"Đăng ký thân phận chủ sở hữu tinh cầu đã hoàn tất, tinh cầu ghi danh thành công. Nếu ngài có bất kỳ câu hỏi hoặc nhu cầu nào khác, vui lòng sử dụng mạng lưới Tinh Võng chính thức của Cục Quản lý Xây dựng Tinh cầu Liên minh để đường dây dịch vụ khách hàng chuyên dụng sẽ xử lý cho ngài. Mỗi chủ tinh cầu đã trả phí quản lý tuyên truyền đều sẽ nhận được dịch vụ tốt nhất."
"..."
Cái gì là Cục Quản lý Xây dựng Tinh cầu Liên minh? Rõ ràng là hắc điếm đội lốt cơ quan chính quyền.
Vân Ca tức giận rời khỏi Diểu tinh.
Trước khi đến Diểu tinh, cô còn nghĩ mình giàu có.
Sau khi rời khỏi Diểu tinh, cô cảm thấy mình bị bào không còn gì cả.
Vân Ca điều khiển tinh hạm nhảy vào không gian, tự nhủ với mình, cái thứ gọi là tiền này ấy mà, sống hay chết cũng không mang theo được, không nên quá coi trọng.
Cảnh Trí bay ở một bên, thấy sắc mặt Vân Ca, chần chờ nói: "Cô không sao chứ?"
"Tôi không sao cả."
"Tôi thì có việc gì chứ."
Lập tức đáp lại bằng hai câu.
Vân Ca nhớ lại cái nhìn ngạc nhiên của cô ban nãy, rồi nhìn tài khoản còn không đến bốn số của mình, lại nghĩ đến việc một lần ra ngoài tốn hết 70 triệu tinh nguyên cho cái phí tuyên truyền đó...
Cảnh Trí im lặng nhìn chằm chằm Vân Ca.
Thấy hai dòng nước mắt chảy ra từ mắt cô.
Cảnh Trí: "..."
Hắn làm việc ở hệ thống nhiều năm như vậy, lần đầu thấy một ký chủ rơi nước mắt vì tiền.
Tinh hạm rời đi.
Tại TU787, Cảnh Trí đột nhiên nhìn lên không trung, nói với người chơi đã nhận nhiệm vụ: "Chủ tinh cầu đã trở lại, hãy mang tù nhân đến gặp cô ấy."
Thanh nhiệm vụ thu thập thảo dược của người chơi bỗng nhiên biến thành [Mang bốn hải tặc tinh tế đến gặp chủ tinh cầu 0/1]
Người đó không có lập tức đi áp giải tù nhân, mà là chạy ra chỗ mấy người chơi tụ tập rồi hét lớn: "Vân nhãi con trở về rồi!"
"A a." Người chơi vui mừng reo hò, sôi nổi kéo nhau tới chỗ tinh hạm đáp xuống.
Vân Ca vừa xuống tinh hạm đã bị một đám người chơi bao vây.
Cô còn chưa kịp phản ứng, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đã bị bọn người kia bóp bóp sờ sờ đến biến dạng, cô ngơ ngác nhìn một kẻ dám bế cô lên để ước lượng.
Hành vi của người chơi quá táo bạo, Vân Ca chết lặng tại chỗ, bình thường kẻ dám tùy tiện ôm cô đã bị cô ấy đá nát hai quả trứng.
Cô muốn tìm đầu sỏ gây tội, nhưng mấy người chơi đã vây quanh nâng cô lên, mồm năm miệng mười nói.
"Lần sau ra ngoài có thể mang chúng tôi đi cùng không?"
"Vân nhãi con, ba ba nhớ con nhiều lắm, tinh cầu thiếu con cũng như cũng mất đi màu sắc."
"Con gái, kể cho con nghe, bọn ta đã bắt được bốn kẻ hải tặc tinh tế!"
"Vân nhãi con, con gầy đi rồi, cứ như vậy nhóc con còn nặng hơn so với con."
Vân Ca cảm thấy như mình bị đặt trong lồng chim, bên tai toàn âm thanh ríu ra ríu rít.
Cô nghe được câu cuối cùng, mặt đanh lại.
Nhóc con này là ai, trên cái tinh cầu này ngoại trừ cô ra còn có nhóc con thứ hai à?
Cô còn chưa nhìn được nhóc con kia là thần thánh phương nào thì mấy người chơi đã mang bốn tên hải tặc tinh tế dâng lên trước mặt cô như hiến vật quý.
Vân Ca nhìn bốn người trước mặt, một người đàn ông trung niên cao lớn, một người phụ nữ có vẻ ngoài xinh xắn khoảng 24, 25 tuổi và một cặp anh em sinh đôi.
Nếu chỉ nhìn bề ngoài, cũng không có chút nào giống như hải tặc tinh tế.
Cô hỏi: "Nhóm hải tặc tinh tế Ghost Hand mấy người sao lại coi trọng phần ủy thác nhỏ của Vân gia?"
Lương Đình kích động phun nước miếng chửi đổng: "Cô đừng có mà diễn kịch, mọi thứ không phải đều nằm trong dự tính của cô sao." Lương Đình lạnh băng nói: "Từ việc tinh thần lực bị áp chế cho tới thể chất kỳ lạ của đám người bionic này, thậm chí còn có thủ đoạn tháo dỡ tinh hạm...không nghĩ đến chúng ta lại bị một cái gia tộc nhỏ tính kế, Vân gia các người che giấu cũng đủ sâu!"