Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Trong Lúc Các Nàng Hoàn Toàn Tỉnh Ngộ, Ta Đã Là Tối Cường Phản Phái

Chương 1: Xuyên Sách Huyền Huyễn, Phản Phái Đại Sư Huynh

Chương 1: Xuyên Sách Huyền Huyễn, Phản Phái Đại Sư Huynh


"Sư huynh! Còn chần chờ gì nữa! Thanh Vân sư đệ sắp không chống đỡ nổi!"

Bên tai vang vọng giọng nữ the thé, Cố Hàn bừng tỉnh khỏi cơn mê.

"Ta...lại trùng sinh rồi sao?"

"Tiết điểm lần này có vẻ không giống những lần trước...?"

Cảm thụ thân thể vẫn còn ở đỉnh phong, Cố Hàn nhất thời ngẩn ngơ.

Ký ức như thủy triều cuồn cuộn ùa về, khiến hắn nhớ lại kiếp trước.

Nói đúng ra, hắn đang ở trong thế giới huyền huyễn của một quyển tiểu thuyết tên là "Đế Quân"!

Nghe cái tên đã biết đây là một quyển sảng văn Long Ngạo Thiên.

Nhưng thực tế đây lại là một quyển hậu cung văn từng gây bão một thời.

Nhân vật chính Diệp Thanh Vân một đường ca vang.

Sư tôn lãnh diễm, sư muội dí dỏm, sư tỷ cao lãnh, thánh nữ Trung Châu, nữ đế vương triều... đều là nữ nhân của hắn.

Đến cuối cùng, nữ chính nhiều đến mức không đếm xuể.

Ấy vậy mà nhân vật chính chỉ chìm đắm trong sắc đẹp lại có bối cảnh phi phàm và thiên phú đỉnh phong, cuối cùng trở thành cường giả vô địch chư thiên.

Còn thân phận của hắn lại là một phản phái đại sư huynh!

Cũng là phản phái Boss đầu tiên mà Diệp Thanh Vân gặp phải trong truyện.

Cuối cùng kết cục là bị nhân vật chính Diệp Thanh Vân coi như kinh nghiệm bảo bảo giẫm dưới chân, trở thành bàn đạp để đối phương hướng tới đại đạo cao hơn!

Là một độc giả biết trước một phần cốt truyện, đương nhiên hắn sẽ không ngồi chờ chết, mà dốc sức thay đổi vận mệnh!

Vừa xuyên việt đến thế giới trong truyện này.

Biết rõ mình là nhân vật pháo hôi phản phái, lại không có ngón tay vàng bên cạnh, vì bảo toàn tính mạng, tự nhiên phải có biện pháp giải quyết tương ứng.

Lập chí trở thành một sư huynh yêu thương đồng môn, dù bất chấp an nguy cũng phải bảo vệ đồng môn chính phái.

Thế nhưng dưới ảnh hưởng của cốt truyện không thể kháng cự, những gì hắn làm mãi mãi vô dụng.

Đời thứ nhất.

Thừa dịp nhân vật chính Diệp Thanh Vân chưa lên núi, mình còn đủ thời gian.

Hắn dốc lòng vun đắp quan hệ với Sở Ấu Vi, sư muội tương lai sẽ trở thành nữ đế.

Dù sao có một nữ đế tương lai làm chỗ dựa.

Hắn có thể sẽ tránh được kết cục phản phái thê thảm.

Thừa dịp sư muội còn nhỏ, hắn đã móc tim móc phổi đối đãi nàng.

Có kẻ ức hiếp nàng.

Hắn lập tức tìm tới cửa, đòi lại công đạo cho sư muội.

Sư muội thiếu tài nguyên tu luyện.

Vậy thì không ngừng đến nhiệm vụ đường nhận nhiệm vụ thảo phạt, kiếm đủ tài nguyên tu luyện cho nàng.

Thế mà, đợi nhân vật chính lên núi, nỗ lực của hắn đổ sông đổ biển.

Tiểu sư muội được hắn nuôi lớn từ nhỏ, trong vòng chưa đến một tháng đã nảy sinh hảo cảm vô hạn với Diệp Thanh Vân.

Còn hắn, vị đại sư huynh tận tâm tận trách móc tim móc phổi, trở thành kẻ đáng thương làm áo cưới cho người khác.

Đời thứ hai.

Hắn không từ bỏ, vẫn muốn thông qua trở thành chính phái để thay đổi vận mệnh pháo hôi phản phái.

Sư tôn hắn lâu ngày bị hàn độc ăn mòn, đêm không thể ngon giấc.

Để trừ tận gốc, hắn không tiếc xông vào địa bàn Ma Môn một mình, đoạt lấy một bí bảo đặc thù, muốn trừ tận gốc hàn độc cho sư tôn.

Không ngờ lại bị nam chính thiết kế hãm hại.

Không những bị gán cho tội danh nghịch đồ, mà còn bị chụp cho cái mũ nội gián Ma Môn.

Bí bảo đặc thù hắn vất vả đoạt từ Ma Môn, ngược lại bị nam chính coi như công lao của mình, hiến tặng cho sư tôn, khiến người cảm động khôn nguôi.

Sau cùng, nam chính trở thành bạch nguyệt quang trong lòng sư tôn và sư muội.

Hết đường chối cãi, hắn bị mọi người coi như ngụy quân tử đạo mạo, chán ghét, mắng nhiếc, cuối cùng bị giam vào Tỏa Yêu Tháp.

Đời thứ ba.

Hắn quyết định rút kinh nghiệm đời trước.

Đầu tư vào người khác, không bằng đầu tư vào bản thân.

Hắn dốc lòng tu luyện, không ngừng nâng cao tu vi, cuối cùng dùng thực lực bản thân để nghịch thiên cải mệnh.

Thế mà, sự việc không như mong muốn.

Trong một trận chiến ngăn cản yêu thú triều.

Mấy sư muội vì vội vàng cứu nam chính bị thương ngoài da mà bỏ qua phòng tuyến đáng lẽ phải trấn thủ.

Dẫn đến hắn rơi vào cảnh tứ cố vô thân, sau cùng lực bất tòng tâm, bị yêu thú tứ phương xé xác.

Đời thứ tư.

Đời thứ năm.

...

Thực tế, từ đời thứ tư, hắn đã bắt đầu thử làm một phản phái thực sự, dùng đủ phương pháp đối đầu trực diện với nhân vật chính.

Nhưng kết quả đổi lại là chết càng nhanh, chết thảm hơn.

Dưới hào quang nhân vật chính và ảnh hưởng cốt truyện, mọi kế hoạch của hắn đều thất bại một cách khó hiểu.

Đời khiến hắn khắc sâu nhất, chính là đời này.

Hắn cùng một đám sư huynh đệ đến bí cảnh này để thí luyện.

Nhân vật chính Diệp Thanh Vân khí vận bạo phát, tìm được một gốc Nhật Nguyệt Thần Thảo có thể tẩy kinh phạt tủy, tăng cường tiềm lực bản thân.

Bên cạnh gốc Nhật Nguyệt Thần Thảo này có một yêu thú cực kỳ mạnh mẽ trấn thủ, tu vi đã đạt tới Linh Cung cảnh cửu trọng, chỉ cách Quy Nhất cảnh một bước.

(Cảnh giới tu vi, từ thấp đến cao: Đoán Thể, Luyện Khí, Linh Cung, Quy Nhất, Thần Đài, Đạo Hợp, Chí Tôn, Thần Tôn, Thánh cảnh, Đế cảnh)

Theo quy tắc ban đầu, không được trêu chọc yêu thú cường đại như vậy, phải rút lui ngay lập tức.

Nhân vật chính Diệp Thanh Vân vô cùng muốn gốc Nhật Nguyệt Thần Thảo kia, sau cùng không biết dùng cách gì, để hắn phụ trách thu hút sự chú ý của yêu thú, để công cụ nhân Liễu Như Yên hái trộm.

Sau cùng dẫn đến yêu thú giận tím mặt.

Không những nổi điên đuổi theo Liễu Như Yên, mà còn lan đến các đồng môn khác.

Cuối cùng, hắn, người dẫn đầu lần này, không thể không đại chiến thảm liệt với yêu thú nửa bước Quy Nhất cảnh.

Sau cùng trả giá bằng cái chết của mấy đồng môn, bản thân trọng thương, mới thành công đánh giết.

Nhưng điều khiến hắn thất vọng chính là.

Nhân vật chính ba hoa biến sự việc sai lầm, đổ mọi tội lỗi lên đầu hắn, nói hắn làm đại sư huynh vô dụng.

Mấy sư muội không rõ chân tướng không những làm ngơ, không giải thích cho hắn, mà còn tin tưởng Diệp Thanh Vân vô điều kiện.

Ngay cả Liễu Như Yên, người được hắn gián tiếp cứu khỏi miệng yêu thú, cũng quên ơn cứu mạng, còn giúp hắn chứng minh tội!

Cuối cùng khiến hắn thân bại danh liệt, bị cả tông môn phỉ nhổ.

Sau đó, hắn vì nội thương quá nặng, không thể khôi phục, tu vi khó tiến triển, cuối cùng bị coi là phế vật trục xuất khỏi tông môn, mặc kệ sống chết.

Buồn cười nhất là, mấy sư muội từng được hắn chiếu cố, thậm chí đánh cược tính mạng bảo vệ.

Khi hắn bị trục xuất khỏi tông môn, vì bận đùa giỡn với nhân vật chính Diệp Thanh Vân, thậm chí không thèm liếc nhìn một cái.

Ngày đó hắn nhớ rất rõ.

Hắn đi trong đêm cô độc.

Tuyết rơi rất lớn, hắn rất lạnh.

Thân thể lạnh, lòng càng lạnh hơn.

Sinh mệnh hắn kết thúc qua loa giữa trời tuyết bay.

...

Nhớ lại tám đời trước.

Đời nào hắn cũng không yên ổn, dù chọn con đường nào, dù nỗ lực thế nào.

Cuối cùng hắn không thoát khỏi danh hiệu pháo hôi phản phái.

Hoặc chết thảm ngoài đường.

Hoặc bị giam vào Tỏa Yêu Tháp.

Đến đời thứ chín này.

Đằng nào chọn gì cũng chết, vậy thì cứ mặc kệ cho nhẹ nhõm, chết sớm siêu sinh.

"Sư huynh! Còn lo lắng gì nữa! Mau ra tay đi!"

Lúc này, Liễu Như Yên bên cạnh lại kinh hô, kéo Cố Hàn từ hồi ức trở về.

Rống!!

Trong lúc hắn ngẩn ngơ ngắn ngủi.

Yêu thú nửa bước Quy Nhất cảnh đã hoàn toàn nổi giận.

Giờ phút này đang phát điên đuổi theo Diệp Thanh Vân.

Cảm thụ lực đạo Liễu Như Yên bóp lấy cánh tay mình càng lúc càng mạnh.

Cố Hàn nhíu mày, bỗng co tay lại, hất Liễu Như Yên sang một bên.

"Cố sư huynh, ngươi..."

Liễu Như Yên ngã nhào xuống đất, nhất thời quên đứng dậy, mặt đầy kinh ngạc nhìn sư huynh.

Trong ký ức của nàng, sư huynh cưng chiều nàng hết mực, dù liều mạng cũng không để nàng chịu nửa điểm tổn thương.

Sao giờ hắn lại trực tiếp phũ phàng hất nàng ra?

"Xuất thủ? Ta tại sao phải xuất thủ?"

Cố Hàn lạnh lùng nói: "Trước khi vào bí cảnh, ta đã nhấn mạnh quy tắc, không được trêu chọc yêu thú cường đại trong bí cảnh."

"Là chính các ngươi muốn tìm chết, ta tại sao phải gánh chịu hậu quả cho các ngươi?"

Liễu Như Yên không thể tin nổi, không ngờ sư huynh luôn sủng ái nàng lại nói ra lời này.

"Thế nhưng yêu thú này tu vi vẫn chỉ là Linh Cung cảnh, sư huynh cũng là Linh Cung cảnh, chỉ cần huynh xuất thủ chẳng phải..."

Chưa để Liễu Như Yên nói hết.

Cố Hàn đã cười lạnh ngắt lời.

"Ngươi không phải cũng là Linh Cung cảnh sao?"

"Sư muội hẳn là cũng có khả năng chống lại yêu thú này?"

"Vì sao tự mình không đi?"





trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch