Lý Thiên Mệnh ở trên chiến trường Viêm Hoàng đang là ngôi sao chói mắt, dù Lý Viêm Phong nhắm mắt lại vẫn cảm thấy đau đớn.
Còn một người khác có chung cảm giác với Lý Viêm Phong và Liễu Khanh.
Đó là quý nhân trong phòng riêng, Tuyết Lam phu nhân.
Khi Thần Diệu biểu hiện xuất sắc, Tuyết Lam phu nhân nhận các phu nhân cao quý hâm mộ và cung duy, đang lúc đắc ý thì một luồng sáng chói mắt hấp dẫn ánh mắt của nàng.
Nhiều phu nhân tò mò hỏi:
- Đó là ai vậy?
- Ánh sáng chói mắt ghê, đương nhiên còn kém hơn Thần Diệu một chút.
Thật ra câu này có phần trái lương tâm, bởi vì người sáng suốt đều nhìn ra luồng sáng xuất hiện sau này chói lòa hơn hẳn.
Tuyết Lam hơi khó chịu.
Nhưng Thần Thánh từng nói lần này có nhiều người cạnh tranh với Thần Diệu, không nói đến Chu Tước vương tộc, bên Chu Tước vương tộc, Lôi Tôn Phủ, Thiên Cơ Cung đều có thiên tài tuyệt đỉnh cùng lứa tuổi với Thần Diệu.
Chiến trường Viêm Hoàng phát ra ánh sáng cùng đặc biệt không có gì đáng để ngạc nhiên.
Nhưng khi Tuyết Lam thấy nhiều người đều bàn tán thân phận của thiếu niên thì nảy ý tò mò, vị trí của nàng rất tốt, liếc sơ thấy ngay khuôn mặt thiếu niên đứng cạnh luồng sáng.
Tuyết Lam giật mình dụi mắt:
- Nhìn lầm rồi?
Khi Tuyết Lam nhìn kỹ một lần nữa thì biểu tình ngẩn ngơ, hét chói tai:
- Sao có thể là hắn!?
Tuyết Lam hơi thất thốt, vì nàng rất khó tin, không ngờ luồng sáng kia đến từ thiếu niên mộc mạc mấy hôm trước đến bái phỏng Thần Cung.
Chẳng phải nói thú bản mệnh của hắn đã chết sao?
Chẳng phải nói hắn chỉ có thể dùng mãnh thú làm thú bản mệnh sao?
Chẳng phải nói hắn chỉ là trò cười của Viêm Hoàng học cung sao?
Vệ Tịnh đã cùng đường, sắp chết đến nơi, hài tử của nàng cũng định sẵn xấu xa mà bi thảm, nhưng vì sao hôm nay xảy ra chuyện như vậy?
Các vị phu nhân thấy Tuyết Lam mất bình tĩnh thì hỏi dồn, có chút nịnh nọt:
- Lam tỷ biết người này?
- Lam tỷ quen biết nhiều ghê, thiếu niên xa lạ vậy mà cũng quen được.
Sắc mặt Tuyết Lam hơi khó xem.
Nàng nên trả lời bọn họ như thế nào đây?
Nói đây là hài tử của Vệ Tịnh?
Nàng tuyệt đối sẽ không nói ra!
Cho nên Tuyết Lam lắc đầu nói:
- Ta nhìn lầm, ta không quen người này.
Thật ra các phu nhân đều nhìn ra Tuyết Lam hơi lạ, hình như khá khó chịu và bực mình, thậm chí hơi điên cuồng.
Các phu nhân liếc nhau, biết rằng tiếp theo ít nói vài câu thì tốt hơn.
Bọn họ không dám suy đoán lý do Tuyết Lam khó chịu.
Mãi khi Mộ Uyển thượng sư tuyên bố tên của Lý Thiên Mệnh gây oanh động lớn, có người trong các phu nhân nhớ ra.
- Là người này à, ta có nghe hài tử của mình nói việc xấu của hắn rồi, hình như chuốc thuốc hại đời cô nương người ta, kết quả đó là nữ nhân của Lâm Tiêu Đình nên hắn bị xử tử thú bản mệnh.
- Thoạt trông hài tử này ngoan vậy mà hóa ra là kẻ dâm loạn?
- Không thể trông mặt mà bắt hình dong, nói thật ra loại người này đáng ghét nhất, không có bản lĩnh theo đuổi cô nương thì nghĩ chuyện cưỡng bức làm bậy.
Bọn họ bàn tán xôn xao, vẻ mặt chán ghét.
Tuyết Lam bình ổn nỗi lòng, nói:
- Đúng rồi, không biết nhà ai dạy kiểu gì mà ra thứ rác rưởi như vậy.
Khi Tuyết Lam mỉm cười nói ra câu này thì trong lòng nhẹ nhàng rất nhiều.
Thảo luận chỗ Tuyết Lam là ảnh thu nhỏ toàn trường.
Người người đều nghị luận, trào phúng Lý Thiên Mệnh còn dám trở về, ánh mắt họ nhìn hắn từ hâm mộ chuyển thành xem nhẹ, khinh thường.
Bọn họ tụm năm tụm ba cười nhạo hành vi xấu xa vào ba năm trước của Lý Thiên Mệnh.
Lý Thiên Mệnh hơi cảm kích Mộ Uyển thượng sư, vì hình như nàng tin tưởng hắn.
Năm xưa hắn và Mộc Tình Tình lén yêu nhau, nhưng Mộ Uyển là thượng sư của hắn, có lẽ biết hai người từng yêu nhau một năm. Đã là người yêu thì vì sao Lý Thiên Mệnh sẽ chuốc thuốc Mộc Tình Tình?
