Những độc giả từ đề cử tới đây đều hết sức hài lòng, đây là lần đầu tiên họ cảm thấy vui vẻ khi đọc truyện, mỗi ngày đều có bảy chương, mỗi chường hơn 3000 chữ.
Không ít độc giả cảm động, đều để lại tin tức.
"Nếu đại thần quá mệt mỏi, có thể nghỉ một chút."
Fan trước kia của Hồng Trần Lão Quỷ biến mất không thấy.
Độc giả không ngốc, đọc sách cũng không phải việc theo đuổi minh tinh, đọc tiểu thuyết không phải là ngắm minh tinh, không chỉ số lượng nhiều mà chất lượng còn phải tốt, không chỉ vì theo đuổi việc gõ chữ mà giảm nội dụng tác phẩm xuống.
Mấy ngày trôi qua, fan của < Tu Chân Trở Về> đã vượt quá tám vạn.
Viêc này không chỉ từ để cử của biên tập viên, mà còn nhờ sự giúp sức của Hồng Trần Lão Quỷ, làm cho độc giả biết đến cuốn sách này nhiều hơn.
Cùng lúc đó, số lượng chữ đã đột phá đến ba mươi vạn.
Lục Dương liền đột phá yêu cầu, từ đây có thể bắt đầu đặt VIP rồi, hắn chờ đợi khoảnh khắc này lâu lắm rồi, liền nhắn tin tới biên tập.
Viên Lộc: Vương ca, hôm nay ta đủ điều kiện đặt VIP rồi.
Lão Vương: Chúc mừng, từ bây giờ ngươi có thể đặt VIP rồi, tốt nhất là nên bạo thêm mấy chương, đừng giữ lại ...
Viên Lộc: Ta chuẩn bị xong rồi, đảm bảo hàng chất lượng cao.
Lão Vương: Tốt lắm, ta mở quyền hạn cho ngươi, đúng rồi, hôm nay tên kia lão quỷ kia cũng bắt đầu đặt VIP, hẳn là muốn cạnh tranh với ngươi.
Viên Lộc: Tự chuốc lấy nhục.
Lão Vương: Xem ra ngươi rất tự tin, ta lo lắng dư thừa rồi, không biết tên kia lấy đâu ra sự tự tin này.
Viên Lộc: Không cần quan tâm hắn.
Rất nhanh.
Lão Vương đã giúp hắn mở ra quyền hạn, mở ra thông bao, Lục Dương đem cam nghĩ của mình khi đặt VIP viết ra, nội dung rất đơn giản, để đảm bảo chất lương, nội dung hắn xin được đặt VIP, cầu mọi người tiếp tục ủng hộ.
Mười hai giờ trưa.
Lục Dương bắt đầu đăng chương.
Một chương.
Hai chương.
Ba chương.
....
Lục Dương một hơi đăng lên hai mươi chương, hơn sáu vạn chữ, đây cũng là số chương hắn tích lũy được, để có thể có những chương này, Lục Dương mua một cái bàn nhỏ, đặt ở trên giường, mỗi ngày trước khi đi ngủ đều gõ chữ.
Hoàn tất việc này, Lục Dương hít sâu một hơi, mọi thứ đều hoàn thành, việc còn lại dựa vào độc giả.
Hắn rất tin tưởng vào .
Nếu như không có gì bất ngờ, hắn sắp được xếp vào hàng đại thần rồi, phải biết mười năm trước, thời điểm này xanh dưng đại thần vẫn rất dễ đạt được.
Không giống mười năm sau, độ khó tăng lên quá nhiều.
Kiếp trước, mục tiêu của hắn là được phong thần, đối với lúc đó mục tiêu này quá xa xôi, vì vậy Lục Dương mới đổi nghề lằm biên kịch, đem phần lớn thời gian đều viết kịch bản.
Nếu như có thể đạt được danh xưng đại thần, hắn đã hoàn thành giấc mơ kiếp trước, đương nhiên, kiếp này, viết tiểu thuyết chỉ là sự tình tiện tay, hắn còn rất nhiều mục tiêu cần phải thực hiện.
F5 một lần, mới trôi qua năm phút.
Đã có hơn một ngàn hai trăm lượt đăng ký VIP
Trong lòng Lục Dương xác định.
"Ổn rồi."
Kiếp trước hắn cũng có vài quyển sách đặt vip, không có mười cuốn thì cũng có tám cuốn, hắn biết việc này đải biểu cho điều gì.
Không nhìn nhiều nữa, Lục Dương tắt máy tính.
Đêm rất tĩnh lăng,
----
Thượng Hải, trong một căn phòng nào đó, lão Vương nhìn số liệu Lục Dương, thở ra một hơi, đây là lần đầu tiên hắn hãnh diện, mấy tháng làm biên tập, ap lực của hắn rất lơn, may mắn lần này làm hắn phát hiện được Lục Dương.
Đồng thời điểm, trên diễn đàn thảo luận náo nhiệt.
"Tin mật từ trên đưa xuống, < Tu Chuân Trở Về> đã có bốn nghìn lượt đăng ký rồi, lúc này mới trôi qua hơn nửa giờ a."
"Tất cả cuốn sách của Hồng Trần mới được bốn nghìn lượt mua, lần này sợ hắn phải thất bại thảm hại rồi."
"Đúng vậy, Hồng Trân bắt nạt nhầm đối tượng rồi, tưởng là heo hóa ra là hổ."
"Bản thân ỷ vào có chút danh tiếng, bắt nạt người mới, càng ngày nhân phẩm càng kém đi rồi."
"Hông Trần Lão Quỷ đặt VIP mà chỉ có hai chương, nhìn Viên Lộc mà học hỏi, hắn đặt VIP một lần bạo sáu vạn chữ."
"Quá trâu rồi, lần đầu tiên ta thấy tác giả như vậy, hắn không có đi ngủ sao."
"Viên Lộc nhất định không phải là người mới, hắn chắc là một đại thần đổi nền tảng, hoặc là mất tài khoản, lần này Hồng Trần đá trúng thiết bản rồi."
"Đọc
"Ta cũng vậy, chúng ta viết một cuốn sách mới đi."
...
Tác giả văn học mạng đều là con cú đêm.
Trò truyện bên trong diễn đàn vẫn tiếp diễn sôi nổi, một số người thông minh có thể nhận thấy,
Không chỉ như vậy, có người còn phát hiện, loại tiết tấu dồn dập, nội dung liên mạch liền có thể học theo, tuy rằng không thể thay thế
Các tác giả khác bắt đầu viết nội dung...
----
Quảng Đông.
Trong một căn hộ độc thân, Hồng Trần Lão Quỷ tay cầm điếu thuốc, mở phần bình luận ra đọc.
"Mới hai mươi vạn chữ liền đặt VIP, lão quỷ thiếu tiền đến vậy sao."
"Đặt VIP cũng được, nhưng như thế nào lại đăng 2 chương, ta đọc vài phút liền xong, nhìn Viên Lộc mà học tập, người ta vào VIP, một lần bạo sáu vạn chữ, ta vẫn nên đi xem < Tu Chân Trở Về> hay hơn."
..
Chứng kiến QQ biên tập của mình vẫn còn sáng.
Hồng Trần Lão Quỷ gửi đến tin nhắn.
"Lão đại,< Tu Chân Trở Về> sao rồi?"
"5040"
Nhìn biên tập của mình chỉ gửi đến một tin nhắn, Hồng Trân Lão Quỷ tay run rẩy, rít một hơi thuốc, đây chỉ là số liệu một giờ a.
Cùng đặt VIP, hắn lại vào nhóm QQ thông báo mấy lần, lượt mua đến bây giờ mới được hơn bảy trăm, còn so cái gì, so với đối phương hắn không cùng cấp bậc.
Không nói sách mới, nếu đem ba quyển sách cũ đặt lại, cũng kém xa đối với một quyển sách mới của đối phương.
Đây quả thật là một con gà sao?
Hồng Trân Lão Quỷ bóp nát tàn thuốc, đây là lần thứ nhất hắn nhìn nhận đối thủ, không, có lẽ bây giờ hắn không còn tư cách để trở thành đối thủ nữa, mở ra
chương 1..chương 2.. chương 3.......Không biết trôi qua bao lâu, lão quỷ hoàn toàn sa vào thế giới trong quyển sách này, hắn đã quên mất bao lâu không có nghiêm túc đọc một cuốn tiểu thuyết rồi.
Có lẽ hai năm, ba năm, ai biết...
Thẳng đến thời điểm websites ưu cầu VIP, Hồng Trần mới phát hiện, mình đọc xong rồi, hắn nhìn ngoài cửa sổ, chân trời đã lấm tấm xuất hiện ánh mặt trời.
Có vẻ sắp sáng rồi.
Đăng nhập tài khoản.
Đăng ký VIP.
Tiếp tục xem.
Xem hết sau vạn chữ cuối cùng, trời đã triệt để sáng, tâm tình lão quỷ không cách nào bình tĩnh được, trâm mặc thật lâu, hắn đột nhiên bật cười.
Nụ cười mang net giễu cợt, lại mang chút đáng thương.
Hắn ấn vào khen thưởng.
Nạp tiền, tặng cho < Tu Chân Trở Về> một minh chủ lệch.
Không bình luận, hắn cố giữ lại một chút tự trọng cuối cùng của mình.