Bình địa xung quanh Nhiếp Ngôn không ngừng nổ tung, hoa lửa bay tứ tán, thế nhưng lại không tạo thành bất cứ thương tồn nào cho Nhiếp Ngôn.
Trạng thái Thần Tứ Chúc Phúc. Toàn bộ thương tổn phép thuật được miễn.
Nhiếp Ngôn cứng rắn tiếp lấy đám ma pháp công kích dày đặc, xung phong công kích, bộ dáng liều chết nhưng lại cực kỳ dũng mãnh.
Mấy tên ma pháp sư trong lòng chấn động. Dám ngạnh kháng công kích trực tiếp của một đám ma pháp sư đỉnh cấp, trong đám đạo tặc sợ cũng chỉ có Nhiếp Ngôn mới làm được.
Chẳng lẽ Nhiếp Ngôn muốn một mình hắn đối kháng giết chết 13 người bọn hắn.
“Ta xxx, là miễn thương tổn phép thuật, chuyển sang dùng công kích sát thương vật lý ngay!”
Tàn Sắc lao lên nghênh chiến với Nhiếp Ngôn, lên tiếng quát khẽ.
Bành, trọng thuẫn mãnh kích quét qua.
Nhiếp Ngôn sử dụng Ảnh Chi Vũ Bộ, bỗng nhiên thân thể uốn éo, quỷ dị né được trọng thuẫn mãnh kích của Tàn Sắc.
Tốc độ của Nhiếp Ngôn, sau khi được gia tăng thêm hiệu ứng từ Bạo Phong Đột Tập, đã nhanh tới mức không cách nào nắm bắt.
Tàn Sắc rõ ràng nhìn thấy Nhiếp Ngôn ngay trước người, thế nhưng công kích vừa tới Nhiếp Ngôn lại đột nhiên biến mất.
Né được! Trong lòng Tàn Sắc cả kinh, lập tức quay đầu lại đã thấy Nhiếp Ngôn tay cầm Trạch Ân Nạp Đức Chi kiếm đang đâm tới.
Tàn Sắc vội vàng hoành thuẫn chống đỡ. Bành một tiếng, thanh kiếm chém lên mặt thuẫn.
Chỉ thấy phía xa pháp trượng trong tay Phong Viêm Tâm vung lên, một cự nhân được hào quang ngưng tụ thành lăng không hiện ra.
Cao tới ba mã, trên tay là bạch sắc cự kiếm, lao tới phía Nhiếp Ngôn.
Một tên thánh kỵ sĩ, thuẫn giáp chiến sĩ và cuồng kiếm sĩ đều cầm kiếm vọt lên, ý đồ muốn chém chết Nhiếp Ngôn tại chỗ.
Nhiếp Ngôn nghiêng người, lắc qua Anh Dũng Đả Kích của Tàn Sắc, mở ra trạng thái Ám Ảnh Tàn Sát và Sơ cấp Diệt Tai, Trạch Ân Nạp Đức chi kiếm trong tay quét qua.
Kiếm khí chém lên người Tàn Sắc.
- 524, -126..
Một đám trị số thương tổn phiêu khởi trên đầu Tàn Sắc. 6 7 người xung quanh dính tàn dư của kiếm khí, mỗi người cũng ăn hơn 100 thương tổn.
Tuy đem ra mà so sánh, Nhiếp Ngôn thấp hơn đám người này vài cấp, thế nhưng Trạch Ân Nạp Đức chi kiếm mang thuộc tính bỏ qua chênh lệch đẳng cấp +12, để ý gì đến vài cấp chênh nhau này nên vẫn đánh ra thương tổn cao đến dọa người như vậy.
Mọi người xung quanh đều giật nảy mình, Nhiếp Ngôn rõ ràng chỉ có công kích Tàn Sắc, thế éo nào tất cả mọi người xung quanh đều mất máu?
Vài tên mục sư ở xa thấy vậy, ngay lập tức buff cho Tàn Sắc một phát hồi máu, lại bonus thêm một cái thánh quang hộ thuẫn.
Tàn Sắc nhận được sự trợ giúp của khán giả, vừa tiếp một kích của Nhiếp Ngôn đã cầm đại kiếm trong tay hung hăng xông lên định phản kích. Lại phát hiện động tác của mình bỗng lâm vào trạng thái chậm chạp. Hiệu ứng của trớ chú nguyền rủa làm hắn không cách nào nhúc nhích. Chỉ có thể trơ mắt nhìn đoản kiếm trong tay Nhiếp Ngôn đâm mạnh vào trán. Kích Vựng !
Trên thực tế, Nhiếp Ngôn và Tàn Sắc giao thủ bất quá chỉ vài hơi thở mà thôi, đám thánh kỵ sĩ và chiến sĩ của chưa kịp làm ra bất cứ động tác gì.
Đang có ý muốn lao đến hỗ trợ thì Nhiếp Ngôn đã xài xong Kích Vựng, thành công làm chòang Tàn Sắc rồi.
Liên tiếp từng kiếm bổ xuống, trên đầu Tàn Sắc phiêu khởi từng đạo trị số thương tổn. Oành, thánh quang hộ thuẫn trên người Tàn Sắc bị phá vỡ.
Từng đạo bạch quang trị liệu từ xa chiếu lên người Tàn Sắc, kéo lại số huyết lượng vừa mất của hắn.
Thấy thế, Nhiếp Ngôn liền bộc phát công kích như bạo phá. Một phát Yếu Hại Công Kích để lấy hiệu ứng suy yếu, sau đó là nguyên cả đám skill liên tu bất tận liên tiếp đập lên người Tàn Sắc.
Mấy tên chiến sĩ vừa mới chạy đến nơi, còn chưa có áp sát, máu đã tụt mất hơn nửa cột, chỉ còn khoảng hơn một phần ba. Đây là hiệu quả của Ám Ảnh Tàn Sát.
Kỹ năng trâu bò, làm cho tất cả mục tiêu xung quanh đều mất máu.
"Định mệnh... kỹ năng quá tốt!"
Tên thánh kỵ sĩ ở bên cạnh mắng một tiếng, kỹ năng AOE của đạo tặc, đây là lần đầu tiên hắn được nhìn thấy. Tự buff cho mình vài cái trị liệu, hắn đột nhiên nhảy lên, đại kiếm trong tay chém mạnh xuống Nhiếp Ngôn.
Tàn Sắc nhờ có trị liệu của đám mục sư, huyết lượng không ngừng lên xuống phập phồng. Không xảy ra tình trạng chết bất đắc kỳ tử.
Đám 6 7 tên xung quanh đang định ào vào Nhiếp Ngôn huyết lượng cũng tụt xuống quá nửa, bọn hắn ào ào tổ chức uống dược tề tập thể.
Dược tề lập tức hồi phục phát huy hiệu quả, huyết lượng của bọn hắn nâng lên từng đoạn.
Nhiếp Ngôn dùng ngay Tàn Sắc để yểm hộ, lắc mình lao đến phía sau Tàn Sắc, đoản kiếm trong tay lại đâm tới, Muộn Kích lần thứ hai!
Đám thánh kỵ sĩ thấy vậy đều vội vã thu về đòn công kích.
“Mọi người động tác nhanh lên! Giết chết hắn!”
Một cuồng kiếm sĩ bên cạnh hô to.
Chính bản thân hắn cũng mang trọng giáp, như cỗ xe tăng hạng nặng càn qua.
-187, -163,… Năm tên vây quanh Nhiếp Ngôn, huyết lượng tụt rất nhanh, vèo một cái lại chỉ còn một nhím. Công kích của Nhiếp Ngôn thật sự quá ngoan độc, hơn nữa lại có hiệu ứng bỏ qua đẳng cấp +12, phá giáp, cộng thêm xuất huyết, hỏa diễm thương tổn, dẫn đến huyết lượng tụt quá tởm.
Thêm một chút nữa, Tàn Sắc chắc chắn phải xong đời!
Chỉ thấy một thuẫn lá chắn chiến sĩ, một cuồng kiếm sĩ, hai đạo tặc, một thánh kỵ sĩ bao vây chặn hết đường đi của mình. Tên cuồng chiến sĩ lại mở ra trạng thái cuồng bạo, đại kiếm trong tay vung ra Đại Phách Trảm, chém thẳng về phía Nhiếp Ngôn.
Hai tên đạo tặc lao sang hai phía trái phải giáo công, thủy thủ trong tay vẽ thành một đường cong, hai cái Muộn Kích đâm xuống lưng hắn.
Đoản kiếm trong tay Nhiếp Ngôn bỗng nhiên hiện ra trước cổ Tàn Sắc, Bôi Hầu!
Bạo kích! Sát thương bạo kích gấp ba lần, Tàn Sắc chết ngay lập tức!
Mặc dù được thánh quang trị liệu, huyết lượng liên tục tụt lại đầy, nhưng sau khi dính một đòn bạo kích của Nhiếp Ngôn, chết ngay lập tức!
Nhiếp Ngôn mỉm cười, hắn cố gắng công kích chính là chờ cú bạo kích kia.
