Trọng Sinh 80 Làm Mỹ Thực
Chương 40: Ăn cá 1 Giờ đã hai năm trôi qua rồi vẫn chưa lấy vợ. Nghĩ đến đây, bác gái Hà lại cảm thấy lòng đầy oán giận. Đã diệt trừ tư tưởng phong kiến được hai mươi năm rồi mà sao những bà tám nhiều chuyện vẫn còn sống tới giờ cơ chứ? Tuy Bành Văn Tuệ ngoài miệng thì từ chối đề nghị của bác gái Hà nhưng bà vẫn ghi nhớ chuyện này trong lòng. Về đến nhà, bà kho trứng cho Hà Hạ xong thì đi vào nhà nói chuyện này với Hà Thụ Quốc. Chủ yếu Bành Văn Tuệ coi trọng gã trai kia chuyện không cha không mẹ chỉ có một nà nội già yếu. Nói không dễ nghe là, một người già bệnh tật bước sẵn một chân vào huyệt rồi thì còn có thể sống được bao lâu? Nếu gả con gái mình đi, đến khi bà già ấy qua đời, nhà đó không phải là do con gái mình làm chủ sao? Hà Thụ Quốc nghe xong thì cũng động lòng, ông dặn Bành Văn Tuệ: "Bà tìm vài người hỏi thăm thử chút đi, không lại là sói đội lốt cừu như Tăng Văn Việt nữa." "Được." Bành Văn Tuệ đưa việc này lên làm việc quan trọng hàng đầu phải làm. Hà Hạ căn bản chẳng biết cha mẹ mình đang nghĩ cách làm mai cho cô. Cô kho trứng gà xong, chờ đến khi trời nắng gắt, cô kéo xe ra đi đến nhà ga. Hà Hoàng Siêu ở nhà buồn chán nên cũng đi theo cô. Hà Thụ Quốc và Bành Văn Tuệ không đi theo. Mặt trời buổi chiều thật sự rất lớn, ánh nắng hừng hực chiếu vào người rát da rát thịt, Hà Hạ nhìn những người ngồi ở nhà ga dù khát đến khô cả môi nhưng vẫn không uống nước nóng nhà ga cung cấp thì suy nghĩ một chút rồi móc tiền từ trong túi ra đưa cho Hà Hoằng Siêu. "Siêu Nhi, em tới Cung Tiêu Xã ở trấn trên xem có bán kem không, có bán thì em hỏi xem có bán sỉ được không, nếu có thì mang tới đây bán đi, nhớ lúc mua phải hỏi nhân viên cho mượn thùng xốp đựng kem đấy." Hà Hoàng Kỳ còn đang lo không có việc gì làm cho bớt chán, nghe vậy thì cầm tiền đến Cung Tiêu Xã ngay. Thời tiết nóng nực, kem trong Cung Tiêu Xã là lấy một ít từ trong thị trấn về bán, kem của bọn họ có hai loại, một loại là kem trong suốt tinh khiết, còn loại này là nước sôi để nguội rồi thêm nước, một xu một cây. Còn có một loại khác là cho thêm gạo nếp đã nấu chín, loại này đắt hơn một chút, hai xu một cây. Kem tinh khiết trong Cung Tiêu Xã còn có ba mươi cây, kem thêm gạo nếp còn hai mươi cây. Giờ đã là xế chiều, nếu không bán hết kem thì để ở Cung Tiêu Xã đến ngày mai cũng sẽ chảy thành nước, dù Cung Tiêu Xã có nhiều tiền giàu có cỡ nào thì bọn họ lấy kem về bán cũng là vì kiếm tiền thôi. Hà Hoằng Siêu đến nói mua hết, nhân viên tiêu thụ vui muốn chết, cũng chẳng thèm hỏi Hà Hoằng Siêu mua nhiều kem như vậy làm gì. Dù gì bây giờ cũng không giống trước đây, buôn bán chứ đâu có phải đầu cơ tích trữ chứ. Khi Hà Hoằng Siêu hỏi có thể mượn thùng xốp đựng kem không thì nhân viên tiêu thụ cũng rất vui vẻ cho cậu mượn. Hà Hoằng Siêu ôm thùng xốp chạy thẳng về nhà ga. Một thùng kem tốn bảy hào, còn dư lại ba hào, Hà Hoằng Siêu trả ba hào còn dư cho Hà Hạ, Hà Hạ không lấy. Cô nói với Hà Hoằng Siêu: "Siêu Nhi, chị cho em ba hào, em bán hết thùng kem này cho chị. Kem cũ thì bán hai xu, kem gạo nếp thì bán ba xu nhé." Hà Hoằng Siêu lớn như vậy rồi nhưng chưa bao giờ tự kiếm tiền cả, cậu chùi chùi miệng, cảm thấy kem ngon như vậy chắc chắn sẽ có nhiều người mua. Hà Hoằng Siêu bưng thùng xốp đi quanh nhà ga: "Bán kem đây, bán kem đây, kem cũ bán hai xu một cây, kem gạo nếp bán ba xu một cây đây." Hà Hoằng Siêu đã từng nghe tiếng rao bán hàng của những người bán hàng rong trong thôn, khi trời tối lúc còn nhỏ, cậu cũng học theo họ hét to không chỉ một lần. Lần này rốt cuộc cũng có cơ hội quang minh chính đại thét ầm ầm giữa chốn đông người, Hà Hoằng Siêu cảm thấy rất thú vị. Thời tiết nóng bức nên kem bán rất tốt, chưa được bao lâu, Hà Hoằng Siêu đã bán hết kem, cậu cả người mồ hôi đầm đìa chạy đến chỗ Hà Hạ. Cậu lấy hai cây kem gạo nếp mà cậu cố ý để dành lại ra, đưa cho Hà Hạ một cây: "Chị, cho chị ăn nè." Hà Hạ cũng bị mặt trời hun nóng đến sắp điên rồi, cô nhận lấy cây kem xé bao ra ăn ngay. Hà Hoằng Siêu ôm thùng xốp đi qua đi lại dưới nắng lâu như vậy, kem đã không cứng nữa, nhưng như vậy cũng không ảnh hưởng đến vị ngon của kem, đặc biệt là gạo nếp trên đỉnh đầu cây kem, hương thơm vô cùng. Ăn xong một cây kem nước đá, Hà Hoàng Siêu đưa hết tiền bán kem cho Hà Hạ. Bán kem được tổng cộng một tệ một hào tư, một xu cũng không thiếu. Tiền vốn bỏ ra mua kem là bảy hào, trừ đi còn lời bốn hào bốn, Hà Hạ cho Hà Hoằng Siêu ba hào làm tiền công cực khổ buôn bán hết buổi chiều, còn cô giữ lại tiền lời một hào bốn.
Chương trước
Chương
1
Chương
2
Chương
3
Chương
4
Chương
5
Chương
6
Chương
7
Chương
8
Chương
9
Chương
10
Chương
11
Chương
12
Chương
13
Chương
14
Chương
15
Chương
16
Chương
17
Chương
18
Chương
19
Chương
20
Chương
21
Chương
22
Chương
23
Chương
24
Chương
25
Chương
26
Chương
27
Chương
28
Chương
29
Chương
30
Chương
31
Chương
32
Chương
33
Chương
34
Chương
35
Chương
36
Chương
37
Chương
38
Chương
39
Chương
40
Chương
41
Chương
42
Chương
43
Chương
44
Chương
45
Chương
46
Chương
47
Chương
48
Chương
49
Chương
50
Chương
51
Chương
52
Chương
53
Chương
54
Chương
55
Chương
56
Chương
57
Chương
58
Chương
59
Chương
60
Chương
61
Chương
62
Chương
63
Chương
64
Chương
65
Chương
66
Chương
67
Chương
68
Chương
69
Chương
70
Chương
71
Chương
72
Chương
73
Chương
74
Chương
75
Chương
76
Chương
77
Chương
78
Chương
79
Chương
80
Chương
81
Chương
82
Chương
83
Chương
84
Chương
85
Chương
86
Chương
87
Chương
88
Chương
89
Chương
90
Chương
91
Chương
92
Chương
93
Chương
94
Chương
95
Chương
96
Chương
97
Chương
98
Chương
99
Chương
100
Chương
101
Chương
102
Chương
103
Chương
104
Chương
105
Chương
106
Chương
107
Chương
108
Chương
109
Chương
110
Chương
111
Chương
112
Chương
113
Chương
114
Chương
115
Chương
116
Chương
117
Chương
118
Chương
119
Chương
120
Chương
121
Chương
122
Chương
123
Chương
124
Chương
125
Chương
126
Chương
127
Chương
128
Chương
129
Chương
130
Chương
131
Chương
132
Chương
133
Chương
134
Chương
135
Chương
136
Chương
137
Chương
138
Chương
139
Chương
140
Chương
141
Chương
142
Chương
143
Chương
144
Chương
145
Chương
146
Chương
147
Chương
148
Chương
149
Chương
150
Chương
151
Chương
152
Chương
153
Chương
154
Chương
155
Chương
156
Chương
157
Chương
158
Chương
159
Chương
160
Chương
161
Chương
162
Chương
163
Chương
164
Chương
165
Chương
166
Chương
167
Chương
168
Chương
169
Chương
170
Chương
171
Chương
172
Chương
173
Chương
174
Chương
175
Chương
176
Chương
177
Chương
178
Chương
179
Chương
180
Chương
181
Chương
182
Chương
183
Chương
184
Chương
185
Chương
186
Chương
187
Chương
188
Chương
189
Chương
190
Chương
191
Chương
192
Chương
193
Chương
194
Chương
195
Chương
196
Chương
197
Chương
198
Chương
199
Chương
200
Chương
201
Chương
202
Chương
203
Chương
204
Chương
205
Chương
206
Chương
207
Chương
208
Chương
209
Chương
210
Chương
211
Chương
212
Chương
213
Chương
214
Chương
215
Chương
216
Chương
217
Chương
218
Chương
219
Chương
220
Chương
221
Chương
222
Chương
223
Chương
224
Chương
225
Chương
226
Chương
227
Chương
228
Chương
229
Chương
230
Chương
231
Chương
232
Chương
233
Chương
234
Chương
235
Chương
236
Chương
237
Chương
238
Chương
239
Chương
240
Chương
241
Chương
242
Chương
243
Chương
244
Chương
245
Chương
246
Chương
247
Chương
248
Chương
249
Chương
250
Chương
251
Chương
252
Chương
253
Chương
254
Chương
255
Chương
256
Chương
257
Chương
258
Chương
259
Chương
260
Chương
261
Chương
262
Chương
263
Chương
264
Chương
265
Chương
266
Chương sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc
A/D để lùi/sang chương.