Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Trọng Sinh Ma Đạo Sư

Chương 17: Khô Lâu Pháp Sư

Chương 17 : Khô Lâu Pháp Sư

Thần sắc Lâm Mạt vẫn bình tĩnh như trước, kiếp trước còn gặp hung hiểm gấp trăm lần so với cái này, những tràng diện như thế này làm sao hù Lâm Mạt được?

Lâm Mạt huy động pháp trượng, Thuật Đóng Băng hạ xuống đầu U Hỏa Lang đầu lĩnh làm HP rơi xuống ba mươi phần trăm. Hắn lựa chọn phối hợp với nữ Đạo Tặc đánh chết con đầu lĩnh đáng ghét này.

Hai huynh đệ có Dạ Tinh trị liệu, hẳn là còn có thể chống đỡ được rất lâu.

Nhất Miêu minh bạch ý tứ của Lâm Mạt, liền luồn ra sau lưng con đầu lĩnh đang bị băng phong kia, hung hang đâm thanh chủy thủ vào trong thân thể con đầu lĩnh này. Ác Lang đầu lĩnh phun máu tươi.

Hắn không ngừng phóng Hỏa Cầu, từng quả từng quả bắn về hướng Ác Lang đầu lĩnh. Một khác sau Ác Lang đầu lĩnh đánh chết Pháp Gia kia ngửa mặt lên trời thét dài, lại nện một móng vuốt lên người Lâm Mạt. hộ giáp của Lâm Mạt liền mất đi một phần năm.

Băng Sương Khải Giáp có chút ảm đạm, nhưng vẫn y nguyên có thể tiếp nhận hai ba lần Ác Lang đầu lĩnh công kích nữa.

Về phần vì cái gì mà con sói đầu lĩnh này mà không ẩn thân tiếp tục công kích... Ngươi cảm thấy nếu như kỹ năng ẩn thân không có điểm hạn chế, thì phó bản này đánh thế nào?

Kỹ năng ẩn thân kéo dài rất lâu, thời gian cụ thể là bao nhiêu Lâm Mạt cũng không rõ ràng, hắn lại không rảnh để nghiên cứu những thứ này...

Nói đến cái diễn viên quần chúng kia, Lâm Mạt chợt nhớ tới đối phương còn thiếu mình hai mươi ngân tệ, đây chính là bốn mươi điểm tín dụng bằng tiền hai bữa cơm đó.

Mục Sư Dạ Tinh nhìn thân ảnh Lâm Mạt ung dung như vậy, vẻ tò mò bên trong ánh mắt càng ngày càng nồng đậm. Nàng đương nhiên sẽ không biết lúc này nội tâm Lâm Mạt còn băn khoăn tới việc chia "U hỏa pháp trượng" kia.

Bởi vì con U Hỏa Lang đầu lĩnh rơi vào trạng thái đóng băng, tốc độ giảm xuống phạm vi lớn, cho nên hắn chỉ bằng vào bộ pháp nhẹ nhõm kéo ra khoảng cách với con quái kia.

Công kích của Lâm Mạt đều được luồn qua người nữ Đạo Tặc đánh vào người U Hỏa Lang đầu lĩnh.

Sắc mặt Lâm Mạt bình tĩnh. Lại một Thuật Đóng Băng nện lên con quái đầu lĩnh còn nửa máu kia, đồng thời hắn không ngừng di chuyển, kéo khoảng cách với nó.

Rốt cục dưới Lâm Mạt và Nhất Miêu không ngừng cố gắng đã thành công đánh chết con quái đầu lĩnh kia, áp lực lập tức giảm bớt.

Lâm Mạt nhìn thoáng qua hai huynh đệ, bọn hắn được Dạ Tinh cường lực phụ trợ, thành công đánh chết một con U Hỏa Lang.

Hắn rảnh tay, phát động một lần Thuật Đóng Băng vào ba con U Hỏa Lang phổ thông còn lại. Lâm Mạt không hề dừng lại đem pháp trượng nhắm ngay con đầu lĩnh còn lại. Từng Hỏa Cầu bay ra ngoài liên tiếp, tấp thẳng vào người con U Hỏa Lang đầu lĩnh.

Sau một trận ác chiến, Lâm Mạt cùng nữ Đạo Tặc thành công đánh chết đầu lĩnh. Còn lại hai con quái bình thường cũng bị hai huynh đệ công kích ngã xuống đất mà chết.

Trong tay Lâm Mạt cầm một bình Khôi Phục Dược Tề Ma Pháp. Sau đó hưởng thụ Thánh Quang trị liệu của Dạ Tinh.

Một bình ma pháp dược tề cũng không có làm dịu đi trạng thái khô kiệt ma lực của hắn, cho nên hắn lại lấy ra một bình uống tiếp, thẳng đến khi hết ba bình ma pháp dược tề, ma lực của hắn mới khôi phục đến tiếp cận max điểm.

Căn cứ nguyên tắc không lãng phí, hắn không có sử dụng Khôi Phục Dược Tề Ma Pháp lần nữa. Ánh mắt của hắn nhìn Dạ Tinh, nàng cũng xuất ra một bình ma pháp dược tề mà uống vào.

Lúc này Lâm Mạt không có chú ý tới dáng người kinh nhân của Dạ Tinh, mà toàn lực chú ý đến dược tề trong tay nàng. Nó khác với thứ trong tay Lâm Mạt, Dạ Tinh sở dụng chính là loại Khôi Phục Dược Tề trong nháy mắt.

Không có phong hiểm bị đánh gãy cho nên có thể sử dụng trong chiến đấu, có nó thì tương đương với việc mình có nhiều thêm một cái mạng.

Mà Khôi Phục Dược Tề trong nháy mắt có giá cả phi thường cao, loại sơ cấp cũng có giá đến mười ngân tệ một bình.

Mười ngân tệ cũng chính là một ngàn đồng, cũng chính là hai mươi bình Khôi Phục Dược Tề bình thường. Nghĩ đến cái này, Lâm Mạt không khỏi khẽ lắc đầu cảm khái một phen.

Mà Dạ Tinh cực kì thông minh khi nhìn thấy Lâm Mạt chỉ xuất ra Khôi Phục Dược Tề phổ thông, lập tức liền minh bạch gia cảnh hắn cũng không có giàu có. Nàng không khỏi nghĩ đến nếu như dùng tiền tài thuê hắn... Hẳn là sẽ không bị cự tuyệt.

Dù sao người chơi đơn độc cũng rất khó cam đoan sẽ tự tìm được ích lợi cao nhất, mà lại hay gặp phải nguy hiểm to lớn. Tỉ như bên trong địa đồ tầm bảo gặp phải nguy hiểm, tỉ như các đoàn đội người chơi khác ức hiếp đánh cướp...

"Còn có, đạo lý thất phu vô tội hoài bích có tội không cần ta nói hắn cũng sẽ tự hiểu." Dạ Tinh thấp giọng nói.

Nàng nhìn ra được điểm mấu chốt, không có đoàn đội mạnh mẽ nâng đỡ, rất nhiều người chơi độc hành đều không làm nên được cái gì, đến mức cuối cùng bọn hắn cũng không thể không gia nhập đoàn đội.

"Có lẽ có thể tiếp xúc một chút." Ánh mắt của nàng kiên định.

Chờ trạng thái đoàn đội điều chỉnh đến thời điểm tốt nhất,

Đoàn người Lâm Mạt liền đi đến Truyền Tống Trận. Trên đường đi gió lớn không ngừng thổi tới.

Trước khi đến cái Truyền Tống Trận kia, Nhất Miêu nói: "Lẫm Mạt ca ca, ngươi đoán cái Truyền Tống Trận kia thông tới chỗ nào?"

Lâm Mạt sờ lên cái mũ, dư quang liếc nữ Đạo Tặc một cái. "Ta đoán là chỗ BOSS ở." Hắn bình thản nói.

"Có đúng không..." Nhất Miêu nhíu mày, "Cũng không biết là BOSS dạng gì, ngươi đoán có phải là một người sói hay không?"

Lâm Mạt hồi đáp: "Có thể là không."

"Tại sao vậy?" con mắt của Nữ Đạo Tặc trong suốt như bảo thạch, hiện ra hào quang màu tím nhạt.

Lâm Mạt Nói: "Nguyên nhân rất đơn giản. Tên cái phó bản này ngươi còn nhớ không?" Nói đến đây hắn liền dừng bước.

Nữ Đạo Tặc Nhất Miêu gật đầu: "Ta nhớ, gọi là U Hỏa Quân."

"Không sai, cho nên cái phó bản này chính là của U Hỏa Quân Đoàn. Ta đoán, nhất định con Boss này sẽ bị phong ấn đại đa số lực lượng hoặc là bị thương rất nghiêm trọng..." ánh mắt Lâm Mạt bình tĩnh nhìn cái Truyền Tống Trận này.

Lâm Mạt tiếp tục nói: "Lại thêm một chút biến cố, nó liền biến thành BOSS của cái Phó Bản Cấp năm này. Nói rõ một chút, hắn chính là một Khô Lâu Pháp Sư sơ cấp!"

Dạ Tinh khẽ vuốt cằm: "Vừa rồi ta vừa nhận được tình báo, không khác gì Lẫm Mạt nói... Boss là một Khô Lâu Pháp Sư bị Thánh Quang ăn mòn rất nghiêm trọng."

Hai huynh đệ nghẹn họng nhìn trân trối, không biết nói gì. Vẻ sùng bái trong mắt Nhất Miêu càng đậm.

"Đi thôi." Dạ Tinh dẫn đầu đi đến cái Truyền Tống Trận kia, duỗi ngọc thủ chạm đến Truyền Tống Trận, "Nhất Diệp Phong Thiên có thể, chúng ta cũng không thể trì trệ không tiến. Chúng ta nhất định có thể thuận lợi đánh bại cái Khô Lâu Pháp Sư kia."

Khóe miệng của nàng có chút giương lên, Lâm Mạt lại thất thần trong nháy mắt. Thẳng đến lúc này, Băng Sương Khải Giáp trên người hắn mới biến mất, hóa thành hạt bụi màu xanh đậm phiêu đãng trong gió.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch