Cả người Nhiếp Ngôn trùm kín áo choàng đen cho nên không ai chú ý đến hắn. Xung quanh quá đông người, vô cùng ồn ào nên cũng không ai nghe rõ Tuần thú sư kia nói gì với Nhiếp Ngôn.
Gần đó có vài thành viên Pháp Sư Liên Minh đang trò chuyện, trang bị của những người này vô cùng tốt, hẳn là tinh anh của công hội.
Vài người thì nhàn tản mua sủng vật, còn có một Chiến sĩ của Pháp Sư Liên Minh đang cầm một quả trứng phi hành thú cưỡi trên tay, đang nói gì đó với Tuần thú sư.
Đám người kia hẳn là đến ấp trứng phi hành thú cưỡi.
Một tên Pháp sư của Pháp Sư Liên Minh bên cạnh nôn nóng hỏi: “Giám định ra chưa? Là phi hành thú cưỡi gì?”
“Là một con Phong Xà.”
“Tiếc thật, Phong Xà là một loại phi hành thú cưỡi khá thấp, bất quá cũng xem như không tệ, không uổng công Cuồng Pháp lão đại tốn cả đống tiền mua lại của Thiên Sứ Phách Nghiệp.”
“Thiên Sứ Phách Nghiệp ở đâu mà kiếm được nhiều phi hành thú cưỡi vậy nhỉ?”
“Hình như là trong Sư thứu lâm địa đó, sau khi bản đồ đó mở ra, bọn hắn đã nhanh chân chạy tới, sau khi bị diệt đoàn mấy ngàn người hơn 30 lần mới tìm được vài quả trứng. May nhờ tập đoàn Thế Kỷ lên tiếng mới bán lại cho chúng ta một quả.”
“Thăm dò Sư thứu lâm địa khó vậy?”
“Đương nhiên, ngươi chẳng lẽ không biết nó là địa phương như thế nào?”
Bọn chúng không ngừng nhỏ giọng trò chuyện.
Tên Tuần thú sư kia nhẹ nhàng vuốt ve quả trứng, lát sau một con rắn nhỏ phá vỏ chui ra, trên thân rắn có một cặp cánh trong suốt không ngừng phe phẩy. Nó lơ lửng trên không trung, giống hệt con Phong Xà trước đây Đường Nghiêu thấy, chỉ có điều đây là phiên bản thu nhỏ thôi. Con này với U Minh Lôi Ưng giống nhau, đều có khả năng biến ảo lớn nhỏ. Nếu gặp người chơi không biết gì về phi hành thú cưỡi chắc cũng không nghĩ con rắn nhỏ này chính là phi hành thú cưỡi mạnh mẽ.
Một tên Pháp Sư Liên Minh vui mừng nói: “Ấp ra rồi!”
Bọn chúng đùa nghịch Phong Xà một chút, sau đó hàn huyên một hồi rồi mới kéo cả bầy đi ra khỏi cửa hàng sủng vật.
Nhiếp Ngôn nhìn theo bóng lưng của bọn chúng đi ra khỏi cửa hàng, trong lòng suy nghĩ rất nhiều. Thiên Sứ Phách Nghiệp chịu bán lại phi hành thú cưỡi cho Pháp Sư Liên Minh, trong đó nhất định có rất nhiều nguyên nhân, xem ra Pháp Sư Liên Minh thật sự dám bán máu rồi. Bất quá thứ như Phong Xà đối với Ám Dực Long cũng chỉ là con kiến hôi mà thôi, cho dù Pháp Sư Liên Minh có thể moi ra mấy con phi hành thú cưỡi đi nữa thì Nhiếp Ngôn cũng có thể khiến chúng thua thê thảm.
Nhiếp Ngôn thấy xung quanh vắng bớt, liền nói với Tuần thú sư: “Tuần thú sư tiên sinh, xin giúp ta ấp trứng sủng vật.”
Nhiếp Ngôn nói xong liền giao tất cả thủy tinh cùng trứng Ám Dực Long cho Tuần thú sư.
“Đây là một quả trứng rồng?”
Tuần thú sư nhìn thoáng qua quả trứng chợt khiếp sợ, động tác trở nên cực kỳ cẩn thận nhận lấy quả trứng. Hắn bắt đầu chăm chú vuốt ve quả trứng, rút năng lượng trong thủy tinh ra sau đó rót vào bên trong trứng.
Năng lượng bên trong thủy tinh từ từ bị trứng Ám Dực Long hấp thu, từng viên từng viên nổ vụn biến thành mảnh nhỏ.
Nhiếp Ngôn có thể cảm giác rõ ràng nhịp đập của tánh mạng bên trong trứng ngày càng mãnh liệt hơn, trong đó, một tánh mạng đang nhanh chóng lớn mạnh, nó bắt đầu dần trở nên sống động, không ngừng đụng vào vỏ trứng.
Nó khiến cho Nhiếp Ngôn kìm lòng không được, cảm thấy hưng phấn vô cùng.
Một tánh mạng mới sắp ra đời.
Tuần thú sư vuốt hồi lâu, theo hắn dẫn lối, "xoạch" vỏ trứng nứt ra một khe nhỏ, sau đó lan ra xung quanh như tơ nhện.
Đúng lúc này, có vài người chơi gần đó đi ngang, hơi tò mò nhìn quả trứng rồng trong tay Tuần thú sư. Đây là lần đầu tiên bọn họ thấy quả trứng lớn như thế, trong lòng cũng hơi tò mò, không biết sinh vật bên trong quả trứng lớn này rốt cuộc là loài gì. Chỉ là nhìn vẻ mặt và bộ dáng khẩn trương của Tuần thú sư, trên trán còn lấm tấm mồ hôi, coi bộ cũng không phải tầm thường.
“Là thứ gì vậy?”
“Không biết, chắc là phi hành thú cưỡi. Vừa rồi có hai người đến ấp phi hành thú cưới, giờ lại thấy tiếp, phi hành thú cưỡi ngày càng nhiều.”
“Coi bộ người trùm áo choáng đen kín kia tự cho mình là một cao thủ.”
Một người chơi ghen tỵ nhìn quả trứng lớn trong tay Tuần thú sư, tên này thuộc dạng không ăn nho được thì chê nho còn xanh.
Nhiếp Ngôn căn bản không chú ý đến người khác nói gì, mà chỉ chăm chú nhìn quả trứng rồng trong tay Tuần thú sư, trong tim hắn chợt sinh ra một loại cảm ứng, hơn nữa còn ngày càng trở nên mãnh liệt.
Áo choàng đen che cả khuôn mặt Nhiếp Ngôn nên người bên cạnh cũng không rõ hắn đang mong đợi, khẩn trương đến cỡ nào.
Phi hành thú cưỡi là ước mơ mà biết bao người không thể chạm tay tới. Kiếp trước, Nhiếp Ngôn chỉ có thể đứng xa xa hâm mộ nhìn người khác cưỡi chúng, mà hiện tại, hắn rốt cuộc cũng có cơ hội sở hữu một con cho riêng mình.
Lại nghe một tiếng "xoạch", vỏ trứng bể tan tành, đầu của Ám Dực Long chui ra ngoài, nó gặm gặm vỏ trứng sau đó mở mắt nhìn thế giới xung quanh. Ánh mắt nó đen nhánh, linh động và sắc bén, sau đó, nó liền động cánh bay lên.
Ám Dực Long tựa như một con chim lớn, bất quá vẫn có vài nét đặc thù của Long tộc. Nó là một con Dực Long màu đen, bụng phình tròn, phía dưới đôi cánh là một cặp trảo lớn mạnh mẽ, phần chân lại càng tráng kiện hơn, ngoài năng lực phi hành, năng lực chạy trốn của nó cũng không kém.
So với Long tộc chân chính, hình thể của Ám Dực Long nhỏ hơn một chút.
Ám Dực Long bay lơ lửng trên không trung khiến người xung quanh xôn xao.
“Đây là gì?”
“Hình như là một loài chim?”
“Hay là một con rồng?”
Vô số người thay nhau suy đoán.
Ám Dực Long bốn phía xung quanh, ánh mắt quét qua từng người sau đó rơi lên người Nhiếp Ngôn. Nó có thể cảm giác được trên người Nhiếp Ngôn truyền đến một cỗ hơi thở thân thiết. Nó liền vẫy cánh bay về phía hắn, đậu trên bả vai hắn sau đó dùng đầu cọ cọ mặt Nhiếp Ngôn, hai cánh phủ xuống tự che mình lại.
Trong lòng Nhiếp Ngôn dâng lên một cảm giác kì dị, hình như mình và Ám Dực Long có thành lập liên kết nào đó, có thể chỉ huy nó hành động.
Hắn thấy nhiều người chơi vây quanh thế liền thu Ám Dực Long vào trong không gian sủng vật rồi bước ra ngoài.
Các người chơi nhìn theo bóng lưng của Nhiếp Ngôn, miệng vẫn rối rít thảo luận.
“Chắc là một con rồng, tên kia rốt cuộc là ai?”
Có vài người chơi như nghĩ đến cái gì, vội mở bảng xếp hạng phi hành thú cưỡi ra thì thấy trên đó lại xuất hiện mấy con mới, mà con đang chiếm top 1 lại là Ám Dực Long.
“Móa, quả thật là một con rồng!”
“Quá ngưu rồi a!”
“Người đó không phải là Cuồng tặc Niết Viêm chứ? Nghe nói Cuồng tặc Niết Viêm đạt được một quả trứng sủng vật nhưng mãi vẫn không thấy ấp.”
Ám Dực Long trong Long tộc cũng thuộc hàng vô cùng cao cấp, chúng có năng lực ma pháp hắc ám mạnh mẽ, năng lực cận chiến cũng bình thường thôi nhưng so với Long tộc bình thường lại mạnh hơn nhiều. Ngoài ra, ma kháng, vật kháng của chúng trong cả Long tộc cũng đứng đầu.
Các người chơi tìm tòi tư liệu trên mạng xong lại càng thêm trợn mắt há mồm.
Có vài người chơi không khỏi mơ đến cảnh bản thân mình bước ra cửa, cưỡi Ám Dực Long cường đại, như thế phong cách cỡ nào! Bất quá bọn họ cũng chỉ có thể bùi ngùi thở dài, đừng nói là Ám Dực Long, ngay cả một cọng lông của nó bọn họ cũng mua không nổi.
Nhiếp Ngôn rời khỏi cửa hàng sủng vật, trở lại căn biệt thự ở trung tâm cứ điểm Hi Nhĩ Đốn sau đó triệu hồi Ám Dực Long ra.
Ám Dực Long vỗ cánh bay lên, nếu ở bên ngoài thì hình thể của nó có thể biến to gấp mấy trăm lần.
Đám người Bại Hoại Giết Hoài Không Chết đang ở trong biệt thự làm chuyện riêng của mình, thấy Ám Dực Long vần vũ trên bầu trời liền đực mặt ra.
“Lão đại, ngươi ấp ra Ám Dực Long?” Bại Hoại Giết Hoài Không Chết kinh ngạc hỏi, không ngừng đánh giá Ám Dực Long trên trời.
Nhiếp Ngôn gật đầu, cười: “Ừ.”
Đám bọn họ vội vàng mở bảng xếp hạng phi hành thú cưỡi ra, thấy cấp bậc Ám Dực Long giống như những gì bọn họ nghĩ, nhảy thẳng lên vị trí top 1. Cái vị trí top 1 này cũng không sai, dù sao Ám Dực Long cũng là Long tộc cường đại! Trong Tín Ngưỡng là một trong những sinh vật tối cao!
Mọi người không biết lực chiến đấu của Ám Dực Long rốt cuộc ra sao, nhưng ai cũng chắc chắn hiện tại không có bất kỳ phi hành thú cưỡi nào là đối thủ của nó! Ám Dực Long hoàn toàn xứng đáng là bá chủ trên không!
Thành viên Ngưu Nhân Bộ Lạc đối với trận chiến trong Tử vong cảnh càng có lòng tin hơn, ngay cả phi hành thú cưỡi của Long tộc cũng có thì bọn họ xem như chiếm hết thiên thời địa lợi nhân hòa rồi, còn sợ cái gì nữa a?
Nhiếp Ngôn mở ra trang thuộc tính của Ám Dực Long, xem qua một chút.
Ám Dực Long: phi hành thú cưỡi.
Loại hình công kích: long tức, vật lý.
Loại hình phòng ngự: thánh giáp phòng ngự.
Thuộc tính: HP 250000, phòng ngự 12000, ma kháng 1000, độc kháng 1000, vật kháng 1000.
Thuộc tính của Ám Dực Long vô cùng rõ ràng, chính xác đến từng đặc tính. Nhiếp Ngôn có thể đại khái hiểu rõ, nhưng sau này cũng cần phải nghiên cứu thấu triệt hơn. Bất quá hắn dám khẳng định là lực chiến đấu của Ám Dực Long hơn xa phi hành thú cưỡi bình thường. Như U Minh Lôi Ưng của Đường Nghiêu, dù cho ba con như vậy vây công Ám Dực Long cũng chỉ có thể bị Ám Dực Long cho ăn hành.
“Lão đại, chia sẻ thuộc tính Ám Dực Long cho chúng ta xem với.” Bại Hoại Giết Hoài Không Chết khẩn cầu, hắn đang nôn nóng đoán xem Ám Dực Long rốt cuộc mạnh đến cỡ nào.
“Đúng vậy, lão đại phát cho chúng ta xem đi.”
Nhiếp Ngôn nhìn quanh, nơi này đều là anh em đáng tin tưởng, hắn suy nghĩ một chút rồi chia sẻ thuộc tính của Ám Dực Long lên.
Đám người Bại Hoại Giết Hoài Không Chết vừa nhìn xong liền hít một hơi lạnh, mẹ nó, thật khủng bố!
Bại Hoại Giết Hoài Không Chết buồn bực nói: “1000 ma kháng, mẹ nó! Ta nghĩ ma pháp của ta cũng chả gây được tí sát thương nào lên nó.”
Một người chơi khác tán thán: “Ma pháp của ngươi mà tạo được thương tổn lên nó mới là trái đất tận thế đó. Ngươi không nhìn lại loại hình phòng ngự của nó hả? Thánh giáp phòng ngự đó! Ta nghĩ chắc chỉ có vài vũ khí công kích khổng lồ như Xe ném đá, Cự nỗ… mới có thể khiến nó thương tổn thôi.”