Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Từ Đô Thị Đến Mạnh Nhất Vũ Trụ

Chương 56: Những người bạn cùng lớp ngưỡng mộ

Chương 56: Những người bạn cùng lớp ngưỡng mộ




“Lý Dương hiện đang ở trên tàu, những con cá mú vàng lớn này ước tính ít nhất đã bán được hơn chục triệu rồi! Tôn Đại Đào cũng ở trên thuyền đánh cá, vừa rồi Lý Dương đã phát cho cậu ta hai mươi nghìn tiền lì xì.” Triệu Đại Dân tiếp tục nói, rất phấn khích khi nhìn vào các bình luận.

Mặc dù con thuyền đánh cá và những con cá mú vàng lớn đó không liên quan gì đến cậu ta, nhưng bây giờ chia sẻ với các bạn học, nhìn thấy vẻ ngạc nhiên của các bạn học, cậu ta cũng rất phấn khích.

Trong lúc Triệu Đại Dân và người kia đang chia sẻ thì sắc mặt Lâm Cường liên tục thay đổi, bây giờ ấn tượng của cậu ta về Lý Dương đã hoàn toàn đảo ngược, Lý Dương mà cậu ta luôn khiêu khích lại có năng lực lớn như vậy sao?

Không nói đến những thứ khác, chỉ riêng con tàu này, còn có cá mú vàng lớn trên tàu, cộng lại số tiền còn vượt quá tài sản nhà cậu ta.

Sắc mặt cậu ta thay đổi, mà khi Lý Dương đi tới lần nữa, trên mặt cậu ta vội vàng nở một nụ cười, tiến lên nói: “Lý Dương, không ngờ con tàu này là của cậu, chúc mừng cậu đã đánh bắt được nhiều cá mú vàng như vậy…”

Lời nói của cậu ta rõ ràng mang ý nịnh nọt.

Đùa chứ, bây giờ cậu ta không biết hối hận hành vi trước đây của mình đến mức nào, tại sao cậu ta lại đi khiêu khích Lý Dương cơ chứ? Nhà người ta giàu như vậy, cậu ta có thể trêu chọc được sao?

Vì vậy, Lâm Cường không chút do dự tiến lên làm lành.

Cậu ta tươi cười nịnh nọt, nói: “Anh Lý, chuyện trước đây đều là lỗi của em, anh đừng để bụng, đây là một số phiếu giảm giá Long Hà Quán nhà em, mỗi phiếu có thể miễn phí ăn một lần.”

Cậu ta đưa tới hơn mười phiếu giảm giá.

Nhìn Lâm Cường tươi cười nịnh nọt, sắc mặt Lý Dương bình tĩnh, hắn suy nghĩ một chút, nhận lấy phiếu giảm giá, sau đó phát cho các thuyền viên, nói: “Mọi người tới đây, ở đây có phiếu giảm giá ăn tôm hùm miễn phí, mỗi người lấy một phiếu đi.”

“Cảm ơn ông chủ.”

Nhận được phiếu giảm giá, những thuyền viên này đều cười tươi rói, không một ai cảm ơn Lâm Cường.

Lâm Cường tươi cười nịnh nọt, đương nhiên không dám có bất kỳ sự bất mãn nào.

Phát xong phiếu giảm giá, Lý Dương không để ý đến Lâm Cường nữa, điều này khiến Lâm Cường vô cùng lo lắng, sợ rằng sau này sẽ bị Lý Dương trả thù.

Cậu ta không biết rằng, lúc này Lý Dương căn bản không để ý đến cậu ta. …

Sau khi làm xong mọi việc, Lý Dương cũng chuẩn bị về nhà một chút, vì hắn phải tiếp tục tu luyện!

Lý Quân đi đến trước mặt Lý Dương, nói: “Tiểu Dương, cảm ơn tiền lì xì của em.”

Giống như Tôn Đại Đào, anh ta cũng hơi ngượng ngùng.

Lý Dương cười nói: “Không sao đâu, anh Quân, về nghỉ ngơi cho khỏe, đợi mấy ngày nữa chúng ta lại ra khơi!”

“Được.” Lý Quân gật đầu.

Anh ta chia tay Lý Dương, trở về nhà.

“Lý Quân, con về rồi à?” Trong nhà, cha mẹ và vợ anh ta là Trương Nhã đều đang ngồi ở đó.

Lý Quốc Dương nghi hoặc hỏi: “Sao về nhanh vậy?”

Thường thì tàu đánh cá ra khơi đều phải mất hơn ba ngày, mà bây giờ chưa đến một ngày, Lý Quân đã trở về.

Lý Quân nói: “Cha, mẹ, Tiểu Nhã, hôm nay tàu đánh cá của Tiểu Dương may mắn đánh được rất nhiều cá mú vàng…”

Anh ta nhanh chóng kể lại sự việc.

“Cái gì? Đánh được cá mú vàng?”

“Tám nghìn cân? Bán được hai mươi triệu?”

Nghe Lý Quân nói, cả nhà Lý Quốc Dương đều ngây người.

Đặc biệt là Lý Quốc Dương, vận may của đứa cháu này cũng tốt quá rồi! Ngày đầu tiên đã vượt qua thu nhập cả đời của hầu hết mọi người!

“Cha, mẹ, Tiểu Nhã, lần này về, Tiểu Dương đã phát cho bọn con mỗi người hai mươi nghìn tiền lì xì, thuyền viên nào cũng có.” Lý Quân cười nói.

“Thật sao.”

Nghe Lý Quân nói, không nói đến vợ chồng Lý Quốc Dương, Trương Nhã cũng rất vui.

Cô và Lý Quân hiện tại vừa trả tiền vay mua nhà, vừa trả tiền vay mua xe, cuộc sống rất tằn tiện, bình thường còn chẳng nỡ mua quần áo mới.

Bây giờ cô lại rất mừng vì mình đã ủng hộ chồng theo em họ ra khơi, nhìn đi, vừa ngày đầu tiên đã kiếm được hai mươi nghìn rồi!

Theo mức lương trước đây, bọn họ phải mất bốn năm tháng mới kiếm được hai mươi nghìn.

“Ừm.”

Lý Quân tươi cười: “Tiểu Dương nói tiếp theo chờ tin tức, rồi tiếp tục ra khơi, chắc là hai ba ngày nữa thôi.”

Lúc này trên mặt anh ta cũng tràn đầy vẻ mong đợi, mong rằng sau này cũng có thể thu hoạch lớn.

Lý Quốc Dương vỗ bàn nói: “Tiểu Quân, ngày mai cha đi cùng con tới nhà Tiểu Dương để cảm ơn thằng bé.”

Lý Quân gật đầu: “Vâng, cha.”

“Hai mươi triệu đã vào tay! Chỉ cần thêm vài lần nữa là mình có thể kiếm được một trăm triệu!” Lý Dương tươi cười rạng rỡ, trong lòng tràn đầy sự mong đợi về tương lai.

Lúc này, phân thân bạch tuộc vẫn đang ở dưới đáy biển không ngừng tìm kiếm, cũng gặp được vài đàn cá nhưng không phải là loài cá quý hiếm, vì vậy phân thân bạch tuộc tiếp tục tìm kiếm.

Đáy biển có rất nhiều cá, chắc chắn có thể tìm được những gì Lý Dương cần.

“Gọi điện nói cho cha mẹ biết mới được.” Lý Dương trong lòng vui vẻ, chuẩn bị gọi điện cho cha mẹ mình.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch