Hai loại ngọn lửa tập trung trong hai lò luyện đan, chỉ một thoáng lửa tím cùng lửa mạnh màu đỏ phóng lên cao, giống như hai con giao long rời bến, tản ra ánh sáng và hơi nóng vô hạn.
Tất cả mọi người nhìn tới ngây người. Nhất là Phó Hải Tâm này, toàn thân đờ đẫn đứng ở nơi đó, trong cơ thể còn mơ hồ có một sự rung động.
Hồn mạng đan hỏa, nàng cũng có!
Nhưng Phương Lâm lại có hai loại, hơn nữa hai loại hồn mạng đan hỏa của Phương Lâm từ trên trình độ nào đó có thể thấy, bất luận là lửa tím hay lửa mạnh màu đỏ đều tốt hơn hồn mạng đan hỏa trong cơ thể của mình.
Giờ phút này, Phó Hải Tâm phát sinh đố kỵ mãnh liệt đối với Phương Lâm, vì sao ở trong Càn quốc nho nhỏ này tự nhiên lại có người nắm giữ hai loại hồn mạng đan hỏa, hơn nữa phẩm chất của ngọn lửa còn không thấp.
Dựa vào cái gì? Phương Lâm hắn dựa vào cái gì?
Mọi người của Vạn Dược môn đều nhìn Phương Lâm lộ ra vẻ hâm mộ, cho dù là trong lòng Cung Vô Lượng cũng cảm thấy chua chát.
Đây là chênh lệch!
Cung Vô Lượng hắn chính là môn chủ của Vạn Dược môn lại cũng chỉ có một loại hồn mạng đan hỏa bình thường. Phương Lâm người ta vẫn chỉ là thân phận của đệ tử, lại đã có hai loại hồn mạng đan hỏa trình độ không thấp.
Giữa người và người, thật sự không thể so sánh.
Giờ phút này, Cung Vô Lượng hoàn toàn không còn lời có thể nói đối với nội tình của Tử Hà tông. Để cho một đệ tử hấp thu hai loại hồn mạng đan hỏa, thực sự quá hào phóng.
Cung Vô Lượng tất nhiên sẽ không biết, Tử Hà tông tuy rằng nội tình rất sâu, nhưng cũng không có hào phóng đến mức để cho Phương Lâm thoáng cái luyện hóa hai loại hồn mạng đan hỏa.
Nói chính xác, hai loại hồn mạng đan hỏa này đều do Phương Lâm dựa vào cơ duyên của mình có được.
Lửa của Cực Hải đến từ nữ nhân thần bí ở sâu bên trong động cổ này.
Thú lửa màu đỏ, đến từ truyền thừa của bốn thánh.
Chỉ có điều theo người ngoài, Phương Lâm một người mang hai loại hồn mạng đan hỏa, chính là thể hiện nội tình của Tử Hà tông thâm hậu. Trong lúc đó ngọn lửa bay lên, từng tiếng tí tách từ trong hai cái lò luyện đan truyền đến.
Theo người ngoài nghề nghe thấy, loại tiếng tí tách này không có gì khác biệt, nghe đều giống nhau.
Nhưng các luyện đan sư có kinh nghiệm nghe, lại hoàn toàn khác biệt.
Loại âm thanh này, đại biểu cho trình độ dược liệu luyện hóa, mỗi lần động tĩnh đều có thể đủ để lộ ra tình hình bên trong lò luyện đan.
Phó Hải Tâm nghe những âm thanh này từ bên trong lò luyện đan phát ra, trên mặt càng lúc càng thêm thâm trầm.
- Không có khả năng! Dưỡng Hồn đan này nhất định là do hắn bịa đặt ra, hắn không có khả năng dựa theo phương pháp luyện đan luyện ra được.
Phó Hải Tâm kiên trì với ý kiến của mình, cho dù lúc này thấy được tay đoạn của Phương Lâm, cũng vẫn không có thay đổi.
Thời gian từng chút một trôi qua, hồn mạng đan hỏa bên trong lò luyện đan dần dần thu vào bên trong, Phương Lâm lập tức đậy nắp lò luyện đan lên.
- Ai, một tâm dùng hai chỗ quả nhiên thật mệt mỏi.
Phương Lâm xoa xoa mi tâm, vừa cười vừa nói.
Khóe miệng Phó Hải Tâm khẽ giật giật. Tại sao nàng lại có cảm giác Phương Lâm là đang cố ý nói cho mình nghe, đây là đang khoe khoang sao?
- Hừ! Ngươi biết một tâm dùng hai chỗ thật sự khiến cho ta rất kinh ngạc, nhưng Dưỡng Hồn đan này căn bản lại không tồn tại, kết quả là ngươi cuối cùng sẽ lộ ra sơ hở.
Phó Hải Tâm nói.
Phương Lâm liếc mắt nhìn nàng, lắc đầu nói:
- Ta phát hiện ngươi không chỉ có kiến thức nông cạn, hơn nữa còn là một người quyết giữ ý mình, ngươi không biết không có nghĩa là không tồn tại, nếu như đây là kiến thức của luyện đan sư Linh quốc, như vậy thật sự là làm cho ta quá thất vọng.
Lúc nói lời này, trên mặt Phương Lâm có vẻ thật sự khinh thường, điều này làm cho Phó Hải Tâm cảm giác được khó có thể chịu được.
Rõ ràng Phương Lâm ngươi chỉ là luyện đan sư xuất thân từ một nước nhỏ, lại dám hạ thấp ta, người đến từ Linh quốc, thật sự rất buồn cười.
Chỉ có điều Phó Hải Tâm lúc này căn bản không có lực phản bác. Bởi vì Phương Lâm lúc này thể hiện ra thực lực, luyện đan sư của một nước nhỏ đã không thể có được.
- Chờ ngươi lấy ra được Dưỡng Hồn đan vô căn cứ này, lại nói ra những thứ này sau đi.
Phó Hải Tâm vẫn cứng rắn nói.
Phương Lâm mỉm cười, không nói gì nữa.
Tiếp theo lại là chờ đợi dài dằng dặc.
Dù sao hai loại đan dược này đều tiêu hao rất nhiều thời gian, mặc dù có hồn mạng đan hỏa trợ giúp, lại thêm tài nghệ luyện đan cao siêu của Phương Lâm, cũng không có cách nào rút ngắn quá trình này lại quá nhiều.
Thời gian trôi qua từng chút một, chỉ có điều ngược lại không ai lộ ra vẻ không kiên nhẫn, dù sao ai cũng hiểu, luyện đan là cần thời gian.
Ở trong quá trình này, Phó Hải Tâm và đám người Vạn Dược môn vẫn đang ngó chừng lò luyện đan bên trái này, ở nơi đó đang chế luyện chính là cái gọi là Dưỡng Hồn đan này.
Chỉ có điều cho tới bây giờ, lò luyện đan này vẫn không có bất kỳ khác thường nào, tất cả đều đang tiến hành cực kỳ thuận lợi.
- Chẳng lẽ Phương Lâm này sử dụng đan dược khác tới lẫn lộn sao.
Phó Hải Tâm thầm nghĩ. Năm canh giờ sau, sắc trời hoàn toàn tối xuống, chỉ có điều số lượng người tập trung trên đan đàn vẫn không có giảm bớt.
Phương Lâm vẫn ngồi xếp bằng, không thi triển ra Chấn Tam Sơn, chỉ là trong lúc đó có sử dụng Nhập Vi Kim Đồng tiến hành hai lần quan sát, nhưng sau vẫn không có động tác gì.
- Mùi đan, ta ngửi thấy được mùi đan.
- Không phải một loại, mà là hai loại mùi đan khác nhau.
- Lẽ nào Phương Lâm thật sự luyện thành hai loại đan dược?
...
Trong mọi người ở đây có không ít người đều ngửi thấy được từ trong lò luyện đan bay ra mùi thơm, tất cả đều kinh ngạc kêu lên.
Phó Hải Tâm cũng ngửi thấy được, nàng nhạy bén phân biệt ra được, một loại mùi đan trong đó, chính là mùi của Ngự Nhân đan.
Dù sao cũng là phương pháp luyện đan do mình viết xuống, Phó Hải Tâm hết sức quen thuộc đối với mùi đan của Ngự Nhân đan. Chỉ là dựa vào mùi đan trong giờ phút này để phán đoán, Ngự Nhân đan do Phương Lâm chế luyện ra, phẩm chất ít nhất là trung đẳng.
Về phần một loại mùi đan khác...
Phó Hải Tâm chưa từng ngửi thấy bao giờ, nàng cảm thấy rất kỳ lạ, ngừi vào làm cho tâm thần người ta đặc biệt yên tĩnh, tất cả phiền não và lo lắng đều dường như được giảm bớt rất nhiều.
Giờ phút này, Phó Hải Tâm đột nhiên có vài dự cảm xấu, nhưng ngoài mặt nàng vẫn cố gắng bình tĩnh.
Lại qua một canh giờ, mùi đan càng thêm nồng đậm. Phương Lâm đứng dậy, liếc mắt nhìn qua Phó Hải Tâm. Người này mặt không đổi sắc, nhưng hai tay buông xuống dưới lại đang nắm lại thật chặt, hiển nhiên nàng lúc này cũng không bình tĩnh giống như vẻ bề ngoài biểu hiện ra.
- Qua một hồi nqx, Tử Hà tông chúng ta lại có thêm người giữ cửa.
Phương Lâm vừa cười vừa nói.
- Hừ, có lẽ là Phương Lâm ngươi phải đi tới canh giữ cửa của Vạn Dược môn ta mới đúng.
Phó Hải Tâm không nhường chút nào nói.
Khi ngọn lửa tắt, tất cả mọi người trở nên khẩn trương, bất luận là Tử Hà tông hay Vạn Dược môn, trong lòng bọn họ đều đang lặng lẽ cầu khẩn.
Phương Lâm đi tới gần, một tay mở nắp của lò luyện đan bên trái lên.
Nhất thời, hơi nóng bay lên, khói trắng phóng lên cao, mùi đan trở nên đặc biệt nồng đậm.
Phó Hải Tâm không kịp chờ đợi tiến lên kiểm tra, chỉ thấy bên trong lò luyện đan nằm lẳng lặng năm viên đan dược, nàng đưa tay, lấy ra một viên, cẩn thận quan sát.
Rất nhanh, Phó Hải Tâm lộ ra một vẻ kinh ngạc:
- Ngươi là lần đầu tiên chế luyện Ngự Nhân đan?
Phương Lâm gật đầu, cười nói:
- Thế nào? Vẫn không có vấn đề gì chứ?
Phó Hải Tâm rất không muốn thừa nhận, nhưng Phương Lâm chế luyện Ngự Nhân đan, quả thật là không tệ, bốn viên đạt tới phẩm chất thượng đẳng, chỉ có một viên chỉ là phẩm chất trung đẳng.
- Không nên hốt hoảng. Ngự Nhân đan không phải là điểm mấu chốt, hắn có thể chế luyện ra cái gọi là Dưỡng Hồn đan này hay không, mới là chỗ mấu chốt của thắng bại.
Phó Hải Tâm âm thầm tự nói với mình. Trang 168# 2