Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 375: Chống đối Phó chủ tịch tỉnh

Chương 375: Chống đối Phó chủ tịch tỉnh



- Chủ tịch Nhiếp, chỉ sợ, Điền Húc Giang lúc này đến không đem tới điều gì tốt cho chúng ta.

Nhìn xe chuyên dụng của Điền Húc Giang dưới sự dẫn dắt của xe cục Công an thành phố Lương Khê nghênh ngang rời đi, Triệu Tân Thiên lúc này cũng đi tới cạnh Nhiếp Chấn Bang, hạ giọng nói nhỏ.

Sắc mặt Nhiếp Chấn Bang lúc này cũng không hề dễ nhìn, trong lòng buồn bực, khó hiểu. Mình và Điền Húc Giang trước giờ chưa từng gặp mặt, trong trí nhớ hình như cũng chưa từng đắc tội với ông ta, hôm nay không một chút nể tình như thế, thậm chí là khiến mình mất mặt trước mọi người. Đây rốt cục là ý gì?

Nghĩ tới đó, Nhiếp Chấn Bang dường như cũng nghĩ tới một khả năng, nhìn qua Lôi Định Quốc đứng cách đó không xa, quay qua nói khẽ với Triệu Tân Thiên:

- Tân Thiên à, cậu cũng nhìn ra chứ, ha ha ha, mượn một câu nói của Thái Tổ, trời cũng phải mưa, con gái phải lập gia đình. Ông ta làm thế nào chúng ta không quản nổi, nhưng chúng ta làm thế nào thì ông ta cũng sẽ không quản được.

Nói xong, Nhiếp Chấn Bang đi về phía xe riêng của mình, để lại Triệu Tân Thiên vẫn đang sững sờ đứng tại chỗ, còn đang rơi vào trầm tư suy nghĩ điều gì.

Nhìn cảnh chào đón hoành tráng ngoài cửa sổ, Điền Húc Giang rất vừa lòng. Thật ra Điền Húc Giang lúc này tới cũng là bất đắc dĩ. Cô em gái khóc sướt mướt chạy tới thành phố Giang Châu, nói là em rể bây giờ bị bắt vào tù rồi. Nói thật, trong lòng Điền Húc Giang cũng biết rõ chuyện. Người ta có câu, không làm việc trái với lương tâm thì không sợ quỷ tới gõ cửa, nếu Diêu Ngọc Hồng không gây ra chuyện gì thì đã chẳng tới mức khiến em gái mình qua tìm mình.

Đương nhiên, Điền Húc Giang cũng dự đoán, người em rể này của mình có lẽ cũng không có vấn đề gì lớn, cho nên Điền Húc Giang đến đây. Bởi vì, Điền Húc Giang cho rằng, từ chuyện này, bộ máy cán bộ Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố Lương Khê cũng không coi hắn ra gì.

Điều tra qua một cái, Điền Húc Giang cũng đã hiểu được tất cả mọi chuyện xảy ra ở thành phố Lương Khê này. Bởi vậy lúc nãy mới ở trước mặt mọi người, đột nhiên không hề nể mặt Nhiếp Chấn Bang. Bởi vì Điền Húc Giang cho rằng, Nhiếp Chấn Bang làm như vậy rõ ràng là không coi một Phó chủ tịch tỉnh là hắn ra gì.

- Bí thư Thường Thắng, thành phố Lương Khê mấy năm nay thành tích công tác rất nổi bật đấy. Kiến thiết đô thị hóa đều làm rất tốt, nhất là ngành công nghiệp của Lương Khê, lấy sự nghiệp khu công nghiệp kinh tế mới hiện đại – cao cấp làm đầu, cùng với thành phố Diên Lăng làm đôi cánh, phối hợp với năm quận và thành phố Tư Cát, có thể coi là cùng trên đà phát triển đấy. Tôi thấy, năm ngoái và năm kia, Phó chủ tịch của thành phố ông tiến cử một vài nhà đầu tư nước ngoài rất tốt đấy.

Thành phố Lương Khê làm nghi thức tiếp đón quy mô như vậy, Điền Húc Giang đương nhiên càng vừa lòng hơn với Phạm Thường Thắng, trong lời nói cũng có không ít lời ca ngợi.

Hoa thơm mọi người cũng hưởng, dù sao nói như vậy cũng không mất tiền, Điền Húc Giang nói ra lại càng thêm trôi chảy, giống như là vừa mở miệng liền thốt ngay ra được.

Đoàn xe dọc đường đi dần xuống, đến mỗi giao lộ lại có cảnh sát giao thông đúng lúc tiến hành cấm đường tạm thời, đoàn xe đi thẳng một đường hoàn toàn thông suốt, không hề bị bất kì cản trở nào, nhanh chóng đến trước cửa trụ sở củ Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố Lương Khê.

Hơn mười chiếc xe con Audi A6 đời mới nhất lúc này xếp thành hàng trên quảng trường phía trước trụ sở Thành ủy. Lúc này, bộ máy thành viên ủy viên thường vụ Thành ủy sớm đã không còn giữ được khí chất trầm ổn như trước, khi xe vừa tiến vào, ví dụ như Hoàng Tuấn Sơn còn không đợi xe dừng hẳn đã vội mở cửa xe ra, chạy xuống trước một bước, những người khác cũng như vậy. Lúc Điền Húc Giang xuống xe thì bên cạnh đã vây quanh không ít người, đây là cái gọi là tiền hô hậu ủng.

Nhìn mọi người chung quanh một chút, Điền Húc Giang cũng trở nên hăng hái, trên mặt mang theo một nụ cười thản nhiên nói:

- Bí thư Thường Thắng, lần này tôi tới đây, chủ yếu là để đến thị sát việc cải cách cổ phần hóa của tập đoàn dệt may. Nhà máy dệt may số một, nhà máy dệt may số hai và nhà máy dệt bông của thành phố Lương Khê, ở trong ngành sản xuất dệt may tính ra thì cũng coi như là một khu sản xuất lớn ở tỉnh Giang Bắc chúng ta. Lần này thực hiện chế độ cổ phần hóa, hoàn toàn thay đổi hình thức kinh doanh, thành lập nên tập đoàn dệt may Lương Khê, đây chẳng những là chuyện lớn đối với thành phố Lương Khê, mà đối với công tác cổ phần hóa xí nghiệp của toàn tỉnh cũng có một ý nghĩa quan trọng. Cảm ơn Thành ủy thành phố Lương Khê đã nhiệt tình khoản đãi, tiếp đón, tôi thấy hay là chúng ta đến phòng họp ngồi trước, nghe các đồng chí có liên quan báo cáo sơ bộ.

Lời nói vừa dứt, các ủy viên thường vụ Thành ủy lại càng sửng sốt hơn, Chủ tịch tỉnh Điền hôm nay quả không bình thường, lại một lần nữa lên mặt với Nhiếp Chấn Bang, chẳng lẽ Nhiếp Chấn Bang có đắc tội với Chủ tịch Điền.

Có một vài người trong lòng cũng bắt đầu nghiền ngẫm. Làm việc ở trong thể chế, theo con đường chính trị này, chính là một quá trình nghiền ngẫm và bị nghiền ngẫm.

Nghiền ngẫm, nghĩa đúng như tên gọi, phải nghiền ngẫm ý tứ của lãnh đạo cấp trên. Ý của mình, cũng muốn cấp dưới phải nghiền ngẫm. Nghiền ngẫm tốt thì cấp trên vừa lòng, cơ hội thăng chức tới tay, cấp dưới nghiền ngẫm tốt, chính mình cảm thấy vừa lòng, thế là sẽ có thành viên trong hệ phái tâm phúc chính của mình.

Điền Húc Giang liên tiếp không hề để lại mặt mũi cho Nhiếp Chấn Bang, không khỏi khiến tâm trạng những người này cũng trở nên bất an. Nhiếp Chấn Bang đã làm gì để đắc tội với Chủ tịch tỉnh Điền vậy?

Mặc kệ tâm tư của các ủy viên thường vụ khác, Phạm Thường Thắng lúc này tâm trạng hết sức phấn khích, hờ hững liếc mắt nhìn qua Nhiếp Chấn Bang một cái, lập tức đưa tay ra thể hiện hành động mời, nhiệt tình nói:

- Chủ tịch Điền, xin mời mau vào trong.

Đoàn người đông đúc chậm rãi đi vào trong thang máy, Nhiếp Chấn Bang lúc này cố ý tụt lại phía sau. Theo lý mà nói, làm Phó bí thư Thành ủy, Ủy ban nhân dân, quyền Chủ tịch thành phố Lương Khê, Nhiếp Chấn Bang cũng là một nhân vật dưới một người trên vạn người ở thành phố Lương Khê, ở trong tình huống thế này, đúng ra là phải đi song song hai bên trái phải với Chủ tịch Điền ấy chứ, nhưng rõ ràng Chủ tịch Điền này không ưa mình, Nhiếp Chấn Bang cũng chẳng tội gì phải đem mặt nóng đi dán vào mông lạnh của người ta. Đợi cho mấy lão Điền Húc Giang và Phạm Thường Thắng vào thang máy, Nhiếp Chấn Bang cũng đột nhiên gọi Chủ nhiệm ủy ban Kỷ luật thành phố Lôi Định Quốc lại bên này:

- Bí thư Lôi, thang máy đó đầy rồi, chúng ta cùng nhau đi thang máy bên này đi.

Lời nói của Nhiếp Chấn Bang khiến Lôi Định Quốc sửng sốt, nhưng tức khắc Lôi Định Quốc cũng hiểu được. Hai người cùng đứng lại cùng một chỗ, Nhiếp Chấn Bang lập tức hạ giọng nói:

- Lão Lôi, nhìn ra điều gì không? Điền Húc Giang lần này đến đây chỉ sợ đã có chuẩn bị cả rồi. Chẳng lẽ Điền Húc Giang có người thân thích ở tập đoàn dệt may bên này bị chúng ta điều tra, lần này ông ta tới đây để ra uy trợ giúp?

Những lời này tới tai Lôi Định Quốc như sét đánh giữa trời quang, trong đầu lóe lên một ý nghĩ, sắc mặt cũng trở nên nghiêm trọng, nhìn Nhiếp Chấn Bang nói:

- Chủ tịch Nhiếp, anh không nhắc thì tôi đúng là quên mất. Tôi nhớ ngày trước ở thành phố Lương Khê có lời đồn đại thế này, nói là giám đốc của nhà máy số hai Diêu Ngọc Hồng là em rể của Điền Húc Giang. Vợ Diêu Ngọc Hồng là Điền Quế Hương, là em gái ruột của Điền Húc Giang.

Tuy nhiên, sau đó, Diêu Ngọc Hồng vẫn luôn chỉ đảm nhận chức vị giám đốc tại nhà máy dệt may số hai, nhiều người đều cảm thấy nếu thật ông ta là em rể của Điền Húc Giang thì đã sớm được đề bạt lên chức cao hơn rồi, cho nên lời đồn đại này lâu dần cũng phai nhạt. Xem tình hình này, chuyện đó cũng không phải là tin đồn vô căn cứ.

Đinh một tiếng

Sau khi thang máy vang lên ting tong một tiếng, cửa thang máy mở ra. Phía bên kia, Điền Húc Giang, Thường Thắng và đám người Lý Quốc Hoa đi sau tiền hô hậu ủng, đã đi tới phòng họp.

Nhiếp Chấn Bang lập tức nói:

- Lão Lôi, tối nay sau khi tan tầm, tôi đến nhà anh ăn cơm tối đi.

Trong phòng họp, sau khi mọi người đã vào chỗ của mình, Phạm Thường Thắng liền nói với Nhiếp Chấn Bang:

- Chủ tịch Nhiếp, công tác cổ phần hóa của tập đoàn dệt may trước giờ vẫn luôn do cậu phụ trách và đảm nhiệm. Lần này, rất mong Chủ tịch Nhiếp báo cáo một chút với Chủ tịch tỉnh Điền đi.

Báo cáo công tác, cho tới lúc này Nhiếp Chấn Bang cũng không hề cảm thấy sợ hãi, việc tái cơ cấu và cổ phần hóa của tập đoàn dệt may, toàn bộ kế hoạch đều là do một tay Nhiếp Chấn Bang thực hiện. Không ít quan điểm và suy nghĩ đều tham khảo chút ít kinh nghiệm từ thời gian sau này, tất cả đều đã được trải qua thời gian khảo ngiệm. Lập tức, Nhiếp Chấn Bang cũng gật đầu nói:

- Được.

Nói xong câu đó, Nhiếp Chấn Bang bắt đầu giới thiệu, phân tích tỉ mỉ các vấn đề từ tài sản của ba nhà máy được tổ chức lại, đến việc bố trí công nhân được giữ lại vào vị trí công tác, hoặc sa thải có phân phối, hay nữa là đền bù một cục theo tuổi nghề. Ngoài ra, còn nhắc tới việc tiến hành khai thác, phát triển kinh doanh bất động sản với phần đất đai cắt ra từ của nhà máy số một. Tất cả đều được nói một lượt từ đầu tới cuối.

Đợi tới khi Nhiếp Chấn Bang nói xong, trong lòng Điền Húc Giang cũng chấn động và cảm thấy kinh ngạc, dựa vào lương tâm mà nói, thủ đoạn của Nhiếp Chấn Bang cũng khiến Điền Húc Giang thấy bội phục, nhưng việc có liên lụy đến em mình, Điền Húc Giang cũng không quên mục đích chính mà mình tới đây. Trầm ngâm một hồi, Điền Húc Giang quay qua nói với Phạm Thường Thắng ngồi bên:

- Bí thư Thường Thắng, ý tưởng này quả nhiên không tồi. Tuy nhiên tôi nghe nói, lần này ở tập đoàn dệt may tổ chức cải cách cổ phần hóa, trong quá trình thực hiện, lợi dụng việc có một vài đồng chí cán bộ ở Lương Khê tham nhũng mà tiến hành điều tra toàn diện, nói nghiêm trọng một chút thì là nghi ngờ có ý định loại trừ kẻ đối lập. Làm như vậy, chính là điểm không hay.

Mặc dù Phạm Thường Thắng cũng không ngờ là Điền Húc Giang lại tỏ ra tận tâm như vậy. Vừa mới tới thành phố Lương Khê mà đã bắt đầu nổ súng. Nhưng trong lòng Phạm Thường Thắng thì đương nhiên rất vui mừng. Phạm Thường Thắng còn ước gì Điền Húc Giang sẽ làm như thế. Trong chớp mắt, Phạm Thường Thắng đã kịp đáp lại, cũng tỏ sự ủng hộ vô cùng nói:

- Chủ tịch Điền phê bình rất đúng, tôi cũng cho rằng, trong vấn đề cải cách cổ phần hóa của tập đoàn dệt may lần này, việc điều tra đối với ba nhà máy của tập đoàn dệt may đó, thủ đoạn của chúng ta quá kịch liệt rồi một chút. Tuy nhiên, xin Chủ tịch tỉnh yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ sửa lại đúng lúc, ổn định lòng dân, từ đó cam đoan việc cải tiến tập đoàn dệt may được diễn ra thuận lợi.

Điền Húc Giang cũng rất đồng tình, ánh mắt cũng rất vô tình mà liếc qua nhìn Nhiếp Chấn Bang một cái, lại nói:

- Biết sai chịu sửa thì còn gì tốt hơn. Đảng ta từ trước đến nay vẫn chú trọng chuyện biết sai biết sửa. Thực tế chứng minh, cho dù là chuyện bè lũ bốn tên năm đó, cũng là một đường lối sai lầm. Hiện nay, hết thảy đều lấy kiến thiết kinh tế làm chính, ổn định áp đảo hết những thứ khác. Làm như thế kia, chỉ khiến lòng dân hỗn loạn, mỗi người đều cảm thấy bất an, làm vậy là không được. Ủy viên thường vụ Thành ủy các vị nhất định phải dẫn dắt hợp lý, trấn an lòng dân, mau chóng trở lại quỹ đạo bình thường để phát triển.

Trong lòng Nhiếp Chấn Bang lúc này cười lạnh một tiếng, hai bên đúng là, diễn rất khá đấy. Hai người kẻ xướng người họa, thoạt nhìn thì tưởng là đang nói chuyện chính sự, nhưng bình tĩnh mà nghe ra thì không lời nào là không chĩa về hướng mình.

Im lặng một hồi, Nhiếp Chấn Bang cũng ngẩng đầu lên nói:

- Phó chủ tịch Điền, tôi có câu này không biết có nên nói ra hay không?

Lời nói của Nhiếp Chấn Bang khiến Điền Húc Giang mặt biến sắc, đến thành phố Lương Khê, mọi người đều gọi mình là Chủ tịch Điền, cái tên Nhiếp Chấn Bang này lại dám chế giễu, gọi cả chữ phó ra, không lẽ sợ người khác không biết mình là Phó chủ tịch tỉnh hay sao?

Bên cạnh, Lý Quốc Hoa cũng ngây ngẩn cả người. Lý Quốc Hoa lúc này cũng không ngờ rằng, Nhiếp Chấn Bang lai to gan lớn mật như vậy, làm vậy chẳng phải là tát thẳng vào mặt Điền Húc Giang sao.

Điền Húc Giang cũng là một người từng trải,có thể lên tới chức Phó chủ tịch tỉnh cũng không phải là kẻ khờ. Lập tức, Điền Húc Giang ra vẻ hết sức hiền từ, mỉm cười nói:

- Đương nhiên, Chủ tịch tiểu Nhiếp có điều gì cần nói cứ nói.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch