Nhiếp Ngôn y nguyên vẫn nhớ rõ một màn kia, hắn trốn ở trên nóc nhà, dùng súng ngắm bắn một viên đạn, xuyên thủng đầu Tào Húc, dịch huyết bắn tung toé rơi xuống đầy đất.
Một phát đạn do Nhiếp Ngôn nén giận mà bắn, đem toàn bộ hận ý của hắn đối với Tào Húc, toàn bộ bộc phát ra ngoài.
Ở kiếp này Nhiếp Ngôn gặp lại Tào Húc, đã không có thù hận thấu xương như là kiếp trước, dù sao cha mẹ cũng còn khoẻ mạnh, nhưng nếu Tào Húc đối với bất cứ người nào bên cạnh hắn ra tay, xúc phạm tới bọn họ, Nhiếp Ngôn tuyệt đối sẽ không buông tha cho Tào Húc!
Mặc dù hắn hiện tại, so sánh với Thế Kỷ Tập Đoàn cường đại, còn không có nghĩ lý gì, nhưng là, hắn hiện tại đang mạnh lên từng chút một, cuối cùng sẽ có một ngày, hắn có thể động đến căn cơ của tập đoàn Thế Kỷ.
20% lợi nhuận của Tập Đoàn Thế Kỷ, đều tập trung ở sản nghiệp trong trò chơi giả thuyết, 9o% lợi nhuận cùng sản nghiệp ở trong trò chơi có quan hệ, một khi sản nghiệp của Tập Đoàn Thế Kỷ ở trong trò chơi giả thuyết bị lung lay, sẽ động đến vị thế của bọn họ, thời gian càng lâu Tập Đoàn Thế Kỷ càng khó sống yên ổn.
Tào Húc ngồi đối diện với một người trẻ tuổi, đại khái khoảng hai mươi ba hai mươi bốn tuổi gì đó, dáng người cao ngất, tướng mạo anh tuấn, khóe miệng mang theo một nụ cười nhàn nhạt đủ để thu hút ánh nhìn của chúng nữ xung quanh, người này nhìn rất giống một tên công tử bột, tướng lại cao, có thể làm cho đa số nữ nhân vừa gặp liền sinh ra hảo cảm.
Có mấy cô gái xinh đẹp mặc trang phục lễ hội gợi cảm đi tới chào hỏi, hắn gật đầu mỉm cười, phong thái rất nhẹ nhàng.
Ánh mắt của hắn nhìn quét qua đám người, cuối cùng rơi vào trên người của Tạ Dao đang đứng ở phía xa xa, Tạ Dao xinh đẹp, làm cho người ta không khỏi tim đập chân run.
"Phạm thiếu, như thế nào, có hứng thú hay không?" Tào Húc nhìn về phía người trẻ tuổi, lộ ra một tia cười nhàn nhạt.
"Cũng không tệ lắm, chính là hơi non một chút, đợi qua vài năm, hẳn là sẽ càng thêm hấp dẫn.”
Phạm Nguyên nói, hắn không thừa nhận cũng không được, Tạ Dao là tiêu điểm của mọi người, không khỏi làm cho người ta có cảm giác muốn chiếm hữu.
"Nàng chính là viên ngọc quý trong tay của Long Dược tập đoàn cùng Chính Vinh tập đoàn, cưới được nàng, ngươi sẽ có được sự trợ giúp từ Long Dược tập đoàn cùng Chính Vinh tập đoàn, đến lúc đó ngươi hoàn toàn có thể đem đối thủ của ngươi dẫm nát dưới chân, lấy được quyền thừa kế của Âu Vận tập đoàn, muốn gì được nấy. Đến lúc đó ta còn phải dựa vào lão đệ ngươi ah."
Tào Húc mỉm cười nói, cầm lấy chén trà trên bàn, hớp một ngụm trà.
"Nếu là thật sự có một ngày như vậy, ngươi có thể bỏ qua cho ta sao?"
Phạm Nguyên trêu chọc cười đùa, Tào Húc chính là một con cáo già không phải dễ dàng đối phó được, hiện tại hắn ở vào thế yếu, Tào Húc giúp hắn, là có mục đích, nếu thật là có một ngày này, hắn uy hiếp được đạo Tào Húc, như vậy hai người không còn là bằng hữu nữa, mà là địch nhân. Hắn sẽ chính là người đầu tiên mà Tào Húc tiêu diệt.
Tào Húc ha ha cười, thả cái chén trở lại trên mặt bàn, hắn cuối cùng suy nghĩ cái gì, chỉ có trong lòng hắn là rõ ràng nhất.
"Chuyện Long Dược tập đoàn bơm tiền cho Ngưu Nhân Bộ Lạc, ngươi xem như thế nào?”
"Một cái Ngưu Nhân Bộ Lạc mà thôi, lật không nổi gió lớn, chỉ tiếc, Tát Đặc Ân cùng Cách Lâm Lan khoảng cách quá xa, bằng không chỉ trong vòng mười ngày, ta sẽ làm cho Ngưu Nhân Bộ Lạc lùi về Tạp La Nhĩ thành không dám đi ra."
Phạm Nguyên trong ánh mắt tràn đầy tự tin nói ra, tự tin của hắn là nằm ở thực lực cường đại của Thiên Sứ Phách Nghiệp.
"Có Long Dược tập đoàn bơm tiền, Ngưu Nhân Bộ Lạc tiềm lực tăng lên, ngược lại không thể khinh thường."
Kế hoạch ban đầu của Tào Húc, vốn dĩ là nắm giữ ngũ đại công hội Khải Hoàn Đế Quốc , Quang Minh Thánh Diễm, Chiến Đao Thị Huyết, Pháp Sư Liên Minh cùng Thần Thánh Thủ Hộ, quét ngang cả Cách Lâm Lan, đem Cách Lâm Lan thu vào trong túi, nhưng sự xuất hiện của Ngưu Nhân Bộ Lạc đã đem Khải Hoàn Đế Quốc cùng Quang Minh Thánh Diễm rơi vào tình cảnh tuấn quẫn, ăn bữa nay lo bữa mai, mất đi đầu tư giá trị, Chiến Đao Thị Huyết thì tràn đầy nguy cơ, Pháp Sưu Liên Minh cùng Thần Thánh Thủ Hộ nhìn như cường đại, nhưng lại có hạn chế, trừ phi có thể bắn rơi tất cả các cứ điểm ở mấy tòa thành phụ cận, mới có thể lớn mạnh, nếu để cho Ngưu Nhân Bộ Lạc ở Tạp La Nhĩ thành bình yên lớn mạnh, dùng số lượng dân cư ở Tạp La Nhĩ thàh, tương lai cảu Pháp Sư Liên Minh cùng Thần Thánh Thủ Hộ sẽ rơi vào nguy cơ. Ngưu Nhân Bộ Lạc làm cho trận doanh của hắn ở Cách Lâm Lan bị rối loạn, cũng may còn có hơn hai mươi chỗ tài sản giả thuyết, Pháp Sưu Liên Minh cùng Thần Thánh Thủ Hộ có thể chống đỡ thêm một thời gian nữa. Phần lớn tài chính của hắn đều chuyển sang trận doanh ở Tát Đặc Ân đế quốc, bơm tiền cho Thiên Sư Phách Nghiệp và một vài công hội khác, làm cho hắn không lường được là, cái tên Phạm Nguyên trước mắt này, thì ra là hội trưởng của Thiên Sứ Phách Nghiệp. Phạm Nguyên là một trong những người thừa kế của tập đoàn Âu Vận, lại rất thông minh , cũng sẽ không giống như những người khác mà mặc cho hắn bài bố.
Ngưu Nhân Bộ Lạc đột nhiên quật khởi quá nhanh, lại có Long Dược tập đoàn chèo chống, hắn có thể nào không thèm để ý. Dưới sự trợ giúp của Ngưu Nhân Bộ Lạc, Long Dược tập đoàn đạt được sáu khu buốn bán điểm tín dụng ở sơ cấp cứ điểm, một khu buôn bán điểm tín dụng ở trung cấp cứ điểm, khiến cho sản nghiệp bên trong giả thuyết phong sinh khởi thủy, làm hắn cảm thấy một ít uy hiếp.
Nhiếp Ngôn ngồi trong góc, hắn nghe không được Tào Húc cùng Phạm Nguyên nói chuyện gì, nhưng là có thể thấy được, đề tài của bọn hắn nói có liên quan đến Tạ Dao, còn có ánh mắt nghiền ngẫm nhìn về phía Tạ Dao, làm Nhiếp Ngôn cảm thấy rất khó chịu. Đúng lúc này, Phạm Nguyên cùng Tào Húc đứng lên, hướng về phía Tạ Dao cùng cha của nàng đi tới.
Bọn họ nói chuyện khách khí với nhau, nhưng Nhiếp Ngôn có thể cảm giác được, Tào Húc cùng cha của Tạ Dao bên ngoài cười nói vui vẻ bên trong ẩn ẩn hàm chưa một ít địch ý. Không có việc gì không lên điện tam bảo, Tào Húc lần này tới, hẳn không phải chỉ đơn giản là tham gia tiệc sinh nhật của Tạ Dao như vậy.
Phạm Nguyên giơ chén rượu lên, hướng Tạ Dao hỏi thăm: "Đã lâu không gặp, nhớ lần trước gặp được ngươi khi đó ngươi mới mười hai tuổi, Âu Vận tập đoàn cùng Chính vinh tập đoàn ký kết một số chuyện làm ăn. Chỉ chớp mắt đã qua sáu năm, không nghĩ tới lần nữa gặp mặt, tiểu cô nương kia đã biến thành khuynh đảo chúng sinh đại mỹ nữ."
Phạm Nguyên cử chỉ rất có chừng mực, lễ phép, làm cho người ta sinh ra một laoij cảm giác rất có học thức.
"Quá khen, không biết dì Phạm hiện tại như thế nào rồi?"
Tạ Dao rất khách khí nói, một câu mang hai lời làm Phạm Nguyên có cảm giác Tạ Dao có chút không vui, thần sắc hơi chậm lại, cười cười nói: "Nàng vẫn hay thường xuyên nhắc đến em, khi nào có dịp đến Châu Âu, chúng ta có thể cùng nhau tụ tập."
Lưu Thụy cũng tham gia tiệc sinh nhật Tạ Dao, bởi vì mấy lần ở trước mặt Tạ Dao làm mất hình tượng, hắn thật sự không còn mặt mũi nào đến gần Tạ Dao, nhìn thấy Phạm Nguyên, lập tức tức giận nhìn chằm chằm, Phạm Nguyên là ai, hắn biết rất rõ ràng, gia thế cũng không hề thua kém hắn, nhưng quan trọng nhất là, Phạm Nguyên là người thừa kế của tập đoàn Âu Vận, tại Châu Âu, tập đoàn Âu Vận là một đại tập đoàn có thể một tay che trời, tài lực so với Thế Kỷ Tập Đoàn còn muốn hùng hậu hơn.
Phạm Nguyên giơ chén rượu, cùng người chung quanh nói chuyện vui vẻ, ngẫu nhiên cùng Tạ Dao nói ra vài câu, dáng vẻ rất là tự nhiên.
Đối với việc Phạm Nguyên tiến lại gần, Tạ Dao có mấy phần không kiên nhẫn, người này là một tên dối trá háo sắc. Ở Châu Âu, thường xuyên truyền ra không ít chuyện xấu, nàng đối Phạm Nguyên tự nhiên là không có cảm tình gì.
Nhiếp Ngôn như thế nào còn chưa tới, chớ không phải là hắn đã đã quên, Tạ Dao có chút u oán, mục quang xẹt qua cả đại sảnh, đột nhiên nhìn thấy Nhiếp Ngôn ngồi ở một góc cửa sổ, vẻ mặt u oán lập tức bị quét sạch, mừng rỡ không thôi, nguyên lai hắn đã đến từ sơm. Nhiếp Ngôn thấy Tạ Dao nhìn qua, cũng nở một nụ cười chào hỏi.
Vừa mới nhìn thấy Tạ Dao cùng Phạm Nguyên nói chuyện, Nhiếp Ngôn trong nội tâm có điểm lo lắng, chỉ là sau khi nhìn thấy biểu hiện của Tạ Dao lúc nhìn thấy mình, khuôn mặt rạng rỡ vui mừng, sự lo lắng trong lòng cũng tan biến đi. Phạm Nguyên rất dễ làm cho nữ nhân để ý đến hắn, chỉ tiếc, Tạ Dao lại chẳng thèm để ý đến hắn.
Phạm Nguyên đang chuẩn bị cùng Tạ Dao nói chuyện, Tạ Dao đột nhiên ngắt lời nói: "Ta có chút chuyện, xin phép rời đi trước!"
Phạm Nguyên trên mặt biểu lộ cứng ngắt, hơi có chút xấu hổ, nhưng rất nhanh liền che dấu, lễ phép đáp lại: "Không sao!"
Tạ Dao hướng chỗ Nhiếp Ngôn đi đến, mọi người đều nhường ra lối đi.
"Mọi người tiếp tục nói chuyện đi!"
Phạm Nguyên cười nói, ánh mắt dõi theo bóng lưng của Tạ Dap, lúc này Tạ Dao ngồi ở phía ghế đối diện với Nhiếp Ngôn, hai người trò chuyện rất là vui vẻ, hắn có thể cảm giác được, Tạ Dao đối với Nhiếp Ngôn rất nhiệt tình, là chân thành, cùng với hắn vừa rồi chỉ là khách khí mỉm cười là hoàn toàn khác biệt với nhau, mặt hắn không khỏi hiện lên một tầng băng lãnh.
Bên cạnh mấy người phụ nữ nhỏ giọng nghị luận.
"Người kia là ai vậy?"
"Không biết, không phải là bạn trai của Tạ Dao a?"
"Có điểm giống, bằng không như thế nào lại trò chuyện vui vẻ như vậy?”
Bên cạnh một nữ nhân xinh đẹp cao gầy, trang điểm hơi đậm lắc đầu nói: "Khẳng định không phải bạn trai của Dao Dao, Dao Dao cho tới bây giờ không có nói về người này, mọi người đừng quá đa tâm. Có thể là bạn học của Dao Dao." Nàng là bác của Tạ Dao, Tạ Di
Tạ Di nhìn về phía Tạ Dao cùng Nhiếp Ngôn, mặt trầm như nước, cô gái nhỏ này cũng quá làm càn rồi, ở giữa tiệc sinh nhật lại dám phô trương như vậy. Đối với sự sủng ái của Tạ Dao ở trong nhà, nàng ghen ghét không thôi, bình thường không ít lần ỷ vào thân phận làm bác mà quát mắng Tạ Dao. Quan hệ giữa Tạ Dao với Tạ Di là cực kém.
Tạ Dao vui cười tự nhiên, có điểm dí dỏm hài hước, mà ngay cả cha của nàng cũng rất là kinh ngạc, chỉ có thời điểm ở trước mặt bọn họ, Tạ Dao mới có thể tùy ý như vậy.
Tạ Quân nhìn về phía Nhiếp Ngôn, lúc nào phải đi tìm tên tiểu tử đó nói chuyện mới được, xem hắn là người như thế nào, nhưng mà bây giờ, hắn lại không có nhiều thời gian, còn có nhiều người như vậy còn phải ứng đối giáo tiếp, tạm thời đi không được.
"Làm sao ngươi ngồi ở chỗ này, ta vừa rồi tìm ngươi nửa ngày đều tìm không thấy."
Tạ Dao nói, nàng nhìn Nhiếp Ngôn, Nhiếp Ngôn hôm nay mặc một bộ âu phục, thoạt nhìn cũng có chút đẹp mắt, nàng xem qua bộ âu phục của hắn một chút, nói: "Ngươi chọn bộ âu phục này ở đâu đấy?"
"Lan Tư, lần đầu tiên ta mặc y phục như thế." Nhiếp Ngôn cười cười nói.
"Lần sau hay là ta cùng với ngươi đi mua quần áo a." Tạ Dao nói, những lời này có điểm thân mật, khuôn mặt nàng có chút nóng lên, nhưng vẫn nói ra.
“Ừ." Nhiếp Ngôn gật gật đầu, lấy một cái hộp từ trong túi quần đem ra, đưa cho tạ ngọc nói.
"Tặng cho ngươi, chúc ngươi sinh nhật vui vẻ."
"Đây là cái gì?"
Tạ Đao mở cái hộp ra, là một cái vòng cổ, vui mừng reo lên:
"Rất đẹp, cám ơn ngươi, Nhiếp Ngôn."
Tạ Dao đem sợi dây chuyền đeo lên cổ, đối với nàng mà nói, lễ vật là thứ yếu, quan trọng nhất đây chính là vật do Nhiếp Ngôn tặng. Vòng cổ tinh xảo dưới ánh đèn chiếu rọị, tỏa ra hào quang vô cùng mê muội, phối hợp cùng với da thịt trắng nõn của Tạ Dao, càng thêm phần xinh đẹp lộng lẫy. Tạ Dao lúc này, thật chẳng khác nào tiên nữ hạ phàm.