Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Trừ Nhan Sắc Ra Em Chẳng Còn Gì Cả

Chương 41: (1)

Chương 41: (1)


Bà Thẩm rất quan tâm theo dõi đến các động thái của con trai. Khi biết cậu con trai mình không kịp đến tham gia sự kiện có tính chất vô cùng quan trọng lần này mà lại tự mình lái xe đến một thị trấn nhỏ khác, trong lòng bà đã dấy lên sự nghi ngờ.

Trước khi trở thành phu nhân của nhà họ Thẩm, bà cũng là tiểu thư của một nhà danh giá, tất nhiên cũng có không ít những mối quan hệ. Chẳng mất nhiều thời gian đã điều tra ra được, cậu con trai bà đang đi tìm một cô gái trẻ tuổi, sau đó còn đưa cô gái đó về nhà. Bà lập tức ngửi thấy có mùi lạ ở đây rồi.

Tất nhiên bà đã quá hiểu con trai mình. Thời điểm nó chưa tới hai mươi, ngạo mạn không coi trời đất ra gì. Lúc đó tuy là ham chơi nhưng cũng chưa từng đoái hoài đến bất kì cô gái nào, đến cả tình yêu nghiêm túc còn chưa trải qua. Cho đến khi hơn hai mươi tuổi, nó tiếp nhận Thẩm thị, trong vòng có mấy tháng đã trưởng thành lên nhiều. Thân phận không còn như trước nữa, trách nhiệm đương nhiên cũng khác, tính cách cũng ngày càng biến đổi. Bảo là quá nhiệt huyết với công việc, chi bằng nói nó không hứng thú, nói cách khác là xem thường thứ gọi là tình yêu.

Nếu đã như vậy, chắc có lẽ con trai bà sẽ không kết hôn, cũng không màng đến chuyện sinh con đẻ cái. Cũng là bởi vì cái tính cách này, bởi vậy cho nên bà và chồng bà mới sốt sắng đến như vậy.

Nếu như nói con trai bà là kiểu người phong lưu đa tình, thì bà còn không mấy bận tâm. Tuy là con mình không thiếu gì phụ nữ, nhưng hiện giờ thì khác. Còn chưa có cô gái nào được nó đưa về, càng đừng nói đến chuyện mang thai.

Bà lập tức phái người đi điều tra thông tin về Giản Nhân Nhân. Tất nhiên cũng tra ra được chuyện hôm đó ở khách sạn. Chỉ có điều là thông tin bà Thẩm tra ra được không đầy đủ, bởi vì Thẩm Tây Thừa đã đem tất cả tư liệu về giám đốc Trần giấu nhẹm đi rồi. Phần mà Thẩm phu nhân tra ra được chỉ là chuyện Thẩm Tây Thừa qua đêm với Giản Nhân Nhân ở đó. Những chuyện sau đó về Giản Nhân Nhân cũng không có gì kỳ lạ cả. Cô ở lại đoàn làm phim khá nhiều ngày liền, sau khi đóng máy xong, chẳng ngờ cô lại đến bệnh viện.

Chuyện Thẩm phu nhân đã muốn biết, tất nhiên sẽ có người dùng trăm phương ngàn kế để giúp bà tra ra.

Khi bà biết chuyện Giản Nhân Nhân mang thai, bà sốt sắng đến mức như lộn cả ruột gan lên.

Nhưng điều này cũng giải thích được thái độ không tự nhiên và khác thường gần đây của con trai bà.

Đối với bà Thẩm mà nói, cô Tô Vi khiến bà hài lòng về mọi mặt, giờ đây đã không còn quan trọng bằng một Giản Nhân Nhân đang mang thai kia nữa. Tuy là gia thế của Giản Nhân Nhân không tốt, nhưng tầng lớp phổ thông trên thế giới này lại chiếm đa số. Giản Nhân Nhân tuy là có nhiều phương diện làm bà chưa hài lòng. Nhưng cô đang mang thai, tất cả những điều này đã không còn quan trọng nữa.

Sau khi dùng xong bữa cơm, người nhà Thẩm gia dồn sự chú ý vào cái bụng còn phẳng của Thẩm phu nhân tương lai đang ngồi trước mặt kia.

Bà cụ Thẩm và Thẩm phu nhân không cần tránh né, còn ông cụ Thẩm và Thẩm Danh Thắng lại như đang lo lắng khá nhiều.

- Bác nghe nói là hai tháng rồi, đúng không? - Thẩm phu nhân là người biết tường tận nhất. - Bây giờ cũng có thể đi siêu âm, có lẽ đã nhìn thấy phôi thai rồi đấy.

Giản Nhân Nhân vốn không thân thiết với người nhà Thẩm gia, bây giờ bàn luận đến chủ đề này, cô lại càng có vẻ yên lặng hơn.

Bà cụ Thẩm nhẩm tính ngày, cũng gật đầu :

- Đúng là có thể kiểm tra được rồi, đợi lát nữa liên hệ với một bệnh viện, ngày mai tới khám luôn.

- Hay là để ngày kia đi ạ - Thẩm phu nhân nghĩ một lát.- Chiều ngày mai Tây Thừa mới về đến nhà, ngày kia hai đứa cùng nhau đi sẽ thích hợp hơn.

Bà cũng là phụ nữ, đi siêu âm hay là kiểm tra thai sản gì đó, phụ nữ lúc nào cũng muốn có người đàn ông bên cạnh.

Nhìn cả nhà họ Thẩm đều đang thảo luận về tên của đứa bé, Giản Nhân Nhân không biết phải làm gì, cô khẽ nhắc một vấn đề vô cùng hợp lý:

- Bác à, bây giờ cũng không còn sớm nữa, cháu nghĩ là...

Cô muốn về nhà, thế nhưng Thẩm phu nhân không để cô kịp nói hết đã vội đáp:

- Xem bác kìa, mải nói chuyện đến mức quên cả thời gian rồi. Giờ cháu là phụ nữ có mang, phải nghỉ ngơi cho thật tốt. Ba tháng đầu này là quan trọng nhất đấy. Phòng nghỉ cũng đã chuẩn bị cả rồi. Giờ bác bảo giúp việc lấy quần áo cho cháu tắm rửa. Hôm nay đừng về nữa, cứ yên tâm ở đây là được.

- Bạn cháu vẫn đang đợi ở nhà, cháu sợ cô ấy sẽ lo lắng.

Chắc chắn là Giản Nhân Nhân sẽ không muốn ở lại Thẩm gia rồi.

Lần này lại đến lượt bà cụ Thẩm mở lời giữ cô lại:

- Nhân Nhân, tối hôm nay cháu cứ ở lại đây đi. Ở đây cái gì cũng có, buổi tối có muốn ăn gì cũng thuận tiện. Đợi ngày mai Tây Thừa trở về rồi, sau đấy muốn ở đây hay qua chỗ nó, hai đứa cứ tự thương lượng. Bây giờ cháu mà quay về, cả nhà đều không an tâm.

Bà cụ Thẩm không hề hay biết về chuyện có thai bất đắc dĩ đó của cô. Trong suy nghĩ của bà, nếu cháu trai đã để Giản Nhân Nhân mang thai vậy thì hai người họ chắc chắn là một đôi. Vì vậy cũng sẽ rất tự nhiên đối đãi với Giản Nhân Nhân như là cháu dâu tương lai của mình.

Rồi đến cả Thẩm Danh Thắng từ khi biết chuyện Giản Nhân Nhân có thai luôn giữ thái độ im lặng cũng lên tiếng :

- Dù gì phòng của Tây Thừa cũng đang bỏ trống, tốt hơn nhiều so với phòng khách, bảo dì Vương lát nữa mang thêm đồ đạc lên là được.

Giản Nhân Nhân biết, nếu như cô còn kiên quyết đòi về vậy thì thực sự sẽ thành không biết điều. Cô thầm thở dài trong lòng, đành đồng ý ở lại vậy.

Thực ra hôm nay trên đường đến đây, cô cũng đã biết, chỉ khi Thẩm Tây Thừa quay về rồi cô mới có thể ra khỏi Thẩm gia. Vì thế cũng không quá khó để cô chấp nhận kết quả hiện giờ.



* * *



Thẩm Tây Thừa vừa xuống máy bay mở điện thoại ra thì liền thấy tin nhắn của Trần Bội gửi đến. Anh không gọi lại cho Trần Bội mà gọi thẳng đến số máy của Giản Nhân Nhân.

Lúc nhận được điện thoại của Thẩm Tây Thừa cũng là lúc Giản Nhân nhân vừa tắm xong, đang chuẩn bị nghỉ ngơi.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch