Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Túng Tình Đô Thị

Chương 2: Anh hùng cũng có khi khốn khó (2)

Chương 2: Anh hùng cũng có khi khốn khó (2)


- Không cần!

Tiêu Vân trả lời rất dứt khoát.

- Tại sao?

Diêm Vương thấy thật lạ:

- Đây chính là cơ hội bao người cầu mà không được, nhiều người sau khi chết đã rất hối hận, khóc lóc xin ta cho sống lại mà cũng có được đâu.

Tiêu Vân nói:

- Cơ bản là vì họ không muốn chết thôi, ta thì khác, ta không tiền không quyền không ô dù, không có tiền đồ lại càng không có hy vọng, bạn gái mình bỏ đi theo người khác mà ta cũng không làm gì được, cuộc đời này của ta chẳng có ý nghĩa gì cả, nếu sống lại một lần nữa thì ta phải làm thế nào đây? Ngài muốn ta phải chịu hai lần đau khổ như thế này sao? Ta không cần, ngài hãy cho ta chết đi!

- Ừm…đây đúng là vấn đề thật.

Có vẻ như Diêm Vương cũng ý thức được vấn đề này:

- Thế thì như này đi, ta cho ngươi một chút khả năng đặc biệt.

- Khả năng đặc biệt gì?

- Ví dụ như, có thể nhìn thấu được suy nghĩ của người khác, được không?

Nhìn thấu được suy nghĩ của người khác à? Thú vị đây! Mắt Tiêu Vân sáng lên, hắn ngẫm nghĩ một lúc rồi lại lắc đầu.

- Sao thế?

Diêm Vương lại càng thấy lạ.

- Bởi vì có những người, suy nghĩ của họ không cần năng lực đặc biệt cũng nhìn ra được. Ví dụ như sếp và bạn gái cũ của ta, ta có nhìn thấu được suy nghĩ của họ thì cũng có ích lợi gì đâu? Có khi lại càng thấy ghê tởm hơn thôi chứ chẳng thay đổi được gì.

- Cái suy nghĩ này của ngươi thú vị đấy. Nếu như ta cho ngươi biết thêm một loại võ công rất lợi hại nữa thì sao? Như thế là ngươi có khả năng rồi.

Mắt Tiêu Vân lại sáng lên. Nếu như thế thì đúng là hấp dẫn thật. Hắn muốn đánh cho sếp hắn sưng thành cái đầu heo từ lâu rồi, bây giờ mà có khả năng này thì chẳng phải thực hiện được nguyện ước rồi sao?

- Xem ra là ngươi đồng ý rồi.

Diêm Vương cười.

Tiêu Vân bỗng nhiêm cảm thấy đầu bị siết chặt, giống như có thứ gì đó đang cưỡng chế nhét vào não, cơ thể cũng như đang muốn nổ tung, cảm giác khó chịu đến cùng cực. Hắn đang muốn hét lên thì cảm giác đó đột nhiên biến mất, đến và đi trong nháy mắt, và sau đó là một cảm giác như vừa thoát thai hoán cốt.

Diêm Vương nói:

- Ta vừa khai phá tiềm lực của ngươi, bây giờ người có thể nhìn thấu được suy nghĩ của người khác rồi, sức mạnh cũng tăng lên gấp mười lần trước kia. Bộ quyền pháp càn đạo này ta đặt trong đầu ngươi, chỉ cần ngươi động não là biết cách dùng ngay thôi. Có được khả năng này rồi, chỉ cần không gặp phải kẻ mạnh hơn thì ngươi có thể tung hoành khắp thiên hạ, như thế làm việc cho ta cũng thuận tiện hơn.

- Ngài nói…muốn ta làm việc cho ngài?

- Chuyện đó là đương nhiên. Làm gì có ai lấy không đồ của người khác được? Ta làm việc tốt cho ngươi như thế, có như nào thì ngươi cũng phải làm cho ta mấy việc mới được.

- Được được được! Bảo ta làm gì cũng được!

Nghĩ đến việc có cơ hội xoay đổi thời vận, được nở mày nở mặt, Tiêu Vân lập tức đồng ý.

Nhưng vừa nói xong, Tiêu Vân lại thấy có chút hối hận. Những việc mà Diêm Vương còn không làm được thì cũng không đơn giản đâu. Nếu mà hắn không làm được thì chẳng phải là đắc tội với Diêm Vương à? Diêm Vương đấy, đắc tội với Diêm Vương thì đúng là sống không bằng chết.

- Ha ha, tiểu tử, hối hận rồi hả?

- Không có. Hả? Làm sao ngài biết?

- Ta đương nhiên là biết rồi, ta có thể giúp cho ngươi nhìn thấu được suy nghĩ của người khác thì sao ta lại không thể nhìn thấu được suy nghĩ của ngươi cơ chứ?

- Ạch, nếu như ngài đã nhìn thấu được ý nghĩ của ta thì tại sao lại không biết vì sao ta muốn tự tử mà còn phải hỏi ta?

- Vì lúc đó ngươi không nghĩ đến vấn đề này mà chỉ có đúng một ý nghĩ là tìm đến cái chết thôi.

Tiêu Vân cảm thấy thật xấu hổ, rồi bỗng nhiên nghĩ đến một vấn đề:

- Ta có thể nhìn thấu được suy nghĩ của người khác thì tại sao lại không thể nhìn thấu được suy nghĩ của ngài?

Diêm Vương nói:

- Nhảm nhí, bởi vì ta mạnh hơn ngươi rất nhiều! Ngươi chỉ có thể nhìn thấu được suy nghĩ của những người có thực lực yếu hơn ngươi thôi, còn những người mạnh hơn ngươi thì ngươi không nhìn thấu được đâu.

- Diêm Vương đại nhân, nếu ngài đã cho sức mạnh của ta tăng lên gấp mười lần thì tại sao không tăng năng lực kia của ta lên một trăm lần, một ngàn lần? Như thế thì ta chẳng cần tu luyện nữa, đi giúp việc cho ngài cũng dễ dàng hơn.

Bây giờ Tiêu Vân đã không muốn chết nữa rồi, đầu óc cũng linh hoạt hơn hẳn. Vốn dĩ thì hắn cũng chẳng phải kẻ ngu.

Diêm Vương liền mắng:

- Tên nhóc nhà ngươi, ngươi tưởng là ta không muốn à? Nhưng mà tiếc là cơ thể con người các ngươi phức tạp quá, cũng rất yếu ớt. Ta đã phạt tủy dịch cân, thay đổi căn cốt cho ngươi thì cũng chỉ khai phá tiềm lực ở cấp đầu tiên cho ngươi được thôi, lên gấp mười lần đã là cực hạn, nếu thêm nữa thì ngươi chỉ có thể nổ tung mà chết thôi. Mà thân xác không còn thì ta cũng chẳng còn cách nào giúp ngươi bất tử được!

- Ngài nói đây là…tiềm lực cấp thứ nhất ư?

- Thế này nghe, tiềm lực của con người các ngươi có chín cấp, người bình thường chỉ có thể khai phát ở cấp thứ nhất, những người thuộc tầng lớp tinh anh có thể khai phát đến tầng thứ hai, còn một số rất ít thiên tai tuyệt diễm có thể đến tầng thứ 3, còn qua tầng thứ ba thì từ xưa đến nay đều rất hiếm gặp. Còn loại võ công ta truyền cho ngươi thì vẫn có thể khai phát tiếp được, một thời gian nữa có thể đạt được đến cấp thứ chín. Tiềm lực của ngươi tăng thêm một cấp thì sức mạnh cũng sẽ tăng theo. Nhưng mà với điều kiện của ngươi bây giờ thì ta chỉ có thể khai phát hết được cấp thứ nhất thôi. Nếu như cứ cưỡng ép mà khai phát cấp thứ hai thì cơ thể của ngươi sẽ khó mà chống đỡ được. Cứ phải dần dần từ từ, muốn mạnh lên thì ngươi phải tự mình nỗ lực thôi.

Trong lòng Tiêu Vân có chút mất mát.

- Được thôi, vậy rốt cuộc ngài muốn ta làm việc gì?

Diêm Vương cười một cách mờ ám rồi nói:

- Thật ra cũng không khó. Bởi vì ta không phải là người cho nên có rất nhiều chuyện ta muốn làm mà không làm được. Ví dụ như ta có thể nhìn lén các cô gái xinh đẹp tắm nhưng cũng chẳng được làm gì; rồi tuy biết cách kiếm tiền ra sao nhưng lại không thể tiêu được; nhìn thấy những cô gái xinh đẹp như hoa như ngọc rơi vào tay mấy tên đầu heo, lòng ta rất là phiền muộn! Thế nhưng mà bọn chúng không chết, nên ta cũng chẳng có cách nào… nên là, ta định để người làm người đại diện cho ta ở trần gian, để thay ta cưa hết toàn bộ mỹ nhân trong thiên hạ, kiếm hết tiền trong thiên hạ, nói chung, là thay ta thực hiện tất cả những tâm nguyện vĩ đại mà ta không thể thực hiện được. Thế nào, điều kiện này cũng không khó mà?

Điều kiện thế này mà không đồng ý thì đúng là ngu ngốc. Tiêu Vân không cần nghĩ nhiều, lập tức nói:

- Đồng ý!




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch