Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Trọng Sinh Hào Môn Cô Vợ Thần Y Quá Ngọt Ngào

Chương 46: Rất xấu hổ.

Chương 46: Rất xấu hổ.



“Vẫn chưa đủ!”.

Lục Hạo Đình tìm một vị trí thoải mái, tiếp tục nằm, nhắm mắt lại nói: “Tiếp tục đi!”.

Cố Vân Tịch cười, anh muốn cô tiếp tục đấm bóp cho anh sao?

Anh nghiêng đầu nằm đó, nụ cười trên khoé miệng chưa bao giờ biến mất!

Chẳng mấy chốc, hơi thở của anh dần trở nên đều đặn, anh ngủ rồi!

Cố Vân Tịch vui vẻ!

Đúng là “lựa gió phất cờ” mà!

Vừa rồi bảo anh qua đây, anh còn tỏ vẻ căng thẳng không dứt, sợ làm chuyện gì đó chọc cô không vui, bây giờ mới bao nhiêu phút?

Thế mà đã yên tâm thoải mái nằm ngủ trên giường cô vậy rồi!

Thế này là không định đi về sao?

Chậc chậc chậc!

Lục Hạo Đình, rốt cuộc anh giả vờ giả vịt đến mức nào, có lẽ đến bản thân anh cũng không rõ bằng em!

Ngẫm lại kiếp trước… Cố Vân Tịch nhẹ nhàng nằm bên cạnh anh, phòng mở điều hoà, mát mẻ thư thái.

Cô kéo cái chăn thật mỏng qua đắp lên người hai người.

Cô ở ngay bên cạnh anh, nhìn anh!

Kiếp trước mình cố chấp, mẫn cảm, tự ti lại kiêu ngạo!

Từ nhỏ cơm ngon áo đẹp, là một thiên kim tiểu thư, bất chợt bị cha mẹ vứt bỏ, chuyện đó là một cú sốc cực lớn đối với cô!

Hơn nữa lúc nhỏ theo ông ngoại, tính tình ông ngoại vô cùng không tốt, thậm chí có thể nói là hơi nóng nảy, tuy nuôi cô, nhưng cô quả thật chịu không ít cay đắng.

Cô thường xuyên bị ông đánh ông chửi, và lời nói cô được nghe nhiều nhất chính là cha mẹ mày đều không cần mày nữa, mày cho rằng mày là cái thá gì?

Chiều chuộng cái gì?

Chút chuyện nhỏ này cũng không làm được, mày được cái tích sự gì nữa?

Cô bị sợ hãi, đồng thời cũng bị đánh nhũn xương, điên cuồng học tập, điên cuồng muốn báo thù!

Năm 15 tuổi, ông ngoại bị bệnh chết, cô bỗng nhiên luống cuống, lúc đó, Lục Hạo Đình lại cưỡng ép cô kết hôn, gần như phải dùng từ “cướp”, cướp cô về nhà!

Cô hận anh, trốn anh, nhưng cũng rất sợ anh!

Nhưng anh vẫn che chở cô khắp nơi!

Hơn nữa, chưa bao giờ chạm vào cô.

Gả cho anh, đối với cô mà nói chỉ là chuyển nhà, đến một căn nhà khang trang hơn, có người cho cô tiền tiêu, nhưng xưa nay chưa bao giờ yêu cầu cô phải làm gì.

Sau này dần dần lớn lên, đến năm hai mươi mấy tuổi, cô báo thù, tâm trạng bình ổn trở lại, cũng hiểu ra không ít chuyện, dần dần si mê Lục Hạo Đình!

Nhưng mà kiên trì trốn tránh nhiều năm khiến cô nhất thời không biết làm thế nào, quen hai bàn tay trắng rồi, cô thậm chí không dám yêu anh, sợ mất đi!

Cái người này chắc là cảm nhận được sự thay đổi của cô, thế mà lại mượn rượu ôm cô lên giường, ngày đó cô cũng uống rượu, đồng thời say khướt!

Thật ra… Anh không say!

Cô cũng không say!

Anh biết cô không say!

Cô cũng biết anh không say!

Cứ thế giả vờ giả vịt, ỡm ờ, triền miên bên nhau!

Bây giờ nhớ lại, Cố Vân Tịch cảm thấy buồn cười!

Xem ra không chỉ anh vờ vịt, mà cô cũng vờ vịt!

Ban đầu mối quan hệ của bọn họ càng ngày càng tốt, nhưng mà đáng tiếc, cơ thể cô tự nhiên bắt đầu đau đớn, một cơn đau bộc phát từ trong xương, tần suất càng ngày càng dày đặc… Cô nhận ra mình bị trúng kịch độc!

Bản thân mình giỏi y học như vậy, lại hoàn toàn không thể nào giải độc được, cô biết mình không còn sống được bao lâu nữa, nên muốn rời khỏi anh.

Một lần nữa, cô bắt đầu trốn anh, cho đến khi…cuối cùng chết cùng nhau!

Khi cô ngẩng đầu lên thì thấy đôi mắt đen láy kia đang nhìn cô chằm chằm, không chớp lấy một cái!

C47 -








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch