Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tuyệt Phẩm Thiên Y

Chương 24: Lý Tiểu Vũ quay về trường (2)

Chương 24: Lý Tiểu Vũ quay về trường (2)


Mặc dù tốc độ đã giảm xuống nhiều, nhưng Lý Tiểu Vũ vẫn không có ý định thả tay ra, vẫn ôm lấy thắt lưng Giang Nguyên. Như vậy cảm giác sẽ an toàn hơn rất nhiều.

- Nguyên ca ca, em nghe Minh gia gia nói, sau khi anh tốt nghiệp cao trung thì cùng với bạn học đến Tây Tạng và Nepal du lịch rồi mất tích. Vậy ba năm nay anh đi đâu? Anh vẫn ở Nepal à? Ở Nepal kiếm được rất nhiều tiền?

Khi chiếc xe máy giảm tốc độ, Lý Tiểu Vũ yên tâm hơn một chút, sau đó ghé sát tai Giang Nguyên hỏi một câu.

Nghe Lý Tiểu Vũ hỏi, Giang Nguyên thoáng trầm mặc một chút rồi cười nói:

- Đi qua rất nhiều chỗ, nhưng ở Nepal là tiện nhất. Chỉ cần có hộ chiếu là được, từ Tây Tạng đi thẳng qua Nepal, tiết kiệm được mấy ngàn đồng.

- Rất nhiều mà là nơi nào? Tại sao anh lại không về nhà?

Lý Tiểu Vũ dường như rất hiếu kỳ, không khỏi lên tiếng hỏi.

Đối mặt với sự hiếu kỳ của Lý Tiểu Vũ, Giang Nguyên có chút buồn cười:

- Tôi nói cho em biết, nhưng em không được nói cho người khác biết. Ngay cả gia gia của tôi cũng không biết. Nếu em đồng ý giữ bí mật, tôi sẽ nói cho em biết.

Nghe người khác có thể chia sẻ bí mật của mình, Lý Tiểu Vũ đương nhiên là vui vẻ, vội vàng nói:

- Vâng, em tuyệt đối không nói cho người khác biết đâu.

- Ừm, năm đó, khi tôi và bạn học từ Tây Tạng đến Nepal liền gặp chuyện ngoài ý muốn. Sau đó tôi bị tách ra với bạn học, nhưng kết giao với một nhóm bạn khác, đi theo nhóm bạn này đến Ấn Độ, Italy, rồi đến Châu Phi…

Vừa kể, Giang Nguyên vừa nhớ lại, giọng nói có chút trầm thấp, giống như nhớ lại những ngày tháng tràn ngập mưa bom bão đạn và máu tanh trước kia.

- Ồ, anh đi nhiều nước như vậy sao? Lại còn đến cả Italy. Nguyên ca ca, anh không lừa em chứ?

Giang Nguyên cười:

- Tôi lừa em làm gì?

Nghe giọng nói nhàn nhạt của Giang Nguyên, Lý Tiểu Vũ thật sự tin tưởng, hưng phấn nói:

- Mọi người làm gì vậy? Vậy anh có đến Milan không? Nơi đó được gọi là kinh đô thời trang đấy.

Lý Tiểu Vũ dường như không phát giác được giọng nói trầm thấp của Giang Nguyên, chỉ là cảm thấy hết sức hứng thú với hành trình của hắn.

- Milan? Đã từng đi qua.

Giang Nguyên cười khổ. Hắn đâu chỉ đi qua, mà còn đi qua rất nhiều lần.

Lý Tiểu Vũ thật sự bị đề tài này hấp dẫn, vẫn hỏi Giang Nguyên những vấn đề về Milan. Đối với Milan, Giang Nguyên cực kỳ quen thuộc. Thấy Lý Tiểu Vũ quên mất việc hỏi mình ở đó làm gì, Giang Nguyên cũng thở phào một hơi. Hắn thật sự không muốn dùng chuyện xưa lừa gạt Lý Tiểu Vũ. Cho nên đã đem một số tình huống ở Milan nói lại cho Lý Tiểu Vũ nghe.

Đối với Lý Tiểu Vũ trước giờ chỉ biết có mỗi đại học Đông Nguyên, thành phố Vân Giang tỉnh Sở Nam mà nói, hết thảy những gì Lý Tiểu Vũ nói đều làm cô cảm thấy cực kỳ hứng thú.

Hai người chậm rãi vừa đi vừa nói. Lúc này, phía sau có hai chiếc xe gắn máy chạy đến, thả khói lướt qua.

Nhìn khói bụi đằng trước, Giang Nguyên có chút cau mày, sau đó giảm tốc độ lại. Chờ làn khói tan đi mới tiếp tục tăng tốc.

Nhưng chạy được một đoạn, lại nhìn thấy hai chiếc xe máy đằng trước đang đi chậm, không khỏi nẹt pô thả khói, hơn nữa còn nhìn thấy hai người cưỡi xe không ngừng quay lại đằng sau cười nhạo.

Giang Nguyên nheo mắt liền nhận ra hai người lái xe máy này là Lý Hổ và La Bảo Cường trong thôn, ánh mắt không khỏi lạnh lại, hiểu ra hai thằng ranh này nhất định là cố ý, liền nhấn ga tăng tốc lần nữa.

Quả nhiên không ngoài dự liệu, khi Giang Nguyên tăng tốc vượt qua hai người, Lý Hổ và La Bảo Cường lại đuổi theo. Lần này lại càng trắng trợn hơn, lắc lắc hai vòng, để lại một đống bụi trước xe Giang Nguyên. Sau đó, Lý Hổ giảm tốc độ, chạy song song với Giang Nguyên, vừa cười vừa nhìn Lý Tiểu Vũ ngồi đằng sau:

- Tiểu Vũ, để anh chở em nha. Nó không thắng được tụi anh đâu. Em ở đằng sau sẽ hít khói đấy.

Lý Tiểu Vũ lạnh lùng liếc mắt nhìn Lý Hổ, cũng thẳng thèm ngó đến. Cô ghét nhất chính là cái loại thanh niên bất lương như thế này.

Cho nên, khi nhìn thấy Giang Nguyên trở về, ngoại trừ có chút tán thưởng vì sự thay đổi ngoại hình của Giang Nguyên, còn lại thì cũng không có cảm giác gì khác. Cho đến khi Giang Nguyên biểu hiện một chút tài năng, khi đó cô mới có cảm tình hơn, cảm thấy Giang ca ca không tệ, hoàn toàn không giống mấy người lăn lộn từ bên ngoài về.

Thấy Lý Tiểu Vũ không để ý đến đối phương, Giang Nguyên thầm cười trong lòng, liếc mắt nhìn hai thằng ranh. Hắn thật sự chẳng có tâm tư dây dưa với bọn họ, sau đó quay đầu lại nói với Lý Tiểu Vũ:

- Ôm chặt.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch