Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Trọng Sinh Ma Đạo Sư

Chương 15: Đóng Vai Phụ

Chương 15 : Đóng Vai Phụ

Lúc này đầu lĩnh U Hỏa Lang có hận ý ngập trời đối với Lâm Mạt. Nó ngẩng đầu lên muốn phát ra tiếng tru làm mọi người sợ hãi, nhưng làm sao Lâm Mạt cho nó cơ hội được, một Thuật Đóng Băng lại đông băng nó lại.

Dạ Tinh không khỏi mỉm cười: "Ngươi thật là có ý tứ." Khóe miệng của nàng nổi lên một đường cong, toàn bộ tràng cảnh hoang vu cũng lập tức sáng lên.

"Ta chỉ phòng ngừa nó lại đả thương người mà thôi." Lâm Mạt nhún vai.

Dạ Tinh không nói gì. Chỉ có nữ Đạo Tặc Nhất Miêu nhảy ra ngoài nói: "Kỹ năng ngươi thả ra đều rất là lợi hại, không phải mọi ngươi học tập kỹ năng ở Đại học giả vĩ đại An Lợi Đặc sao?"

Dạ Tinh nói ra: "Tiểu Miêu, không nên hỏi loại vấn đề này." Nàng dùng ánh mắt ngăn nữ Đạo Tặc lại, sau đó nàng quay đầu nói với Lâm Mạt: "Không có ý tứ, đây là vấn đề cá nhân của ngươi, chúng ta không có quyền hỏi..."

"Vì cái gì không thể hỏi?" Pháp Sư diễn viên quần chúng cau mày nói, "Ngươi thành thành thật thật trả lời vấn đề vừa rồi, nói không chừng bản thiếu gia sẽ thưởng cho ngươi chút điểm tín dụng..."

Lâm Mạt cười cười cũng không nói lời nào, không để ý với loại người này, hắn nói tiếp: "Trước hết nên đánh giết con quái cấp đầu lĩnh kia, kỹ năng của ta sắp kết thúc rồi..."

"Sợ cái gì, Có Hắc Vũ ca cùng Nhất Trụ ca ở đây, đám quái này không cách nào xung kích chúng ta." Nhất Miêu tràn đầy tự tin nói.

Hai huynh đệ kia đã công kích đầu lĩnh U Hỏa Lang một hồi lâu. đầu lĩnh U Hỏa Lang trừ bỏ bị băng phong còn nhận lấy tổn thương khắc chế của thuộc tính băng, lại thêm hai huynh đệ công kích, HP đã rớt tới mức tám mươi phần trăm.

Ngoại trừ Pháp Sư diễn viên quần chúng, đều đồng tâm hiệp lực công kích U Hỏa Lang. Ngay cả Mục Sư Dạ Tinh cũng dùng hết sức.

Bởi vì Lâm Mạt có kỹ năng Thuật Đóng Băng, nàng không có phóng thích kỹ năng trị liệu tất yếu, HP của tất cả người chơi đều phi thường cao.

U Hỏa Lang bị đánh chết rất nhanh. Một kiện trang bị kim sắc rớt ra. Kia là một kiện pháp trượng Cấp Hoàng Kim.

"Hẳn là u hỏa pháp trượng." Lâm Mạt nội tâm nói, "Cũng không thích hợp với người chủ tu Băng hệ pháp thuật như mình."

Pháp Sư Diễn viên quần chúng luôn chú ý đến biểu lộ của Lâm Mạt, lúc này hắn nhìn thấy vẻ trầm mặc của Lâm Mạt không nói lên được việc Lâm Mạt muốn Món trang bị kia.

Ánh mắt Pháp Sư Diễn viên quần chúng trở nên thâm thúy : "Hừ, kiện trang bị này là của ta." Hắn giơ tay lên nói ra: "Kiện trang bị này ta muốn! Mỗi người 10 ngân tệ." 10 ngân tệ cũng chính là 20 điểm tín dụng, không sai biệt lắm thì là tiền một bữa cơm.

Lâm Mạt đã trải qua một đồi, hắn mới mở miệng liền biết cái tên đóng vai phụ đang suy nghĩ gì. Lâm Mạt cúi thấp tầm mắt xuống toát ra biểu tình thất vọng, sau đó ngẩng đầu mặt không thay đổi nhìn cái tên đóng vai phụ này.

"Mười ngân tệ... Ngươi tại sao không đi cướp đi?" Trầm mặc một lát Lâm Mạt chậm rãi mở miệng. Ánh mắt của hắn không có chút tâm kế nào. Nhưng ai có thể lấy được danh hiệu "Đại Ma Đạo Sư", thì có ai là nhân vật đơn giản không?

Tên đóng vai phụ nghe vậy, toát ra thần sắc không kiên nhẫn: "Tốt a tốt a, nếu như ngươi nói như vậy ta liền ra them chút huyết, một người 20 ngân tệ thì như thế nào?"

Lâm Mạt không nói tiếp cùng hắn, chỉ là xoay người lại nói với Dạ Tinh: "Đội trưởng, ngươi thấy thế nào?"

Dạ Tinh cười như không cười nhìn hắn nói: "Lần chiến đấu này có thể thắng lợi chủ yếu vẫn là bởi vì ngươi, cho nên kiện trang bị này phân phối làm sao đến do ngươi quyết định đi."

"Đồng ý!" Nhất Miêu giơ hai tay biểu thị đồng ý. Ánh mắt của nàng sáng lấp lánh, lúc này đối Lâm Mạt tràn đầy vẻ kính nể.

Hai huynh đệ Chiến Hắc Vũ cùng Chiến Nhất Trụ liếc nhìn nhau đều ăn ý mà gật đầu. "Chúng ta không có ý kiến!" hai huynh đệ nói như vậy.

Lâm Mạt nhìn thấy bọn hắn như vậy, nội tâm cũng có chút hổ thẹn.

"Như vậy đi, liền cho vị rồng này... Ngạch, Pháp Sư này đi." Hắn thậm chí lười nhớ tên của Pháp Sư này. Lâm Mạt phất phất tay.

"Ngươi!" Tên diễn viên quần chúng bỗng nhiên minh bạch cái gì đó, tức giận nói, "Ngươi căn bản không muốn kiện trang bị này!"

"Ngươi cũng không phải ta, làm sao biết ta không muốn?" Lâm Mạt quay đầu lại mỉm cười, "Nhớ kỹ mỗi người hai mươi ngân tệ a."

Hắn sở dĩ hào phóng đem một kiện pháp trượng Cấp Hoàng Kim bán đi như vậy, một là bởi vì kiện trang bị này có giá cả không cao, thứ hai là bởi vì kiện trang bị này không thích hợp với tên kia.

Lâm Mạt liếc mắt liền nhìn ra Pháp Sư này tu luyện hệ pháp thuật Hắc Ám, nếu không sẽ không mua sắm một kiện "Ám Ảnh Phong Y" Cấp Hoàng Kim.

Kiện trang bị này có thuộc tính đều rất bình thường, nhưng nó lại có một cái kỹ năng bị động rất lợi hại "Mộng Yểm Chi Thanh", có thể để cho đẳng cấp tất cả kỹ năng hệ Hắc Ám +1.

Kỹ năng này có bao nhiêu lợi hại? số lần Lâm Mạt thả Hỏa Cầu Thuật là nhiều a? Nhưng mà kỵ năng này cũng không có thăng cấp đến cấp hai.

Đẳng cấp Kỹ năng được thiết lập khác với các trò võng du khác, đều dựa vào độ thuần thục kỹ năng mà thăng cấp. Mà kỹ năng muốn tăng lên một đẳng cấp thì càng muôn vàn khó khăn, nhưng mỗi lần thăng một cấp, hiệu quả kỹ năng liền sẽ có tăng lên kinh người.

Bởi vậy mỗi kiện trang bị tăng đẳng cấp kỹ năng đều rất trân quý.

Cho nên cái Ám Ảnh Phong Y này có giá cả không ưới năm kim tệ. Mà Trang bị cấp Ám Kim "Kỵ Sĩ Thủ Hộ Hộ Oản" cũng mới có mười sáu kim tệ mà thôi.

Nếu đã học tập kỹ năng hệ Hắc Ám, sẽ không có ai dùng tiền mua sắm một kiện trang bị vô dụng? Bởi vậy Lâm Mạt mới đồng ý đem nó bán ra.

Dạ Tinh cùng nữ Đạo Tặc theo sát phía sau lưng Lâm Mạt, hai huynh đệ cũng như vậy. Chỉ có tên diễn viên quần chúng kia đứng tại chỗ, như rắn độc mà nhìn thân ảnh Lâm Mạt.

...

Nhưng vào lúc này, hệ thống truyền tới một thông cáo: "Chúc mừng đội ngũ Nhất Diệp Phong Thiên thành công hoàn thành thủ sát phó bản U Hỏa Quân, thu hoạch được đại lượng ban thưởng!"

"Thành công khai hoang sao..." ánh mắt Lâm Mạt ngưng trọng, "Có thể khai hoang nhanh như vậy vẫn dựa vào Kỵ Sĩ Thủ Hộ Hộ Oản của ta a? Bất quá cũng tốt, vận mệnh đang không ngừng chếch đi... Hắn hoàn thành Phó Bản Cấp năm sớm, với ta mà nói cũng là chuyện tốt." Sắc mặt hắn bình tĩnh, trong hai mắt toát ra quang mang trí tuệ.

Lâm Mạt ngẩng đầu nhìn trời, bầu trời đỏ màu xám nhìn quỷ dị mà thần bí.

"Lão đại! Chúng ta thành công!" Một chiến sĩ hưng phấn nói.

Khí chất xuất trần của Nhất Diệp Phong Thiên toát ra nụ cười thản nhiên. Hắn ngẩng đầu nhìn bầu trời xanh thẳm như ngọc thạch, toát ra biểu lộ như có điều gì cần suy nghĩ. Hắn quay đầu lại nhìn bộ hạ đứng bên cạnh mình, tay không tự giác chạm đến t món Trang bị cấp Ám Kim kia.

"Có lẽ tương lai sẽ gặp được ngươi, người bán thần bí." Hắn lẩm bẩm.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch