Công ty Lôi Đốn huấn luyện binh sĩ lục quân, cũng không phải người người đều biết dùng súng rocket.
Trong hai tiểu đội hai mươi người được gọi tới đây, cũng chỉ có năm sáu người biết sử dụng mà thôi, lúc bọn họ ở trong bộ đội chính là tiểu đội đột kích vũ lực, còn mà ở công ty Lôi Đốn, bởi vì tố chất quân sự tốt đẹp, thân phận người sử dụng thử nghiệm vũ khí, mới hiểu được sử dụng những loại súng ống này.
Tổng cộng sáu binh lính, sau khi trang bị súng rocket, lập tức nhắm vào mục tiêu trong tòa nhà.
Trong tòa nhà này, đại khái tổng cộng có ba điểm hỏa lực tương đối mạnh, lầu một có hai ba khẩu súng ngắn, lầu hai có một khẩu súng trường và vài khẩu súng bắn tỉa, lầu ba thì lại bắn đạn rocket.
Những phần tử hắc bang này, cũng đều tập trung ở trong vài gian phòng, chống cự với đám binh sĩ vệ sĩ bên ngoài.
“Lầu một hai ba, một điểm hỏa lực tặng cho hai viên đạn rocket!”
Tô Bằng nhìn tình hình phía trước, ra lệnh cho những binh sĩ trang bị súng rocket đằng sau.
Tấn công ở mức độ này, súng phóng lựu đã có thể xem như vũ khí sát thương chung cuộc, thật ra hai ba phát là có thể kết thúc cuộc chiến giằng co này, có điều Tô Bằng đã hạ quyết tâm phải nhổ tận gốc công ty Áo Đặc, cho nên mới sử dụng sáu phát đạn rocket.
Sáu phát đạn rocket, thậm chí không cần phải nhắm bắn, đã có thể khiến phần tử hắc bang trong tòa nhà mất đi sức chiến đấu.
Có được mệnh lệnh của Tô Bằng, binh lính phía sau rất là dứt khoát, sau khi nhắm bắn, lập tức bóp cò.
Sáu phát đạn rocket, đuôi lửa tóe ra đằng sau, bắn thẳng vào trong tòa nhà kia.
Đám người hắc bang trong tòa nhà, nhìn thấy sáu viên đạn rocket bắn thẳng vào đây, lập tức há hốc mồm, trong lúc nhất thời đều quên mất nổ súng.
Má ơi! Bọn họ chỉ là xã hội đen thôi mà, có cần phải nghiêm túc như thế không?
Có mấy người phản ứng nhanh nhạy, nhìn thấy rocket sắp bắn vào trong tòa nhà này, lập tức hét lớn một tiếng, từ cửa sổ tòa nhà nhảy ra bên ngoài, muốn tránh thoát tấn công của đạn rocket.
Nhưng mà mấy người này, phản ứng cho dù nhanh, đáng tiếc suy nghĩ không thấu đáo. Lúc này bắn nhau bên ngoài vẫn còn tiếp tục, nơi cảnh sát cùng binh lính bình thường dồn hỏa lực chính là những cửa sổ này, mấy thành viên thành viên nhảy ra ngoài, không đợi rơi xuống đất, đã bị bắn thành cái sàng.
Sáu viên đạn rocket kia, lúc này đã bay vào trong tòa nhà.
Không thể không nói, binh sĩ bắn đạn rocket rất chính xác, sáu viên đạn rocket, chỉ có một phát đạn rocket nhắm bắn vào lầu hai là bắn chệch ở ngoài tường ngôi nhà, những viên khác, đều trực tiếp bắn thẳng vào trong nhà, mới nổ tung.
Chỉ nghe âm vang tiếng nổ ầm ầm vang dội. Trong tòa nhà thoáng cái bắt đầu yên tĩnh, phần tử hắc bang mới vừa rồi chống trả quyết liệt, nay đã tịt ngòi.
Nhìn thấy uy lực đạn rocket, trong lòng Tô Bằng đã định, chiến đấu căn bản đã đi đến kết cuộc.
Có điều trong nháy mắt, Tô Bằng thoáng cảm giác có chút giật mình.
Lúc này, bản thân lợi dụng thế lực công ty Lôi Đốn. Dễ dàng như vậy đã có thể san bằng hắc bang Áo Đặc, từ trước đó mà nói, hoàn toàn có thể bức mình ra khỏi Canberra, không thể không nói, đây là dựa vào là lực lượng thế lực.
Đột nhiên, Tô Bằng nghĩ, ban đầu ở trong nước, người kia giấu mình trong bóng tối, điều khiển quân đội tới bắt mình, không chế biệt thự của ông nội, lúc nhìn thấy những quân đội kia san bằng công ty, cũng là cùng một cách nghĩ và cảm giác với mình đó sao?
Cảm giác này, hơi khiến cho Tô Bằng cảm thấy có chút kỳ lạ.
Có điều, những suy nghĩ này cũng không ảnh hưởng hành động Tô Bằng.
“Xông lên! Chiếm nơi này!”
Tô Bằng hô một tiếng, hắn tóm lấy một chiếc áo chống đạn trong xe cảnh sát trùm lên người mình, vác theo súng trường, dẫn theo binh sĩ vệ sĩ tấn công vào trong tòa nhà này.
Cảnh sát cục cảnh sát Canberra ở đằng sau, nhìn đến sửng sốt ngẩn ngơ, bọn họ hoàn toàn thật không ngờ, Tô Bằng cùng hắc bang, đều sử dụng loại vũ khí súng phóng lựu này.
Cảnh tượng này, hoàn toàn là chiến tranh cục bộ, làm sao những cảnh sát bình thường như bọn họ có thể dễ dàng nhìn thấy được?
Trong lúc nhất thời, những cảnh sát cục cảnh sát Canberra này, đã hoàn toàn bị thủ hạ của Tô Bằng làm cho hoảng hốt, ngẩn người, ngây ngốc không có ý định xông vào.
Tô Bằng thì lại không mấy để ý đến, cùng thuộc hạ có thể xem như là quân đội xông vào trong tòa nhà này.
Trong tòa nhà, đã không có sức mạnh có thể chống cự, những phần tử hắc bang kia không phải đã chết rồi, thì chính là bị đạn rocket nổ mạnh làm cho bị thương, cho dù may mắn đến khó tin không bị thương, cũng bị dọa cho mất mật, từ bỏ chống cự.
Ngẫu nhiên có một hai phần tử ngoan cố chống lại, nhưng súng ngắn còn chưa bắn đạn ra, đã bị binh sĩ vệ sĩ bắn cho thành tổ ong.
Tô Bằng đi theo binh sĩ dọc trên đường đi, nghe binh sĩ đi ở phía trước mình, không ngừng phát ra các loại thuật ngữ chiến đấu như “clean” “clean”, tỏ vẻ trên lầu đã không còn phản kháng nữa, Tô Bằng lại bởi vì không tìm được người mình muốn tìm ở dưới lầu, bèn tiếp tục lên lầu.
Rốt cuộc, ở lầu ba, Tô Bằng nhìn thấy một người mình từng thấy qua trong ảnh.
Một nam tử tóc vàng, nằm trên mặt đất, vốn dĩ, mái tóc giống như vàng kim của hắn, chắc hẳn cực kỳ đẹp trai, nhưng mà, lúc này tóc người kia, đã bị thiêu rụi một nửa, đỉnh đầu dinh dính mùi khét.
Gương mặt của hắn, cũng sưng tấy, bị bỏng rất nghiêm trọng, vốn dĩ rất là đẹp trai, có điều lúc này đã biến dạng.