Vật phẩm vận mệnh, đây là thứ truyền lưu ở Hắc ám trận doanh, nghe nói vật phẩm vận mệnh cực kỳ hi hữu, nhưng thường có diệu dụng không thể tưởng tượng nổi.
Truyền thuyết ở trong lòng đất tối tăm, có vô số sinh vật hắc ám đang sinh hoạt, còn có vô số huyệt mộ viễn cổ. Nơi đó là thiên đường của đám u hồn, xương khô và tử thi, tà ác Vong Linh Pháp Sư ở nơi âm u đó ngâm xướng lời chú chiêu hồn bọn họ, ở đó khắp nơi đều là ôn dịch và tật bệnh, ngoài Vong Linh Pháp Sư thì không có bất cứ kẻ nào có thể tiếp cận.
Chiêu hồn chi quyển này có thể cách địa tầng sâu dày có thể triệu hồi ra một số tử linh sinh vật từ trong lòng đất suốt ngày không thấy ánh mặt trời.
Vật phẩm vận mệnh có khi là đạo cụ các Vong Linh Pháp Sư dùng để tế lễ vong linh, có khi là vật phẩm hắc ám đầy lực lượng nguyền rủa, mấy thứ này ngay cả Vong Linh Pháp Sư cũng không có cách nào tùy ý khống chế.
Cũng như tên cũng chúng nó, vận mệnh, là thứ dù là cái gì cũng không thể đo lường được.
Nhiếp Ngôn nhìn qua miêu tả của Khô lâu bị nguyền rủa.
Thấy rõ giới thiệu của Khô lâu bị nguyền rủa, mới biết được người chơi bóp nát Khô lâu bị nguyền rủa có thể thu được ba hột Xúc xắc vận mệnh. Khi Xúc xắc vận mệnh cao hơn 3 điểm, có thể tăng thêm một hạng thưởng cho, khi Xúc xắc vận mệnh nhỏ hơn 3 hoặc là bằng 3, sẽ bị một lần nguyền rủa. Con số của Xúc xắc vận mệnh càng nhỏ, trừng phạt càng nghiêm trọng, con số càng lớn thưởng cho càng nhiều.
Thưởng cho hoặc là bị nguyền rủa, nguy hiểm và kỳ ngộ luôn cùng tồn tại.
Nếu không sử dụng, năm phút sau vật phẩm sẽ biến mất.
Xem xong miêu tả thuộc tính của Khô lâu bị nguyền rủa, tim Nhiếp Ngôn bất giác đập mạnh lên. Thứ này quả thật không thể khống chế, ném ba lượt Xúc xắc vận mệnh, dưới khống chế của đầu não là không thể gian lận. Nói cách khác là hoàn toàn dựa vào vận khí, có 50% xác suất được thưởng cho, cũng có 50% xác suất bị nguyền rủa.
Nhiếp Ngôn im lặng ngồi xuống ăn bánh mì khôi phục huyết lượng, tâm tình không cách nào bình tĩnh được.
Toàn dựa vào vận khí a, Nhiếp Ngôn cũng không dám xác định, hắn vận khí là tốt hay là kém. Nhìn khô lâu trong tay, trong hốc mắt khô lâu hai luồng lửa xanh lóe lên, giống như đang lấy phương thức kỳ lạ nào đó nhìn chăm chú vào hắn.
Nó như đang nói, nếu cho ngươi một cơ hội, ngươi có dám khiêu chiến vận mệnh của mình hay không?
Không ai biết rõ tương lai.
Nhiếp Ngôn nắm khô lâu, chần chờ mãi, nếu chậm trễ không quyết định được thì vật phẩm vận mệnh này sẽ biến mất vô tung.
Nhiếp Ngôn liên tục tự hỏi mình, lúc này bất luận kẻ nào cũng đều khó có thể dễ dàng lựa chọn.
Thời gian từng phút từng giây trôi qua, Nhiếp Ngôn bỗng nhiên nhớ tới một chuyện xưa: "Một lão nhân cầm một cái hòm được phong kín đi vào một tiểu trấn, nói với cư dân trong tiểu trấn. Chỉ cần một ngân tệ, mở ra hòm này, toàn bộ đồ bên trong hòm đều thuộc về ngươi. Kết quả mọi người không ai chịu bỏ ra một ngân tệ mở hòm. Sau đó lão nhân đi rồi, cư dân bên trong tiểu trấn mỗi khi nhớ tới chuyện này đều trằn trọc thao thức, hận mình lúc trước không có bỏ ra một ngân tệ nhìn xem bên trong rốt cuộc có cái gì."
Đạo lý rất đơn giản, nếu Nhiếp Ngôn không thử sử dụng Khô lâu bị nguyền rủa, để cho nó biến mất nói không chừng ngày nào đó nhớ lại sẽ hối hận không có thử xem rốt cuộc Khô lâu bị nguyền rủa có thể mang đến cái gì.
Khiêu chiến một lần thì ngại gì, tư tưởng Nhiếp Ngôn bắt đầu kiên định, năm ngón tay phải dần dần dùng sức, dưới sức lực của Nhiếp Ngôn thì Khô lâu bị nguyền rủa từ từ nứt ra thành từng vết rạn, cắn răng dùng sức một tiếng xoạch, Khô lâu bị nguyền rủa biến thành mảnh nhỏ.
Trong phạm vi hai mươi thước thời gian đột nhiên đứng im, mọi thứ đều đình chỉ vận chuyển.
Trên đầu Nhiếp Ngôn, xuất hiện một Xúc xắc vận mệnh bạch cốt thật lớn, sáu mặt Xúc xắc vận mệnh lơ lững trôi nổi, phân biệt dùng văn tự Vong linh tộc cổ xưa, viết một hai ba bốn năm sáu, sáu cái chữ to màu đỏ đậm như máu.
Chờ đợi Nhiếp Ngôn là phán xét của vận mệnh!
Nhiếp Ngôn hít một hơi sâu chậm rãi vươn tay phải, chạm vào Xúc xắc vận mệnh giữa không trung. Xúc xắc vận mệnh đột nhiên xoay điên cuồng.
Hình ảnh con số không ngừng thay đổi khiến người xem hoa cả mắt.
"Dừng!" Nhiếp Ngôn thốt ra tiếng, rất nhanh Xúc xắc vận mệnh đang xoay tròn ngừng lại. Đối diện Nhiếp Ngôn, là con số 3 tươi sáng đỏ sẫm như máu.
Chết tiệt, xui xẻo quá.
Ma chú ác độc bao trùm toàn thân Nhiếp Ngôn, từng chút khí lực bị một loại lực lượng tà ác chậm rãi hút ra khỏi thân thể.
Ôn dịch suy nhược nguyền rủa: nguyền rủa vĩnh viễn, lực lượng -10.
Hiệu quả nguyền rủa khủng bố làm cho Nhiếp Ngôn tâm hàn ý lạnh, lực lượng vĩnh viễn hạ thấp 10 điểm, mặc dù đối với cao thủ đứng đầu cũng là chuyện khó có thể chịu được.
Phải biết rằng mỗi một điểm thuộc tính đều là bảo bối của các người chơi. Tăng lên điểm thuộc tính vĩnh viễn là cực kỳ khó khăn.
Con số đỏ đậm trên Xúc xắc vận mệnh, như ác ma phun ra từ ngữ màu đỏ diễm lệ chói mắt, giễu cợt nhìn Nhiếp Ngôn.
Con số trên Xúc xắc vận mệnh là 3, trừng phạt Nhiếp Ngôn là trừ 10 điểm lực lượng vĩnh viễn, rất khó tưởng tượng nếu là 2, hoặc là 1 sẽ bị nguyền rủa nghiêm trọng đến cỡ nào.
Nhiếp Ngôn không dám tưởng tượng, kế tiếp chờ đợi hắn sẽ là cái gì. Có thể bởi vì vậy mà biến thành một phế nhân hay không, nếu thế thì chỉ có thể san hào trọng luyện.
Không biết vận mệnh thế nào.
Bởi vì không biết, cho nên mới khiến cho người ta cảm thấy sợ hãi.
Nhưng mà Nhiếp Ngôn đã không còn đường lui, Xúc xắc vận mệnh lẳng lặng trôi nổi, nếu Nhiếp Ngôn không khởi động, đến thời gian nó sẽ tự động đánh xuống nguyền rủa.
Hối hận sao? Bây giờ Nhiếp Ngôn tựa hồ không có thời gian, vươn tay phải khởi động Xúc xắc vận mệnh, nó lại xoay tròn dữ dội, không biết ngay sau đó là thưởng cho chói mắt hay vẫn là nguyền rủa âm u. Mặc kệ là cái gì Nhiếp Ngôn đều tránh không khỏi phán xét của vận mệnh.
Nếu vẫn là nguyền rủa, không, sẽ không.
"Dừng!" Thanh âm của Nhiếp Ngôn không quả quyết giống như lần đầu tiên sử dụng Xúc xắc vận mệnh, nhưng hắn vẫn là kêu "Dừng" Xúc xắc vận mệnh.
Xúc xắc vận mệnh nhợt nhạt, như dây thừng siết chặt trái tim Nhiếp Ngôn, thanh âm Xúc xắc vận mệnh ngừng lại làm cho trái tim Nhiếp Ngôn đột nhiên ngừng đập một lát.
Là số 5, một luồng hào quang sáng lạng màu trằng rực rỡ đáp xuống đầu Nhiếp Ngôn, tim Nhiếp Ngôn thấy nhẹ nhõm, không phải nguyền rủa!
Chỉ cần không phải nguyền rủa, hắn đã thỏa mãn!
Nhiếp Ngôn khôi phục bình tĩnh, nhìn thoáng qua nhắc nhở hệ thống, nhanh chóng mở bảng kỹ năng, trong bảng nhiều hơn một kỹ năng.
Vong linh tế lễ: Kỹ năng của Vong linh ám điện, cấp bậc kỹ năng 1 cấp, hy sinh 30% giá trị sinh mệnh, mệnh lệnh một sinh vật Vong linh, có 20% xác suất làm cho Vong linh sinh vật để ngài sử dụng, duy trì 3 giờ, số lượng Vong linh sinh vật tối đa là 5. Thời gian phục hồi kỹ năng 30 giây.
Hình như là hy sinh sẽ nhận lại được hồi báo, sau khi nhìn thấy kỹ năng Vong linh tế lễ này, tim Nhiếp Ngôn không tự chủ được địa đập nhanh hơn, đúng là một kỹ năng của thần điện, thật sung sướng. Kỹ năng Vong linh ám điện và kỹ năng Nguyên tố điện là cùng một cấp bậc, đều là ma pháp cao cấp. Tổn thất 10 điểm lực lượng, dù sao cũng có thể bù lại, có Dũng khí chi chương, tăng khoảng 25 cấp, là có thể xóa đi hiệu quả suy nhược nguyền rủa hạ thấp vĩnh viện thuộc tính. Mà kỹ năng Truyền Kỳ này, cũng là bảo bối nghìn vàng cũng không bán. Có kỹ năng này, về sau phải đi đến khu vực vong linh có Vong linh nhiều hơn để luyện cấp!
Xúc xắc vận mệnh còn lại một lần cuối cùng, Nhiếp Ngôn nhìn về phía Xúc xắc vận mệnh trôi nỗi trên không trung, vẻ mặt phức tạp nhìn thứ có thể làm cho người ta một bước lên trời, cũng có thể đẩy người khác vào vạn kiếp bất phục.