Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tuyệt Phẩm Thiên Y

Chương 18: Thu hoạch (2)

Chương 18: Thu hoạch (2)


Cho nên, Giang Nguyên cũng làm biếng lo lắng. Dù sao, cái mạng này lấy về được là tốt rồi. Mặc dù có chút quái lạ, nhưng vẫn còn nằm trong phạm vi tiếp nhận được.

Suy nghĩ như vậy, tâm trạng của Tiểu Giang y sư cũng trở nên tốt hơn. Hắn dùng lá cây bọc gốc Nhân sâm lại cẩn thận, bỏ vào trong giỏ thuốc, sau đó tiếp tục đi về phía trước, đánh giá mọi thứ hai bên. Nếu có thể tìm được một gốc Nhân sâm hai mươi năm ở đây, nói không chừng xung quanh vẫn còn thì sao.

Còn đang suy nghĩ, mũi của hắn lại ngửi được một mùi cực kỳ thơm, sau đó trong đầu lại xuất hiện những hàng chữ:

- Nhân sâm, cách mười thước theo hướng 3h.

Đọc được hàng chữ, cơ thể Giang Nguyên cứng đờ, không nói một lời. Một lúc sau, hai mắt nóng lên, nói:

- Ừm, không tệ. Xem ra lúc này vẫn có lời. Đợi sau này tìm loại thuốc đặc biệt thử chút.

Lần này Giang Nguyên kiếm lời thật. Mặc dù hắn tìm được một gốc Nhân sâm không đủ năm, nhưng sau khi tìm kỹ dòng suối nhỏ, hắn rốt cuộc tìm được hai gốc Tam Thất.

Trong lúc đang quan sát hình dạng gốc Tam Thất, trong đầu lại xuất hiện tư liệu. Hắn từ dòng suối nhỏ này đi thêm trăm thước, rốt cuộc ngửi được mùi Tam Thất gay mũi, sau đó nhận được vài lời nhắc nhở.

Tìm kiếm theo hướng trong lời nhắc nhở, Giang Nguyên cuối cùng đã thuận lợi tìm được mấy gốc Tam Thất. Cộng thêm hai gốc tìm được ban đầu, tổng cộng đã có đủ mười gốc Tam Thất, có thể đưa cho Lý thúc phối hợp thang thuốc.

Có mười gốc Tam Thất cộng một gốc Nhân sâm hai mươi năm, mục tiêu hôm nay xem như hoàn thành hơn phân nữa. Bụng Giang Nguyên bắt đầu có chút rột rột. Ngẩng đầu nhìn trời, ánh mặt trời đã từ đỉnh ngọn cây chiếu xuống, xem ra đã là giữa trưa. Hắn còn một buổi chiều nữa để tìm đầy đủ dược liệu.

Thuận tay bỏ vài miệng mấy quả trứng mà Giang lão gia tử đã chuẩn bị sẵn, uống thêm hai vốc nước bên khe suối, Giang Nguyên hài lòng vỗ vỗ bụng rồi tiếp tục đi tìm thảo dược. Từ tình huống hôm nay mà xem, dược liệu mà Lý thúc cần hẳn không thành vấn đề.

Có cái mũi thần kỳ, có thể xác định được phạm vi thảo dược, muốn tìm cũng đơn giản hơn nhiều, cũng không cần dựa vào vận khí và kinh nghiệm.

Khi mặt trời chiều ngả về Tây, nhờ công năng cái mũi, Giang Nguyên đã thu hoạch được một gốc Nhân sâm hai mươi năm cộng thêm mười lăm mười sáu gốc Tam Thất.

Trên đường đi, hắn còn gặp phải mấy con thỏ rừng, gà rừng. Đối với loại “thức ăn” này, Giang Nguyên thà giết nhầm còn hơn bỏ sót, toàn bộ đâm cho một cây.

Khi hắn xuống núi, trên lưng mang theo một giỏ thuốc, cộng thêm trên vai vác theo thỏ hoang, gà rừng có đến ba mươi cân.

Chỉ trong một ngày có thể tìm được ba gốc Nhân sâm cộng với rất nhiều gốc Tam Thất cùng mấy con vật hoang dã, tâm trạng Giang Nguyên cực kỳ vui sướng. Ít nhất dựa theo tình huống này, nhà của hắn cũng đỡ cực hơn mà còn có thuốc đưa cho Lý thúc.

Giang Nguyên hát một tiểu khúc, lưng đeo giỏ thuốc, bước nhanh xuống núi. Nhớ đến bữa trưa ăn có mấy quả trứng, quả thật có chút đói. Hắn phải sớm xuống núi, làm thịt mấy con vật một phen. Bữa cơm chiều sẽ có thêm bát thịt.

Trong lúc Giang Nguyên đang đi, một luồng gió đập vào mặt, bước chân đột nhiên dừng lại.

Bởi vì hắn ngửi được một mùi thơm mát, trong đầu liền xuất hiện dòng chữ “Nhân sâm, phạm vi hai mươi thước theo hướng 11h”.

- Sao?

Giang Nguyên cau mày, không nghĩ đến khi xuống núi rồi mà còn gặp được Nhân sâm.

Giang Nguyên do dự một chút nhưng vẫn buông đám thú trên vai xuống, bắt đầu bước theo hướng 11h. Tuy hôm nay thu hoạch đã ngoài ý muốn, nhưng cũng còn chưa đủ năm. Giang Nguyên nhịn không được muốn thử thời vận một chút.

Theo hướng 11h, cự ly hai mươi thước, hẳn không phí quá nhiều thời gian. Cho nên Giang Nguyên nhận biết phương hướng xong liền cẩn thận bước qua đó.

Tuy nhiên, hắn tìm thế nào cũng không tìm được gốc Nhân sâm, trong lòng không khỏi có chút nghi hoặc.

Chỉ là Giang Nguyên cực kỳ tín nhiệm lời chỉ dẫn trong đầu mình. Nếu đã nói trong vòng hai mươi thước, nhất định sẽ phải có. Cho nên, điều này càng kích thích sự hiếu kỳ của hắn, không biết gốc Nhân sâm này rốt cuộc ở chỗ nào?

Giang Nguyên tìm kiếm cẩn thận một phen, hơn nữa cái mũi không ngừng hít hít. Rốt cuộc hắn đã ngửi được mùi thơm phát ra đằng sau một tảng đá bên cạnh bờ sông.

Sau khi hắn di chuyển đến tảng đá, cẩn thận tìm kiếm, cuối cùng cũng từ trong khe hở của tảng đá nhìn thấy một chiếc lá.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch