WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Trò Chơi Tử Vong Luân Hồi

Chương 42: Ngưu Mao Kim Châm

Chương 42: Ngưu Mao Kim Châm




“Vị khách nhân này, đã đến lúc dùng bữa tối, thinh khách nhân đi ăn

là Trần Bách Thành

cơm."

| Thanh âm trong trẻo của tiểu đồng tử vang lên từ phía dưới, Tô Bằng gật đầu, đáp lại nói:

“Chờ một chút sẽ tới ngay

Vì vậy Tô Bằng khép quyển sách lại, xuống lầu cùng với tiểu đồng tử này cùng nhau đi ăn cơm.

Ở đó có tuy là một lầu các, nhưng xem ra giống như là trạch viện của một phú hộ bình thường, chẳng qua khí chất cao nhã hơn rất nhiều, ẩn ẩn ở trong rừng, đồng tử này dẫn Tô Bằng tiến vào, đã thấy trong phòng ăn tụ tập vài người rồi.

Bàn ăn lại không giống như là bàn tròn thường xuyên thấy trong trò chơi, mà là một bàn dài, hôm nay Tô Bằng nhìn qua, vị lão đạo nhân có thể là môn chủ Tử Hà môn kia ngồi ở đầu bàn, sau đó hai bên theo thứ tự là Từ Đạo Kỳ, Độc Cô Thắng, còn có Trần Kỳ Trận, ngoài ra, còn có một thiếu nữ mười tám mười chín tuổi, gương mặt trái xoan xinh đẹp, đôi mắt thật lớn, thoạt nhìn hết sức tinh quái.

“Tô Bằng, người tới đây ngồi đi .

Thấy Tô Bằng đến đây, Độc Cô Thắng gọi một tiếng, Tô Bằng gật đầu, đi tới.

ITuuen “Vị này chính là Chung Linh Tú, là tiểu sư muội của chúng ta, vị này chính là Tô Bằng, người mà tương lai có thể làm đệ tử của chúng ta do Đại sư huynh tuyển chọn."

| Độc Cô Thắng giới thiệu một chút về Tô Bằng cho vị thiếu nữ ngồi đây, Tô Bằng gật đầu, chào hỏi người thiếu nữ này.

| ? Nhìn kỹ thì thật giống như võ công không cao lắm... Chơi không có vui, cũng không thể giúp ta làm thí nghiệm... Uy lực quá thấp gì đó ta không thích..."

| Thiếu nữ gọi là Chung Linh Tú này nhìn Tô Bằng liếc mắt một cái, nói với hắn.

“Ha ha, Tiểu Tú sư muội, có phát minh mới gì, đi tìm Nhị sư huynh đi, chờ võ công của Tô Bằng bắt đầu luyện rồi hãy nói sau."

Lúc này vẻ mặt Trần Kỳ Trận hơi khẩn trương, hơi nịnh nọt Chung Linh Tú mà nói.

“Được... rồi!"

Thiếu nữ thoạt nhìn có chút tinh quái này, kéo dài thanh âm gật gật đầu, Tô Bằng đang ngồi ở bên người nàng, nàng lôi kéo tay áo Tô Bằng, nói:

“Ngươi nếu như nhập môn, chính là tiểu sư đệ... Đừng xem tuổi của ta so với ngươi không có lớn hơn, ngươi cũng phải gọi ta là sự tỷ, sư tỷ bây giờ nói cho ngươi biết, phải chăm chỉ luyện công, ta sẽ đốc thúc người, phương pháp độc thúc nha, Tam sư huynh cũng biết đó."

Trần Kỳ Trận ngồi ở một bên nàng nghe xong, hắn đang uống rượu giấu ở tay áo, lúc này thiếu chút nữa phun ra một ngụm rượu, không biết nhớ tới cái gì.

“Được rồi, ăn cơm."

Ngay lúc này, lão đạo nhân ở nơi nào cũng giống như đang nhắm mắt dưỡng thần nhận định, đột nhiên mở mắt, nói một tiếng, người người khắp bàn đáp một tiếng, bắt đầu ăn cơm, mà còn lão đạo nhân kia, thì cứ như là đang ngủ thiếp đi, giống như nhận định.

Tô Bằng cũng theo chân mọi người bắt đầu ăn cơm, Tử Hà môn dường như cũng không giàu mạnh lắm, môn nhân chính thức, chỉ có mấy người, ngoài ra còn có mấy tên đồng tử, với vài đầu bếp và tạp dịch, nhưng không phải là ở chỗ này ăn cơm.

| Tô Bằng mới vừa gắp một miếng măng bỏ vào trong miệng nhưng thiếu chút nữa phun ra khỏi, bởi vì miếng măng này, vừa mặn lại vừa chua, giống như như là bị lọ muối với cả hũ dấm đổ vào vậy, vô cùng quái dị.

Có điều Tô Bằng cưỡng chế nhịn xuống, nhìn về bốn phía lại phát a hiện, Đại sư huynh Từ Đạo Kỳ vẫn đang bình tĩnh như thường mà ăn 8 cơm, Nhị sư huynh Độc Cô Thắng mặt không chút thay đổi, gắp một

miếng lại một miếng, Tam sư huynh Trần Kỳ Trận đang ăn, còn thỉnh 2 thoáng nhìn lén quyển sách đang đặt trên đầu gối, mà còn tiểu sư tỷ 8 Chung Linh Tú, chỉ là gắp từng đũa thức ăn trong chén, chậm rãi đùa 8 giỡn, giống như đang suy nghĩ gì đó, không có để ý.

“Chẳng lẽ mọi người ở Tử Hà môn này, khẩu vị đều là như thế, có vẻ khẩu vị hơi nặng?"

| Tô Bằng suy nghĩ, nhìn Nhị sư huynh Độc Cô Thắng, thấy hắn ăn rất vui vẻ, Đại sư huynh cũng chẳng có gì khác thường, giống như bình thường đều chính là như vậy?

Nghĩ đến đây, Tô Bằng lại ăn một vài món thức ăn khác, phát hiện cả một bàn đồ ăn này, từ thị giác mà nói cũng không tệ, tạo hình đều hết sức mỹ quan, thoạt nhìn không tồi, nhưng bắt đầu ăn mùi vị như nhau, đều vừa chua lại vừa mặn.

“Có thể là mọi người ở chỗ này đều có loại khẩu vị như vậy... Ta thấy trong Tử Hà Môn đều là kỳ nhân, kỳ nhân nha, cái gì cũng đều kỳ, nói không chừng khẩu vị cũng rất kỳ lạ, hoặc là luyện công cần yêu cầu cũng không chừng."

Tô Bằng nhìn chung quanh một chút, trong lòng tự khuyên nhủ bản thân mình, vì để dung nhập vào mọi người, mình ăn vài miếng, lại như cũ cảm thấy không cách nào tiếp nhận được.

Đang vào lúc này, sư phụ Tôn lão đạo nhân tùy thời đều giống như đã tiến vào cảnh giới nhận định kia, đột nhiên tựa như tỉnh lại, mở mắt ra, vươn chiếc đũa gắp một miếng măng, bỏ vào trong miệng ăn một miếng.

Chỉ là, chiếc đũa gắp măng sau khi bỏ vào miệng, lão đạo nhân này ngưng thần ít nhất một chung trà, sau đó mới đưa chiếc đũa từ trong miệng lấy ra, đặt ở trên mặt bàn, sau đó hỏi mấy người chung quanh:

“Các ngươi có cảm giác được, thức ăn hôm nay, hương vị tương đối ... có chút đặc biệt hay không?"

Nghe xong lời này của lão đạo nhân, Đại sư huynh phục hồi tinh thần lại, nhìn sự tôn nói:

“Vừa rồi đệ tử thất thần, chẳng qua vừa nghe sư phụ nói, hình như có chút... khác biệt với thường ngày."

“Sư tôn, ta cũng cảm thấy khác biệt với thường ngày, mùi vị nồng một chút, càng phải ăn với cơm."

Độc Cô Thắng cũng để chén cơm xuống nói.

“Nhắc tới, hình như thật sự là như vậy, ta ăn vài miếng, cảm thấy cơm tối hôm nay giống như rất độc đáo, mùi vị quỷ dị, có phong phạm của quỷ trận đại sự Âu Dương Kỳ..."

Tinh thần của Trần Kỳ Trận cũng dần dần theo trong quyển sách đang nhìn lén phục hồi lại, mở miệng nói.

"A?"

Chung Linh Tú, cũng từ trong suy nghĩ phục hồi tinh thần lại, ăn một miếng đồ ăn nàng gắp được trong bát, sau đó đột nhiên phun ra ngoài, không ngừng quạt quạt chung quanh khuôn miệng anh đào nhỏ nhắn, nói:

"Mùi vị gì vậy? Thật giống như cho luôn cả hũ dấm chua!"

“Đạo trưởng... Chư vị sư huynh, sự tỷ, chẳng lẽ các người bình thường ăn cơm không phải là mùi vị này sao?"

Tô Bằng sửng sờ một chút, nhìn mọi người trên bàn cơm.

Mọi người trên bàn cơm đều chỉnh tề cùng nhau lắc đầu, nhìn về phía Tô Bằng.

"Mẹ! Các ngươi sớm nói chu

GuỢC

uyen.or

Tô Bằng nói, không khỏi bất đắc dĩ, mình giống như đã suy nghĩ nhiều rồi... Đương nhiên, cái chữ "mẹokia hắn không có nói ra.

Ngay lúc này, bên ngoài đi tới một tiểu đồng, nhìn mọi người đang ăn thức ăn, không khỏi lộ ra bộ dạng sợ hãi, nói:

| “Hôm nay đầu bếp của môn bị kiết lỵ, không có cách nào để nấu cơm, Nhị Tổ sư vừa vặn đi ngang phòng bếp, nói là muốn bộc lộ tài năng thu nghệ cho mọi người xem, là đồ ăn do Nhị Tổ sư lam, cho nên... Vừa rồi Thanh Trúc ăn một ngụm, muốn mà không phun được, nghẹn đến chết ngất, ta mới vừa cứu tinh hắn lại, vội vàng đi đến nhắc chưởng môn sư tổ cùng với các sư thúc cẩn thận một chút."

“Thì ra là như vậy..."

Lão đạo nhân kia gật đầu, nhìn về phía một bàn thức ăn, cũng không có động đậy gì.

“Đồ ăn như thế này làm sao mà ăn chứ..."

Chung Linh Tú nhìn cả một bàn đồ ăn, chân mày nhíu lại.

“Đệ tử bất tài, cũng có chút tay nghề chế biến thức ăn, nếu không chế đã muộn, ta liền đi làm một chút món ăn, mọi người đợi lát hắn ăn được không?"

Tô Bằng nói, nghe xong lời của Tô Bằng, chưởng môn lão đạo nhân kia gật đầu, nói:

"Vậy thì khổ cực ngươi rồi."

“Không thành vấn đề."

| Tô Bằng gật đầu, hắn ngược lại đang thiếu một cơ hội biểu hiện bản thân mình một chút trong Tử Hà Môn, mượn cơ hội này dung nhập vào mọi người trong Tử Hà Môn, làm cơm vẫn có thể xem là một cơ hội tốt.

Tiểu đồng tử kia, dẫn Tô Bằng đi tới phòng bếp, Tô Bằng nhìn nguyên liệu nấu ăn một chút, coi như đầy đủ hết, bởi vì Tô Bằng đã từng sống cuộc sống độc thân bốn năm năm, thời gian nhiều dùng không hết, đã sớm luyện thành một tay đầu bếp thượng hạng, vốn đã thuần thục, năm món xào tươi ngon, đều làm tốt, lượng thức ăn không nhỏ, một phần cho những đồng tử tạp dịch kia, mặt khác cùng với đồng tử kia bưng lên bàn ăn cho bọn người Độc Cô Thắng.

Lúc này đây, khẩu vị của mọi người rõ ràng đã được triển khai, bầu không khí trên bàn cơm sinh động, lão đạo nhân kia cũng ăn không ít, mà còn những đồ ăn cũ kia, đã bị mọi người bất động thanh sắc mà ném vào trong thùng rác cách bàn không xa.

| Còn Tô Bằng, thì đưa mắt nhìn về dưới góc trái tầm mắt, thấy nhắc nhở hiện lên liên tiếp "Độ thiện cảm của Vân Đường với bạn tăng hai điểm", "Độ thiện cảm của Từ Đạo Kỳ đối với bạn tăng ba điểm", "Độ thiện cảm của Độc Cô Thắng đối với bạn tăng ba điểm", "Độ thiện cảm của Trần Kỳ Trận đối với bạn tăng năm điểm", "Độ thiện cảm của Chung Linh Tú đối với bạn tăng năm điểm".

"Nấu đồ ăn tốt, còn có thể tăng độ thiện cảm lên sao?"

Trong lòng Tô Bằng suy nghĩ, cũng đã quyết định, mấy ngày sắp tới, đồ ăn của môn phái cứ để chính mình bao hết.

Bữa tiệc này ăn hơn một canh giờ, cung coi như là ăn xong, tất cả mọi người đều có phần vừa lòng, trong bữa tiệc Tô Bằng cũng cùng mọi người nói mấy câu, hiểu biết nhiều thêm một chút, sự hiện hữu của mình cũng tăng lên một chút, từ trong miệng Trần Kỳ Trận mà biết, tiểu sự muội đối với chế tác kỳ vật, cơ quan học, thậm chí chế tác binh khí, đều có một chút tâm đắc độc đáo.

Cơm tối qua đi, mọi người đều tự trở về nghỉ ngơi, Tô Bằng cũng về lại tiểu trúc lâu của mình.

“Xem ra ta có thể ở lại Từ Hà Môn này một thời gian ngắn."

Tô Bằng suy nghĩ, một đêm này hẳn là không có việc gì, Tô Bằng logout ngay tại trong trúc lâu, phát hiện trong hiện thực, đã là tám giờ

tôi.

Lôi Minh vẫn chưa đi, ở trong phòng máy chủ chờ mình, Quý Minh = cùng với Tôn Thế Giai đã thoát khỏi trò chơi lâu lắm rồi.

- Tô Bằng báo cáo với Lối Minh một chút, nói mình nhận được một 2 nhiệm vụ liên tục, mấy ngày nay thời gian trên trò chơi, có thể sẽ không a có quy luật cụ thể, Lôi Minh suy tư một chút, nói với Tô Bằng, cho hắn E thời gian mười ngày, có thể tự quyết định thời gian ở trong trò chơi,

đương nhiên, mỗi một ngày lúc thoát khỏi trò chơi, là phải điền vào báo cáo tăng ca.

Một ngày như vậy rất nhanh đã trôi qua rồi, ngày hôm sau, buổi sáng hơn sáu giờ, Tô Bằng chạy tới phòng trò chơi liền login, sau khi đăng nhập trò chơi, Tô Bằng tiến đến phụ cận Mộc Các đi tìm Độc Cô Thắng.

Đi vào chỗ ở của Độc Cô Thắng, nhưng lại bắt gặp được tiểu sư tỷ Chung Linh Tú, trong tay nàng cầm một hộp sắt màu đen kích thước gần bằng một chiếc điện thoại di động, đang nói chuyện với Độc Cô Thắng.

| “Nhị sư huynh, đây là ám khi ta mới chế tạo ra, tên là Ngưu Mao Kim Châm, ta cảm thấy nó có thể phá vỡ thiên hạ, hộ thể chân khí không ít, Nhị sư huynh giúp ta kiểm tra uy lực của nó một chút có được hay không?"

Chung Linh Tú ở bên cạnh Độc Cô Thắng, nói với hắn.

“Có thể."

Độc Cô Thắng dường như vĩnh viên là một bộ trầm tĩnh như vậy, bộ dạng không nói chuyện nhiều lắm, ngắn gọn đáp ứng.

“Tiểu Tô tử ngươi tới cũng đúng lúc, vừa vặn nhìn xem ám khí ta mới nghiên cứu ra."

Thấy Tô Bằng tới đây, Chung Linh Tủ lên tiếng chào hỏi với hắn, ngày hôm qua bởi vì một bữa cơm tối của Tô Bằng, Chung Linh Tú đổi với hắn cũng quen thuộc hơn một chút, đã mở miệng kêu lên Tiểu Tô tử.

“Được."

| Tô Bằng gật đầu, đi tới, ngồi ở trên một tảng đá, nhìn Chung Linh Tú thử nghiệm ám khí.

Chung Linh Tú gật đầu, kéo ra một khoảng cách, đến trước người Độc Cô Thắng chừng bảy tám thước, sau đó đem cái hộp sắt đen kích thước bằng điện thoại di động kia hướng về phía Độc Cô Thắng, sau đó đè cơ quan xuống!

"Rít!"

Tô Bằng chỉ nghe được trong không khí phảng phất một thanh âm yếu ớt giống như tiếng muỗi kêu, sau đó liền thấy trong không trung một chùm tia chớp vàng lất phất bay qua, nghiêng tiếp Độc Cô Thắng.

Độc Cô Thắng bất động như núi, chiến lực bất động, chỉ có một tay lập tức tiến lên phía trước!

Không đến năm giây đồng hồ, ám khí trong hộp sắt đen của Chung Linh Tú đã bắn xong hết rồi, Chung Linh Tú hướng về phía Tô Bằng hộ:

“Tiểu Tô tư, tới giúp ta kiểm tra đi."

"Chậc..."

Tô Bằng bất đắc dĩ, thiếu nữ này so với mình còn nhỏ hơn vài tuổi... Cái danh xưng Tiểu Tô tử này, giống như bọn thái giam trong cung... Lắc lắc đầu, Tô Bằng đi tới.

Tô Bằng đi qua, nhìn kỹ sau lưng Độc Cô Thắng, không nhìn không biết, sau khi xem xong, Tô Bằng không khỏi há hốc miệng!

Sau lưng Độc Cô Thắng, là một tảng đá xanh lớn, Tô Bằng nhìn kỹ bên trong đá xanh này, thấy được một mảng lớn tràn đầy kim châm rậm rạp giống như lông trấu... Ít nhất phải mấy ngàn Ngưu Mao Kim Châm, không ngờ đều xuyên qua đá xanh đi vào bên trong!

Đây là.... Uy lực cỡ nào cơ chứ?!






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.