Bốn loại ngọn lửa khác nhau từ trong miệng của bốn con mãnh thú phun ra, tràn vào bên trong lò luyện đan.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ trên lôi đài đều dâng lên khí thế ngất trời, nhiệt độ đột nhiên tăng lên rất nhiều.
Chỉ thấy hai tay của Lý Kiến Long nhanh chóng chuyển động, lưu loát ném từng gốc dược liệu vào bên trong lò luyện đan, thủ pháp của hắn vô cùng thành thạo.
Từ nơi này có thể nhìn ra được, Lý Kiến Long này không hổ danh là đệ nhất thiên tài đan đạo của Lý gia, chỉ là động tác ném dược liệu này hoàn toàn không dây dưa, càng không có một chút động tác dư thừa nào.
Không chú ý tới đẹp mắt, chỉ nói về hiệu suất, đây mới thật sự là luyện đan sư.
Theo Phương Lâm, thủ pháp luyện đan của Lý Kiến Long này hoàn toàn không kém gì Quách Chân, hơn nữa với đỉnh vuông bốn chân này ở trong tay, cũng thật sự là một đối thủ tương đối khó dây dưa.
Chỉ có điều, đáng tiếc người hắn gặp phải là Phương Lâm, bất luận là đỉnh vuông bốn chân hay thực lực của bản thân Lý Kiến Long cũng không bị Phương Lâm để vào trong mắt.
Ngay lập tức, Phương Lâm trực tiếp ném tất cả dược liệu ném vào trong Trầm Long đỉnh, cảnh tượng như vậy khiến cho tất cả mọi người thậm chí không chớp mắt, không khỏi cảm thấy hưng phấn.
- Xem ra lại sắp thi triển Chấn Tam Sơn.
- Môn phương pháp luyện cổ này thực sự kinh người.
- Chắc hẳn họ Lý này đã đắc tội Phương Lâm, nếu không Phương Lâm cũng sẽ không có dùng Chấn Tam Sơn đi đối phó hắn.
...
̃ thi triển Chấn Tam Sơn. Mọi người bàn luận ầm ĩ, tất cả đều mở to hai mắt rướn cổ lên chờ nhìn Phương Lâm lại một lần nưa
Lý Kiến Long cũng híp mắt lại, hắn sớm chuẩn bị được tất cả thủ đoạn ứng phó, để nhằm vào Phương Lâm Chấn Tam Sơn.
Khi tất cả dược liệu được bỏ vào bên trong lò luyện đan, Phương Lâm liếc mắt nhìn qua Lý Kiến Long đối diện, thấy vẻ mặt hắn cảnh giác, Phương Lâm không khỏi nhếch miệng lên, lộ ra vẻ tươi cười.
- Ngươi cho rằng ta sẽ dùng Chấn Tam Sơn sao? Ta lại không dùng.
Phương Lâm thầm nghĩ một tiếng, trong giây lát bên ngoài lò luyện đan có ngọn lửa màu đỏ thẫm dâng lên.
Ngay sau đó, ở dưới ánh mắt kinh hãi của tất cả mọi người, một ngọn lửa màu xanh lam xuất hiện ở trên tay trái của Phương Lâm.
Loại hồn mạng đan hỏa thứ hai!
Khi tất cả mọi người cho rằng Phương Lâm sẽ thi triển Chấn Tam Sơn đi đối phó với Lý Kiến Long, Phương Lâm lại hết lần này tới lần khác không có làm như vậy, hắn sử dụng ra loại hồn mạng đan hỏa thứ hai của mình.
Ngọn lửa Cực Hải!
- Ông trời của ta! Phương Lâm này lại có hai loại hồn mạng đan hỏa!
- Điều này cũng quá điên cuồng di?
- Hoàn toàn không có cách nào tưởng tượng, Phương Lâm này quả thực chính là một quái vật.
...
Vô số người lộ ra vẻ chấn động, cho dù là những luyện đan sư thế hệ trước cũng khó có thể duy trì được bình tĩnh, bọn họ bị loại hồn mạng đan hỏa thứ hai của Phương Lâm làm cho khiếp sợ đến mức mặt không còn chút sắc máu.
Hồn mạng đan hỏa chính là vật vô cùng bá đạo, luyện đan sư hấp thu một loại cũng sẽ nguy hiểm tới tính mạng, thất bại chính là tử vong.
Nhưng Phương Lâm này có một loại thú lửa cực kỳ lợi hại làm hồn mạng đan hỏa không nói, còn còn có loại ngọn lửa thứ hai do thiên địa sinh thành.
Ai cũng không có cách nào tưởng tượng được, Phương Lâm là có quyết đoán lớn tới mức nào mới dám đi hấp thu loại hồn mạng đan hỏa thứ hai, đây quả thực là ngại mạng quá dài.
- Tô lão đầu, Phương Lâm này cũng quá điên cuồng đi? Hắn lại có hai loại hồn mạng đan hỏa? Hắn muốn nghịch thiên sao?
Lục Vô Vi nghẹn họng nhìn trân trối nói.
Tô lão cười gượng:
- Đây đều là cơ duyên của bản thân hắn.
Không chỉ có Lục Vô Vi, hai người lão nhân họ Nghiêm và Cốc bà tử cũng lộ ra vẻ mặt hoảng sợ, cho dù là bọn họ cũng chỉ có một loại hồn mạng đan hỏa mà thôi.
Cho dù là ở trung tam quốc, sợ rằng cũng chỉ có lác đác mấy người nắm giữ hai loại hồn mạng đan hỏa.
Bởi vì hấp thu hồn mạng đan hỏa có phiêu lưu quá lớn, nhất là hấp thu loại hồn mạng đan hỏa thứ hai, sẽ phát sinh va chạm vô cùng mãnh liệt cùng hồn mạng đan hỏa bản thân đã có, hai bên bài xích lẫn nhau, nếu không có cách nào trấn áp hóa giải, như vậy bản thân luyện đan sư sẽ bị ngọn lửa đốt cháy mà chết.
Cho dù là có cường giả hộ pháp, ở một khắc phát sinh nguy hiểm lại mạnh mẽ cứu trở về tới, trên cơ bản cũng phế bỏ nửa cái mạng.
- Người này nếu không nhìn thiên phú, sợ rằng thật sự một con rồng ẩn sắp bay lên.
Chư Cát Thương thở dài nói, hắn cho Phương Lâm đánh giá cực cao.
Không ai lại nghi ngờ thực lực của Phương Lâm, nếu như nắm giữ hai loại hồn mạng đan hỏa còn chưa đủ để lấy nói rõ thực lực của Phương Lâm? Vậy thật sự là mắt bị mù rồi.
Lý Kiến Long nhìn thấy Phương Lâm vận dụng ra loại hồn mạng đan hỏa thứ hai, ánh mắt hắn tuy rằng nghiêm trọng, nhưng vẫn không có bao nhiêu bất ngờ.
Dù sao Phương Lâm cũng không phải là lần đầu tiên sử dụng hai loại hồn mạng đan hỏa ở trước mặt người khác, ở lần thứ hai hắn từ Vạn Dược môn đi tới Tử Hà tông, thời điểm Phó Hải Tâm và Phương Lâm đánh cược, Phương Lâm lại từng thi triển qua hai loại hồn mạng đan hỏa, chấn động Vạn Dược môn.
Cùng ở trong Càn quốc, Lý Kiến Long tất nhiên cũng nghe nói qua, tuy rằng hắn rất khó có thể tin nổi, cũng không có thấy tận mắt nhìn tháy, nhưng hôm nay cuối cùng hắn đã nhìn thấy được.
Ngay lập tức, chỉ thấy Phương Lâm bỏ ngọn lửa Cực Hải vào bên trong lò luyện đan, trong giây lát đó ngọn lửa bắt đầu tràn ra.
- Đây là... hai lửa trong ngoài!
- Không sai, chính là phương pháp luyện đan hai lửa trong ngoài!
- Phương Lâm này biết thật sự nhiều thứ.
...
Không ít người lại kinh ngạc kêu lên, lúc này Phương Lâm thi triển chính là phương pháp luyện đan hai lửa trong ngoài, trước kia khi sát hạch Đan Minh, một thiên tài đan đạo của Lý gia là Lý Sùng đã từng thi triển qua, chỉ có điều hắn lại bị Phương Lâm dễ dàng hóa giải giống như trở bàn tay.
Hơn nữa, lúc đó Lý Sùng thi triển hai lửa trong ngoài, trong đó lửa bên ngoài chính là lửa bình thường, nội hỏa lại là hồn mạng đan hỏa, bởi vậy hai lửa trong ngoài có thể nói là vô cùng không cân đối, hiệu quả tất nhiên cũng bị giảm đi rất nhiều.
Mà hiện tại, Phương Lâm thi triển ra mới thật sự là phương pháp hai lửa trong ngoài, bất kể trong hay ngoài đều là hồn mạng đan hỏa.
Có thể, nói cuộc so tài này là vô cùng đặc sắc, thậm chí còn hơn cả cuộc so tài cùng Quách Chân.
- Nếu ngươi không thi triển ra Chấn Tam Sơn, ta lại không sợ ngươi. Trong lòng Lý Kiến Long thầm cười lạnh, trong giây lát hắn lại vỗ vào trên lò luyện đan đang bị đốt nóng.
Chỉ thấy trong mắt của bốn con mãnh thú này nhỏ xuống bốn giọt chất lỏng trong suốt, rơi vào bên trong lò luyện đan.
- Sao?
Thấy vậy, Phương Lâm khẽ nhíu mày, không biết đó là cái gì.
Chỉ có điều, bất luận là cái gì, chắc hẳn đều là thủ đoạn Lý Kiến Long che nấp, dùng để một lần hành động giành được chiến thắng cho mình.
- Nếu như vậy, ta cũng muốn lấy ra chút bản lĩnh chân chính.
Trong lòng Phương Lâm thầm nghĩ.
Chỉ thấy Phương Lâm bỗng nhiên dùng sức vỗ vào lò luyện đan, một ngọn lửa màu tím bao quanh một nước thuốc có ánh sáng chớp động bay ra.
- Đây là muốn làm cái gì?
Các người thất kinh, hoàn toàn không hiểu rõ hành động của Phương Lâm.
Ngay lập tức, ngón tay của Phương Lâm liên tục búng động, giống như có từng ánh lửa bay ra, dũng mãnh tràn vào trong nước thuốc này.
Sau bảy lần bắn ra, bảy con rắn lửa nhỏ nhắn lượn lờ ở trong nước thuốc, thỉnh thoảng uốn lượn, thỉnh thoảng xoay quanh.
Phần lớn mọi người đều không hiểu nguyên nhân, nhưng đám người Chư Cát Thương, Lục Vô Vi, Tô lão ở phía xa vẫn quan tâm tới tình hình nơi đây, mỗi một người lại là thoáng cái đứng dậy.
- Thất Chỉ Thối Dược Pháp!
Giọng nói nghiêm trang của Chư Cát Thương vang lên, kèm theo sự chấn động và khó có thể tin nổi.
Bất luận là Lục Vô Vi lười biếng hay Trần Mộc nghiêm túc, hoặc là đám người Tô lão, Cốc bà tử và lão nhân họ Nghiêm, sắc mặt mỗi người đều biến hóa kịch liệt, giống như nhìn thấy quái vật gì đó khó có thể tưởng tượng được.