Lý Thiên Mệnh cười cợt nói:
- Thượng sư, trên thế giới này không có gì khó chịu hơn là bọn họ giết Kim Vũ ngay trước mặt ta.
Đã trải qua bao nhiêu sóng gió, hắn sẽ không bị tin đồn bậy bạ hạ gục.
Mộ Uyển thượng sư nghịch ngợm cười nói:
- Thiếu niên, thay đổi nhiều quá nhỉ.
Ngay sau đó mặt Mộ Uyển thượng sư nghiêm túc nói:
- Ngươi chậm trễ khá lâu, dù ngươi là danh nhân cũng đừng ảnh hưởng thi vào điện tiếp tục, xuống đi.
Lý Thiên Mệnh nói:
- Vâng thưa thượng sư, năm nay ta còn muốn làm đệ tử của người.
Mộ Uyển thượng sư nháy mắt nói:
- Còn thử thách một ải nữa.
Lý Thiên Mệnh gật đầu lui xuống.
Hắn chưa xuống sân đã nghe Mộ Uyển thượng sư cao giọng quát:
- Câm miệng hết cho ta! Tiếp tục thi vào điện, nếu muốn bàn tán cái gì thì đi ra ngoài nói!
Giọng của Mộ Uyển thượng sư rất to, khiến những tiếng bàn tán sôi trào nhỏ dần trước áp lực từ nàng.
Sau đó thi vào điện tiếp tục diễn ra, Thần Đỉnh xếp sau Lý Thiên Mệnh bị kêu lên.
Sau khi Mộ Uyển lập uy, tiếng ồn ào nghị luận tạm ngừng, khi Lý Thiên Mệnh đi xuống thì người xung quanh đều dạt ra.
Đám người trẻ tuổi biết hắn là nhân vật phong vân, không dám đứng gần, đỡ khỏi phải bị người ta hiểu lầm là chung bọn với hắn.
Lý Thiên Mệnh vui vẻ một mình, nhàn nhã chờ trắc nghiệm qua ải giai đoạn thứ hai thi vào điện.
Bên Phượng Hoàng Điện đông người nên sẽ phải chờ một lúc.
Giai đoạn thứ nhất kết thúc, chỉ riêng Phượng Hoàng Điện đã thải hơn sáu trăm người.
Lý Thiên Mệnh ngẫu nhiên chú ý Ngự Thú Sư có thú bản mệnh lục giai.
Hắn phát hiện thi vào điện lần này đúng là ngọa hổ tàng long, đến hiện nay xuất hiện bảy, tám con thú bản mệnh lục giai thượng phẩm tương đương với Lục Tinh Diệu Sư. Tất cả đến từ thiên tài đỉnh cao, hậu duệ của thế gia hào môn. Một số đến từ các thế lực như Chu Tước vương tộc, Thiên Cơ Cung, Tinh Thần thương hội.
- Bốn năm trước thú bản mệnh của Lâm Tiêu Đình là lục giai thượng phẩm, năm nay Lôi Tôn Phủ không có ai sao?
Hiện nay người trẻ tuổi đến từ Lôi Tôn Phủ có thú bản mệnh cao nhất là lục giai trung phẩm.
Sau đó Lý Thiên Mệnh nhìn thấy một người quen đến từ Lôi Tôn Phủ, Liễu Thiên Dương.
Thiếu niên bị Lý Thiên Mệnh đánh méo mũi đã mất nhuệ khí, mang theo Thiểm Điện Báo lên sân, miễn cưỡng qua thử thách.
Lý Thiên Mệnh liếc nhìn khán đài xung quanh:
- Hắn lấy đâu ra Viêm Hoàng lệnh? Hắn trở lại thì có khi nào Liễu Khanh cũng về, không lẽ Lý Viêm Phong theo tới đây?
Tiếc rằng khán đài quá lớn, Lý Thiên Mệnh khó mà tìm thấy Lý Viêm Phong.
Lý Thiên Mệnh chợt nghe có người nhỏ giọng thảo luận.
- Lâm Tiêu Tiêu của Lôi Tôn Phủ sắp lên rồi.
- Bốn năm trước ca ca của nàng xếp hạng nhất thi vào điện, trực tiếp vào Thiên Phủ. Ta nghe nói nàng là ứng cử viên có hy vọng nhất năm nay, ngươi biết tại sao không?
- Không biết.
- Nghe đồn nàng cũng giống ca ca của mình đều là Ngự Thú Sư song sinh hiếm thấy, bẩm sinh có hai con thú bản mệnh, mạnh hơn người ta gấp đôi.
- Thật không vậy? Ngày xưa Lâm Tiêu Đình dựa vào hai con thú bản mệnh lấy được đệ nhất cuộc chiến thứ hạng.
- Ngự Thú Sư song sinh quá lợi hại, đáng sợ hơn là hai con thú bản mệnh này đều là cao cấp nhất.
- Cũng đúng, hai con thú bản mệnh của nhiều Ngự Thú Sư song sinh chỉ là nhị, tam giai, vẫn phế vật như tường.
- Nói ra thì năm nay cơ hội của Lôi Tôn Phủ rất lớn. Hiện tại Lâm Tiêu Đình là thiên tài đệ nhất Thiên Phủ, muội muội của hắn rất có hy vọng trở thành đệ tử đệ nhất.
- Lôi Tôn Phủ đúng là không đơn giản, liên tục hai mùa đệ tử đệ nhất đều là người của họ, trong Chu Tước vương tộc không có nhiều ví dụ như vậy.