Chúng ta đã lấy nhiều đồ rồi, ngươi vừa rồi dùng nhiều Thiểm quang trần cùng quyển trục chắc là tốn không ít tiền. Hai khỏa May mắn bảo thạch này tặng cho ngươi. - Hồ Ly Bán Tỉnh nói.
Bọn họ lấy một kiện Áo giáp Ám Kim Chiến Sĩ đã vô cùng thỏa mản, hai khỏa May mắn bảo thạch đối với Hồ Ly Bán Tỉnh không tính là cái gì cả.
Nhiếp Ngôn suy nghĩ rồi nói:
- Nếu ta từ chối thì bất kính rồi.
Nói đoạn hắn liền nhận hai khỏa bảo thạch. Nhiếp Ngôn cũng cần có chúng để tăng thuộc tính trang bị.
- Ngày mai Tác Tư sơn cốc mở cửa, ngươi có muốn đi cùng không? - Hồ Ly Bán Tỉnh nhìn Nhiếp Ngôn dò hỏi.
Nhiếp Ngôn lắc đầu, nói:
- Ta đối với Tác Tư sơn cốc không có hứng thú, sau này nói sau.
- Vậy thôi.
Nếu Nhiếp Ngôn không muốn, hắn cũng không thể cưỡng cầu, chỉ có thể thầm than đáng tiếc.
Phó bản mới vừa mở, Nhiếp Ngôn cũng không muốn gây chú ý quá mức. Nếu không sẽ khiến người khác nghi ngờ rằng: hắn không phải là GM chứ, phó bản mới vừa mở đã biết cách thông qua.
Nhiếp Ngôn dẫn nhóm người Hồ Ly Bán Tỉnh theo một đường khác, xuyên qua những phiến cây, về tới Nạp Đặc tiểu trấn.
Nhiếp Ngôn bước vào nhà thôn trưởng Mông Đạt.
- Ngươi tìm được mắt Hạt sư vương giao cho La Tư.
La Tư kinh hô kêu lên:
- A, trời ơi, thật không tưởng được, cái này là mắt của Hạt sư vương sao, thôn trưởng được cứu rồi.
La Tư đem mắt của Hạt sư vương nghiền thành bột phấn, cho thôn trưởng sử dụng, giải trừ độc tố trên người thôn trưởng.
- Ngươi chiếm được tôn kính của cư dân Nạp Đức tiểu trấn.
Hệ thống: Tất cả đội viên được +6 giá trị tôn kính cư dân Nạp Đức tiểu trấn.
Hệ thống: Người trong đoàn đội được thưởng độ cống hiến đoàn đội 2200 điểm.
Hệ thống: Thần Thánh La Mã đế quốc độ cống hiến nghiệp đoàn +3300.
Hệ thống: Ngươi được 23000 điểm kinh nghiệm, 12 bạc.
Chuyên gia cấp phó bản thưởng thật là hậu hĩnh. Máy chủ đối với biểu hiện từng người chơi trong khi làm nhiệm vụ mà tiến hành đánh giá, đưa ra giá trị phát thưởng, Nhiếp Ngôn được thưởng nhiều nhất trong đội, những người khác cũng được thưởng rất nhiều.
Nhiếp Ngôn xem lại cấp bậc, 7 cấp 76%, không khỏi sợ hãi than một tiếng, thăng cấp nhanh thật. Tổng điểm kinh nghiệm của Nhiếp Ngôn đã vượt qua Hồ Ly Bán Tỉnh, kinh nghiệm của Hồ Ly Bán Tỉnh sau khi trả nhiệm vụ cũng mới 62% mà thôi.
Còn nữa giờ, du hí đóng cửa, Nhiếp Ngôn theo giá 3 bạc bán cho Hồ Ly Bán Tỉnh hai cái Thiểm quang trần, sau đó nhìn Hồ Ly Bán Tỉnh nói:
- Ta đi trước.
- Tốt, hôm khác liên lạc. Đúng rồi, ngoài Thiểm quang trần, ngươi có thể đem Chu võng thuật và Biến dương thuật quyển trục bán cho ta được không? - Hồ Ly Bán Tỉnh nói.
- Hiện giờ thì hết rồi, lúc nữa sẽ gửi cho ngươi vài cuốn, mỗi cuốn thì chỉ cần 3 bạc là được.
Nếu đem ra ngoài bán thì Nhiếp Ngôn sẽ không định giá thấp như vậy.
- Hảo.
Hồ Ly Bán Tỉnh tất nhiên là sảng khoái đáp ứng. Chu võng thuật và Biến dương thuật quyển trục đều mười phần hữu ích, đừng nói là 3 bạc mà 4 bạc, 5 bạc hắn cũng mua.
Nhiệm vụ lần này thu hoạch không ngoài dự tính, nhất là Tùy ý truyền tống quyển trục, trong mắt của Nhiếp Ngôn chẳng khác nào đã nắm được một phần của Trật tự chi chương.
Hồ Ly Bán Tỉnh rất là buồn bực, vì cái gì mà Nhiếp Ngôn không có hứng thú với mấy cái khác mà chỉ thích cái Tùy ý truyền tống quyển trục. Theo hắn nghĩ thì cái quyển trục này không có hữu dụng gì mấy. Nhưng mà hắn cũng không hỏi làm gì. Bóng dáng của Nhiếp Ngôn mất hút ở cuối ngã tư đường.
- Hội trưởng, hắn không muốn vào công hội của chúng ta sao?
Hoàng Hôn hỏi. Hắn vừa rồi có nghe Hồ Ly Bán Tỉnh cùng Nhiếp Ngôn thảo luận vấn đề này nhưng mà không có nghe rõ tình huống cụ thể như thế nào.
- Đúng vậy, ta chuẩn bị cho hắn chức trưởng lão, chức vụ ít ước thúc, nhưng mà hắn vẫn cự tuyệt. Hắn chê miếu chúng ta nhỏ quá, không biết hắn có trình độ như thế nào đây...
Ánh mắt của Hồ Ly Bán Tỉnh trở nên thâm thúy, nói
- ...Hy vọng không phải địch nhân.
- Đáng tiếc.
Hoàng Hôn thở dài. Người như Nhiếp Ngôn nếu ở lại công hội của bọn họ thì đối với công hội sẽ có lợi ích vô cùng.
Phi Lai Thạch Đầu ở bên nghe được thì hơi sửng sốt, hội trưởng cư nhiên đưa ra chức vị trưởng lão của Thần Thánh La Mã đế quốc cho Nhiếp Ngôn thế nhưng lại bị từ chối. Hắn không khỏi vì Nhiếp Ngôn mà tiếc hận. Hắn không có lý tưởng gì lớn, chỉ cần làm tới chức trưởng lão của Thần Thánh La Mã đế quốc là được rồi.
Thất Dạ cũng thầm than trong lòng. Đây mới là siêu cấp Đạo Tặc chân chính, khi nào thì mình mới được coi trọng như Nhiếp Ngôn đây?
Nhiếp Ngôn cũng không có vì chức trưởng lão mà tiếc hận, hắn truyền tống về Tạp La Nhĩ thành, đến Tác Tác Mễ Á mua 20 phần Thiểm quang trần, 13 cuốn Chu võng thuật quyền trục, 13 cuốn Biến dương quyển trục, gửi qua một chút qua cho Hồ Ly Bán Tỉnh, sau đó đi tới chỗ đấu giá.
Bên trong nơi bán đấu giá có nhiều người, Nhiếp Ngôn tìm một vị trí ngồi xuống.
- Nhiếp Ngôn, là ta, Yểu Yểu. Ngươi đang ở đâu?
Yểu Yểu nhìn vào mục Bạn tốt thấy Nhiếp Ngôn đang ở Tạp La Nhĩ thành nên mới hỏi.
- Ta ở chỗ bán đấu giá.
- Oh, trùng hợp vậy, ta cũng ở đó…. Ta thấy ngươi rồi, ta ở trong này! Đến bên này đi.
Yểu Yểu nhìn quanh thấy Nhiếp Ngôn ngồi ở một góc sáng nên đứng lên hướng Nhiếp Ngôn vẫy vẫy tay.
Yểu Yểu người mặt một bộ pháp bào trắng, như một đóa tuyết liên đang nở rộ. Nụ cười ngọt ngào khiến cho người ta không khỏi cảm thấy vui vẻ thoải mái.
Một cô gái như vậy không hấp dẫn người khác mới là lạ. Nhìn thấy Yểu Yểu tươi cười thì những người ở quanh đều bị hút hồn.
Thấy mọi người xung quanh có vẻ mặt khác thường, Yểu Yểu mới phát hiện chính mình có hơi đường đột, thè lưỡi, nhanh chống ngồi xuống.
Nhìn thấy Yểu Yểu ngoắc tay gọi mình Nhiếp Ngôn từ chỗ ngồi đứng lên, tiến tới chỗ Yểu Yểu.
Khi tới gần Yểu Yểu, Nhiếp Ngôn thấy bên người Yểu Yểu còn có 2 nữ sinh khác đang ngồi, cũng đều 18 – 19 tuổi. Trong đó có một Nguyên Tố Pháp Sư, diện mạo cũng không tệ, nhưng bộ dạng có điểm yêu mị. Nhiếp Ngôn đối với loại con gái như vậy thì không có hảo cảm. Còn lại là một Thánh Ngôn Mục Sư, bộ dáng thanh tú, như là bích ngọc, khả ái, làm cho người khác nhìn thấy trong lòng liền sinh hảo cảm.
Nhiếp Ngôn sử dụng Siêu cấp động sát, Nguyên Tố Pháp Sư gọi là Phỉ Vận Lưu Thủy, Thánh Ngôn Mục Sư là Nguyệt Nhi.
Khi Nhiếp Ngôn ngồi xuống bên cạnh Yểu Yểu thì dường như cảm giác được ánh mắt ghen tị muốn giết người của những người chơi xung quanh hướng tới mình. Cười khổ một tiếng, có câu hồng nhan họa thủy đại khái chắc là thế này.
- Đây là hai người bạn của ta. Nàng gọi là Phỉ Vân và người còn lại là Nguyệt Nhi, cả 2 đều là mỹ nhân đó nha!”
Yểu Yểu cười cười giới thiệu hai thiếu nữ bên cạnh với Nhiếp Ngôn.
- Yểu Yểu mới là đại mỹ nữ đó nha.
Nguyệt Nhi kéo tay của Yểu Yểu cười. Nụ cười của nàng thật điềm tĩnh.