“Các người đăng nhập trò chơi một tuần rồi, ta biết các ngươi có rất 8 nhiều điều còn chưa rõ, vừa hay hôm nay là ngày nghỉ, có vấn đề gì cứ
hỏi, ta sẽ cố gắng trả lời.”
Thời Thiên Quân nói với mấy người Tô Bằng.
Bọn Tô Bằng nhìn nhau, người mở miệng đầu tiên là Tôn Thế Giai, hắn nói:
“Thời bộ trưởng, trò chơi này...nói thế nào nhỉ, nó quá giống thật, kỹ thuật sử dụng trong đó, và cả mô thức thao tác cảm ứng ý niệm đều là vượt thời đại... Ta muốn biết rốt cuộc trò chơi này là ai nghiên cứu ra? Chắc chắn phải là một công ty lớn đúng không? Còn nữa, trò chơi này bao giờ được đưa ra thị trường?”
“Câu hỏi này đã có rất nhiều người hỏi rồi.”
Thời Thiên Quân nghe xong, cầm bút lên gõ gõ lên mặt bàn nói:
Trò chơi này sử dụng toàn là kỹ thuật tiên tiến nhất thế giới... Nhưng không vượt thời đại quá nhiều. Nếu các ngươi có ấn tượng chắc còn nhớ, vào năm 2000, khi Microsoft cho ra đời hệ thống Windows 2000 đồng thời còn có một tin nữa là Microsoft còn đang nghiên cứu thiết bị cảm ứng sóng não toàn cảnh nữa đúng không?”
“Ừm, ta có ấn tượng.”
Tô Bằng nghe thế khẽ gật đầu:
“Ta từng đọc một bài báo, trong đó ảnh minh họa là một người đội một cái mũ, nằm trên ghế, nhưng trên mũ nối không ít ống... Hơn nữa bài viết đó nói thiết bị này chỉ chiếu ra được toàn bộ thông tin thị giác và một phần cảm ứng ý niệm.”
“Trí nhớ của người rất tốt.”
Thời Thiên Quân gật đầu, sau đó nói tiếp:
“Năm đó, bộ phim nổi tiếng nhất là Ma trận. Năm 2000, Bill Gates đã mạnh miệng nói, chỉ cần nối mười vạn sợi dây thông tin vào não bộ là ông ta có thể khiến bất cứ ai cũng có thể vào thế giới Ma trận... Khi ấy ông ta dựa vào chính là kỹ thuật cảm ứng toàn cảnh này.”
“Ý Thời bộ trưởng là trò chơi này của chúng ta là do Microsoft nghiên cứu ra?”
Tôn Thế Giai nghe thế nét mặt lộ ra vẻ phấn khích.
“Không phải...Ngươi nghĩ đơn giản quá rồi. Bối cảnh của bên nghiên cứu trò chơi này vô cùng phức tạp. Đây là tập hợp kỹ thuật thôi
miền ngược các nhà tâm lý học hàng đầu của Hội tâm lý học Mỹ, kỹ thuật cảm ứng toàn cảnh của Microsoft, một vài kỹ thuật cảm ứng ý niệm của Nhật Bản, kxy thuật chế tạo phần cứng của Đức, và một số nhân việt kiệt xuất trên thế giới sáng tạo ra. Phương thức khai thác này chỉ giống với chí nghiên cứu chế tạo đạn nguyên tử của các nhà khoa học tập hợp bởi tổng thống Truman năm xưa... Những nghiên cứu này không phải của quốc gia phát động mà là do tổ chức phía sau công ty chúng ta... Đương nhiên, mấy bên nghiên cứu này đều có lợi ích và lời hứa nhất định. Những nhân viên tham gia nghiên cứu cũng đã ký cam kết giữ bí mật với số tiền bồi thường cực lớn. Vì thế với con đường của các ngươi không thể biết được bối cảnh của trò chơi và công ty.”
“Còn về công ty của chúng ta, ta chỉ có thể nói là một công ty lớn hơn các ngươi tưởng tượng. Nhưng là một công ty xuyên quốc gia không chịu sự khống chế của các nước, vì thế công ty mới được sự trợ giúp của các tổ chức nói trên. Còn về bao giờ cho ra mắt... Giờ vẫn đang trong giai đoạn thử nghiệm. Loại trò chơi vượt thời đại này nhất định sẽ phát sinh rất nhiều vấn đề. Các nhà luân lý học và nhân viên nghiên cứu của công ty đang thí nghiệm. Vif thể trong vòng ba năm tới sẽ không ra mắt.”
Thời Thiên Quân nói.
Tôn Thế Giai nghe thể gật gù nửa hiểu nửa không. Lúc này Quý Minh hơi nhíu mày nói:
“Điều này không đúng lẽ thông thường. Nếu đã là các công ty trên nghiên cứu, tại sao lại là bối cảnh phương Đông mà không phải phương Tây? Dù sao thì người nghiên cứu chủ lực cũng là người phương Tây.”
“Ngươi hiểu nhầm rồi.”
Thời Thiên Quân nghe vậy, quay bút một vòng, nói:
“Bên chế tác ta vừa nói phần lớn là chế tác phần cứng và khai thác điều kiện kỹ thuật. Ví dụ như khoang trò chơi và kỹ thuật thôi miên ngược của thế giới trò chơi mà các ngươi đang dùng. Còn phần mềm của trò chơi, khi khai thác vì một số lý do mà tạm thời là thế giới võ hiệp phương Đông.”
“Vì một số kỹ thuật khi khai khác phần mềm trò chơi, nhân viên nghiên cứu phát hiện, bối cảnh thế giới phương Tây có một loại bất định. Dù là hình thái xã hội hay cái gì khác đều sẽ xuất hiện lỗ hổng. Tuy có thể bù đắp trong quá trình thế giới ấy tiếp diễn nhưng về phát triển tổng thể lại là loại phân tán. Còn bối cảnh phương Đông, đặc biệt là bối cảnh Trung Quốc cổ đại lại có tính ổn tịnh cao...Cái này có thể chính là “Đạo” mà người Trung Quốc thường nói. Vì thế khi nghiên cứu trò chơi chúng ta còn mời một vài đại sư huyễn học phương Đông tham gia. Kết quả cuối cùng chính là hình thái trò chơi mà các ngươi đã thấy.”
“Không phải công ty không nghĩ tới trò chơi tương tự với bối cảnh phương Tây, chỉ là đến nay vẫn chưa thành công mà thôi.”
Quý Minh nghe thế gật đầu không nói gì.
“Còn ngươi, Tô Bằng, có gì muốn hỏi không?”
Thời Thiên Quân ngẩng lên hỏi.
“Ta muốn hỏi, trí thông minh của NPC trong trò chơi gần giống như trí thông minh nhân tạo, trí lực của họ gần như bằng thậm chí còn hơn người bình thường. Làm thế nào để được vậy? Hơn nữa thế giới trò chơi chân thực như vậy, máy tính như thế nào mới làm được máy chủ để vận hành trò chơi?”
“Ha ha, cuối cùng cũng có người hỏi vấn đề này.”
Thời Thiên Quân mỉm cười.
Tây
“Về server các ngươi không cần lo... Chắc các ngươi đã nghe nói đến hệ thống nắm bắt toàn cảnh rồi? Thường dùng để vẽ bản đồ chi tiết. - Dùng một loại hệ thống quét đặc biệt quét địa hình rồi chuyển vào mát 8 tính. Cả trò chơi này đều dùng bản nâng cấp của kỹ thuật này quét địa 3 hình của thế giới thật, vì thế đi tới rất nhiều nơi trên thế giới.”
Bách Thành
“Về tính ổn định của server...các ngươi cũng không cần lo, giờ siêu cấp máy tính đã là đời thứ tự rồi. Công ty chúng ta có một chiếc siêu cấp mãy tính tên là Tử Quang, lượng tính toán trong mỗi giây vượt xa tưởng tượng của các ngươi. Hơn nữa Tử Quang không có việc khác, tài nguyên tính toán một trăm phần trăm chỉ dùng cho trò chơi Tử Vong Luân Hồi. Hơn nữa còn có hai server dự bị sẵn sàng bất cứ lúc nào.”
Còn trí tuệ của NPC...Thật ra trí thông minh nhân tạo đã rất tiện tiến rồi. Có thể các ngươi không biết, từ ba năm trước kỹ thuật trí thông
minh nhân tạo đã có thể mô phong trí thông minh của sinh vật cấp chim ruồi. Thậm chí có người đã chế tạo được trí thông minh nhân tạo có trí tuệ của chó và đại tinh tinh. Trong quá trình khai thác trò chơi, bọn ta vốn cũng địnhh dùng cách dùng số liệu dồi dào để hoàn thành AI của NPC. Nhưng bất ngờ là sau khi dùng siêu máy tính và một vài phương pháp quét đặc biệt lại kích phát sự phát triển của trí thông minh nhân tạo...”
“Trong quá trình khai thác chúng ta cũng tạo ra hai mẫu trí năng là Adam và Eva. Chúng tình cờ có được trí thông minh trong môi trường mô phỏng của trò chơi, nhưng không có nhân tố tính cách khác... Sau đó các nhân viên lập trình đã nghiên cứu ra chương trình bổ sung trí thông minh tập quán tính cách. Chỉ dùng hai mẫu ban đầu có thể chế tạo ra các NPC với tính cách và thói quen khác nhau. Nhưng trọng tâm vẫn là Adam, Eva.. Cũng có nghĩa là tuy các ngươi thấy rất nhiều NPC nhưng cơ bản vẫn là hai mẫu cơ bản ban đầu, DNA giống như con người... Nhưng đáng tiếc vì nguyên nhân không rõ mà chúng không ý thức được mình chỉ là một nhóm số liệ. Hơn nữa chúng không thể sinh tồn khi rời khỏi môi trường trò chơi, không thể tải chúng xuống những thiết bị khác, vì thế...vẫn phải tiếp tục nghiên cứu.”
