Kiện kim giáp kia đã là vật đã có chủ, Tinh Chi Huy Hoàng nhanh chóng lui vào bên trong đội ngũ của bọn họ.
Hồ Ly Bán Tỉnh hết sức ảo não, nếu không phải một chiêu Định thân thuật của Lập Mã Hoành Đao, kiện kim giáp kia đã là của hắn!
Có người vui có người buồn, cao hứng nhất không ai khác chính là Tinh Chi Huy Hoàng, hắn là người thắng lớn nhất lần này. Đánh giá Nhiếp Ngôn một chút, vừa rồi một động tác trụ cột bán suất của Nhiếp Ngôn, quả thật là tuyệt diệu vô cùng, thời gian và vị trí một chút ít cũng không lệch. Là Nhiếp Ngôn cố ý làm thế!
Theo lý Nhiếp Ngôn cách hắn gần hơn, nếu như bán suất hắn, hắn căn bản không có biện pháp tránh né, nhưng mà Nhiếp Ngôn cố tình chọn Lập Mã Hoành Đao. Nếu không có Nhiếp Ngôn, kiện kim giáp này căn bản không thể thuộc về hắn!
- Cái gì cũng không gặp may.
Nhiếp Ngôn vuốt tay, dùng một loại ngữ khí không hề gì nói, xoay người rời đi.
- Bây giờ còn muốn chạy, thật quá dễ dàng rồi!
Lập Mã Hoành Đao giọng lạnh lùng nói, nếu không phải Nhiếp Ngôn, kiện kim giáp kia nhất định là của hắn!
Hắn vừa dứt lời, sáu bảy mươi tên ngoạn gia của Hắc Ám Sát Lục chung quanh vù vù xông tới, tạo thành hình bán nguyệt bao vây Nhiếp Ngôn.
- Như thế nào, các ngươi muốn giữ ta sao?
Trên mặt Nhiếp Ngôn vẫn duy trì vẻ tươi cười bình tĩnh, trong lòng cũng bắt đầu tính toán, lấy một người hắn muốn rời khỏi bao vây của những người này thì thật dễ dàng, nếu như Lập Mã Hoành Đao muốn đấu võ, Nhiếp Ngôn cũng không phải người dễ chọc.
- Lập Mã Hoành Đao, hắn là bằng hữu của ta, ngươi muốn tìm hắn phiền toái, trước tiên hỏi người Huy Hoàng Thánh Điện chúng ta đồng ý không đã!
Tinh Chi Huy Hoàng hình như cố ý đối nghịch với Lập Mã Hoành Đao, cùng sóng vai đứng một chỗ với Nhiếp Ngôn, phía sau người Huy Hoàng Thánh Điện thấy lão đại lên tiếng, cũng hiểu ý đồng loạt đi lên.
Nhiếp Ngôn là vì hắn mới chọc giận Lập Mã Hoành Đao, Tinh Chi Huy Hoàng tự nhiên cũng sẽ không đặt mình ngoài cuộc.
- Tinh Chi Huy Hoàng, ngươi nhất định phải đối nghịch với ta!
Tinh Chi Huy Hoàng âm lãnh nói.
- Đúng vậy, Huy Hoàng Thánh Điện chúng ta cũng không sợ Hắc Ám Sát Lục các ngươi, các huynh đệ các ngươi nói đúng không?
Tinh Chi Huy Hoàng quay ra sau hô một câu.
- Đúng!
Người Huy Hoàng Thánh Điện bộc phát ra một tiếng hét to.
- Bọn Hắc Ám Sát Lục, có gan thì đến đây, gia gia muốn chơi đùa với các ngươi!
- Đám tôn tử không bằng quy đản, các ngươi không phải sợ chứ!
Người Huy Hoàng Thánh Điện thốt ra những lời tục tiểu, đội ngũ song phương bắt đầu trận khẩu chiến, nhanh chóng điều chỉnh đội ngũ, giương cung bạt kiếm, trong không khí tỏa ra mùi thuốc súng đậm đặc. Người Huy Hoàng Thánh Điện và Hắc Ám Sát Lục nghiệp đoàn chung quanh tụ tập lại, Huy Hoàng Thánh Điện có hơn bảy trăm, Hắc Ám Sát Lục nghiệp đoàn có gần một ngàn. Song phương có không ít người bị Trật tự trấn thủ giả xử lý, về phương diện nhân số Huy Hoàng Thánh Điện tạm thời bị bất lợi.
Nhiếp Ngôn nhìn thoáng qua Tinh Chi Huy Hoàng bên cạnh, người này vẫn giống như kiếp trước rất có nghĩa khí, hôm nay coi như không giúp lầm người. Nhưng mà nếu song phương đối đầu, Nhiếp Ngôn đứng mũi chịu sào, trận chiến trước mắt này nhìn khá hung hiểm, nếu chết ở chỗ này, cấp bậc kinh nghiệm nhưng là thứ yếu, quan trọng nhất vẫn là Dũng khí chi chương, tuyệt đối không thể rớt ra ngoài!
- Nơi này hình như không có chuyện của ta.
Hồ Ly Bán Tỉnh cười ha ha, mang theo đội ngũ thối lui qua một bên, có vẻ vở tuồng cũng sắp được trình diễn, dù sao không liên quan đến hắn, hắn có thể không quan tâm, còn kiện kim giáp kia nếu không lấy được cũng không sao.
Giữa đội ngũ của Thần Thánh La Mã đế quốc, một Cấm Ngôn Thánh Kỵ Sĩ mặc áo giáp kim loại màu trắng bạc tiến lên, đứng ở bên tai Hồ Ly Bán Tỉnh - Lão đại, tên Đạo Tặc kia chính là người cao thủ mà ta nói với ngươi. - Cấm Ngôn Thánh Kỵ Sĩ chỉ vào Nhiếp Ngôn nói, hắn chính là Phi Lai Thạch Đầu mà Nhiếp Ngôn từng gặp mặt một lần.
- Sao?
Hồ Ly Bán Tỉnh cảm thấy hơi kinh ngạc, đánh giá Nhiếp Ngôn một lúc, tuổi Nhiếp Ngôn cũng không lớn nhưng kỹ thuật quả thật không tệ, từ động tác bán suất Lập Mã Hoành Đao vừa rồi, dù cho có kiến thức nông cạn cũng hiểu được. - Hắn chỉ có 3 cấp, đội ngũ bọn họ thực sự mạnh như vậy, có thể đánh qua doanh địa Trầm luân vu sư sao?
- Lão đại, chúng ta làm sao đây?
Thạch Đầu hỏi, hắn và Nhiếp Ngôn cũng coi như có chút quen biết, hắn rất thành thật, cảm thấy lúc này nên giúp Nhiếp Ngôn một tay. - Để ta nghĩ!
Sau khi Hồ Ly Bán Tỉnh trầm mặc một lúc lâu, vì một tên Nhiếp Ngôn mà đắc tội Hắc Ám Sát Lục nghiệp đoàn, rốt cuộc đáng giá hay không đáng giá.
Một lát, liền có đáp án.
Một Hắc Ám Sát Lục nghiệp đoàn như vậy, Hồ Ly Bán Tỉnh vốn không để vào mắt.
- Hắc, vị huynh đệ Niết Viêm kia, Thần Thánh La Mã đế quốc chúng ta qua vài ngày muốn đi đánh đầm lầy Áo Cách Mã Đặc, có hứng thú cùng đi hay không?
Hồ Ly Bán Tỉnh cao giọng nói.
Thanh âm của Hồ Ly Bán Tỉnh rất là đột ngột, lập tức gây nên sự chú ý của mọi người, Lập Mã Hoành Đao và Tinh Chi Huy Hoàng đều không hẹn mà cùng hướng ánh mắt về phía Hồ Ly Bán Tỉnh.
Huy Hoàng Thánh Điện và Hắc Ám Sát Lục đang lúc giằng co, lúc này ý đồ của Thần Thánh La Mã đế quốc, có vẻ cực kỳ quan trọng, Thần Thánh La Mã đế quốc trợ giúp nghiệp đoàn nào, sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến kết quả.
Hồ Ly Bán Tỉnh làm sao biết được mình, Nhiếp Ngôn nhìn lại về bên kia, liếc mắt liền thấy được Thạch Đầu bên cạnh Hồ Ly Bán Tỉnh, thì ra là thế.
- Đầm lầy Áo Cách Mã Đặc, thật ra ta có thể cân nhắc, nhưng mà để ta đi đánh phó bản là có yêu cầu, tất cả trang bị với những thứ Đạo Tặc ta có thể sử dụng được do ta ưu tiên lựa chọn.
Nhiếp Ngôn trả lời.
Lúc này ánh mắt người Hắc Ám Sát Lục, Huy Hoàng Thánh Điện thậm chí Thần Thánh La Mã đế quốc toàn bộ dừng ở trên người Nhiếp Ngôn, bọn họ phát hiện Nhiếp Ngôn chỉ là ngoạn gia tự do mà thôi, không có gia nhập nghiệp đoàn nào, nhưng mà vì sao Hồ Ly Bán Tỉnh hội trưởng Thần Thánh La Mã đế quốc lại mời Nhiếp Ngôn cùng nhau đánh phó bản?
Càng không bình thường là Nhiếp Ngôn không có trực tiếp đáp ứng, mà còn đưa ra yêu cầu hà khắc như vậy, tất cả trang bị Đạo Tặc đều ưu tiên do hắn lựa chọn, hắn nghĩ hắn là ai vậy!
Thần Thánh La Mã đế quốc, nghiệp đoàn này ở trong đám ngoạn gia xem là có chút danh tiếng, vinh quang nghiệp đoàn năm vạn sáu ngàn, vượt qua xa Hắc Ám Sát Lục và Huy Hoàng Thánh Điện.
Ở trong mắt ngoạn gia, vinh quang nghiệp đoàn là chỉ tiêu trọng yếu đánh giá nghiệp đoàn hùng mạnh hay không. Mỗi lần đánh qua một phó bản hoặc là hoàn thành một lần nhiệm vụ nghiệp đoàn, có thể đạt được vinh quang nghiệp đoàn nhất định, cấp bậc phó bản càng cao, đạt được vinh quang nghiệp đoàn càng nhiều. Vinh quang nghiệp đoàn càng cao, chứng minh nhóm người đứng đầu nghiệp đoàn này càng mạnh, càng dễ dàng hấp dẫn ngoạn gia tinh anh gia nhập.
Hồ Ly Bán Tỉnh hội trưởng Thần Thánh La Mã đế quốc, xem như là danh nhân rồi.
Nhưng hắn lại mời Nhiếp Ngôn hạng người vô danh như vậy cùng nhau hạ phó bản, quả nhiên là một chuyện kỳ lạ.
Đám ngoạn gia nhìn về phía Nhiếp Ngôn vẻ mặt khác nhau, trong lòng cũng là hết sức đố kỵ, có thể được hội trưởng một nghiệp đoàn tự mình mời cùng nhau hạ phó bản, đó là chuyện vinh quang cỡ nào!
- Hội trưởng, hắn cũng hơi quá đáng, mở miệng là đòi tất cả trang bị đều do hắn chọn trước, hắn nghĩ hắn là ai vậy!
Bên cạnh Hồ Ly Bán Tỉnh, một Tật Phong Đạo Tặc ghé vào bên tai Hồ Ly Bán Tỉnh nói, lạnh lùng nhìn thoáng qua Nhiếp Ngôn, nếu Nhiếp Ngôn vào đoàn đội bọn họ, trang bị Đạo Tặc chẳng phải là đều thuộc về Nhiếp Ngôn, vậy bọn họ lấy cái gì?
- Ta đã nói rồi Niết Viêm là cao thủ, muốn mời hắn đến thật không dễ dàng.- Thạch Đầu bác bỏ nói.
- Người này cũng thật quá cuồng vọng, lúc trước ta còn chưa tin hắn là cao thủ, lúc này xem như ta tin. Dám nói ra lời cuồng vọng như vậy, hơn phân nửa đều có chút bản sự.
Thạch Đầu gật đầu, liếc mắt nhìn Tật Phong Đạo Tặc bên cạnh.
Nếu hội trưởng cũng đã nói, tên Tật Phong Đạo Tặc kia chỉ có thể bực mình bỏ qua.
- Nếu Niết Viêm huynh đồng ý, tất cả trang bị Đạo Tặc tự nhiên do huynh chọn trước.
Hồ Ly Bán Tỉnh sảng khoái nói.
Hồ Ly Bán Tỉnh lại đáp ứng yêu cầu hà khắc như vậy của Nhiếp Ngôn, tất cả ngoạn gia ở đây đều mở rộng tầm mắt, việc này thật khó có thể tưởng tượng được. Ánh mắt mọi người nhìn về phía Nhiếp Ngôn bắt đầu đổi thành cổ quái, người này rốt cuộc là ai lại có thể khiến Hồ Ly Bán Tỉnh chịu thiệt kết giao như thế chứ?