Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Trọng Sinh Hào Môn Cô Vợ Thần Y Quá Ngọt Ngào

Chương 42: Sau này nhớ gọi là chị dâu.

Chương 42: Sau này nhớ gọi là chị dâu.



Nói đến đây, Tưởng Hân Lôi nở nụ cười: “Cái này, cũng chỉ có bản thân cậu ấy biết, thật ra mình cảm thấy sự đề phòng của cậu ấy rất mạnh, từ trước đến nay luôn tỏ vẻ xa cách, nếu nói cậu ấy đi tỏ tình với Tần Hình, còn để mọi người đều biết, cậu cảm thấy có giống với phong cách của cậu ấy không?”.

Lương Sơ Hạ lắc đầu: “Không giống!

Dựa vào tính cách của cậu ấy, chắc là cho dù có thích muốn chết cũng không dám nói ra, mà là trở nên xuất sắc hơn An Vân Tuyết, hấp dẫn ánh mắt của Tần Hiên!”.

Tưởng Hân Lôi nở nụ cười: “Phải thế chứ!

Mình cũng thấy một mỹ nhân lạnh lùng lại kiêu ngạo như cậu ấy, không thể nào làm ra chuyện ngu xuẩn vậy đâu, chắc chắn là bị mấy người Vương Diệu Tình gài bẫy!”.

Lương Sơ Hạ gật đầu tán thành.

Tâm trạng của Tưởng Hân Lôi rất tốt: “Được rồi!

Dù thế nào đi nữa, mình cũng càng thích con nhóc kia, đẹp, học giỏi, có chí tiến thủ, còn cố gắng như vậy, mạnh hơn con nhỏ thảo mai An Vân Tuyết kia nhiều, bộ dạng kệch cỡm, mình nhìn mà nổi da gà!”.

“Phụt”.

Lương Sơ Hạ phụt cười: “Nếu An Vân Tuyết nghe được lời này của cậu thì chắc tức khóc mất!”.

Nghĩ đến cảnh An Vân Tuyết khóc là toàn thân Tưởng Hân Lôi run lên, da gà rơi đầy đất.

“Được rồi được rồi!

Đừng nói về cô ta nữa, về thôi!

Sắp đóng cửa rồi!”.

Cố Vân Tịch đi về một mình, cô biết, chắc chắn Lục Hạo Đình đang ở quanh đây, vừa rồi thấy cô ở nhà hàng, dựa vào thói quen của anh, anh nhất định sẽ ở đâu đó trông chừng cô, đưa cô về nhà.

Cô đi rất chậm, lẳng lặng nhìn ngọn đèn sáng chói hai bên đường, cảnh đêm phồn hoa náo nhiệt này, tất cả đều chân thật như vậy, cảm giác sống lại thật là tốt!

Cố Vân Tịch bước đi nhẹ nhàng trở về Đế Cảnh Giang Châu!

Cô thoải mái tắm nước nóng, sau đó thì chờ Lục Hạo Đình trở về trong phòng ngủ.

Mười phút sau, cô nghe thấy tiếng mở cửa, ra ngoài nhìn thì quả nhiên là Lục Hạo Đình.

Thấy Cố Vân Tịch, sắc mặt Lục Hạo Đình vẫn như thường: “Vẫn chưa ngủ sao?”.

Cố Vân Tịch hiểu rõ trong lòng, nhưng không nói toạc ra: “Em đang chờ anh!”.

Thân thể Lục Hạo Đình lập tức cứng lại.

Cố Vân Tịch làm như không phát hiện ra, đi thẳng tới trước mặt anh, kéo tay anh: “Em xả nước tắm cho anh rồi, anh đi tắm đi!”.

Lục Hạo Đình bối rối cả người, Cố Vân Tịch kéo anh đi vào phòng ngủ chính của mình, đầu Lục Hạo Đình kêu ong ong, đã đến cửa phòng tắm rồi mới tỉnh hồn lại, bỗng nhiên dừng bước.

Anh quay đầu lại, nhìn cô bằng ánh mắt đen kịt sâu không thấy đáy.

Cố Vân Tịch hơi vô tội nhìn anh, giả vờ đáng thương cúi đầu, hai tay vẫn kéo cánh tay anh: “Anh…vẫn đang giận em sao?”.

Cô cúi đầu, giọng nói rất ấm ức: “Em…em không cố ý, em cũng không ngờ sẽ lớn chuyện như vậy…bọn họ…bọn họ đều ức hiếp em…em…”.

Cô dường như không nói tiếp được nữa, giọng nói dường như đã muốn khóc!

Lục Hạo Đình thở dài, cô như vậy, cho dù anh có giận hơn nữa cũng không nỡ trút!

“Anh không giận, em đừng sợ!”.

Cố Vân Tịch ngước khuôn mặt nhỏ nhắn giả vờ đáng thương lên: “Thật sao?”.

“Thật!”.

Cố Vân Tịch dường như thở phào một hơi, nở nụ cười: “Vậy thì anh mau đi tắm đi!!”.

Nói xong, cô đẩy Lục Hạo Đình tới phòng tắm!

Lục Hạo Đình còn chưa kịp phản ứng gì thì cửa phòng tắm đã bị cô đóng lại từ bên ngoài!

Đây là phòng tắm chuyên dụng của cô, xung quanh đều là cái bóng của cô, trên bồn rửa tay có để một ít sữa tắm và dầu gội, đều là thứ cô thích.

Nhìn bồn tắm đã xả đầy nước, Lục Hạo Đình không rõ mình rốt cuộc có tâm trạng gì, anh cởi quần áo ra, nằm vào bồn tắm mà Cố Vân Tịch hay dùng.

Tắm xong anh mới phát hiện ra, anh không lấy quần áo để thay.

C43 -








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch