Lãnh Dịch Minh thực sự đã có được thông tin quan trọng từ Tiết Minh Nguyệt, nhưng vì giả vờ đến đây để chụp ảnh vì vậy mà hắn không thể không vờ như rất muốn thích phong cảnh nơi này.
- Vậy có làm phiền anh không?
Hạ Bằng hớn hở xua tay:
- Anh vì chuyện của gia đình chúng tôi nên mới đến đây, nên không cần khách khí với chúng tôi.
Hạ Mộng và Tiết Minh Nguyệt cũng nói:
- Đúng vậy, đừng khách sáo.
- Được, vậy tôi đây cung kính không bằng tuân mệnh.
Sau khi Lãnh Dịch Minh nói xong, hắn cũng đánh mắt qua nhìn Thẩm Lâu.
Thẩm Lâu thừa biết trong hồ lô người anh em này của hắn bán thuốc gì, tất nhiên cũng phối hợp theo.
- Cậu chụp nhiều ảnh chút, có thể tớ sẽ cần dùng đến nó.(Edit: Tiểu Bất Hối, TieubathoiTN)
Ngay khi Mai Hồng Diệp biết Lãnh Dịch Minh sẽ lên núi với ở vài ngày, trong lòng liền động động. Nếu cô em chồng này không có cái ý tứ kia, thì em gái cô ta sẽ có cơ hội, nó cũng vừa tròn mười tám, đúng cái tuổi như hoa như ngọc, không bằng thử một lần, vạn nhất hai người nhìn hợp mắt, nhà mẹ đẻ cô ta không phải là sẽ phất lên sao? Suy cho cùng thì cô em chồng sao có thể đáng tin hơn em gái ruột được, sao có thể trông cậy tốt được.
Hạ Mộng bọn họ nào có thể đoán được chút suy nghĩ của Mai Hồng Diệp, tiếp tục trò chuyện tiếp đãi khách.
Thẩm Lâu định ngày mai sẽ đến Phòng giáo dục và phòng hộ khẩu, nếu có nhiều thời gian thì sẽ đến trường trung học thành phố.
Hạ Mộng biết vậy liền vội vàng hỏi:
- Anh Thần, anh có cần người đi cùng không?
Thẩm Lâu xua xua tay:
- Tạm thời không cần, tôi cùng anh hai em đi là đủ rồi.
Nếu hắn đã nói như vậy, Hạ Mộng đương nhiên nghe theo.
Hạ Bằng bận rộn, dặn dò Hạ Tiêu:
- Tiểu Tiêu, đi cùng phóng viên Thẩm phải chăm sóc họ nhớ chưa. Anh lo lắng nhà họ Tần có âm mưu, giở thủ đoạn sau lưng.(Edit: Tiểu Bất Hối, TieubathoiTN)
Hạ Tiêu hiểu ý anh trai mình, từ trong ánh mắt hắn nhìn ra được hàm ý anh cả muốn nói tới, gật đầu nói:
- Yên tâm đi, anh cả.
Hạ Mộng và những người còn lại không uống rượu, nên ăn nhanh sau đó rời khỏi bàn. Chỉ còn có bốn người đàn ông ngồi uống rượu, ăn uống, trò chuyện.
Đồng Đồng chơi nửa ngày, được Mai Hồng Diệp cùng Tiết Minh Nguyệt dỗ ngủ trước khi họ ăn xong.
Khi Lãnh Dịch Minh và Thẩm Lâu rời đi, Hạ Mộng và cả nhà tiễn bọn họ ra tận cửa lớn.
Lãnh Dịch Minh chở Thẩm Lâu thẳng đến khi rời khỏi nhà Hạ Mộng, Thẩm Lâu mới vỗ lưng Lãnh Dịch Minh nói:
- Nói một chút đi.
Lãnh Dịch Minh nghiêm túc nói:
- Hạ Bằng quá giống cậu tớ.
Thẩm Lâu cũng cảm thấy như vậy, nếu nói Hạ Tiêu từ cái mũi, đến lông mày có chút giống cậu của Lãnh Dịch Minh thì Hạ Bằng lại càng giống hơn.
- Trong lòng cậu chắc chắn mấy phần.
Lãnh Dịch Minh nghĩ nghĩ một chút rồi nói:
- Năm phần, độ tuổi không khác biệt lắm, nhưng tớ thấy nhà Hạ Mộng bọn họ cũng không cảm thấy bà ấy không phải con ruột của bà ngoại họ, việc này còn phải điều tra.
- Vậy điều tra đi, làm cẩn thận chút, không thể tùy tiện đã xác nhận, chẳng may cuối cùng không phải, chẳng những làm ảnh hưởng người nhà ông ngoại cậu, cũng ảnh hưởng tới nhà Hạ Mộng.
Thẩm Lâu nói.
- Đúng vậy, tớ cũng nghĩ vậy. Ngày mai tớ cùng Hạ Bằng bọn họ lên núi ở vài ngày rồi trở lại, sau khi viết bản thảo tin tức xong, tạm thời tớ sẽ không quay lại Bắc Kinh.
Trong đầu Lãnh Dịch Minh đã có kế hoạch.
Thẩm Lâu lập tức nói:
- Được rồi, đừng lo lắng, tớ sẽ giúp cậu xử lý chuyện ở nhà.
...
Mai Hồng Diệp dọn dẹp nhà bếp sau đó trở lại Tây phòng. Sau khi leo lên giường đất, cô ta đẩy đẩy Hạ Bằng đang liu diu ngủ, nói nhỏ:
- Đại Bằng, biên tập viên Lãnh có máy ảnh, nên tôi muốn nhờ anh ấy chụp giúp nhà mẹ một bức chân dung gia đình, anh nghĩ sao?
Hạ Bằng cau mày nhìn chằm chằm cô ta:
- Cô sao vậy? Cô không có tiền đến cửa hiệu chụp ảnh gia đình sao? Hôm nay cả nhà là may mắn gặp họ, là hai người họ chủ động nói, nếu không ai lại xấu hổ đi mở miệng? Người ta không phải thợ chụp ảnh, hơn nữa chụp ảnh xong còn phải rửa ảnh rồi gửi lại cho đây, rất rắc rối, sao có thể làm phiền người ta được.
Mai Hồng Diệp đau lòng nói:
- Nhìn anh kìa, tôi là đang cùng anh thảo luận, nếu không được thì cũng không sao, anh nhìn chằm chằm tôi làm gì.(Edit: Tiểu Bất Hối, TieubathoiTN)
Hạ Bằng cảm thấy cần phải giải thích lại cho vợ hắn, vì vậy càu nhàu ngồi dậy nói:
- Không phải tôi nhìn chằm chằm cô, mà là cô nói chuyện này làm người ta cảm thấy không thích hợp. Ngày mai anh Lãnh đi cùng chúng ta lên núi. Cô tiếp đón người ta nhiệt tình chút, đừng làm tôi mất mặt biết chưa?
- Được rồi, tôi biết rồi, nhất định sẽ tiếp đón anh ấy cẩn thận.(Edit: Tiểu Bất Hối, TieubathoiTN)
Mai Hồng Diệp đảo mắt, sau đó lập tức nghĩ tới điều đó.
- Chỉ là quên chuyện chụp ảnh đi, tôi muốn nói với anh chuyện khác, nếu anh không vừa ý, tôi sẽ nghe lời anh.
Hạ Bằng trong lòng bỗng có linh cảm đoán ra được phần nào:
- Làm sao vậy?
Mai Hồng Diệp vẻ mặt giống như lau nước mắt nói:
- Hai người họ từ thủ đô về có mang rất nhiều đặc sản, tôi muốn mang một chút về cho ba mẹ và mấy chị em ở nhà mẹ nếm thử. Họ trước nay chưa từng đi thủ đô bao giờ, cũng chưa được ăn nhưng thứ như vậy.
Mặc dù Hạ Bằng vẫn còn chút tức giận vì Mai Hồng Diệp giấu hắn, lén lấy tiền trợ cấp cho nhà mẹ đẻ, nhưng làm người đàn ông cũng không thể keo kiệt như vậy. Hơn nữa đó cũng là nhà bố vợ mẹ vợ hắn, cho dù Mai Hồng Diệp không nhắc tới, hắn cũng sẽ nhắc.
- Được rồi, buổi chiều không có chuyện gì thì cô qua đó một chuyến, tôi không cùng cô đi qua được.(Edit: Tiểu Bất Hối, TieubathoiTN)
Hạ Bằng không đi cùng cô ta, Mai Hồng Diệp còn cảm thấy thở phào, cô ta còn đang lo lắng làm sao tránh hắn để nói chuyện riêng với mẹ và em gái.
Tiêu Minh Nguyệt và Hạ Mộng bên này chưa ngủ còn đang trò chuyện.
Vừa nghe nói Mai Hồng Diệp về nhà mẹ đẻ.
Tiêu Minh Nguyệt làm mẹ chồng, trực tiếp lấy vài cân mì khô và bánh kẹo đặc sản từ Bắc Kinh ra.
Hạ Mộng hiểu tính cách của mẹ cô, cho dù bà không hài lòng với những với những việc làm trước đó của Mai Hồng Diệp, cũng sẽ không tính toán chi li trong tình huống này.
Đối mặt với mẹ chồng rộng lượng, hào phóng như vậy, trong lòng Mai Hồng Diệp có chút ngượng ngùng. Nhưng nghĩ đến cô em chồng này có tiếng nói nhất trong nhà, làm gì cũng phải nghe theo, còn em trai chồng thì suốt ngày quanh quẩn cạnh mẹ chồng, bất luận lợi ích gì, cái nào cũng tốt hơn so với chồng mình, chút tình cảm vừa lên men trong lòng cô ta lập tức tan biến.
Khi Mai Hồng Diệp mang những thứ đó về nhà mẹ đẻ, mẹ của cô ta còn đang đóng đế giày trên giường đất, còn Mai Hồng Mai đang nằm bên cạnh xem sách.
Hai người đều ngạc nhiên khi thấy Mai Hồng Diệp đột ngột trở về, hai mắt họ dán chặt vào chiếc túi vải căng phồng trên tay cô ta.
Mai Hồng Mai và Mai Hồng Diệp trông khá giống nhau, thậm chí em gái cô ta còn linh hoạt hơn cô ta chút.
- Chị Năm, chị xuống khi nào vậy? Trong túi có thứ gì tốt sao?
- Tối hôm qua. Em cô và em chú chồng từ Bắc Kinh về, mẹ chồng chị gói một ít đặc sản mang qua.
Mai Hồng Diệp vừa nói vừa đặt túi lên mép giường.(Edit: Tiểu Bất Hối, TieubathoiTN)
Mai Hồng Mai phấn khích lập tức kéo chiếc túi đến bên cạnh cô ta:
- Chị năm, mẹ chồng chị thật hào phóng.
Mẹ Mai không cho là đúng dùng kim gãi gãi đầu, bĩu môi nói:
- Bà ta là quả phụ, không biết rộng lượng sao có thể trống cả một gia đình, trước đó giới thiệu cho cô không ít người có điều kiện tốt hơn Hạ Bằng để kết hôn rồi, kết quả cô lại nhất quyết gả vào cho nhà họ Hạ, còn không phải bị bà ta dụ dỗ.(Edit: Tiểu Bất Hối, TieubathoiTN)
Cho dù trong lòng Mai Hồng Diệp có ý kiến gì đó đối với Tiêu Minh Nguyệt, nhưng cô ta cũng không nghe nổi nữa:
- Mẹ, mẹ nói như vậy là có ý gì? Cái gì mà con nhất quyết thế nào cũng phải gả, lúc trước mọi người không phải cũng vui vẻ lắm sao?(Edit: Tiểu Bất Hối, TieubathoiTN)