Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Túng Tình Đô Thị

Chương 35: Tức giận rồi!

Chương 35: Tức giận rồi!


Ba tên vệ sĩ khác nghe được mệnh lệnh lập tức lao tới, không hề quan tâm đến sự sống chết của hai tên vệ sĩ đang bị Tiêu Vân khống chế.
Ầm! Bang!
Tiêu Vân đột nhiên ném hai tên vệ sĩ hắn đang khống chế ra ngoài như ném hai bao cát, vừa vặn đập trúng một tên đang xông lên, cả hai cùng ngã lăn trên mặt đất.
Tiện đà, hai tên còn lại cũng xông lên tấn công hai bên trái phải.
“Cũng mạnh hơn so với người thường không ít, phối hợp cũng rất ăn ý. Nhưng mà cùng lắm cũng chỉ ngang cơ với vệ sĩ của Đường Quân mà thôi.”
Vừa giao đấu, Tiêu Vân đã kiểm tra được trình độ của bọn chúng, trình độ cũng chỉ ngang hàng với những tên vệ sĩ hôm đó Đường Quân phái tới, vậy mà mười mấy tên đó đều bị Tiêu Vân đánh cho tan tác tơi bời.

Hắn nghiêng người, hai tên vệ sĩ kia hoa mắt lên, lập tức mất đi mục tiêu, nhưng nắm đấm vẫn duy trì đúng hướng đó. Tiêu Vân vừa kéo nhẹ bọn chúng lại, rồi đẩy lên, nắm đấm của chúng liền trúng vào mặt đối phương, mỗi tên liền xuất hiện ngay một dấu ấn tròn trên mắt. Thân thủ như vậy căn bản không thể uy hiếp được Tiêu Vân.
Thế nhưng, mặc dù mấy tên vệ sĩ đó không uy hiếp được, Tiêu Vân vẫn cảm thấy nguy hiểm.
Nguy hiểm đến từ người thư ký vẫn luôn đứng sau Bàng Hùng Phong.
Vừa bước vào cửa, Tiêu Vân đã chú ý đến gã.
Bởi vì người này sau khi nhìn thấy hắn, căn bản không có bất cứ phản ứng nào. Những người khác, kể cả Bàng Hùng Phong, khi hắn bước vào cũng đều dồn hết ánh mắt vào hắn, hoặc phẫn nộ, hoặc cười cợt, tóm lại là đều nhìn hắn như một người sống.
Nhưng kẻ đó khi nhìn thấy hắn cũng không khác gì nhìn một người chết.
Giống như một con rắn mai phục trong đám cỏ, đã không động thì thôi, một khi tấn công thì người như vậy mới là người nguy hiểm nhất.

Quả nhiên, khi Tiêu Vân vừa giao thủ với hai tên vệ sĩ cuối cùng, tên thư ký kia trao đổi ánh mắt với Bàng Hùng Phong, sau đó tay lẳng lặng cho vào túi.
Pằng!
Một tiếng vang rầm trời, một viên đạn lao vút về phía trán Tiêu Vân.
Góc bắn của viên đạn vô cùng xảo trá, thời cơ cũng rất tốt, ngay khi Tiêu Vân vừa đánh bại hai tên vệ sĩ cuối cùng, sức lực đã tận, lực mới chưa kịp hồi sinh.
Ầm!
Lại thêm một tiếng súng nữa, viên đạn thứ hai cũng được bắn ra.
Nhưng viên đạn này không bắn vào Tiêu Vân mà là bắn cách chân trái Tiêu Vân một bước. Nếu Tiêu Vân tránh được viên thứ nhất thì nơi đó là nơi duy nhất Tiêu Vân thoái lui. Gã đã bắn trước một viên vào đường lui của Tiêu Vân.
Nếu như Tiêu Vân không tránh được viên thứ nhất thì cũng sẽ chết, nếu như tránh được viên thứ nhất thì đã có viên thứ hai ở đó đợi hắn, hắn cũng vẫn sẽ chết. Vậy nên, sau khi bắn xong hai phát súng, trong mắt tên có dáng vẻ như thư ký đó, Tiêu Vân đã là người chết rồi.

Tiêu Vân cuối cùng đã tức giận rồi.

Lúc đầu hắn vốn không có ý định xung đột với Bàng Hùng Phong, cho dù có xung đột cũng không có ý định đả thương người khác, dù sao thì Bàng Hùng Phong cũng có địa vị như vậy. Vậy nên lúc ra tay, Tiêu Vân cũng rất có chừng mực, chỉ đánh cho ngất đi chứ không khiến bọn họ bị thương, Nhưng khi đối phương vừa nổ súng, mọi chuyện đã hoàn toàn thay đổi rồi.

Tốc độ Tiêu Vân dù có nhanh thì cũng chưa thể đạt tới trình độ nhanh hơn đạn hoặc đến mức bắt được đạn. Nếu như hắn không sớm phát hiện ra thì chắc rằng bây giờ đã là lần thứ hai hắn đến báo danh với Diêm Vương rồi.

Đối phương muốn giết hắn, hắn còn nương tay với người khác, đây không phải nhân từ, mà là ngu xuẩn.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch