Lý trí biết rằng trò chơi sẽ không để cho nhân vật chính trong cốt truyện chết, nhưng về mặt tình cảm người chơi vẫn rất lo lắng.
Động tĩnh bên ngoài trở nên yên tĩnh, mùi máu tanh nồng nặc theo khe cửa chui vào trong nhà, không cần nghĩ cũng biết bên ngoài thê thảm như thế nào.
Khi bên ngoài hoàn toàn yên tĩnh, Vân Ca tháo đao ra để sát bên đùi, chậm rãi mở cửa.
Rất nhiều người chơi lúc này đứng dậy, vỗ ngực cường tráng nói: "Vân nhãi con, lui ra đi, để chúng ta!"
Bốn người chơi chen chúc nhau ở cửa, cùng nhau mở nó ra.
Tốc độ cửa mở ra như thể kéo dài cả một năm.
Đột nhiên cánh cửa run lên, bốn người chơi hét lớn một tiếng, tất cả đều trốn sau Vân Ca.
Cơ thể nhỏ bé của Vân Ca hoàn toàn không thể che được họ.
Cửa đã bị mở, một con báo trắng đứng ngoài cửa, đường cong cơ thể cực kỳ hoàn mỹ, từng bắp thịt trên người tràn đầy sức bật.
Con báo nhìn thấy cảnh tượng trong phòng liền sửng sốt, không nghĩ đến trong phòng nhiều người trốn như vậy, quả thật không khác gì cá mòi đóng hộp.
Nó đẩy cửa mở ra rồi rời đi.
Mấy người chơi đẩy Vân Ca lên phía trước.
Vân Ca: "?"
Mấy người chơi này miệng toàn lừa gạt.
Nói sẽ bảo vệ cô đến chết, giờ thì lại coi cô như tấm chắn bảo vệ.
Khi mọi người bước ra khỏi nhà đá, đất màu vàng nâu đã bị máu nhuộm đỏ đen, mọi người mới chú ý cây đèn lồng cao hơn so với hôm qua họ nhìn thấy.
Họ buồn ngủ là vì ngửi thấy mùi cỏ đèn lồng, sau đó con cá lạ xuất hiện, hóa ra là hai thứ xấu xa này hợp tác với nhau!
Hành động của những con kiến xanh và những con ếch độc đột nhiên hiện lên trong đầu họ, chẳng lẽ chúng nó vốn đã biết cây đèn lồng không phải là thứ tốt ư?
Con báo đã mở cửa đá của họ lại xuất hiện lần nữa.
Nó dậm dậm hai chân trước, phá hủy phần lớn cây đèn lồng trên mặt đất, gầm lên một tiếng, rất nhiều động vật trốn chạy lần lượt chui ra.
Con báo phía trước dẫn đường, mấy con vật kia nhắm mắt theo đuôi.
Mấy người chơi hai mặt nhìn nhau, hướng mắt về cô gái nhỏ trước mặt họ.
Con báo trắng quay lại nhìn Vân Ca.
Vân Ca không do dự, trực tiếp đi theo.
Những người chơi lập tức đi theo, vừa đi vừa hỏi: "Vân nhãi con, chúng ta cứ như vậy mà bỏ lại nhà đá sao, có đáng giá nhiều tiền không?"
Bọn họ keo kiệt bủn xỉn tính toán xem xây dựng nhà đá tốn bao nhiêu đá, bao nhiêu bùn được sử dụng để lấp đầy các khoảng trống và bao nhiêu lông thú được dán bên trong ngôi nhà đá.
Vân Ca trong đầu dò hỏi Cảnh Trí: "Mấy người chơi cậu tìm bị sao vậy, sao lại keo kiệt bủn xỉn như vậy chứ?"
Cảnh Trí rất bình tĩnh: "Cái này cô nên tự hỏi bản thân mình thì hơn."
Vân Ca: "?"
Con báo đi về hướng đỉnh núi.
Vân Ca cùng mấy người chơi và con báo cách nhau bởi một đống động vật.
Vị trí ban đầu của bọn họ là nằm ngay dưới chân núi, vị trí thích hợp để xây dựng nhà ở.
Còn bây giờ là vách núi chênh vênh, ngay cả việc đi lại còn khó khăn, vô ý chút xíu cũng có thể từ trên núi rơi xuống.
Súng bắn dây của mấy người chơi rốt cuộc cũng có tác dụng!
Bọn họ lấy súng ra, làm một sợi dây an toàn cố định ngay vách núi, cứ đi một khoảng, lại rút dây về và bắn tiếp, không lo lắng sẽ ngã từ trên núi xuống.
Trên vách núi có rất nhiều hang động, động lớn nhỏ không đồng nhất, một số hang động được che phủ bởi cỏ, một số thì trống rỗng.
Con báo sắp xếp những động vật theo hình thể lớn nhỏ vào hang động, cuối cùng mới đến lượt Vân Ca và mấy người chơi.
Bọn họ được đưa vào một cái hang động lớn nhất, cũng đủ để chứa hơn 500 người bọn họ.
Mấy người chơi ngây ngốc, chỉ vào chính mình hỏi: "Để cho chúng ta ở ư?"
Con báo dường như hiểu lời của mọi người, nó gật đầu rồi rời đi.
"Con báo này là gì?"
"Chắc là một NPC quan trọng, là cái kiểu có thể trợ giúp người chơi vượt qua khỏi cửa ải khó khăn."
"Ôi ôi ôi, các người mau lại xem nè, hang động này còn tự mình cung cấp thức ăn!"