Hoắc Lâm Tư Thông lộ ra vẻ xấu hổ đi theo Tô Bằng vào trong biệt thự.
Sau khi Tô Bằng tiến vào biệt thự, tiện tay đem quà cùng với thiệp mời đặt ở trên bàn trà, sau đó ý bảo Hoắc Lâm ngồi xuống, hỏi hắn.
“Ý đồ đến của ngươi ta đã biết rồi, có điều có thể nói rõ làm sao ngươi biết tư liệu của ta được hay không? Ngoài ra, ngân hàng Mỹ Lâm hẳn là cũng không phải là một đơn vị quá chủ động, nhất là với việc đầu tư công thương nghiệp không thể nào cảm thấy hứng thú, nghĩ như thế nào mà đến tận nhà của ta để tìm ta?”
Trên mặt Hoắc Lâm Tư Thông càng lộ vẻ xấu hổ, hắn ho khan hai tiếng, mới lên tiếng.
“Là như vậy, một huynh đệ của ta làm việc trong công ty đầu tư Hoắc Lâm Đốn, cho nên ta đã biết được tư liệu của Tô tiên sinh… Hơn nữa, lại nói tình hình kinh tế bây giờ, ngài cũng biết đấy, sau khi khủng hoảng tài chính của thế giới, một số thứ cũng thay đổi, ngân hàng Mỹ Lâm cũng đang thay đổi phương thức làm việc, để cung cấp cho khách hàng thêm nhiều dịch vụ chu đáo.”
Tô Bằng nghe xong, dùng ngón tay gõ gõ trên ghế sa * bằng da thật, lý do đầu tiên thì hắn cũng có thể dễ dàng điều tra rõ, có điều ngân hàng Mỹ Lâm hẳn nên vẫn còn chướng mắt vẻ “tiền trinh” (ít tiền) mà mình biểu hiện ra ngoài, thực lực chân chính về kinh tế của mình cũng không bị bại lộ, công ty này phần lớn thời gian chỉ cảm thấy hứng thú với tài chính, làm sao tìm được tên mình?
Có điều Tô Bằng nhìn Hoắc Lâm trước mắt này một hồi, trong lòng cũng bình thường trở lại, Hoắc Lâm này xem ra cũng không sống mấy dễ chịu trong công ty Mỹ Lâm, cũng không phải là người lăn lộn thành công cho lắm. Bộ tây trang này của hắn tuy rằng sang quý nhưng có thể nhìn ra đã có vẻ hơi cũ, cạnh tranh nội bộ của Mỹ Lâm cũng rất kịch liệt, mặc dù không thường xuyên giảm biên chế nhưng hàng năm cũng phải có 5% công nhân viên tạm rời cương vị công tác, hắn hẳn là cảm giác mình có thể có chút tiềm lực để đào vét được nên mới tới đây nhằm gom góp thành tích.
Hoắc Lâm Tư Thông nhìn Tô Bằng, cảm giác có chút xấu hổ.
Những điều Tô Bằng suy đoán đại khái đều đúng cả, vị Hoắc Lâm Tư Thông này thật sự từ công ty đầu tư Hoắc Lâm Đốn tìm được tư liệu về Tô Bằng, hắn cũng quả thật có một vị huynh đệ làm việc trong công ty Hoắc Lâm Đốn, người huynh đệ kia của hắn khi rãnh rỗi sẽ đem một vài khách hàng của công ty giới thiệu cho vị ca ca này của hắn.
Chẳng qua là có một điểm, Hoắc Lâm Tư Thông không có nói. Hắn nếu ở tình huống bình thường cũng sẽ không vội vã tìm một người di dân bình thường chỉ có đầu tư khoảng ba trăm vạn đồng Úc trở xuống như vậy, hắn tuy rằng đang nghèo túng nhưng thân là cố vấn đầu tư của ngân hàng Mỹ Lâm, hắn cũng là có tôn nghiêm.
Thứ chân chính hấp dẫn hắn, chính là tư liệu cá nhân của Tô Bằng.
Lúc Hoắc Lâm Đốn xử lí đầu tư di dân cho Tô Bằng, giấy tờ chứng nhận tại cảnh nội Trung Quốc của Tô Bằng cũng không thay đổi, vẫn sử dụng thân phận quốc tịch Trung Quốc chân chính của hắn, tuy rằng Tô Bằng ở trong nước bị người đuổi bắt, nhưng lệnh truy nã lại không có phát ra. Hết thảy cũng chỉ là bị lùng bắt trong nội bộ của hệ thống cảnh sát, trên bản lí lịch của Tô Bằng cũng không có ghi lại tiền án tiền sử gì, chuyện này, sau khi ông nội của Tô Bằng thoát khỏi giam cầm đã được xử lý như một vụ hiểu lầm.
Đương nhiên, đây chỉ là mặt ngoài, trên thực tế Tô Bằng vẫn còn là đối tượng trọng điểm cần phải giám thị của một số cơ quan trong nước, một khi phát hiện vẫn sẽ có người bắt lại.
Nhưng dù sao, thân phận của Tô Bằng trên lí lịch vẫn là sạch sẽ, từ lí lịch về thân phận của hắn ở Trung Quốc, có thể tra được người nhà của Tô Bằng là ai.
Mà còn nguồn gốc tài sản của Tô Bằng, thì lại được sửa đổi hoàn toàn, được công ty Hoắc Lâm Đốn sửa đổi thành ông chủ của một mỏ than tư nhân tại Thiểm Tây Trung Quốc, đúng vậy là ông chủ của một mỏ than tư nhân.
Hoắc Lâm Tư Thông lúc mới bắt đầu là vì bị tiền vốn của Tô Bằng hấp dẫn, căn cứ vào kinh nghiệm của hắn, ông chủ của mỏ than tại Trung Quốc hẳn là một lớp người đặc biệt cực kỳ có tiền. Tuy rằng tố chất toàn thân không cao, nhưng tài chính thì lại đầy đủ.
Thành tích năm nay của Hoắc Lâm Tư Thông trong ngân hàng Mỹ Lâm vẫn chưa xong, liền định chứng thực ở trên người Tô Bằng.
Nhưng hắn có thói quen đi sâu điều tra tin tức về khách hàng tiềm năng của mình. Trải qua một phen điều tra, hắn đột nhiên phát hiện, người đàn ông châu Á đăng kí tên họ ở Úc là Ốc Nhĩ Đặc Tô, sau lưng thế nhưng lại là một gia tộc chính trị thực lực không nhỏ.
Sau khi Hoắc Lâm phát hiện được điều này, giống như là cá mập ngửi được mùi máu tanh, hưng phấn hẳn lên.
Hắn lật xem bản ghi chép về tài sản của Tô Bằng một lần nữa, kinh nghiệm thâm niệm của Hoắc Lâm Đốn nói cho hắn biết, bản ghi chép tài sản này dấu vết giả mạo cùng với chỗ sơ hở rất lớn, cũng chỉ có những quan chức cục di dân bị tiền tài làm mê hoặc mới nhìn không ra loại sơ hở này, nhưng tin tức về thân phận của Ốc Nhĩ Đặc Tô lại là chân thật.
lúc này không còn gì khiến hắn phải lui bước nữa, ngược lại còn cảm giác được một tia hưng phấn, một cơ hội đang đến.
Căn cứ vào tư liệu hắn tra được, tộc trưởng gia tộc tại Trung Quốc của vị Tô tiên sinh này đang mắc bệnh nặng, lúc nào cũng có thể tử vong.
Như vậy, Ốc Nhĩ Đặc Tô là một thành viên của gia tộc chính trị tại Trung Quốc, nhưng lại thông qua loại tổ chức như công ty Hoắc Lâm Đốn để xử lí di dân đến Úc, đương nhiên rất có lí.
Hoắc Lâm kiến thức rộng rãi lập tức nghĩ đến tính tàn khốc của đấu tranh chính trị Trung Quốc, bởi vậy lập tức nghĩ tới bốn tử chuyển dịch tài sản.
Có lẽ, vị Ốc Nhĩ Đặc Tô này, là người đứng đầu hàng của gia tộc chính trị ở Trung Quốc này, ý định chuyển dời tài sản?
Loại chuyện này, ngân hàng Mỹ Lâm đã qua tay không ít, quan lớn cùng với phú hào chạy đi từ Trung Quốc là một trong những loại khách hàng được thích nhất.
Nghĩ tới điều này, trực giác của Hoắc Lâm cảm thấy đây là một cơ hội lớn, căn cứ vào điều tra của hắn, Tô gia chẳng những là đại gia tộc chính trị, mà còn là đại gia tộc kinh tế, tài sản của toàn cả gia tộc cộng lại, có lẽ vượt qua bốn mươi tỷ nhân dân tệ, cũng chính là hơn năm trăm triệu USD.
Đó là một cơ hội lớn! Hơn nữa người tới trước sẽ lấy được đầu tiên! Chỉ cần tạo quan hệ tốt với vị Ốc Nhĩ Đặc Tô này, nói không chừng, số tiền kia có thể qua tay Hoắc Lâm hắn chảy vào ngân hàng Mỹ Lâm, đây là thành tích lớn, ngân hàng Mỹ Lâm có truyền thống, người nào kéo vào thì cũng sẽ phụ trách luôn người đầu tư đó, năm trăm triệu USD cũng đủ để cho hắn thăng chức ba đến bốn cấp bậc ở công ty.
Bị ý nghĩ này kích thích làm Hoắc Lâm hưng phấn, lúc này buông tha sự tôn nghiêm của một cố vấn Mỹ Lâm, thông qua đệ đệ của hắn tra được địa chỉ ở Canberra của Tô Bằng, tự mình chạy đến nơi.
…
Tô Bằng không biết mình đã bị người nam nhân trước mắt này cho rằng bởi vì gia tộc thất thế nên ý định di dời tài sản, hắn và vị Hoắc Lâm tiên sinh này nói chuyện, phát hiện trình độ nghiệp vụ của đối phương dường như cũng không tệ lắm.
Suy nghĩ một lát, nếu đối phương đã tự mình dâng lên cửa, Tô Bằng cũng không thèm dè dặt vòng vo nữa, mà là hỏi một số vấn đề tương đối thực tế.
“Cố vấn Hoắc Lâm, ta muốn hỏi một chút, nếu ở trong tay ta có một khoản tiền, tính toán chuyển đổi nguồn gốc thu vào của khoản này một chút, để hắn có một nguồn gốc hợp pháp không bị cục thuế vụ của nước Úc nhìn chằm chằm vào, nếu thông qua ngân hàng của các ngươi xử lý, phí hao tổn khoảng bao nhiêu?”
Tô Bằng nhìn Hoắc Lâm Tư Thông này, hỏi hắn.
Hoắc Lâm Tư Thông không ngờ Tô Bằng cùng với mình đã phát triển nhanh như vậy, có điều hắn cũng sớm đã có chuẩn bị, không có chút nào ngập ngừng trả lời.
“Loại chuyện này Mỹ Lâm cũng thường xuyên xử lí, là căn cứ vào khoản tiền cần chuyển để quyết định phí thu vào, bình thường khoảng 7%.”
“Nếu số tiền kia rất nhiều thì sao?”
Tô Bằng nói.
Hoắc Lâm Tư Thông cảm giác trái tim của mình thoáng cái co rút mạnh mẽ, hắn chần chờ một chút, thử dò xét hỏi.
“Đại khái khoảng bao nhiêu?”
“Khoảng năm trăm triệu USD.”
Ngón tay Tô Bằng gõ gõ trên ghế sa * nói.
Hoắc Lâm nghe vậy, lập tức cảm giác nhiệt huyết trong thân thể mình đều dồn lên hết trên đỉnh đầu.
Hít sâu mấy lần, Hoắc Lâm Tư Thông cố gắng khống chế tâm tình của mình, lộ ra một nụ cười hết sức sáng lạn, nói.
“Công ty của ta với mức chuyển dời tài sản này thì có phí chuyển đổi là 5%, có điều, tin tưởng ta nếu giao cho ta, ta sẽ cố gắng giảm xuống còn 2.5%…”