Đoàn người đi xuyên qua Huyệt động dung nham đến chỗ cửa ra.
- Lão đại, chúng ta chụp lại ảnh đi.
Bại Hoại Giết Hoài Không Chết đề nghị nói, thời khắc có tính lịch sử có ý nghĩa như vậy, đương nhiên phải chụp lại rồi.
Nhiếp Ngôn suy nghĩ một lát, nói:
- Có thể, nhưng mà phải chờ tới sau khi chuyện lần này chấm dứt mới phát ra.
Tạm thời còn chưa thể để người Khải Hoàn biết bọn họ đã ra khỏi Dong Hỏa rừng rậm.
- Người Khải Hoàn nhìn thấy tấm ảnh chụp này, chắc là sắc mặt khó coi lắm, hai ba vạn người nghiệp đoàn bọn họ ở trong Dong Hỏa rừng rậm gần như đã đào đất lên ba thước, lại không nghĩ rằng chúng ta đã ở bên ngoài Dong Hỏa rừng rậm.
Bại Hoại Giết Hoài Không Chết cười gian nói.
- Nhất định Phá Thiên cũng bị tức giận đến hộc máu.
Đám người Hạ Trùng Ngữ Băng đã ở trong đầu tưởng tượng sắc mặt của Phá Thiên.
- Mọi người đã đứng vào hàng đi, để tên đỏ hiện ra đi.
Mỗi người đều đang rất hào hứng.
Mười người đứng cùng nhau, tên đỏ đồng loạt hiện ra có hơi chút đồ sộ, ngay cả Đại Ca Dẫn Đầu Bảy Nhóc cũng bởi vì lần PK trước mà tên đỏ, trong mọi người cũng chỉ có màu sắc tên đỏ của hắn hơi nhạt, những người khác đều đỏ như máu, chấn nhiếp lòng người.
Đám người Bại Hoại Giết Hoài Không Chết, Sun làm ra tư thế BOSS đùa cợt, giống như đang cười nhạo người của Đế Quốc Khải Hoàn.
Tách, dừng hình ảnh lại, tấm hình này đã được chụp lại.
Qua chuyện này, thì tấm ảnh chụp sẽ được đưa lên mạng.
Mười người họ tất nhiên sẽ bởi vì chuyện đã xảy ra hôm nay, vĩnh viễn được các gamer nhớ kỹ.
- Được rồi, mọi người đều giấu tên đỏ hết đi.
Nhiếp Ngôn nói với những đội viên, vẫn giữ tên đỏ là rất nguy hiểm.
- Niết Viêm đại ca, đệ đi trước dò đường.
Sun xuất phát trước một bước để trinh sát tình hình gần đó, nếu như đụng tới người của Đế Quốc Khải Hoàn thì sẽ gửi tin về. Người phụ trách giám sát gần đây của Khải Hoàn tuyệt đối không ít, cho nên lúc lui lại phải né tránh tầm mắt bọn chúng.
- Các ngươi liên hệ Yểu Yểu, qua bên kia rửa tên đỏ đi. Chờ ta xử lý xong chuyện nơi này, sẽ đưa các ngươi đến Thành lũy Vĩnh Hằng luyện cấp.
Nhiếp Ngôn nói, nói không chừng trong bọn họ sẽ có người có thể kiếm ra huân chương Sát nhân cuồng ma, bởi vì số người của bọn họ giết đã rất nhiều.
- Tốt. Ngươi hãy cẩn thận.
Đại Ca Dẫn Đầu Bảy Nhóc nói với Nhiếp Ngôn.
- Niết Viêm lão đại chú ý an toàn, Niết Viêm lão đại gặp lại sau.
Chúng đội viên đều nói với Nhiếp Ngôn.
- Các ngươi dọc đường đi phải chú ý an toàn.
Nhiếp Ngôn cười cười nói, hắn vẫn rất yên tâm với những đội viên này, với thực lực của bọn họ thì cho dù đụng tới người của Khải Hoàn, chỉ cần nhân số không quá trăm thì sẽ không làm gì được họ.
Một đội chín người đã xuất phát, Nhiếp Ngôn xoay người về tới Huyệt động dung nham, thừa dịp thời gian uy hiếp còn chưa hết, nhanh chóng bay vút về hướng Dong Hỏa rừng rậm.
Bên trong Huyệt động dung nham, sóng nhiệt nóng bỏng cuồn cuộn ập đến, chỗ sâu trong lòng đất bốc lên một ít ánh lửa.
Kiếp trước vô số gamer lúc cấp 40, 50 mới dám tiến vào Huyệt động dung nham, khi đó Kịch độc xà đăng đã không có uy hiếp với bọn họ. Bọn họ xuyên qua đường hầm hẹp dài trong lòng đất, tiến vào Huyệt động dung nham tầng sâu nhất, mới phát hiện bí mật của Dong Hỏa rừng rậm.
Nhiếp Ngôn mỉm cười, chuyện kế tiếp đối với toàn bộ Đế Quốc Khải Hoàn mà nói chính là một tai nạn, lúc này đầu tiên là hắn muốn dẫn toàn bộ người của Đế Quốc Khải Hoàn tới trung ương Dong Hỏa rừng rậm.
Nhiếp Ngôn đi ra Huyệt động dung nham, tiến vào trạng thái tiềm hành, cẩn thận điều tra tình hình chung quanh, cách đó không xa liền có một số gamer của Đế Quốc Khải Hoàn hoạt động, hắn chậm rãi mò qua chỗ đám gamer đó.
Năm gamer Đế Quốc Khải Hoàn đang nói chuyện phiếm, Cuồng Kiếm Sĩ, Nguyên Tố Pháp Sư, Thánh Kỵ Sĩ, Thánh Ngôn Pháp Sư, Thánh Ngôn Mục Sư.
Bọn họ trang bị cũng không tệ lắm, hẳn là khoảng cấp 20.
- Các ngươi nói Bộ Lạc Ngưu Nhân rốt cuộc có bao nhiêu cường giả, trong video những người đó quá mạnh mẽ. Cảm giác không có yếu hơn bọn Ngự Long, Chó Gầy lão đại.
Gamer Cuồng Kiếm Sĩ nói, có điểm kinh hãi khiếp đảm, đám người kia có thể sẽ đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh bọn họ.
- Nói không chừng tất cả cao thủ của Bộ Lạc Ngưu Nhân đều xuất động.
Nguyên Tố Pháp Sư nói, rất khó tưởng tượng một nghiệp đoàn mới quật khởi gần đây mà lại có nhiều cao thủ đỉnh cấp như vậy.
- Ngươi nói đám lão đại vì sao phải gây khó dễ với Bộ Lạc Ngưu Nhân, này không phải tự làm mệt mình sao?
Cuồng Kiếm Sĩ khó hiểu nói.
- Ngươi biết cái rắm gì, Bộ Lạc Ngưu Nhân mới thành lập bao nhiêu lâu, bây giờ đã mạnh như vậy, về sau còn thế nào nữa. Đây là chiến lược của nghiệp đoàn.
Thánh Ngôn Mục Sư dẫn đầu nói.
- Ý ngươi nói là Bộ Lạc Ngưu Nhân về sau sẽ uy hiếp đến Đế Quốc Khải Hoàn?
Cuồng Kiếm Sĩ kinh sợ nói.
Vài gamer đều trầm tư, nhìn vào tình thế của Bộ Lạc Ngưu Nhân thì quả thật là có khả năng này. Nếu như có một ngày Bộ Lạc Ngưu Nhân thật sự vượt qua Đế Quốc Khải Hoàn, trở thành đại nghiệp đoàn đệ nhất. Vậy ưu thế tâm lý của bọn họ sẽ không còn. Hiện tại lúc mỗi lần bọn họ ra ngoài đều là kiêu ngạo tự mãn, hận không thể viết lên mặt, Đế Quốc Khải Hoàn chúng ta là đại nghiệp đoàn đệ nhất của Tạp La Nhĩ thành. Nhưng mà nếu Bộ Lạc Ngưu Nhân vượt qua bọn họ, vinh quang của toàn bộ Đế Quốc Khải Hoàn đều bị phá hủy, bọn họ còn có kiêu ngạo gì đáng nói. Đến lúc đó, nhất định sẽ có không ít thành viên nghiệp đoàn có ý tưởng lặng lẽ rời khỏi Đế Quốc Khải Hoàn.
Sự xuống dốc của Đế Quốc Khải Hoàn, cũng bắt đầu từ lúc đó.
Nhiếp Ngôn chậm rãi tiềm hành đi qua, cách Thánh Ngôn Mục Sư chỉ có khoảng năm thước, năm gamer này vẫn hồn nhiên chưa nhận ra.
Bị Đạo Tặc tiềm hành tới sau lưng khoảng cách gần năm thước còn chưa phát hiện, trên cơ bản có thể phán định tử vong của Mục Sư, Đạo Tặc giết người tựa như con báo đi săn, một khi mỗi con mồi nào đó bị báo bí mật tới gần một khoảng cách nhất định, với sức bật và tốc độ bôn chạy của con báo là có thể hạ gục con mồi trong nháy mắt.
Trong lòng Thánh Ngôn Mục Sư xẹt qua một tia cảm giác nguy cơ, nhưng tia cảm giác này thật sự rất nhạt quá ngắn, đang nói chuyện phiếm nên hắn không có cảm giác được.
Nhiếp Ngôn tới gần Thánh Ngôn Mục Sư kia khoảng ba thước, đột nhiên vồ lên, chủy thủ trong tay đâm một chiêu Muộn kích tới cái ót của Mục Sư.
Mục Sư đột nhiên cảm giác được nguy hiểm, phản ứng của hắn cũng khá mau, đang muốn tránh né như chủy thủ cũa Nhiếp Ngôn trúng cái ót hắn làm cho hắn choáng váng.
Phản ứng của hắn có nhanh nữa cũng kém hơn tốc độ vung chủy thủ của Nhiếp Ngôn.
Nhiếp Ngôn dùng Bối thứ, sau đó Dịch cốt vạch mạnh, Mục Sư ngã xuống đất.
Bốn người còn lại ngây ngốc sửng sốt một lát, Nguyên Tố Pháp Sư dùng Hàn băng bạo liệt bắn nhanh đến.
Cuồng Kiếm Sĩ dùng Xung phong, Thánh Kỵ Sĩ cấp cho Cuồng Kiếm Sĩ chiêu Khí thế như hồng, tốc độ xung phong của Cuồng Kiếm Sĩ lập tức bạo tăng.
Thánh Ngôn Pháp Sư dùng chiêu Thánh ngôn thẩm phán bổ xuống.
Nhiếp Ngôn có thể cảm giác được rõ, nhóm người còn khó đối phó hơn đám Tung Hoành Thiên Hạ nhiều lắm, bọn họ trong toàn bộ gamer Đế Quốc Khải Hoàn chắc là cũng được cho kỹ thuật không tệ.
Tuy nói Nhiếp Ngôn còn có thể mạnh mẽ giết hai ba người nữa, nhưng hắn không có lưu lại, dùng Âm ảnh vũ bộ biến mất khỏi tầm nhìn của những gamer này.
Công kích của Thánh Ngôn Pháp Sư, Nguyên Tố Pháp Sư và Cuồng Kiếm Sĩ đã thất bại, chung quanh trống không, không còn bóng dáng của Nhiếp Ngôn.
Sự xuất hiện của Nhiếp Ngôn như tia sáng chợt lóe, nhanh đến mức không cho người ta kịp phản ứng, nhưng dù chỉ trong nháy mắt như vậy mà trên mặt đất đã lưu lại một thi thể.
- Ta nhìn thấy rõ, là tên Đạo Tặc kia của Bộ Lạc Ngưu Nhân!
Bốn người bọn họ đều cảm giác cột sống sau lưng buốt lạnh, nhích lại gần nhau hơn, e sợ Nhiếp Ngôn lại sẽ xuất hiện, sợ người tiếp theo té trên mặt đất là bọn hắn.
Một Đạo Tặc mà lại đáng sợ đến mức như thế.
Bọn họ gửi tin cho Ngự Long.
- Ngự Long lão đại, chúng ta phát hiện người của Bộ Lạc Ngưu Nhân.
Cuồng Kiếm Sĩ gửi tin cho Ngự Long, nói sơ chuyện gặp được Nhiếp Ngôn.
- Vị trí nào, tọa độ.
- 2885. 285. 332.
Ngự Long suy nghĩ một lát, lập tức phân phó đội thứ nhất, đội thứ hai tổng cộng hơn sáu ngàn gamer đi tới tập trung về hướng khu vực đó.
Động tác của Nhiếp Ngôn còn chưa chấm dứt như vậy. Rất nhanh Ngự Long lại nhận được tin tức. Tọa độ 279, 239, 202 đều phát hiện tung tích của Nhiếp Ngôn, cũng giống như vừa rồi một chiêu giết một người, sau khi giết xong lập tức biến mất, không ai có thể biết rõ hướng đi của hắn.
- Rốt cuộc hắn muốn làm gì?
Ngự Long trong lòng buồn bực khó hiểu, hành động của Nhiếp Ngôn muốn nói lên cái gì? Chỉ là muốn tập kích gamer Khải Hoàn, hay là có mục đích gì khác?
Muốn trong địa hình phức tạp như vậy bắt được một Đạo Tặc đỉnh cấp, thật là có chút khó khăn.
Ngự Long không thể không triệu tập càng nhiều gamer tập trung về hướng khu vực kia, nhất là Mục Sư, và Mục Sư dùng chiếu quang thuật dày đặc, tìm kiếm tung tích của Nhiếp Ngôn.
Nhiếp Ngôn cảm giác được rõ ở lân cận người của Khải Hoàn đang dần dần tăng lên, có mấy lần hắn đã bị phát hiện ra dưới chiếu quang thuật của Mục Sư, may mắn chạy trốn đúng lúc, mới thoát đi được.
- Cũng tạm được rồi.
Khóe miệng Nhiếp Ngôn mỉm cười tiến vào Huyệt động dung nham, đến chỗ Kịch độc xà đăng mới xuất hiện, mở ra Uy hiếp, sau đó theo đường cũ nhanh chóng lao vào chỗ sâu trong Huyệt động dung nham.
Nhiệt độ xung quanh càng lúc càng cao, Nhiếp Ngôn uống xong một lọ Kháng hỏa dược tề, ở trong luồng sóng khí nóng rực tiến vào tầng sâu hơn trong lòng đất.
Hắn nhìn thấy ánh lửa ngút trời, từng ngọn lửa nóng rực phun lên bên trên, phía dưới là một vùng nham thạch nóng chảy.
Gần nơi này đã không có Kịch độc xà đăng hoạt động, trên đầu Nhiếp Ngôn liên tục nhảy lên một đống số damage -10.
Hiệu quả của Kháng hỏa dược tề đã yếu đi rất nhiều, thuộc tình kháng hỏa thấp hơn 30 thì đừng nghĩ tiếp tục đi tới.
Nhiếp Ngôn tìm kiếm bên trong nham thạch gần đây, trong lúc đó uống một lọ Nháy mắt hồi phục trung cấp, uống Hồi phục thong thả, miễn cưỡng chịu được hao HP liên tục.
Mất khoảng 3 phút, rốt cuộc tìm được một bảo rương Ám Kim, nó được khảm ở bên trong nham thạch, giấu kín trong một góc tối đen, nếu không phải tìm kiếm cẩn thận, vốn không thể phát hiện chỗ của nó.
Chính là nó, lúc nhìn thấy bảo rương Ám Kim này thì trong lòng Nhiếp Ngôn mừng như điên, ngồi xổm xuống, bắt đầu mở rương ra.
Hệ thống: bảo rương đang mở ra, hoàn thành 2... 17... 29... 37...
Thời gian trôi qua trôi qua, một tiếng cạch, bảo rương Ám Kim bị mở ra, Nhiếp Ngôn nhìn lướt qua HP, còn lại khoảng 27, lúc đứng lên nhanh chóng dùng cho mình mấy miếng băng vải, HP thong thả hồi phục lên lại.
Hắn cúi đầu lấy trong bảo rương ra hai kiện đồ vật, trong đó một kiện là một viên hạt châu hình tròn, toàn vật thể màu đỏ, trong suốt óng ánh, trong bóng đêm phóng ra hào quang màu đỏ lóng lánh, giống như một đoàn hỏa diễm đang thiêu đốt, mặt khác kiện còn lại là một bản sách kỹ năng màu đen.