Chương 29: Đời trước suýt chút nữa cố gả cho Bạc Đình
“Em đang nói lưu manh gì vậy?” Anh khẽ liếm môi, lại trở về vẻ mặt lãnh đạm cùng hung tàn thường ngày, cố ý hung hăng với cô.
Thẩm Thanh Ca cảm thấy như mình đang đấm vào bông vậy.
Cô phải làm thế nào Bạc Đình mới tin cô là đang nghiêm túc?
“Xe của anh.” Thẩm Thanh Ca chỉ vào chiếc xe đạp của anh.
Bạc Đình đốt một điếu thuốc, làn khói che khuất đôi mắt đẹp của anh, "Anh không có tay để lái."
Trong khi nói chuyện, anh rời đi với đàn em của mình.
Khóe miệng Thẩm Thanh Ca nhếch lên, nhìn theo bóng lưng của Bạc Đình, trong lòng thầm nói thật đẹp trai...……
Đời trước mắt cô bị mù sao?
Cô cư nhiên nghe theo lời xúi giục của người đó và vẫn luôn trốn thoát khỏi Bạc Đình.
Cô sẽ không bao giờ buông tha cho con khốn đã làm tổn thương cô ở đời trước!
Vào buổi trưa, Thẩm Thanh Ca đến nhà ăn của xã để ăn tối.
Một cô gái thắt bím tóc ngồi xuống bên cạnh cô, cố ý lớn tiếng nói: “Thanh Ca, cậu thật sự không muốn huỷ hôn với Triệu Sơn Hà đúng không?”
Thẩm Thanh Ca nhìn cô ta, với ánh mắt u ám.
Đỗ Kỳ Kỳ là một thanh niên trí thức chuyển đến vùng nông thôn, đời trước cô coi Đỗ Kỳ Kỳ là bạn thân nhất của mình, nhưng Đỗ Kỳ Kỳ thì sao đâu?
Khi đó, cô bị mọi người vu khống rằng thân thể cô không còn trong sạch và muốn dìm cô trong lồng heo, nhưng chỉ có Bạc Đình đứng ra nói rằng anh tin tưởng cô và sẵn sàng cưới cô.
Nhưng vào ngày cô kết hôn với Bạc Đình, Đỗ Kỳ Kỳ đã nói với cô rằng Bạc Đình thích đánh đập phụ nữ, ăn nhậu, chơi gái và cờ bạc.
Kết hôn với anh chắc chắn sẽ tồi tệ hơn cái chết!
Đỗ Kỳ Kỳ thuyết phục cô đến gặp Triệu Sơn Hà, nói rằng Triệu Sơn Hà đã tha thứ cho cô và sẵn sàng đưa cô bỏ trốn.
Vì vậy vào đêm tân hôn cô đã trốn thoát qua cửa sổ, khiến Bạc Đình trở thành trò cười, và đi tìm Triệu Sơn Hà.
Những tưởng cuối cùng chính mình cũng có thể có được hạnh phúc, kết quả Triệu Sơn Hà lại bán cô cho bọn buôn người.
Sau khi cô trốn thoát, cô dốc sức làm việc nhưng luôn bị Đỗ Kỳ Kỳ ngáng chân.
Cuối cùng, cô nhận ra rằng tất cả những gì Đỗ Kỳ Kỳ làm là vì Bạc Đình!
Đỗ Kỳ Kỳ là người đầu tiên nhìn ta Bạc Đình thích cô.
Sau đó, cô nghe nói rằng Đỗ Kỳ Kỳ đã trở thành một người phụ nữ kiểu mẫu và là một nữ doanh nhân, cô ta và doanh nhân Bạc Đình đã truyền ra rất nhiều tai tiếng với nhau……
Đời này, cô sẽ không buông tha Đỗ Kỳ Kỳ!
Cô cũng phải dựa vào nỗ lực của mình để kề vai sát cánh với Bạc Đình.
“Mình muốn huỷ hôn.” Thẩm Thanh Ca trả lời.
“Không thể nào? Triệu Sơn Hà cũng quá nhẫn tâm đi!" Đỗ Kỳ Kỳ ném chiếc đũa.
Mọi người trong nhà ăn nhìn bọn họ một lúc, chuẩn bị xem náo nhiệt.
Đỗ Kỳ Kỳ trên khuôn mặt biểu lộ ra tràn ngập sự phẫn nộ chính nghĩa, "Cho dù cậu bị lưu manh khi dễ, nhưng cũng không phải là điều cậu muốn. Triệu Sơn Hà cũng quá nhẫn tâm, làm sao có thể bởi vì cậu không còn trong sạch…..."
Ở cửa, đàn em của Bạc Đình muốn tiến lên đánh cô ta, nhưng Bạc Đình đã dùng mắt ngăn lại.
Đôi mắt của Thẩm Thanh Ca lập tức trở nên lạnh lùng, tên ngốc này cho rằng cô vẫn còn là kẻ hèn nhát sao?
Dám hướng họng súng đâm!
Cô vẻ mặt ngây thơ hỏi: “Đỗ Kỳ Kỳ, cậu chính là bạn tốt nhất của mình, cậu nghĩ mình nên làm sao bây giờ?”
“Thanh Ca, hãy làm lớn chuyện việc cậu bị lưu manh khi dễ, chúng ta không sợ bọn họ phủ nhận.” Đỗ Kỳ Kỳ nắm lấy tay Thẩm Thanh Ca nói.
Những người không biết sự thật đã nhìn Thẩm Thanh Ca bằng ánh mắt khác thường.
Thật không biết xấu hổ!
Giầy rách còn muốn lấy con trai trưởng thôn!
Giọng nói quá lớn khiến Triệu Sơn Hà, người đang múc cơm nổi giận.
Anh ta chạy đến chỗ họ, chỉ vào Đỗ Kỳ Kỳ và hét lên: "Đỗ Kỳ Kỳ, cô đừng có nói bậy! Tôi và Thanh Ca đang rất tốt, vài ngày nữa chúng tôi sẽ kết hôn. Tại sao các người lại châm ngòi ly gián chúng tôi vậy?"
“Những lời đó đều là lời đồn thôi, Thanh Ca không có việc gì, cũng không có bị khi dễ! Ai mà không biết? Chỉ có ngươi là không biết!”
Vì Triệu Sơn Hà đã bị cha mình mắng mỏ nặng nề vào ngày hôm đó, nên anh ta đã thông suốt.
Thuê lưu manh quấy rối với Thẩm Thanh Ca sẽ phải ngồi tù, may mắn thay Thẩm Thanh Ca đã được giải cứu!
Cha của anh ta đã cố gắng khiến mọi người im lặng, vậy mà Đỗ Kỳ Kỳ lại đề cập đến nó trước công chúng!
Đỗ Kỳ Kỳ sợ hãi mặt tái nhợt, Triệu Sơn Hà chưa bao giờ thích Thẩm Thanh Ca, sao lần này anh ta có thể nói thay Thẩm Thanh Ca?
“Kỳ Kỳ, mình cảm thấy những gì cậu nói rất đúng. Cậu có học thức. Mình sẽ nghe lời cậu. Mình sẽ huỷ hôn ước với Triệu Sơn Hà." Thẩm Thanh Ca chế nhạo nói, và đi về phía cửa nhà ăn.
“Đừng……” Đỗ Kỳ Kỳ lo lắng dậm chân.
Làm sao cô ấy có thể huỷ hôn?
Nếu cô ấy huỷ hôn, vậy không phải là Bạc Đình sẽ có cơ hội sao?
Thẩm Thanh Ca vừa rời đi, một dì đang ăn cơm trong nhà ăn không khỏi chỉ vào Đỗ Kỳ Kỳ nói, "Đỗ Kỳ Kỳ đúng là một cái miệng rẻ tiền, thà phá mười ngôi chùa còn hơn là phá một cọc hôn nhân!"
“Thanh niên tri thức cái gì? Cô ta chỉ là một người phụ nữ nói nhiều và độc miệng!"
“Mặc dù Triệu Sơn Hà không phải là người tốt, nhưng không đến lượt Đỗ Kỳ Kỳ nói với Thanh Ca về việc huỷ hôn. Cô ta không phải là đang ghen tị với Thanh Ca đi?"
“Tôi không phải! Tôi không có!" Đỗ Kỳ Kỳ lớn tiếng cãi lại.
Nhưng chẳng ai để ý đến cô ta cả.
Nhìn bóng lưng của Thẩm Thanh Ca, Đỗ Kỳ Kỳ rất ngạc nhiên.
Thẩm Thanh Ca không còn bị câm nữa, nhưng tại sao cô ấy như thay đổi thành một người khác?
Thẩm Thanh Ca đi đến lối vào của nhà ăn và dừng lại bên cạnh Bạc Đình, Bạc Đình ngay lập tức cùng đàn em bước vào.
Anh không hề có ý định tiếp xúc với cô trước công chúng.