Nhiếp Ngôn tránh né tầm nhìn của Thị Huyết Đạo Tặc, mò đến bên cái rương. Có điều hắn muốn mở rương mà không bị phát hiện thì hơi khó.
Chuyện này gần như là không thể.
Không lẽ bỏ qua?
Đây không phải phong cách của Nhiếp Ngôn!
Hắn trầm ngâm một hồi, hắn còn phải vòng qua Thị Huyết Đạo Tặc tiến vào địa lao phía sau vương tọa, hay là để sau khi từ địa lao trở ra mới tìm cách lấy cái rương?
Cái rương đó làm bằng thân trúc bện lại với nhau, vô cùng đơn sơ.
Rương này khác với những loại rương bằng kim loại bình thường, phải chăng có thể mở bằng cách khác?
Cái rương kia cách tên Thị Huyết Đạo Tặc tầm 20 mét, nếu nắp rương động đậy thì sẽ bị phát hiện ngay. Nhưng nếu nắp rương không động đậy thì sao? Liệu có cách khác để lấy đồ trong đó ra hay không?
Não Nhiếp Ngôn hoạt động hết công suất, chợt Thị Huyết Đạo Tặc như cảm giác được gì đó, nhìn về hướng Nhiếp Ngôn đang đứng. Nhiếp Ngôn giật mình vội vàng núp phía sau cây cột.
Thị Huyết Đạo Tặc dò xét một hồi lâu mới chịu đi tuần tra tiếp.
Nhiếp Ngôn âm thầm kinh hãi, khả năng dò xét của tên này quá ghê đi, hai bên cách nhau cả 30 mét mà tên này vẫn dường như cảm giác được. Cái rương kia chỉ cách nó có 20 mét, chỉ cần hơi động một chút nó sẽ phi lại đây ngay.
Trong đầu Nhiếp Ngôn chợt hiện lên một kế hoạch làm cho hắn cười khoái chí.
Hắn đeo Chu Nho giới chỉ vào, sử dụng kỹ năng biến thân trên đó, thân thể nhanh chóng thu nhỏ lại, mọi thứ xung quanh trong phút chốc liền trở nên khổng lồ.
Nhiếp Ngôn như một tên siêu siêu siêu lùn mã tử, tiến vào trạng thái tiềm hành đi tới cái rương.
Cái rương bện bằng thân trúc đối với Nhiếp Ngôn lúc này giống như một con quái vật khổng lồ, chiều cao rương ngang với đầu của hắn.
Sau khi biến nhỏ, năng lực ẩn hình của Nhiếp Ngôn tăng lên rất nhiều, cho nên khi hắn tiến vào chỗ cách Thị Huyết Đạo Tặc khoảng 20 mét nó vẫn chưa phát hiện gì đáng nghi.
Nhiếp Ngôn dần tiếp cận cái rương, cái rương được đặt trong góc tường nhưng không dính sát vào mặt tường mà cách khoảng 1 mét.
Nhiếp Ngôn len theo ngỏ ấy ra phía sau rương, với kích thước nhỏ bé như này, hắn có thể núp gọn sau cái rương.
Nhỏ cũng có chỗ tốt nha!
Còn về Chu Nho giới chỉ, vật này cũng có vài truyền thuyết thú vị. Địa Tinh pháp sư của tộc Địa Tinh sống bên dưới lòng đất của Ma Duệ Bộ Lạc, bọn họ rất yêu thích Chu Nho giới chỉ này. Bởi vì Chu Nho giới chỉ có thể biến nhỏ kích thước thân thể xuống còn 1/3, làm cho thân thể họ chỉ còn khoảng 3, 4 tấc thôi. Sau khi biến thân họ tha hồ chạy loạn trên mặt đất sau đó dùng pháp thuật công kích mấy tên địch nhân cận chiến. Do thân hình họ quá nhỏ nên những người cận chiến khó nhắm trúng được, đây là chiến thuật vô sỉ cũng như vô địch của tộc Địa Tinh.
Cái Chu Nho giới chỉ này rốt cuộc còn có tác dụng gì, xem ra phải cẩn thận nghiên cứu mới được.
Tín Ngưỡng có rất nhiều vật phẩm thần kỳ, chỉ có trí tưởng tượng phong phú mới có thể đem những vật phẩm này sử dụng hiệu quả nhất.
Thị Huyết Đạo Tặc theo thói quen liếc về cái rương một chút rồi lại quay đi nơi khác.
Trong khoảng thời gian này, Nhiếp Ngôn phát hiện ra một quy luật là Thị Huyết Đạo Tặc mỗi 3 phút sẽ nhìn về cái rương một lần, trong khoảng thời gian này không thể động tay động chân gì nếu không sẽ bị nó phát hiện.
Nhiếp Ngôn đẩy thử cái rương, cái rương khá nặng, xem ra bên trong chứa không ít đồ.
Hắn ngồi chồm hổm trong góc tường, núp phía sau cái rương, dù có thánh cũng chả phát hiện được.
Nhiếp Ngôn rút Trạch Ân Nạp Đức chi kiếm ra ghim vào bảo rương.
Loại rương không phải làm bằng kim loại có thể bị phá hư!
Trạch Ân Nạp Đức chi kiếm sắc bén vô cùng, dễ dàng cắt qua một dây trúc. Bên trong là một lớp làm bằng gỗ, bất quá cũng chả ăn nhằm với bảo kiếm chém sắt như chém bùn này, chốc lát đã bị đục ra một lỗ hổng. Đệt! Bên trong còn một lớp sắt cứng nữa.
Mịa nó, sao nhiều lớp quá vậy!
Nhiếp Ngôn muốn chửi thề, hắn có cảm giác như bị lừa gạt.
Không biết lớp sắt này có khoan qua được không? Nhiếp Ngôn nghĩ nghĩ một chút, dù sao trên tay hắn cũng là vũ khí thần cấp nha!
Nhiếp Ngôn đâm kiếm xuống, trên lớp sắt chỉ lưu lại một dấu mờ mờ, sâu tầm 0,5 cm.
Mặc dù chỉ có chút xíu nhưng lại làm Nhiếp Ngôn thêm vững lòng, hắn nhất quyết phải mở cái rương chó chết này ra!
Rất lâu rồi hắn mới có cảm giác đi ăn trộm vật phẩm thú vị như vậy.
Sau 3 phút, Nhiếp Ngôn lại dừng động tác lại, hạn chế cả hít thở.
Thị Huyết Đạo Tặc liếc qua chỗ này một cái, thấy bảo rương không có gì khác thường liền không thèm nhìn nữa. Dù sao hắn cũng không thấy được mặt sau bảo rương.
Sau khi Thị Huyết Đạo Tặc quay đi, Nhiếp Ngôn lại bắt đầu công tác. Hắn cắt hết đám ống trúc cùng lớp gỗ phía sau ra gom thành một đống, sau đó tiếp tục dùng Trạch Ân Nạp Đức chi kiếm khoan lớp sắt. Lớp sắt tương đối cứng làm cho hắn tốn không ít sức lực, bất quá nó vẫn bị mài mòn từ từ.
Cứ mỗi 3 phút đồng hồ Nhiếp Ngôn lại dừng một chút… 6 phút sau, cuối cùng Nhiếp Ngôn cũng khoan được một cái lỗ, chợt một đồng kim tệ bên trong theo lỗ lăn ra ngoài rơi xuống đất. Nhiếp Ngôn nhanh tay nhặt lên nhưng vẫn chậm một nhịp.
“Đinh!” Thanh âm này truyền đi rất xa.
Tên Thị Huyết Đạo Tặc đang dò xét hướng khác chợt nghe thấy tiếng gì đó, hắn cảnh giác quay đầu lại, đi về hướng cái rương.
Nhiếp Ngôn núp sau lưng bảo rương, tim muốn nhảy lên. Nếu bị nó phát hiện hắn sẽ mất luôn cơ hội duy nhất lấy đồ trong rương, chỉ có thể dùng Tùy cơ Truyền tống quyển trục thoát đi.
Không phải vạn bất đắc dĩ hắn tuyệt đối không muốn bỏ đi!
Hắn cố gắng hết sức thu mình lại, dán vào thân rương.
Thị Huyết Đạo Tặc đi đến gần, đứng cách bảo rương khoảng 5, 6 mét, cẩn thận dò xét xung quanh.
Nhiếp Ngôn chợt cảm giác được ánh mắt sắt bén của nó quét qua góc tường, liền nín thở lại.
Thị Huyết Đạo Tặc dò xét kĩ càng một hồi vẫn không phát hiện gì khả nghi. Dù sao trí thông minh của nó có hạn, không thể nào ngờ phía sau rương có một người ẩn nấp.
Nó không phát hiện gì, liền quay đầu rời đi, trở lại trạng thái bình thường.
Nghe thấy tiếng bước chân ngày càng xa, Nhiếp Ngôn liền thở phào nhẹ nhõm, cục đá trong lòng cuối cùng cũng được thả xuống. Hắn tiếp tục công việc của mình, cái lỗ không ngừng được mở rộng ra. Hắn cẩn thận moi từng đồng kim tệ bỏ vào trong ba lô.
1 đồng, 2 đồng…
Kim tệ không ngừng bị lấy ra…
Chỉ chốc lát, hắn đã thọc được hai tay vào trong rương, bắt đầu tìm vật phẩm, có điều tiếp theo vẫn chỉ là kim tệ.
Nhiếp Ngôn nãy giờ đã lấy được hơn 3000 kim tệ, chợt tay hắn đụng vào một vật gì đó hình cầu có cạnh, giống như bảo thạch.
Hắn nắm lấy vật đó rồi rút tay ra, ngó qua một cái. Chỉ thấy trên tay hắn là một viên bảo thạch sáng lóa.
Cả viên bảo thạch phát ra ánh sáng vàng rực, trong suốt đến lạ thường.
Là Quang Hoa bảo thạch!
Nhiếp Ngôn run run, nếu chỉ là bảo thạch bình thường thì hắn không bao giờ thất thố như vậy. Hắn xem như đã lăn lộn ngoài đời, trong túi cũng rủng rỉnh vài chục vạn kim tệ, có điều nhặt được viên Quang Hoa bảo thạch cũng không thể không kích động.
Món đồ này phải level 7, 80 mới phổ biến, chỉ vài nghìn kim tệ là mua được một cục. Nhưng mà hiện tại trên chợ chưa từng xuất hiện viên Quang Hoa bảo thạch nào, có ra giá 2 vạn kim tệ Nhiếp Ngôn cũng không thèm bán!
Không biết còn cục nào không!
Nhiếp Ngôn lại mò mẫm trong rương, cẩn thận kiểm tra từng ngóc ngách.
Hắn mài cho cái lỗ lớn hơn, vừa đủ cho hắn chui vào. Sau đó hắn không chút khách khí quơ hết đống đồ vào ba lô, tổng cộng có 7000 kim tệ, 5 viên Quang Hoa bảo thạch, còn có một sợi dây chuyền.
Hắn kiểm tra thuộc tính sợi dây chuyền, chợt ngớ người. Ôi ông trời của ta, lại là vật phẩm đặc thù!
Biến Hình Thuật hạng liên (ám kim): vật phẩm đặc thù.
Thuộc tính: mượn một hình dáng động vật để biến hình, nhận được thuộc tính đặc biệt của loài vật đó. Thời gian duy trì: 5 phút. Lúc biến hình không thể công kích địch nhân, bị công kích sẽ hủy trạng thái. Thời gian cooldown: 1 ngày.
Ví dụ như biến thành báo săn sẽ được tăng tốc độ, biến thành gấu thì được tăng lực lượng, biến thành chim thì có thể bay…
Nhiếp Ngôn suy nghĩ một chút liền lựa chọn động vật là mèo rừng, được tăng tránh né, thêm kỹ năng nhảy.
Sở dĩ hắn chọn mèo rừng vì hình thể của nó nhỏ, nhạy bén, nhẹ nhàng, dễ tránh né nguy hiểm, nhảy +300% có thể phóng xa đến 9 mét, cao 5 mét.
Loại vật phẩm này rất nhiều cách sử dụng, quan trọng là có sử dụng đúng cách hay không.
Nhiếp Ngôn nhớ hình như Đường Nghiêu cũng có một món như vầy, bất quá Đường Nghiêu chọn biến thành chim hải âu. Vật phẩm khác nhau, công dụng tất nhiên cũng khác.
Sau khi chọn lựa xong, Nhiếp Ngôn nhìn lại thuộc tính của dây chuyền.
Biến Hình Thuật hạng liên (ám kim): vật phẩm đặc thù.
Thuộc tính: Biến thành mèo rừng, nhanh nhẹn + 300%, nhảy + 300%,