ Tuyết lái xe vô cùng mạnh mẽ, tốc độ cực nhanh: "Giới showbiz của các cậu phức tạp lắm, chị nghĩ cậu nên kiềm chế lại tính khí một chút thì sẽ tốt hơn."

"Trước đây em không có quyền lựa chọn, bây giờ em chỉ muốn trở thành một diễn viên thực thụ thôi. Nếu những người trong showbiz đó mà ngáng đường em thì em sẽ lật cái bàn với họ, tiếp đó đến nhờ cậy cảnh sát Tân Hỗ bọn chị." Hàn Phi rất nghiêm túc hỏi Lệ Tuyết: "Đối với những người từng trải và hăng hái làm việc nghĩa, cảnh sát khi tuyển dụng có cộng thêm điểm không?"

"Chắc là sẽ cân nhắc."

"Có hạn mức cao nhất cho điểm thưởng không?"

"Hạn mức cao nhất?"

Vào khoảng 11 giờ sáng, Lệ Tuyết đưa Hàn Phi đến đồn cảnh sát ở khu phố cổ.

Vốn dĩ thầy của Lệ Tuyết vẫn đang ở bệnh viện, nhưng nghe nói Hàn Phi muốn gặp, liền đổi chỗ hẹn, ông cảm thấy Hàn Phi bây giờ không thể tùy tiện tới gần bệnh viện được.

Vào phòng làm việc của đồn cảnh sát, ông lão đã đến từ sớm, ông không thích để người khác phải đợi mình.

"Cậu muốn nói với tôi về chuyện gì?" Ông lão đứng bên bàn, dáng người cao dong dỏng, trông chẳng khác gì một người bệnh.

"Bác à, cảnh sát phía bác có điều tra qua một người này không?" Hàn Phi không khách sáo, nói thẳng luôn.

"Ai?"

"Mã Mãn Giang." Sau khi Hàn Phi nói ra cái tên này, văn phòng trở nên yên tĩnh.

Ông lão không trả lời ngay, nhìn Hàn Phi một cách kỳ quái, sau đó nở một nụ cười rất hiếm thấy: "Cậu biết cái tên này ở đâu?"

"Cháu tra được trên mạng." Hàn Phi nói ra toàn bộ suy đoán của mình, hắn cho rằng Mã Mãn Giang có quan hệ với Sơ Hạ, sau đó để che giấu bí mật, gã uy hiếp, giết người diệt khẩu, hắn còn nghi ngờ đứa nhỏ trốn trong phòng thể dục là Kim Sinh.

Nếu không phải nghe ngóng được thông tin từ thế giới tầng sâu, hắn sẽ không thể hình thành một chuỗi suy đoán hoàn chỉnh như vậy, nhưng thầy của Lệ Tuyết cũng đâu có biết sự tồn tại của thế giới tầng sâu.

Từ góc độ của ông lão thì Hàn Phi có thể suy đoán ra được chỉ thông qua một số thông tin rời rạc trên internet, hắn quả thực là một kỳ tài.

Nghe Hàn Phi nói xong, trong mắt ông lão hiện lên vẻ tán thưởng: "Một mình cậu có thể suy đoán ra những thứ này quả thật là rất lợi hại."

"Cảnh sát cũng đang theo dõi hắn sao?" Hàn Phi cũng ngạc nhiên không kém cảnh sát, nhìn bộ dáng của ông lão, hình như bọn họ đã sớm biết đến Mã Mãn Giang.

"Hai ngày trước, sau khi có được thông tin từ Mạnh Trường An, chúng tôi đã điều tra lại trường Học viện tư thục Ích Dân. Thật đáng tiếc là Mã Mãn Giang đã mất tích, và chúng tôi hiện đang bí mật truy tìm tung tích của hắn." Ông lão ngồi xuống ghế rồi ra hiệu cho Hàn Phi ngồi bên cạnh: "Chúng tôi đã truy xuất thông tin vào thời điểm đó. Mã Mãn Giang dường như có rất nhiều thân phận. Lần cuối cùng hắn xuất hiện với thân phận Mã Mãn Giang là trong đám tang của cha hắn. Đúng rồi, cha hắn chính là người sáng lập trường Học viện tư thục Ích Dân."

"Cha hắn là hiệu trưởng?"

"Cha của Mã Mãn Giang là một doanh nhân, một nhà từ thiện. Họ đã xây dựng trường học ở vùng ngoại ô để giúp những đứa trẻ gần đó đến trường dễ dàng hơn, nhưng nó đã dần thay đổi..." Thầy Lệ Tuyết nói với Hàn Phi một số điều mà ông biết.

Hiện tại cảnh sát đã điều tra rõ, có một mối quan hệ nhất định giữa tất cả những người chết trong trường Học viện tư thục Ích Dân, nhưng cảnh sát cho rằng mối liên hệ giữa những người chết không phải là Mã Mãn Giang, mà là Kim Sinh.

Nó là người chết cuối cùng trước khi trường Học viện tư thục Ích Dân đóng cửa, và cũng là bước ngoặt của toàn bộ sự việc.

Hàn Phi nghĩ về vụ án từ góc độ của Mã Mãn Giang, nhưng thầy của Lệ Tuyết lại nghĩ về vụ án từ góc độ của Cánh bướm.

Cánh bướm kia rất thích đùa giỡn với nhân tính, bức thiện ý đến điên cuồng. Trong số các nạn nhân, người phù hợp với yêu cầu của Cánh bướm chính là Kim Sinh.

Thầy của Lệ Tuyết thậm chí còn mạnh dạn suy đoán rằng toàn bộ các vụ án trong trường Học viện tư thục Ích Dân đều là từ Kim Sinh mà ra.

Người được Cánh bướm nhắm đến đầu tiên là Kim Sinh, Cánh bướm đã thể hiện sự ác độc của thế giới này một cách trần trụi và trắng trợn trước mặt Kim Sinh, để nó từng bước một bị bao bọc bởi môi trường ác độc xung quanh.

Hàn Phi suy đoán rằng Kim Sinh là học sinh đã trốn trong phòng thể dục, thầy Lệ Tuyết thì có một suy đoán cao hơn, ông cho rằng có thể Cánh bướm đã cố tình dụ Kim Sinh vào, để nó tận mắt chứng kiến thầy Mã mà bình thường mình vẫn tôn kính, xem bí mật là như thế nào.

Kim Sinh lẽ ra nên nghĩ đến việc nhờ giúp đỡ, đáng tiếc là không ai tin những gì nó nói lúc đầu. Sau khi có người nguyện ý tin lời nó thì những người đó lại lần lượt bị giết hại, cuối cùng Kim Sinh bị bức chết.

Có lẽ cái chết của Kim Sinh không phải là kết quả mà Cánh bướm mong muốn, đáng ra nó hi vọng Kim Sinh ôm lấy ác ý, nhưng đáng tiếc là Kim Sinh lại kiên quyết lựa chọn cái chết.

Cảnh sát đã suy đoán theo cách này, nhưng phá án thì phải có chứng cứ, hiện tại họ chưa thể xác định được tại sao đứa trẻ Kim Sinh lại bị Cánh bướm nhìn trúng.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch