Trận đánh này, hắn chỉ có thể thắng chứ không được phép thua!
Nhiếp Ngôn có vô số kỹ năng cường đại, chỉ số Công kích cùng Phòng ngự cũng cao kinh người, chỉ cần không bị Vương Giả Thiên Hạ gây choáng thì bình thường chả có Đạo tặc nào giết được hắn. Chứ nếu bị đánh choáng thì cũng khá nguy hiểm, bởi vì Đạo tặc nào cũng thủ trong người hai ba kỹ năng gây choáng, chỉ cần dùng kỹ năng hợp lý là có thể kéo dài thời gian gây choáng cho đối thủ lên đến sáu bảy giây. Trang bị của Vương Giả Thiên Hạ cũng khá ngon, nếu bị choáng sáu bảy giây thì Nhiếp Ngôn chắc cũng xong.
Nhiếp Ngôn buff cho mình một cái Hắc Diệu Hộ Thuẫn, một vòng sáng màu đen hiện lên quanh người hắn.
Vương Giả Thiên Hạ lao tới, hai người dùng kỹ năng so kè mấy chiêu, chủ yếu là né tránh và dò xét đối thủ, chưa ai muốn dùng kỹ năng quan trọng của bản thân.
Vương Giả Thiên Hạ đưa chủy thủ đâm vào trán Nhiếp Ngôn một cái, Kích Vựng!
Nhiếp Ngôn dùng một cái Cách Đáng, hai thanh chủy thủ giao nhau phát ra tiếng "keng".
Đúng lúc đó, Vương Giả Thiên Hạ đột nhiên dùng sức, thân hình lóe lên lướt qua hông Nhiếp Ngôn, đánh về phía lưng hắn. Vương Giả Thiên Hạ ra tay sát phạt mạnh mẽ, giống như đang thời khắc sinh tử thật sự vậy.
Trên thực tế, Nhiếp Ngôn căn bản không phải là đối thủ của Vương Giả Thiên Hạ, nhưng đây là trò chơi! Trong trò chơi, tất cả nhân vật đều chịu ước thúc từ kỹ năng và thuộc tính.
Khi Vương Giả Thiên Hạ sắp đánh trúng Nhiếp Ngôn thì Nhiếp Ngôn bật Âm Ảnh Vũ Bộ lên tránh một đòn của Vương Giả Thiên Hạ, sau đó thân hình chợt biến mất.
Dạ Kiêu Cảm Tri!
Vương Giả Thiên Hạ vừa thấy Nhiếp Ngôn biến mất liền dùng một kỹ năng dò xét, khóa chặt thân hình Nhiếp Ngôn.
Đột Kích!
Vương Giả Thiên Hạ bất ngờ lao đến sau lưng Nhiếp Ngôn, chủy thủ trong tay cắm thẳng vào lưng hắn, máu tươi phun ra. Một đòn đó gây cho Nhiếp Ngôn hơn 1200 thương tổn.
Sát thương rất cao, quả nhiên không hổ là kỹ năng của Đại đạo tặc! Nhiếp Ngôn dùng kỹ năng Cuồng Hóa trên huân chương Sát Nhân Cuồng Ma, tốc độ di chuyển tăng lên, tay cầm Trạch Ân Nạp Đức Chi Kiếm chém ra một cái Ảnh Huyễn Thứ Sát vào thẳng cổ họng Vương Giả Thiên Hạ.
PK giữa Đạo tặc chính là cuộc thi kỹ xảo, trong một hai giây liền có thể phân định thắng thua.
Vương Giả Thiên Hạ mở Tật Phong Bộ né một chiêu của Nhiếp Ngôn, nhanh chóng kéo dài khoảng cách với Nhiếp Ngôn.
Hiệu quả vô địch của Tật Phong Bộ còn ba giây, hai giây, một giây Nhiếp Ngôn cũng dùng Cảm Tri khóa chặt vị trí của Vương Giả Thiên Hạ, bất ngờ quăng ra một cái Cực Hiệu Chấn Nhiếp khiến Vương Giả Thiên Hạ cứng đơ người.
Vương Giả Thiên Hạ giật mình, đây là kỹ năng khỉ gì thế? Sao cả người mình không thể nhúc nhích?
Hắn đang chạy trốn nên đưa lưng về phía Nhiếp Ngôn, bây giờ bị đơ người chẳng khác nào đưa mỡ vào miệng mèo.
Nhiếp Ngôn cũng không muốn bỏ lỡ cơ hội, buff kỹ năng trạng thái Bạo Phong Đột Tập lên rồi nhào đến sau lưng Vương Giả Thiên Hạ, chủy thủ ghim thẳng xuống ót hắn.
Vương Giả Thiên Hạ vội buff một cái Hộ Thuẫn, hy vọng có thể đỡ được miếng sát thương, sau đó buff thêm kỹ năng Âm Ảnh Gia Trì của Đại đạo tặc, kỹ năng này có thể miễn dịch ma pháp khống chế.
"Xoẹt" một tiếng, Trạch Ân Nạp Đức Chi Kiếm đâm xuống ót Vương Giả Thiên Hạ một cái Muộn Kích, bất quá hiệu quả gây choáng đã bị Âm Ảnh Gia Trì ngăn chặn.
Dù không thể gây choáng nhưng Nhiếp Ngôn vẫn thừa dịp hiệu quả tăng sát thương của Bạo Phong Đột Tập còn tác dụng, quất thêm một cái Bối Thứ.
-1208, -1392.
Hai cái thương tổn khá cao bay lên từ đầu Vương Giả Thiên Hạ, Hộ Thuẫn vỡ thành từng mãnh nhỏ, trên đầu lại tiếp tục bay lên một đống hai ba trăm điểm thương tổn từ chảy máu.
Rốt cuộc Vương Giả Thiên Hạ cũng nhúc nhích được, hắn vội vàng bật Tam Cấp Tật Tốc chạy như điên ra ngoài, trong lòng chợt lạnh. Công kích của Nhiếp Ngôn quá ghê gớm, Cuồng Tặc Niết Viêm được mọi người gọi là thần trong giới Đạo tặc quả là danh bất hư truyền. Chỉ với sát thương cỡ này cũng khiến người chơi bình thường khó đỡ, dù một Chiến sĩ da dày máu trâu thì cũng thế mà thôi!
Vương Giả Thiên Hạ dùng hết tốc lực bỏ chạy, nhưng thấy Nhiếp Ngôn vẫn bám sát sau lưng mình vội uống một lọ Trung cấp Thuấn gian Hồi phục dược tề.
Nhiếp Ngôn cùng Vương Giả Thiên Hạ so chiêu đã qua năm sáu mươi giây, kỹ năng đều đã dùng hết, chỉ còn cách dùng kỹ xảo chém nhau.
Vương Giả Thiên Hạ thấy Nhiếp Ngôn nhào đến liền đâm thẳng vào ngực Nhiếp Ngôn, nhưng Nhiếp Ngôn lại xoay người dùng kỹ xảo Huyễn Tượng Vũ Bộ, đột nhiên biến ra sau lưng Vương Giả Thiên Hạ, Trạch Ân Nạp Đức Chi Kiếm lạnh lụng đặt ngay cổ họng.
Vương Giả Thiên Hạ vừa định cử động thì chỉ thấy dưới cổ họng mình lóe lên một đạo kiếm quang, sau đó cả người chợt lạnh.
“Ta thắng!” Nhiếp Ngôn cười khẽ, thanh HP của Vương Giả Thiên Hạ chỉ còn hơn 1000, dính một kiếm chắc chắn sẽ chết.
Vương Giả Thiên Hạ rõ ràng thấy mình đã đánh trúng Nhiếp Ngôn, không nghĩ rằng đó chỉ là một phân thân ảo ảnh, ảo ảnh vừa biến mất thì Nhiếp Ngôn đã xuất hiện sau lưng hắn, một kỹ năng thật kỳ lạ!
“Đây là kỹ năng gì?” Vương Giả Thiên Hạ kinh ngạc hỏi, hắn chưa từng thấy kỹ năng này.
“Đây không phải là kỹ năng mà là Ảnh vũ kỹ, nếu như ngươi có hứng thú thì… ta có thể dạy ngươi một chút.” Nhiếp Ngôn cười hào sảng, tâm tình vô cùng vui vẻ. Dựa theo cá độ thì Vương Giả Thiên Hạ, à không, phải gọi là Thứ Đao sẽ quy phục hắn.
Vương Giả Thiên Hạ cười cười, thua trên tay Nhiếp Ngôn hắn cũng không cay cú gì. Bởi vì hắn nhìn ra được, trong lúc so chiêu Nhiếp Ngôn đã giữ lại một số kỹ năng đặc biệt, kể cả kỹ xảo mà Nhiếp Ngôn đã dùng để giết chết Hắc Trác trong Dong Hỏa Sâm Lâm.
“Dựa theo ước định, ta sẽ gia nhập Ngưu Nhân Bộ Lạc.”
Vương Giả Thiên Hạ nói vô cùng tự nhiên. Theo ước định, hắn phải cho đám anh em của mình gia nhập phân hội của Ngưu Nhân Bộ Lạc, tuy có chút ủy khuất nhưng cũng có thể sử dụng chung kho công hội với Ngưu Nhân Bộ Lạc, điều này rất có lợi đối với sự phát triển của họ. Đợi sau này khi bọn họ tăng đủ thực lực thì vào Ngưu Nhân Bộ Lạc sau cũng được.
“À cũng không chỉ Ngưu Nhân Bộ Lạc, ngươi còn phải sang công ty ta làm việc nữa, đây là địa chỉ…”
Nhiếp Ngôn trực tiếp gửi địa chỉ cho Vương Giả Thiên Hạ.
“Công ty của ngươi?” Vương Giả Thiên Hạ sửng sốt, sao hắn lại phải đi làm ở công ty của Nhiếp Ngôn?
“Dựa theo ước định của chúng ta, nếu ngươi thua thì ngươi sẽ phải làm việc cho ta, không phải sao?” Nhiếp Ngôn cười gian.
Vương Giả Thiên Hạ nhớ lại lời Nhiếp Ngôn nói ban nãy “Nếu ta thắng, ngươi phải làm việc cho ta, cửa của Ngưu Nhân Bộ Lạc sẽ mở rộng chờ ngươi…” Hắn vẫn chưa biết Nhiếp Ngôn đã nhận ra mình chính là Thứ Đao nên hắn nghĩ Nhiếp Ngôn chỉ nói trong game thôi chứ không nghĩ tới bao gồm cả trong đời thật!
Nhiếp Ngôn thiết kế một cái bẫy, còn hắn thì ngu ngơ tự đi vào đó.
“Ta chỉ nghĩ ngươi nói trong game…” Vương Giả Thiên Hạ giải thích, hắn không nghĩ tới đánh cuộc một lần liền dính luôn vào đấy. Nhưng mà ước định này hắn lỡ đồng ý rồi!
“Đương nhiên ta không chỉ nói trong game mà còn ngoài đời nữa. Ta từng nói, nếu có một ngày ngươi không còn đường để đi thì có thể đến tìm ta. Ngươi là một lính đánh thuê, công ty Nhiếp gia nhất định sẽ cho ngươi một mức lương hài lòng. Không phải ngươi định nuốt lời đó chứ?”
Nhiếp Ngôn hỏi ngược lại, có chút thất vọng nhìn Vương Giả Thiên Hạ: “Dĩ nhiên nếu ngươi nuốt lời thì cứ cho là vậy đi.”
Vương Giả Thiên Hạ không biết làm sao, chuyện này căn bản rất khó giải thích. Bây giờ hắn mới biết mình bị Nhiếp Ngôn tính kế!
Vương Giả Thiên Hạ đang muốn nói gì thì Nhiếp Ngôn đã giành trước: “Ta tự sát đây, bốn chương Trật Tự Chi Chương và Tà Ác Bảo Châu nhờ ngươi cầm về Ngưu Nhân Bộ Lạc ở Tạp La Nhĩ thành hộ.”
Sau đó Nhiếp Ngôn liền tự sát, hóa thành một luồng sáng biến mất. Trên mặt đất, bốn chương Trật Tự Chi Chương nằm đó cùng vài món đồ, hắn căn bản không muốn cho Vương Giả Thiên Hạ có thời gian giải thích.
Nhiếp Ngôn đi quá nhanh làm Vương Giả Thiên Hạ chưa kịp nói gì. Hắn chần chờ một chút rồi nhặt đống đồ này lên, chuẩn bị đem trả cho Nhiếp Ngôn.
Tuy vừa rồi hắn cho rằng Nhiếp Ngôn chỉ cá cược trong game nhưng dù sao hắn cũng đã đáp ứng, điều này không cách nào phủ nhận. Hắn không thể nuốt lại lời nói của mình được!
Trong lòng Vương Giả Thiên Hạ đang đấu tranh kịch liệt. Nếu hủy bỏ ước định thì đi ngược lại nguyên tắc của bản thân, nhưng mà… Làm một lính đánh thuê, nguyên tắc đầu tiên là phải giữ chữ tín.
Một trò chơi cỏn con không đáng để đánh cuộc lại tự bán bản thân, chuyện này làm cho hắn có chút dở khóc dở cười.
Thật ra chuyện đi theo ai đối với Vương Giả Thiên Hạ mà nói cũng không quan trọng lắm. Hắn là lính đánh thuê, ai bỏ ra nhiều tiền thì hắn theo người đó. Nếu Nhiếp Ngôn bỏ đủ tiền chữa cho đám anh em mình, thì làm việc cho Nhiếp Ngôn cũng có sao? Bao nhiêu năm sống giữa mưa bom lửa đạn đã nói cho hắn biết, tôn nghiêm là cái rắm. Tôn nghiêm có ăn được không? Có lúc, muốn kết thúc một mạng người chỉ cần một phát súng là đủ.
Suy đi nghĩ lại, làm việc cho Nhiếp Ngôn cũng không tồi. Lúc trước hắn không hoàn thành nhiệm vụ của khách hàng, đang dẫn mấy anh em bỏ trốn, cuộc sống ngày càng khổ sở. Nếu Nhiếp Ngôn chịu nhận bọn họ thì cũng tốt.
Vương Giả Thiên Hạ cười một cách cô độc, chuyện này đối với hắn cũng không tệ. Có lẽ đây là dịp để hắn kết thúc cuộc sống lưu lạc của một lính đánh thuê, trở về cuộc sống bình dị.
Hắn bùi ngùi thở dài, cười mắng: “Mẹ nó, Cuồng Tặc Niết Viêm, lần này lão tử bị ngươi tính kế, xem như ngươi ngon!”
Nhiếp Ngôn thì đang đi tới đi lui trong tổng hội. Hắn tin tưởng ánh mắt của mình, với tính cách của Vương Giả Thiên Hạ chắc chắn sẽ giữ lời hứa. Có điều việc đến làm ở công ty Nhiếp gia thì hắn cũng không chắc lắm.
Nhiếp Ngôn chính là đánh cuộc, nếu Vương Giả Thiên Hạ tuân theo ước định, vậy thì hắn lời to rồi!
Thứ Đao! Đây chính là tên của một lính đánh thuê đỉnh cấp, người sống giữa mưa bom lửa đạn biết bao nhiêu năm. Loại người này không chỉ mạnh hơn Nhiếp Ngôn một bậc thôi đâu. Nhiếp Ngôn đoán, nếu như Thứ Đao ra tay toàn tực thì mình sống qua 3 chiêu đã rất tốt rồi. Nhiếp Ngôn học chính là chiêu thức đánh nhau, còn cái mà Thứ Đao học chính là chiêu thức giết người!