Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Trọng Sinh Nhàn Nữ Hào Môn

Chương 77:

Chương 77:


Cố Khê Kiều đương nhiên nhận ra Ân Thiệu Nguyên, nhưng cô không để ý nhiều đến anh ta mà nhanh chóng quan sát hoàn cảnh xung quanh, kẻ bắt cóc ôm cô bé dưới nách và cố gắng thương lượng với anh ta chỉ bằng một tay.

Cô nheo mắt và biết rằng xương sườn của những nhân viên bảo vệ này đã bị gãy.

Chỉ bằng một tay mà lợi hại như vậy, người này không hề đơn giản.

“Sao cô lại ở đây?” Ân Thiệu Nguyên nghiêm túc sải bước đi tới, “Tôi không biết lai lịch của bọn bắt cóc, có lẽ còn có âm mưu nào khác... vậy, cô là người nhà họ Tiêu nhỉ, trước kia có nghe anh trai cô nhắc đến cô, cô dẫn cô ấy xuống trước đi, ở đây không có việc của hai người."

Đầu tiên anh ta nhìn thấy Cố Khê Kiều, sau đó mới chú ý tới Tiêu Vân, quan hệ của anh ta với Tiêu Thịnh rất tốt, cho nên tự nhiên nhớ được Tiêu Vân.

Bây giờ trên sân thượng có một kẻ nguy hiểm không rõ lai lịch, anh ta sợ Cố Khê Kiều sẽ hoảng sợ sẽ đắc tội với người đó, lại sợ cô tò mò không chịu rời đi, liền nhờ Tiêu Vân chăm sóc cô. Trong mắt anh ta những đứa trẻ nhà hào môn thì luôn thận trọng hơn bình thường.

Tiêu Vân sửng sốt giây lát, là một người nhà họ Tiêu, cô ấy chắc chắn biết Ân Thiệu Nguyên.

Nhà họ Tiêu ở thành phố N được coi là danh gia vọng tộc, nhưng không thể so sánh với nhà họ Ân, ông cụ Ân từng là tư lệnh quân khu của thành phố N, từng lên chiến trường. Không biết có bao nhiêu hậu duệ của nhà họ Ân trong giới chính trị hoặc trong quân đội, đời này chính là đời thứ ba chính tông của nhà họ Ân, con của quan chức, ở Thành phố N nhà họ có thể xưng bá.

Nhưng họ rất thần bí, ngay cả Tiêu Vân cũng phải cố gắng rất nhiều mới có thể gặp được người nhà họ Ân, lần cuối cùng cô nhìn thấy người này là trong một bữa tiệc ba năm trước, khi anh ta vừa trúng tuyển vào Đại học B, nhà họ Ân đã tổ chức một bữa tiệc nhỏ, cô đi theo Tiêu Thịnh và chỉ liếc nhìn Ân Thiệu Nguyên đang bị đám đông vây quanh từ xa, không ngờ vị thiếu gia này vẫn còn nhớ cô ấy?

Như thật vậy.

Điều khiến cô ấy ngạc nhiên hơn nữa là Cố Khê Kiều biết Ân Thiệu Nguyên, quan hệ của họ cũng tốt, hai người này sao lại quen nhau?

Cô ấy nhìn Ân Thiệu Nguyên đang tức giận nhưng bất lực với Cố Khê Kiều, không khỏi trầm tư mà xoa cằm.

Ân Thiệu Nguyên cáu kỉnh kéo giật cà vạt, anh ta cân nhắc và biết mình không phải là đối thủ của kẻ bắt cóc, anh ta đã báo cảnh sát hình sự rồi, bây giờ xem ra không thể sử dụng được, có lẽ anh ta chỉ còn thể báo cho "đội hành động đặc biệt" thôi. Xem ra người kia không giống một người bình thường.

"Cố Khê Kiều, cô có biết đây là đâu không? Đừng có thêm phiền phức cho tôi nữa được không!" Thấy hai người họ dường như không nghe thấy lời của mình, sự kiên nhẫn của Ân Thiệu Nguyên gần như không còn, anh ta ra hiệu cho bảo vệ dẫn đầu, bên kia lập tức hiểu ý của anh ta, rút khẩu súng trong tay ra.

Đây là khẩu súng đặc biệt do Ân Thiệu Nguyên giao cho bọn họ, toàn đội an ninh chỉ có năm người ưu tú mới sở hữu được nó, ngay cả bản thân Ân Thiệu Nguyên cũng không ngờ có ngày sẽ sử dụng loại vũ khí này.

Người đàn ông trẻ tuổi đang cố gắng thương lượng với tên bắt cóc khi thấy họ rút súng ra, sắc mặt liền thay đổi, "Cậu chủ Ân! Con gái tôi vẫn ở trong tay anh ta!"

"Con gái anh?" Ân Thiệu Nguyên liếc nhìn anh ta, dường như có một ngọn lửa đang ẩn giấu trong đôi mắt đào hoa sáng ngời của anh ta, giọng điệu vô cùng lãnh đạm, "Nhìn thấy không, trong tay người đàn ông đó có cầm điều khiển, nếu tôi không ra tay, toàn bộ tòa nhà sẽ bị nổ tung, và vô số người sẽ chết!"

C84 -




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch