Mà còn về Cổ Khắc Sử Đông tiên sinh, Tô Bằng cũng âm thầm lưu ý một chút, có điều thấy hắn và Âu Nhã Ny Lôi Đốn tiểu thư có phát sinh một số chuyện lý thú, khóe miệng của Tô Bằng không khỏi nhếch lên.
Dựa theo tin tình báo bên trong văn kiện, điệu bộ của vị Cổ Khắc Sử Đông tiên sinh này, không giống như là nhà tư bản chủ nghĩa phương Tây, ngược lại rất giống điệu bộ của các cán bộ thị trấn Trung Quốc.
Ngoài ra nhìn vào trong hình thấy hắn cũng rất phù hợp với hình tượng này, bởi vì có huyết thống của Úc và Trung Đông, làn da của vị Cổ Khắc Sử Đông tiên sinh này so với người da trắng bình thường thì đen hơn một chút, đầu tóc cũng là màu đen, chỉ là không có di truyền được sự ưu nhã và anh tuấn của huyết thống Italia và Trung Đông, thân thể phát triển theo chiều ngang, óc đầy bụng phệ, nhất là cái mũi, cứ như lúc nhảy dù lỗ mũi bị chấm đất, ngã thành lỗ mũi heo chỉ lên trời rất hiếm thấy, lông mũi thì ngược lại được chăm sóc cũng rất sạch sẽ, chẳng qua là nếu thêm hai cái lỗ tai giả, có thể trực tiếp tham gia vào Tây Du Ký diễn Nhị sư huynh rồi.
“Đã biết, có điều Hoắc Lâm, Cổ Khắc Sử Đông tiên sinh này, có cái gì có thể uy hiếp được ta sao? Ta chính là nói trên góc độ thực tế cùng với bạo lực.
Nhìn thoáng qua ảnh chụp của vị Cổ Khắc Sử Đông tiên sinh này, Tô Bằng bĩu môi, sau đó hỏi Hoắc Lâm đứng một bên.
“Có một chút, nhưng khả năng không lớn.
Hoắc Lâm lúc trước đã xem qua văn kiện này một lần, tuy rằng hắn không có loại trí nhớ biến thái xem một lần là nhớ như của Tô Bằng, nhưng có thể làm được cố vấn đầu tư của công ty Mỹ Lâm ở châu Úc, trình độ học vấn cùng với chỉ số thông minh tất nhiên sẽ không kém, hắn nói.
“Phụ thân của vị Cổ Khắc Sử Đông tiên sinh này, là chủ tịch của công ty bảo vệ cấp toàn mỹ, có được lực lượng bảo vệ rất mạnh, nhưng mà đó là ở Hoa Kỳ, hắn cũng không kế thừa công ty của phụ thân hắn, lực ảnh hưởng của Cổ Khắc Sử Đông chủ yếu là ở bên Trung Đông, ở châu Úc hắn chỉ có một đoàn bảo vệ, đại khái khoảng ba bốn mươi người, những người này đại bộ phận đều đến từ công ty của phụ thân hắn, phần nhỏ là quân nhân xuất ngũ cùng với lính đánh thuê, có lực chiến đấu nhất định nhưng thực lực không tính là đặc biệt mạnh. Chỉ là bởi vì hắn là thành viên hội đồng quản trị của công ty Lôi Đốn, nếu như cần thiết, có thể thu được trang bị vũ khí hạng nặng trong công ty Lôi Đốn, mà gần như là hợp pháp, lấy tư chất của công ty Lôi Đốn, bọn họ chỉ cần cầm lấy đơn khảo sát vũ khí là đã có thể ứng phó.
“Vũ khí hạng nặng sao...
Tô Bằng nghe xong, bất giác cảm khái một tiếng, đây chính là thực lực của công ty Lôi Đốn, một thành viên hội đồng quản trị của nó cũng có thể hợp pháp trang bị vũ khí hạng nặng, tuy rằng võ trang hành động không thể tiến hành quá lộ, nhưng loại thực lực này cũng làm cho người ta ghé mắt.
“Nếu ta gây trở ngại với vị Cổ Khắc Sử Đông tiên sinh này, tỷ lệ hắn sẽ tiến hành tấn công vũ lực đối với ta là bao nhiêu?
Tô Bằng quay lại suy nghĩ, lại hỏi Hoắc Lâm một lần nữa.
Nếu như ở châu Úc, thì gần như là không.
Hoắc Lâm nói, sau đó nói.
“Lúc ở công ty, có chuyên gia phụ trách bảo vệ an toàn khách hàng của công ty đã đưa ra loại khả năng này, có điều trải qua phân tích, khả năng này gần như là không... Vị Cổ Khắc Sử Đông tiên sinh này, hành động ở châu Úc coi như cũng quy củ, đoàn hộ vệ của hắn cũng chủ yếu là phòng vệ sự ám sát của đối thủ cạnh tranh, cơ bản không có chủ động hành động gì cả, chẳng qua là nếu như là ở Trung Đông, thì cái này cũng khó mà nói được.
Tô Bằng nghe xong, nhẹ gật đầu, Trung Đông? Sau này mình chưa hẳn sẽ không đi, chẳng qua là từ giờ đến đó còn quá xa, vẫn chú ý đến vấn đề trước mắt thôi, chuyện lúc đó thì để lúc đó rồi nói sau.
“Được, chủ yếu là chú ý tư liệu của Âu Nhã Ny Lôi Đốn cùng với Cổ Khắc Sử Đông này, chuẩn bị kỹ một chút, tối nay ta sẽ xem. Ngoài ra công ty Mỹ Lâm có bảo vệ không? Ta tạm thời thuê mười người, để cho hoành tráng một chút.
Tô Bằng nói với Hoắc Lâm, hắn cũng không phải sợ Cổ Khắc Sử Đông kia, dù sao nếu không phải là sử dụng bom để tập kích thì nhân viên võ trang của đối phương rất khó sát thương tới mình, nhưng cũng không khỏi phòng bị một chút, đi giao thiệp với người của công ty súng ống đạn được, nên phòng bị nhiều một chút vẫn tốt hơn.
“Đương nhiên là có, công ty Mỹ Lâm chúng ta vốn có nhiệm vụ bảo vệ sự an toàn của khách hàng cao cấp, Tô tiên sinh ngài muốn loại bảo vệ nào?
Tô Bằng nghe Hoắc Lâm giới thiệu vài loại bảo vệ một chút, nói.
“Thêm hai mươi người đi, ở chung quanh biệt thự của ta phân tán mười lăm người gác ngầm, năm người ở trong biệt thự, một tháng này cứ như vậy đi.
“Ta đã nhớ kỹ.
Hoắc Lâm gật đầu, hai mươi bảo vệ đối với Mỹ Lâm mà nói chỉ như một bữa ăn sáng, nhân viên bảo vệ mà bọn họ huấn luyện cũng không dừng lại ở con số này.
Đã định xong chuyện này, Hoắc Lâm chuẩn bị quay về công ty, Tô Bằng thì đốt lên lò sưởi trong tường, một bên ném củi gỗ vào trong lò sưởi, một bên uống rượu vang đỏ mà mình mới mở ra, nghĩ tới vài chuyện.
Hành động cho mượn tiền lần này, liên lụy đến công ty súng ống đạn được, mình tuy rằng thân thủ không tệ, có điều hổ còn có lúc ngủ gật, huống chi mình mỗi ngày còn phải bỏ chút thời gian vào trò chơi, lỡ như lúc vào trò chơi bị thế lực đối địch đột nhập vào hang ổ, vậy thì quá thất sách rồi.
Gia tăng lực lượng bảo vệ cho mình vẫn là điều nên làm.
Dù sao bảo vệ trải qua huấn luyện chuyên nghiệp, không có sự cho phép của mình, chắc cũng sẽ không quấy rầy mình, mình cho dù vào trò chơi cũng sẽ cảm giác an toàn một chút.
Chẳng qua là bởi như vậy, biệt thự dường như có vẻ nhỏ một chút, cùng với thân phận của mình không quá hợp rơ.
Có một câu chuyện cười kể, có người sau khi đổi một đôi giầy sang quý, sau đó liền cảm giác quần áo của mình không xứng với đôi giày, sau khi mua quần áo lại cảm thấy ghế sa * không xứng với bộ quần áo, mua ghế sa bằng da thật xong lại cảm thấy các đồ gia dụng khác không xứng với ghế sa **, lại thay đổi các đồ gia dung, sau đó lại cảm thấy căn phòng không xứng với những đồ gia dụng này...
Cuối cùng kết quả từ mua một đôi giày dẫn tới mua đủ đồ dùng còn mua nhà mua vợ, đều thay đổi một lần.
Tô Bằng ngược lại không có lối suy nghĩ giống như nhân vật chính trong câu chuyện cười kia, có điều bởi vì tính đặc thù của công ty Lôi Đốn mà hắn muốn đầu tư, Tô Bằng cảm thấy mình vẫn nên đổi một chỗ ở khác khá hơn...