Tô Bằng nhíu mày, nhưng cũng không nói gì, chỉ gật đầu.
“Tiện đây nói một chút.. trong trò chơi ngoài các ngươi ra còn có người chơi khác, đều có thể coi là nhân viên giống các ngươi. Nhưng vì công ty quá lớn, họ thuộc bộ phận hác, thậm chí có người còn thông qua một số máy chủ lưu truyền ra ngoài bằng con đường đặc biệt để chơi. Vì nguyên tắc bảo mật, công ty không cho phép các ngươi giao lưu với họ, vì thế hãy nhớ cho kỹ.”
“Được rồi, hôm nay nói nhiều như vậy đều là cơ mật của công ty, các ngươi chắc cũng biết đẳng cấp của những bí mật này. Nó thực, ta tuy là bộ trưởng những phòng làm việc của chúng ta đây chỉ là một trong vô số công ty con của tổng công ty. Vì thế những điều ta biết cũng không phải rõ ràng, chỉ vì phụ trách số máy chủ này nên mới biết một vài bí mật. Các ngươi cũng vậy, những điều này không được nói ra ngoài, nếu không sẽ phải trả số tiền bồi thường vi phạm cam kết rất lớn. Hơn nữa ta cũng không dám đảm bảo tổng công ty sẽ dùng biện pháp gì để giữ bí mật.”
Nói tới đây, hắn ta cười đầy thâm ý:
“Phải biết là tổng công ty chúng ta có liên quan tới cả lĩnh vực như quân sự... Với những người gây nguy hiểm cho công ty, ngoài việc phạt tiền ra, sẽ không ngại việc hủy diệt nhục thể...”
Tôn Thế Giai nghe thế sắc mặt lập tức trắng bệch, còn Tô Bằng và Quý Minh thì chẳng thay đổi gì.
“Thôi, các ngươi cũng đừng thấy quá áp lực, không nhắc tới việc này là được. Nếu không còn gì nữa các ngươi ra ngoài đi... À đúng rồi, suýt nữa ta quên mất, công ty cần có thể tìm thấy các ngươi bất cứ lúc nào nên đã phát cho mỗi người một chiếc điện thoại công việc. Khi ra ngoài mang theo, mở máy 24/24. Có việc người của công ty sẽ gọi. Còn nữa, nhân cảm ứng trò chơi cùng nộp lại đi.”
“Um."
Mấy người Tô Bằng tháo nhẫn ra, Thời Thiên Quân thu lại rồi đưa cho ba người ba chiếc di động màu đen cao cấp.
“Được rồi, các ngươi có thể đi.”
Bọn Tô Bằng nhận di động rồi rời đi.
Mấy người Tô Bằng rời đi không lâu thì đột nhiên trong phòng Thời Thiên Quân có người bước ra từ gian mật thất.
“Ha ha ha... người nói thật giỏi. Ta ở bên trong nghe mà cũng sững cả người. Hội tâm lý học Mỹ? Còn cả Microsoft? Công ty xuyên quốc gia cấp thế giới? Tổ chức thần bí? Ngươi không sợ nói khoác quá đà bị rút mất lưỡi à?”
Người đi ra mặc bộ quần áo đen có phong cách cổ xưa, tóc ngắn màu đen, đeo kính đen, nói.
, “Ta vui lòng. Không biết à, nói càng mơ hồ thì càng khó bị vạch trần.”
Thời Thiên Quân cười nhẹ, xong đột nhiên cười ha hả, nói:
“Cảm giác dụ người thật sảng khoái.”
“Ha ha...có điều chúng cũng không phải đồ ngốc. Không tới một năm chúng sẽ phát hiện những điều người nói không giống với thực tế, thậm chí bây giờ cũng có thể nghi ngờ.”
Người đàn ông thần bí này nói.
“Chúng nghi ngờ thì sao? Chúng ta chẳng qua chỉ cần chúng làm khoảng một hai ăm, sau đó chúng không còn giá trị gì nữa, có thể...”
Ánh mắt Thời Thiên Quân lóe hàn quang. “Trong đợt này có ai cần chiếu cố đặc biệt không?” Người kia nhìn mấy cái nhẫn bọn Tô Bằng để lại, hỏi. “Chú ý tới tên Quý Minh đi. Xen ca hán có chút vấn đề.” “Được, vậy hôm nay ta sẽ chiếu cố tới người ta.”
Người kia gật đầu rồi rời khỏi phòng làm việc của Thời Thiên Quân.
Thời Thiên Quân nhìn hắn đi rồi cười khẩy, cầm tách trà đặt lên miệng, ánh mắt trở nên sâu xa...