Trang bị của hắn có một chút xác xuất đánh ra bạo kích, chỉ cần vẫn có thể tiếp tục công kích, nhất định sẽ có xác xuất đánh ra đòn bạo kích.
Hai tên đạo tặc bên cạnh dính kiếm khí của Trạch Ân Nạp Đức chi kiếm, trên đầu phiêu khởi hai giá trị hơn 400 điểm, cộng thêm xuất huyết và hỏa diễm thương tổn, không chịu được cũng lảo đảo nằm xuống hồn du địa phủ.
Đánh ra bạo kích, kiếm khí quét qua cũng có thương tổn cực kỳ kinh khủng, mấy tên tank còn bị đánh gần chết nữa là hai tên đạo tặc máu giấy.
Một đòn 3 tên ngã xuống.
Xa xa, hai tên mục sư thấy vậy liền ngây ngẩn cả người. Rõ ràng Tàn Sắc full máu, thế nào mà thoáng phát đã bị miểu sát.
Sát thương kinh khủng của Nhiếp Ngôn làm cho ở bên cạnh, ba chiến sĩ, còn có một thánh quang cự nhân cũng chỉ còn lại một chút HP.
Tên thánh kỵ sĩ vội vàng tự buff cho mình thêm chút huyết lượng, hai mục sư phân biệt buff cho cuồng kiếm sĩ và thuẫn lá chắn còn lại.
Trong lúc ấy, Nhiếp Ngôn lập tức vung kiếm chém thẳng vào thánh quang cự nhân. Lại bạo kích, x2 dame, thánh quang cự nhân trực tiếp bị miểu sát, biến thành đạo đạo tàn phiến tiêu thất dần trên không trung.
Tên thánh kỵ sĩ thấy vậy liền gia trì cho mình Khí Thế Như Hồng, vung kiếm lao tới phía Nhiếp Ngôn. Nhiếp Ngôn không chút sợ hãi lao tới đón đỡ. Trạch Ân Nạp Đức chi kiếm trong tay hoa lên, cứng rắn chịu đựng công kích của thánh kỵ sĩ, chém thẳng lên người hắn.
Thánh kỵ sĩ bị Nhiếp Ngôn chém vài cái, huyết lượng tụt tới đáy. Lại thêm một tên bị miểu sát.
Lúc trước, huyết lượng của tên thánh kỵ sĩ còn khoảng 500, sau khi tự buff trị liệu cho mình huyết lượng lên khoảng hơn 600, nhưng với 600 huyết lượng của hắn, căn bản không chịu nổi 1 kiếm với sát thương khủng bố lại kèm theo hiệu ứng phá giáp, thương tổn hỏa diễm của Nhiếp Ngôn!
Vừa mới xử lý xong tên thánh kỵ sĩ cũng vừa vặn lúc tên chiến sĩ xông tới. Bành một tiếng, dính ngay Xung Phong bắn ra ngoài.
Một người, dù có mạnh đến đâu thì cuối cùng cũng không có cách nào địch lại quá nhiều người. Nhiếp Ngôn vừa xoay người đứng dậy đã thấy tên cuồng kiếm sĩ lao đến. Hắn vội vàng mở ra Ảnh Chi Vũ Bộ, lách qua công kích của cuồng chiến sĩ thoát ra ngoài.
“Cái định mệnh!”
Tên cuồng kiếm sĩ nhìn thoáng qua xác tên thánh kỵ sĩ bên cạnh, chửi một tiếng, rồi tự buff cho mình mấy cái thuẫn lá chắn. Toàn thân hắn gồ lên như một đầu cự hùng. “Bạo hùng - lực lượng”
Liều mạng, tên cuồng chiến sĩ vọt lên.
Số lượng đỉnh cấp kỹ năng của bọn hắn hiển nhiên không cách nào so sánh với Nhiếp Ngôn. Thấy cuồng chiến sĩ dùng Bạo Hùng lực lượng, chân phải Nhiếp Ngôn thoáng triệt thoái về phía sau, miệng cười lạnh. Đến đây đi, tùy thời đều có thể tiếp đón.
Lúc này, đám ngườ chơi vây ở ngoài là cay cú nhất, bọn hắn như kiểu khán giả vậy, ngoại trừ Phong Viêm Tâm, triệu hồi ra được thánh quang cự nhân sau đó lập tức bị chém chết, đám người khác căn bản không có cơ hội để ra tay. Nhiếp Ngôn có kỹ năng miễn nhiễm pháp thuật, đầu đến cuối không thèm liếc nhìn bọn hắn. Cũng không biết Nhiếp Ngôn là đào ở đâu ra được từng ấy kỹ năng và đồ đạc khủng đến thế. Bọn hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn Nhiếp Ngôn lần lượt đập chết 4 người trong nhóm, dùng khí thế không thể ngăn cản, trực tiếp mà đánh giết.
Cả quá trình cũng chỉ diễn ra trong thời gian hơn 10 giây mà thôi. Đầu tiên Nhiếp Ngôn hành hạ đến chết Tàn Sắc, sau đó đuổi giết 3 người, cuối cùng dùng một kiếm chém chết thánh kỵ sĩ. Cả quá trình, nhanh tới mức mọi người còn bàng hoàng, không kịp hiểu hết những gì đang sảy ra.
Trong thời gian ấy, công kích ma pháp của bọn hắn với Nhiếp Ngôn đều là vô dụng, mặc dù bị hai tên, cuồng kiếm sĩ và thuẫn giáp chiến sĩ quét đến hai cái, làm sạch một nửa huyết lượng, nhưng đã sử dụng trung cấp dược tề lập tức hồi phục. Huyết lượng đã gần đầy lại.
Sau đó, Nhiếp Ngôn quay đầu, lao tới phía đám người chơi pháp hệ công kích. Sở dĩ trước đó Nhiếp Ngôn xử lý đám cận chiến trước, là do chúng tụ lại một chỗ, hắn sử dụng Ám Ảnh Tàn Sát mới phát huy hết hiệu quả đánh lan (AOE). Về phần đám pháp hệ, trực tiếp sử dụng Thần Tứ Chúc Phúc, xem bọn chúng như không có là được rồi.
Đập chết bốn thằng cận chiến, 2 thằng còn lại cũng không làm nên được bao nhiêu sóng gió.
Vẫn là Bạo Phong Đột Tập, Nhiếp Ngôn lao tới tấn công hai tên mục sư trước. Một đám pháp hệ liền tán loạn phân ra bốn phía chạy trốn.
Chỉ còn tên pháp sư tên Du Nhiên, đứng bên cạnh, quyền trượng trong tay vung lên, một đạo áo thuật bóng mờ vắt ngang trước mặt Nhiếp Ngôn. Ý đồ ngăn chặn bước tiến của hắn. Đúng lúc này một thân ảnh từ sau lao tới, trủy thủ trong tay đánh thẳng về gáy Du Nhiên.
Du Nhiên trong lòng căng thẳng, tự buff cho mình thêm hộ thuẫn ma pháp, một đạo quang cầu màu đen hiện lên bao phủ quanh hắn.
Đạo tặc vừa xuất hiện phía sau Du Nhiên, chính xác là Vô Đạo!
Vô Đạo vừa xuất ra Muộn Kích xong, Du Nhiên trong nháy mắt đã lách sau, sau đó lập tức tránh xa một khoảng ba bốn mã. Để lại cho Vô Đạo một kích thất bại.
Du Nhiên quay đầu lại nhìn, nhận ra khuôn mặt có chút quen thuộc, lạnh lùng cười:
“Ta còn tưởng là ai, nguyên lai lại là ngươi, tên rác rưởi. Ngươi còn dám tới?!”
Lòng bàn tay Du Nhiên xoay chuyển, một đạo áo thuật hỏa cầu nổi lên, xẹt qua trên không trung, tạo thành một đường cong hoàn mỹ trực tiếp bay tới Vô Đạo.
Vô Đạo lăn mình, tránh né áo thuật hỏa cầu của Du Nhiên, thoáng ổn định thân mình, liền lập tức lao về phía Du Nhiên.
Vô Đạo tựa như một đầu sói hoang, kiệt ngạo, bất tuân, hung ác nhìn chằm chằm vào Du Nhiên, bộ dạng không đem Du Nhiên đập chết thề không bỏ qua.
Sói hoang trên thảo nguyên, một khi đã nhắm vào con mồi nào, hắn sẽ nhìn chằm chằm ngươi, thẳng đến lúc tìm được cơ hội, sau đó một kích giết chết.
Nhìn ánh mắt Vô Đạo. Du Nhiên cả kinh. Khuôn mặt hắn thoáng nghiêm lại, pháp trượng trong tay vung lên Khu Trục Thuật, ngăn cản công kích của Vô Đạo.
Vô Đạo xuất hiện hấp dẫn sự chú ý của ba người. Mặt khác, Nhiếp Ngôn trong nháy mắt đã bổ nhào vào tên mục sư bên cạnh, Trạch Ân Nạp Đức chi kiếm chém ra, miểu sát!
Mục sư máu giấy, đơn giản bị Trạch Ân Nạp Đức chi kiếm đâm xuyên qua.